Mặc dù hắn biết lão giả này có một khối Thiên Tru Lệnh Bài, đồng thời cũng nhìn ra giờ phút lão giả này bị thương nặng, nhưng hắn cũng
không dám nổi lên ý niệm tiến lên cướp đoạt trong đầu chút nào.
Hắn biết rõ ràng, cường giả Hóa Đan Cảnh Đại viên mãn có vô số thủ
đoạn, thực lực cũng mạnh vô cùng, mặc dù bị trọng thương, chỉ cần còn
chưa có chết, cũng tuyệt không phải người mà hôm nay chính mình có thể
chống lại, vẫn là cách khá xa chút ít thì tốt hơn.
Chỉ tiếc, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Lão giả kia sau khi ho ra máu tươi, đánh giá bốn phía một chút, rất
nhanh liền phát hiện Phong Liệt, đồng thời cũng phát giác dị động của
Thiên Tru Lệnh Bài trong tay.
Hắn lập tức lấy Thiên Tru Lệnh
Bài ra, ngay sau đó, chỉ thấy sắc mặt hắn chợt mừng rỡ, nhưng ngay sau
đó hướng về phía Phong Liệt đang chạy trốn quát lên một tiếng lớn:
-Tiểu tử đứng lại! Đem lệnh bài lưu lại!
Vừa dứt lời đồng thời, hắn đã hóa thành một đạo hồng quang, một bước
lướt đi ngàn trượng, trong nháy mắt đi tới đỉnh đầu Phong Liệt, không
chút lựa chọn đánh ra một chưởng.
"Oanh."
Một đạo
chưởng ảnh màu đen mang theo uy thế như núi hung hăng phóng tới đỉnh đầu Phong Liệt, chưởng phong mạnh mẽ đem Phong Liệt chà xát tới mức ánh mắt cũng không mở ra được.
Cảm thụ được uy thế hùng hồn như núi của
chưởng ảnh kia, trong lòng Phong Liệt không khỏi kinh hãi, hắn không dám khinh thường, không chút lựa chọn tế ra Trấn Long Thiên Bi.
"Ông."
Sau một trận chấn động nhẹ, một đạo cự bi thanh sắc lớn trăm trượng đột nhiên bay ra, nghênh đón đạo chưởng ảnh kia.
"Oanh!"
Một tiếng vang thật lớn vang lên.
Dưới uy lực của Trấn Long Thiên Bi, đạo Cự chưởng kia trong nháy mắt bị trừ khử vô hình, mà thiên bi lại tiếp tục đánh về phía lão giả kia, thế đi không giảm.
-Ừm? Muốn chết!
Ánh mắt của lão
giả co rụt lại, nhìn một đạo bi ảnh cự đại đánh tới, cảm thụ được phía
trên thiên bi phát ra khí tức kinh sợ, nhất thời trong lòng hắn cũng
biết vật này lợi hại, một bên lắc mình bay ngược lại, một bên liên tục
huy chưởng đánh về phía bi ảnh kia.
"Oanh! Oanh! Oanh! ..."
Sau mấy tiếng nổ vang liên tiếp, Trấn Long Thiên Bi rốt cục bị đánh rơi xuống mặt đất, mà lão giả cũng lui ra ngoài mấy trăm trượng xa, đứng
trên không trung nghỉ câhn, sắc mặt khẽ biến thành kinh ngạc.
Kế tiếp, lão giả cũng không tiếp tục xuất thủ, ánh mắt khe khẽ lóe lên một cái, cao giọng quát hỏi:
-Tiểu tử! Ngươi là môn hạ ở phương nào?
Hắn chi sở dĩ hỏi như vậy, là bởi vì hắn biết rõ ràng, người có thể có
hai kiện bảo vật thế gian hiếm thấy như Thiên Tru Lệnh Bài cùng Trấn
Long Thiên Bi, tuyệt đối không thể nào là tiểu nhân vật không có chút
bối cảnh nào, nói không chừng chính là truyền nhân xuất thân từ dòng
chính của một đại gia tộc nào đó.
Nếu không hỏi rõ ràng, vạn
không cẩn thận đút chân vào tổ ong vò vẽ, vậy cũng là phiền toái lớn, dù sao hắn là người của Hắc Long Giáo ở trong thập đại Chân Long giáo phái coi như là một cái thế lực yếu nhất, cũng không dám gây thù hằn lung
tung.
Mà giờ khắc này, Phong Liệt sau khi thu hồi Trấn Long Thiên Bi, trong lòng không khỏi hoảng sợ một trận.
Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, chính mình toàn lực tế ra Trấn Long
Thiên Bi, lại bị đối phương tùy tiện dùng mấy chưởng liền hóa giải, ngay cả chiến kỹ cũng chưa từng vận dụng, chênh lệch này thật sự quá lớn.
Nghe được lão giả câu hỏi đó, trong lòng Phong Liệt vừa động, lập tức mở miệng nói:
-Vị tiền bối này, vãn bối chính là Tử Long Hộ Pháp của Ám Vũ Viện ở Ma Long Giáo.
