Ở thời đại Viễn cổ Chân Long, thập đại chủng tộc Chân Long khi đang
diễn ra đại chiến một khi thất bại thì toàn bộ lạc đều phải nhận đối
phương làm chủ, cả đời làm nô, cho nên từ thời Viễn cổ thì khế ước nhận
chủ cũng rất phổ biến, cũng tương đối hữu hiệu.
Một khi thành lập khế ước, sinh tử của nô bộc đều bị chủ nhân thao túng, trong lòng
chỉ cần có một ý niệm bất lợi với chủ nhân vậy sẽ lập tức bị chủ nhân
cảm ứng được, cho dù cách xa nhau nghìn vạn dặm cũng chỉ cần một ý niệm
của chủ nhân là có thể quyết định sinh tử của nô bộc.
Chỉ có
điều sau khi thời đại Chân long kết thúc những khế ước cổ xưa này sớm đã thất truyền, hiện giờ chỉ còn ghi chép trong những sách cổ hiếm có.
Mọi người phía dưới vốn đều cho rằng chỉ cần tỏ vẻ thuần phục với Phong Liệt là được, sau khi thoát khỏi không gian này trở mặt cũng không
muộn, nhưng đòn này của Phong Liệt khiến kế hoạch của chúng chết từ
trong trứng nước, tất cả mặt xám ngoét như tro.
Phong Liệt nhìn sắc mặt của mọi người, trong lòng cười lạnh không thôi.
- Tốt rồi, thời gian đã tới! Ai muốn mạng thì tiến lên trước, dựa theo
khế ước này nhận Phong mỗ làm chủ! Người nào muốn chết cũng được! Phong
Tiểu Đao, tiến họ lên đường!
Phong Liệt lạnh nhạt nói.
- Vâng! Công tử!
Phong Tiểu Đao lên tiếng đáp, trong tay cầm một thanh loan đao màu bạc
hình dáng kỳ lạ, đi tới trước một tên đại hán Cương Khí cảnh ngũ trọng
thiên, lạnh giọng hỏi:
- Ngươi! Muốn chết hay muốn sống!
- Ta… ta muốn giết ngươi!
Đại hán sắc mặt hung ác, không chút do dự chém ra một đao.
Kẻ này là một cao thủ Cương Khí cảnh ngũ trọng thiên, cơ thể trúng độc
Lạc Tiên thảo, không thể sử dụng nguyên lực, lại bị Trấn Long thiên bia
cướp đi mấy giai bị, hiện giờ thực lực chưa đầy một thành, nhưng vẫn
không chút do dự lựa chọn vung đao chém tới phía Phong Tiểu Đao.
Phong Tiểu Đao vẫn che mặt như trước, trong con ngươi băng lãnh lộ ra
vẻ khinh thường, kẻ trước mặt khi toàn thịnh cũng chưa chắc là đối thủ
của hắn, hiện giờ đã như nỏ mạnh hết đà còn muốn phản kháng, quả thực là quá buồn cười.
Hắn cũng có ý biểu hiện trước mặt Phong Liệt
một phen, loan đao trong tay vung lên một đao thức xinh đẹp, một đạo tia sáng màu bạc xuất hiện.
Lập tức, chi nghe ‘phốc’ một tiếng,
đầu tên đại hán kia bay lên trời, rơi xuống, lăn lông lốc trên mặt đất,
đại đao trong tay hắn vẫn vung trên không trung, khó mà hạ xuống.
Phong Tiểu Đao khẽ hừ một tiếng, đi về phía mục tiêu tiếp theo.
Tiếp theo, hắn cũng dứt khoát không hỏi, trực tiếp vung đao chém một tên gia hỏa thần sắc còn chút do dự thành hai mảnh.
Dù sao chủ nhân đã nói khuất phục thì đi tới trước nhận chủ, không làm gì đương nhiên đều đáng chết.
Tiếp theo, Phong Tiểu Đao không nói câu nào, liên tiếp chém chết 5 6 người, quả thực giống như giết gà, dễ dàng vô cùng.
Phong Liệt sắc mặt lạnh nhạt quan sát tình hình, mười mấy tên võ giả
tiến tới trước thiên bia tiến hành khế ước nhận chủ, từng đạo kim quang
bay vào trong đầu hắn.
Kỳ thật giờ phút này nếu hắn tự mình động thủ khẳng định sẽ đơn giản hơn Phong Tiểu Đao, e là đã có quá nửa chịu khuất phục.
Chỉ có điều hắn không muốn mạo hiểm!
Cũng không biết là phải ảo giác hay không, hắn cảm thấy phía dưới có
một ánh mắt khiến hắn cảm thấy bất an, nhưng tìm kỹ càng lại không tìm
thấy nơi phát ra ánh mắt kia.
Cẩn thận thì sống lâu!
Nếu như lật thuyền trong mương vậy cũng quá buồn cười rồi.
Cho nên hắn để Phong Tiểu Đao ra tay, dù sao hắn không thiếu thời gian và tính kiên nhẫn.
Những tên Long vũ giả phía dưới thấy tình hình như vậy, vừa giận vừa sợ, lại không thể tránh được.
