Rất nhanh thôi, Phong Liệt trong lòng có tính toán, ánh mắt chợt lóe lên vẻ âm tàn.
- Lãnh Huy, giới thiệu cho ta một chút về các thế lực phân chia của tứ phương nội thành
Phong Liệt ra lệnh cho Lãnh Huy ở bên cạnh mình
Lãnh Huy suy nghĩ một chút nói:
- Bẩm đại nhân, hiện nay vệ quân của tứ phương thành chia làm ba bộ phận, theo thứ tự là Trịnh thống lĩnh trưởng quản doanh trại phía đông thành, Phùng Cảnh Huy quản doanh trại phía nam, Triệu Quảng Đông thống lĩnh
doanh trại phía tây, ba đại doanh trại có tất cả ba vạn người, đều có
phạm vi trực thuộc
- ồ, quan hệ của ba doanh trại như thế nào?
Phong Liệt hỏi
Lãnh Huy hơi sững sờ, dường như có chút kinh ngạc, không biết nên trả lời thế nào
Phong Liệt cười cười, nói:
- Thì có gì nói nấy, cho dù ngươi không nói, cũng sẽ có những người khác nói cho ta biết
- Là quan hệ của đông đại doanh chúng ta và tây đại doanh gần đây không
tốt, mặc dù không có phát sinh xung đột gì lớn, nhưng trong khi tuần
phòng ở bên ngoài thành, xung đột nhỏ cũng không làm gián đoạn việc nam
đại doanh ở thế trung lập, từ trước tới nay không can dự vào việc tranh
đấu giữa hai phe
Lãnh Huy suy nghĩ một lúc nói
- …….
Phong Liệt một bên nghe Lãnh Huy giới thiệu tình hình trong thành, một bên
chậm rãi đi đến tòa nhà hình tháp cao tới trăm trượng ở gần đó
Long khiếu chấn thiên
Trong một đại viện cao cổng kín tường diện tích mấy chục mẫu, một tòa nhà đúc bằng sắt hình tháp cao cả trăm trượng chọc thẳng mây xanh, khiến cho
người ta có cảm giác nặng nề và tang thương.
Phong Liệt cẩn thận
dừng ánh mắt lại, chỉ thấy trên tường của tòa nhà hình tháp ẩn hiện một
tia sáng trắng bạc, rất hiển nhiên, tòa nhà hình tháp này tuyệt đối
không đơn giản
- Phong đại nhân, đây là tháp phòng ngự của tứ
phương thành chúng ta, bên trong có Long Vân trận phòng ngự mạnh nhất,
khi xảy ra chiến tranh, có thể phong tỏa tứ phương thành trên không,
ngăn địch từ khoảng cách bên ngoài hàng ngàn dặm.
Lãnh Huy giải thích
- Hiện nay ai là người quản lý tòa nhà hình tháp này?
Phong Liệt hiếu kì hỏi
- Thuộc hạ không biết bên trong quận Long Đằng của chúng ta, chỉ có người đứng đầu một thành mới có tư cách vào trong phòng ngự của tháp, mà ngay cả thống lĩnh đại nhân cũng không có tư cách vào trong
Lãnh Huy nói.
- ồ, chắc là cái tháp này trước đây đã bị người ta bỏ đi rồi? thế chẳng phải là thùng rỗng kêu to sao?
Phong Liệt hơi sững sờ, hắn nhớ rõ Phong Tiểu Đao đã từng nói qua, vị chủ
thành trước đã mất cách đây mười năm rồi, về sau thành này vô chủ
- Đại nhân ngài còn chưa biết, tuy không có người quản lý phòng ngự tháp
này, nhưng trong lòng tháp luôn có thủ hộ giả, chỉ có điều người bình
thường không thấy được thôi.
Lãnh Huy nói
Phong Liệt gật gật đầu, vẻ mặt như đang suy nghĩ.
