Ma Long

Chương 586: Chương 586: Trinh Thông tới (2)




Uy lực mạnh mẽ của một kiếm này đã làm cho đám người xung quanh phải sợ hãi, đã chấn nhiếp được lão giả của Ngân Long Giáo, lúc này thì ánh mắt của Phong Liệt cũng trở nên ngưng trọng, có điều ngay sau khi nhìn rõ thì hắn lập tức tản đi nguyên lực.

Dĩ nhiên hắn đã nhận ra, người vừa mới tới kia là cao thủ của Ma Long giáo, hơn nữa tu vi của hắn nằm trong khoảng Thần Thông Cảnh hậu kỳ.

- Ủa? Là hắn!

Phong Liệt giương mắt nhìn lên, chỉ thấy một đạo thân ảnh khí thế hùng hồn đang ngự không bay đến, hơn nữa người này hắn cũng rất quen thuộc, hắn chính là phó viện chủ của Ám Vũ Viện Trịnh Thông.

Đối với người này, thì trong nội tâm của Phong Liệt cũng rất có hảo cảm, nếu không phải có Lãnh Phi Hồng cùng Trịnh Thông chiếu cố thì hắn đã sớm bị trục xuất ra khỏi Ma Long Giáo rồi.

- Bái kiến phó viện chủ đại nhân!

Phong Liệt thi lễ từ xa.

- Phong Liệt? Sao ngươi lại ở nơi này?

Trịnh Thông đứng ở trên không, nhìn thật sâu Phong Liệt vài lần, kinh ngạc mà nói.

Không đợi Phong Liệt trả lời, lão giả Ngân Long giáo kia lại nhiên phẫn nộ trừng mắt về phía Trịnh Thông mà quát to:

Trịnh Thông! Ngươi không biết quản giáo! Môn hạ đệ tử của ngươi tàn sát đệ tử của Ngân Long giáo ta, Ma Long giáo các ngươi không phải là nên cho chúng ta một cái công đạo chứ?

- Hả? sắc mặt của Trịnh Thông hơi sững sờ.

Nhưng kế tiếp, khi hắn chứng kiến một đống bầy nhầy ở trên mặt đất, thì trong nội tâm cũng không khỏi rùng mình.

Tuy là trên mặt đất cũng không có một cỗ thi thể nào còn nguyên vẹn cả, nhưng mà không khó để nhìn ra tất cả bọn chúng đều là đệ tử của Ngân Long giáo.

- Phong Liệt, đã xảy ra chuyện gì vậy? Trịnh Thông nói một cách uy nghiêm.

Dưới tình huống này, thì Phong Liệt cũng biết rõ nên phải trả lời như thế nào, hắn không chút chần chờ mà cất cao giọng mà nói :

- Bẩm báo phó viện chủ đại nhân, ta là bị người của liên hợp Chấp Pháp Đội mang đến nơi này, nhưng mà không ngờ thời điểm đi ngang qua trận doanh của Ngân Long giáo thì bọn chúng lại muốn mưu đoạt Luyện Hồn Ma Khải của đệ tử, cho nên dưới tình huống bất đắc dĩ thì đệ tử mới phải ra tay phản kháng .

Tiểu hỗn đản! Ngươi không nên ngậm máu phun người! Chúng ta muốn mưu đoạt Luyện Hồn Ma Khải lúc nào hả?

Khí thế của lão giả kia đột nhiên dâng lên, hắn không kìm nén được giận giữ mà quát to lên, giống như tùy thời đều có thể xuất thủ.

Có điều, lần đe dọa này của hắn đối với Phong Liệt là vô dụng, ngược lại hắn lại bị Phong Liệt vặn hỏi lại :

- Vậy các ngươi tại sao phải động thủ với ta?

- Động thủ với ngươi là vì —— ừ? Hừ! Lão giả giận dữ mở miệng, lại không nghĩ bị Phong Liệt vặn xoáy, trong lúc nhất thời hắn không biết phải trả lời như thế nào.