Đánh thì không lại, trốn cũng không thoát, nguyên lực trong cơ thể
không ngừng xói mòn, mà Phong Tiểu Đao giống như sói vào bầy dê, giết
những tên Long vũ giả không thể sử dụng nguyên lực mà nói căn bản chỉ
cần một đao một tên!
Tình cảnh như vậy khiến người ta phải tuyệt vọng.
Thời gian dần trôi qua, càng ngày càng có nhiều người lựa chọn khuất
phục, đi tới dưới thiên bia, giao ra linh hồn chi hỏa, trở thành nô bộc
của Phong Liệt.
30, 40, 50, 60, 70…
Tình hình như vậy khiến Phong Liệt có phần thỏa mãn.
Nhưng ngay sau đó Phong Tiểu Đao gặp phải phiền toái, bị ba tên cao thủ Cương Khí cảnh không trúng độc vây công.
Ba tên võ giả này tuy tu vi không bằng Phong Tiểu Đao nhưng ba người
liên thủ khiến hắn có chút khó giải quyết, trong thời gian ngắn khó mà
phân ra thắng bại.
Phong Liệt thấy vậy, trên mặt mỉm cười,
hắn đạp một cước xuống thiên bia, lập tức có ba đạo thanh sắc bia ảnh
xuất hiện, đánh vào đầu ba tên võ giả kia khiến bọn hắn không kịp phản
ứng.
Rầm! Rầm! Rầm!
Ba tiếng nổ vang, ba cái đầu lập tức nổ thành huyết vụ, ba tên võ giả thực lực không kém chết đi.
Một chiêu đó của Phong Liệt khiến thân hình mọi người run lên, trong
lòng sợ hãi hơn vài phần, những kẻ do dự không quyết cũng dần vội vàng
đi về phía thiên bia.
Thậm chí giờ khắc này ngay cả Lôi Hạo
Thiên cùng một tên Hắc Long vũ giả Thần Thông cảnh lục trọng thiên cũng
lựa chọn khuất phục.
Điều này không khỏi khiến Phong Liệt
mừng thầm, hắn vốn còn tưởng cần phải ra tay thêm lần nữa với năm tên
cao thủ Thần Thông cảnh.
Chết đứng còn không bằng sống quỳ,
kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, trên thế giới này người sợ chết
luôn nhiều hơn người không sợ chết!
Chỉ trong chốc lát đã có hơn trăm người khuất phục dưới dâm uy của Phong Liệt.
Phong Liệt quét mắt nhìn mọi người:
- Các vị, các ngươi nhận ta làm chủ cũng chỉ là tạm thời, nếu biểu hiện của các ngươi tốt ta sẽ giải trừ khế ước này, trả lại thân phận tự do
cho các ngươi.
Hơn nữa Phong Liệt ta cũng tuyệt không bạc
đãi, chỉ cần các ngươi đủ trung thành vậy mỗi người đều có cơ hội tu
luyện chiến kỹ Thiên cấp Viêm Ma Đồ Long kỹ!
Vừa nói, hắn vừa lấy một quyển sách kim quang chói lọi chìa ra.
- Lời đấy thật sao? Ngày sau ngươi sẽ giải trừ khế ước?
- Cái gì? Chiến kỹ Thiên cấp Viêm Ma Đồ Long kỹ, đó chẳng phải mới từ
Phiêu Miễu tiên cung lưu tán ra hay sao? Sao lại ở trong tay Phong Liệt?
- Đúng vậy! Đích thực là Viêm Ma Đồ Long kỹ, ngày trước ta từng thấy
qua! Chiến kỹ Thiên cấp nha! Lão tử nhất định phải học được!
- Trời ơi! Không ngờ Phong Liệt chẳng những chiếm được Luyện Hồn ma khải
mà còn chiếm được chiến kỹ Thiên cấp! Được, lão tử nhận ngươi làm chủ!
…
Phong Liệt lúc trước đã uy hiếp hơn trăm người thỏa hiệp, giờ khắc này dùng lợi dụ khiến không ai lỡ từ chối.
Đừng nói trước mắt mọi người đã bị Phong Liệt ép tới bước đường cùng,
cho dù là Phong Liệt tùy tiện trên đường hô ‘Ai hiệu trung với ta ta sẽ
truyền chiến kỹ Thiên cấp cho hắn’ thì cũng có vô số người xếp hàng đi
theo.
Sau khi kinh hô, tất cả võ giả vọt tới, nhận Phong Liệt làm chủ.
Trong thời gian ngắn, số lượng nô bộc của Phong Liệt đã đạt tới hơn 170 người, còn lại hơn 20 người bị Phong Tiểu Đao làm thịt mất, chỉ có
không đầy 50 người vẫn gắng gượng chống đỡ.
Phong Liệt không
để ý tới mọi người, hắn nhắm mắt lại, tâm thần lặng lẽ chú ý tới chưa
đầy 50 người kia, muốn tìm ra nơi khí tức nguy hiểm phát ra.
Sau một hồi hắn tập trung vào ba người.