Phong Liệt vốn định sử dụng uy danh của sư tôn Tử Long Hộ Pháp để thay
đổi tràng diện, lại không nghĩ, lời của hắn còn chưa nói hết, liền thấy
sắc mặt lão quỷ kia chợt giận dữ, nghiến răng nghiến lợi tàn nhẫn nói:
-Hừ! Ma Long Giáo? Lại là Ma Long Giáo chết tiệt! Ha ha ha! Tốt! Quả
thật là thiên lý tuần hoàn, báo ứng không sai. Nếu Sở Hóa Long dám động
chú ý tới bổn tọa, vậy thì đừng trách bổn tọa không khách khí đối với đồ tử đồ tôn của hắn! Tiểu tử! Bổn tọa cũng sẽ không gây khó khăn cho
ngươi, chỉ cần giao ra Thiên Tru Lệnh Bài cùng tấm thiên bi kia, bổn tọa liền tha cho ngươi khỏi chết! Nếu không, hừ hừ!
Lão giả vừa
nói, khí thế mạnh mẽ đột nhiên tăng vọt, uy thế của cường giả Hóa Đan
Cảnh Đại viên mãn hiển lộ không thể nghi ngờ, cực kỳ kinh người.
Phong Liệt nhìn đối phương quá khích phản ứng đầu tiên là sửng sốt,
nhưng ngay sau đó trong lòng thầm than xui xẻo, không nghĩ tới thế nhưng lại cầm tảng đá đập vào chân của mình, sớm biết lão này đối với Ma Long Giáo có thù sâu như thế, chính mình liền thế thân mạo danh danh hiệu
của Lâm Tử Thông một chút a.
Hắn cũng không lập tức trả lời đối phương, ánh mắt khe khẽ lóe lên, nhưng trong lòng thì vội vàng suy tư hết đường.
Lão giả này mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng rõ ràng oai vũ dư âm, chính diện đối chiến thì không khác gì đi chịu chết.
Nhưng muốn chạy trốn, cũng khẳng định cản không nổi tốc độ kinh người của lão này.
-Ừm? Có nên thả Âm Lão Thú ra hay không?
Sau khi suy nghĩ một chút, Phong Liệt không khỏi nghĩ đến Âm Lão Thú trong Long Ngục.
Hôm nay Âm Lão Thú đã đạt đến Ngũ Giai đỉnh phong, cảnh giới cùng lão
nhân kia cũng tương đối, nhưng thần thông của Âm Lão Thú so sánh với
thần thông của Hắc Long Vũ Giả cường hãn hơn nhiều, nói vậy lão nhân kia cũng chỉ có thể chạy trốn.
Chỉ bất quá, một khi đem Âm Lão Thú thả ra, muốn thu hồi lại thì sẽ có chút phiền phức.
Khi Phong Liệt đang do dự, đột nhiên, trong không trung truyền đến một
tiếng "Xoẹt" phá không giòn vang, dưới bầu trời đêm yên tĩnh cực kỳ chói tai.
Ngay sau đó, một đạo tia chớp kim sắc xẹt qua trường
không, từ xa bay tới, vô cùng nhanh chóng đánh tới tên Hồng Y lão giả
kia.
-Đáng chết! Sở Hóa Long, ngươi thật đúng là âm hồn bất tán!
Lão giả ánh mắt cả kinh, không khỏi giận quát một tiếng, nhưng ngay sau đó chỉ thấy hai tay hắn đột nhiên đẩy về phía trước, theo một tiếng
"Ông" nhỏ vang lên, một đại đỉnh màu đen từ trong lồng ngực của hắn hiện ra, cấp tốc nghênh đón đạo kim quang kia.
"Oanh."
Một tiếng nổ rung trời, quanh quẩn thật lâu ở trong bầu trời đêm.
Làm Phong Liệt khiếp sợ chính là, đạo kim quang kia thế nhưng đâm xuyên qua đại đỉnh, sau đó vừa vặn đâm xuyên qua vai phải lão giả, cuối cùng
ghim ở trên mặt đất, cũng là một cây đại thương ánh lên kim quang, dưới
ánh trăng dị thường chói mắt, tản ra sát khí lạnh như băng.
-A …
Lão giả hét thảm một tiếng, trên không trung lay động mấy cái, vội vàng ra tay bịt kín vết thương ở vai phải, trong miệng không ngừng hộc ra
từng ngụm máu lớn.
Biến cố này phát sinh ở trong nháy mắt,
Phong Liệt nhìn thấy hoảng sợ không thôi, hắn hồn nhiên không nghĩ tới
tên kia thực lực vượt qua cường giả Hóa Đan Cảnh Đại viên mãn lại bị một kích từ xa của người khác đánh cho trọng thương, ngay cả bổn mạng thần
binh cũng bị hỏng, đối phương sẽ là cường giả có cảnh giới gì a?
-Ha ha ha ha! Tinh Hà Vương, không nghĩ tới bổn tọa thất thần một lúc,
thế nhưng để cho ngươi chạy ra xa như vậy, bất quá, ngươi vẫn không trốn thoát khỏi lòng bàn taycủa bổn tọa.