Dưới sự dẫn đường của Lãnh Huy, đám người Phong Liệt đi tới cửa chính của
phủ viện, trên tấm biển quả nhiên là ba chữ “phủ thành chủ” to đùng, cửa ra vào có hai pho tượng ma long khí thế bằng bạc, uy vũ bất phàm
Mọi người vừa mới đến, cánh cửa sắt cao ba trượng lập tức phát ra một loạt tiếng “két” nặng nề, từ bên trong mở ra
Sau đó, một người tóc bạc hơn năm mươi tuổi dẫn theo hơn trăm tên tôi tớ
nha hoàn thị vệ vộ vàng ra nghênh đón, sau khi nhìn thấy Phong Liệt, đều vội vàng “phù phù” một tiếng quỳ trên mặt đất, nghiêm chình hô to:
- Cung nghênh thành chủ đại nhân
Phong Liệt lạnh nhạt liếc qua mọi người, chỉ thấy ngoài hai mươi tên thị vệ
mang đao là võ giả của nguyên khí cảnh long ra, còn lại tôi tớ nha hoàn
đều là người bình thường, kể cả tên dẫn đầu, trên người không có một tia nguyên lực, mỗi một người trên đều mang theo vẻ sợ hãi
Người
phàm ở trước mặt Long vũ giả đều không có bất kì địa vị nào đáng nói,
nhất là những nô bộc này, nếu như gặp được một chủ nhân thân thiện thì
tốt, nhưng nếu gặp phải chủ nhân tàn bạo, động một chút là lại phải lo
cho tính mạng của mình, hơn nawac có chết cũng không có chỗ kêu oan, vì
vậy mặc dù những người này có thể nhìn ra tuổi của Phong Liệt không lớn, nhưng cũng không dám chậm trễ, sự sợ hãi trong lòng khó có thể che dấu
được
- Tất cả đứng lên đi
Phong Liệt lạnh nhạt nói
- Cảm ơn đại nhân
Lão kia sau khi đứng dậy, nhanh chóng tiến lên phía trước, cung kính nói:
- Phong đại nhân, tiểu nhân tên gọi là Trương Phúc, là quản gia trong
phủ, phụ trách toàn bộ công việc trong phủ, đại nhân sau này có gì phân
phó, tiểu nhân nhất định tận lực hoành thành
- ừ
Phong
Liệt khẽ gật đầu, cũng không xuống ngựa, trực tiếp cưỡi ngựa vào trong
phủ, phía sau Lãnh Huy dẫn đầu năm trăm tinh binh cũng tiến vào trong
phủ, trực tiếp trở thành hộ vệ trong phủ
Từ nửa năm trước, tất cả mọi thứ trong phủ cũng đã được an bài thỏa đáng, sự xuất hiện của Phong Liệt có chút ngoài dự đoán của mọi người, nhưng cũng không vội, thông
qua Trương Phúc giới thiệu hắn rất nhanh liền thông thuộc hết thảy trong phủ, cứ như vậy ổn định lại
Đất đai của phủ thành chủ cực kì
rộng lớn, đình đài lầu các vô số, tất cả các phương tiện đều rất đầy đủ, nhất alf trong hậu hoa viên hoa cỏ sum xuê, phong cảnh hợp lòng người
Điều duy nhất làm cho Phong Liệt khó chịu chính là, trong phủ thành chủ này
ngoại trừ tòa nhà hình tháp cao lớn bên ngoài, vậy mà không có nhiều lực lượng phòng ngự, nếu như không có Lãnh Huy dẫn đầu năm trăm tinh binh
đóng quân, chỉ sợ đến mấy tên trộm gà trộm chó bình thường cũng dám xong vào
Phong Liệt cố tình muốn đi vào trong đánh giá tòa nhà hình tháp, nhưng sau khi suy nghĩ, lại bỏ đi ý định này
Sắc trời bên ngoài dần chuyển tối, Phong Liệt ngồi trên bảo tọa trong đại
điện của phủ, tự mình rót một chén rượu ngon, một bên thưởng thức rượu
ngon, một bên toàn bộ các sự việc xảy ra trong ngày hôm nay ra xem xét
lại một lần, trong lòng không ngừng trầm ngâm
Lúc đầu, sở dĩ hắn
bị Lãnh Phi Hồng phái tới đây làm thành chủ, một mặt là do áp lực từ
ngân nguyệt sơn của Ngân Long giáo, một mặt khác đến từ áp lực của các
đại gia tộc trong ma long giáo vũ viện
Dù sao lúc trước tai họa
hắn gây ra ở trong khi luyện tập ở dạ mạc đại hạp cốc thực sự quá lớn,
làm cho Lãnh Phi Hồng khó có thể chống đỡ nổi áp lực từ các thế lực, mới không thể không đem hắn từ hữu nguyên khí cảnh đuổi ra khỏi núi
Hôm nay, Phong Liệt lại cảm thấy, bản thân mình đến đây làm một con rối
thành chủ, chắc chắn là một ván cờ của ám vũ viện và ma vũ viện
- ai, viện chủ đại nhân, người thật đúng là đã đề cao ta
Phong liệt không khỏi lắc đầu cười khổ
Nếu như là trước đó một năm, để hắn làm con rối thành chủ này thật sự cũng
chẳng có gì, có Trịnh Đạt chăm sóc, vấn đề bảo vệ tính mạng đoáng chừng
không lớn
Nhưng hiện nay, hắn đã gây thù vô số, hơn nữa càng ngày càng mạnh, cho dù là Trịnh Đạt thực lực thần thông quảng đại kiêm trong tay cầm trọng binh, chỉ sợ là cũng bó tay, tất cả đều phải dựa vào
chính bản thân mình
Trong lòng Phong Liệt rất rõ ràng, tin tức
hắn vào trong tứ phương thành rất nhanh sẽ truyền ra ngoài, một số bọn
đầu trâu mặt ngựa sau đó sẽ liên tiếp xuất hiện, đến lúc đó sẽ có chút
bận rộn