Ánh mắt Trịnh Thông lóe lên một cái, trong long hắn đã có vài phần suy đoán về tình huống nơi này, ngay lập tức hắn hừ lạnh một tiếng rồi nói:

- Hừ! Hồng Chi Đồng, các đại môn phái đã thương định tạm thời vứt bỏ hiềm khích lúc trước, tại trong khu rừng này không được tiến hành trả thù! Bổn tọa biết rõ vì sao ngươi lại hạ sát thủ đối với môn hạ đệ tử của ta?

Sắc mặt lão giả kia bỗng trở nên đem xạm, nhưng mà hắn lại không thể nào mà trả lời được.

Nếu là lúc trước mà giết được Phong Liệt, thì tất cả mọi chuyện đều dễ nói, bởi vì lúc đó Chết không có đối chứng , cho dù là Ma Long giáo thì cũng không thể có biện pháp gì,mà bọn chúng cũng không thể vì một cái đệ tử đã chết mà khai chiến ?

Nhưng hiện tại người chết lại là nhân mã bên mình, mà hơn nữa chính mình cũng không có chiếm lý, điều này khiến cho sắc mặt của hắn không khỏi khó coi vô cùng, hết biến thành trắng rồi lại biến thành hồng.

- Tiểu súc sinh, hãy đợi đấy!

Cuối cùng thì Hồng Chi Đồng đành nghiến răng nghiến lợi mà quát Phong Liệt một câu, rồi sau đó hắn mang theo vẻ mặt oán độc mà chậm rãi lui vào trong rừng.

Có điều, vẻ mặt của Phong Liệt lại cười lạnh một tiếng, rồi không chút khách khí nào mà đáp lại một câu :

- Lão gia hỏa, may mắn cho ngươi là chưa có động thủ đấy!

- Ngươi ——, tốt! Rất tốt! Hừ!

Hồng Chi Đồng cực kỳ tức giận nhưng mà do Trịnh Thông đang ở đây cho nên hắn cũng đành phải nhẫn nhịn, trong nội tâm hắn cố gắng nhớ kỹ tướng mạo của Phong Liệt.

Trịnh Thông mắt thấy Hồng Chi Đồng đã đi xa, lúc này hắn mới hạ thân hình xuống, , dở khóc dở cười lắc đầu mà nói:

- Tiểu tử ngươi thật đúng là đi tới chỗ nào cũng sẽ không bình yên, sau khi việc này chấm dứt thì nhanh chóng mà cút lên Tứ Phương thành đi, nếu không có việc gì thì đừng có đi lại lung tung.

Phong Liệt cười hắc hắc mấy tiếng, rồi gật đầu, trong nột tâm của hắn hơi có chút cảm động.

Tuy trong lời nói của Trịnh Thông có chút ít trách cứ, nhưng mà hắn vẫn nghe ra sự quan tâm ân cần ở trong đó. Ở trên cái thế giới mạnh được yếu thua này, thật sự là có quá ít người quan tâm đến sống chết của chính hắn.

Lúc này , năm tên đệ tử liên hợp Chấp Pháp Đội kia lại đi ra từ bên trong đám người, tiến về phía Phong Liệt, trong mắt chúng lúc này khi nhìn về Phong Liệt đã thay đổi rất nhiều, tràn đầy sự cảnh giác cùng sự sợ hãi.

Sau khi Trịnh Thông nói chuyện vài câu với Phong Liêt xong thì cũng lập tức rời đi, Phong Liệt vẫn phải thành thật mà đi theo năm tên đệ tử liên hợp Chấp Pháp Đội mà tiếp nhận điều tra.

Sau khi đi về phía trước hơn mười dặm, thì không còn cảnh tượng những trướng bồng san sát nhau như trước nữa, mà trước mắt hắn là một tòa phủ đệ to lớn được xây dưng tạm thời.

Trong mắt Phong Liệt hiện lên sự ngưng trọng, trong chốc lát thì hắn đã cảm thấy được trong tòa phủ đệ này có vài chục đạo tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ đã đảo qua trên người mình, xem ra bên trong tòa phủ đệ này đã tập trung không ít các cao thủ của các đại giáo phái, trong lòng Phong Liệt lại cẩn thận thêm đôi chút.

Kế tiếp, không đợi mấy người đi vào, thì bên trong cái phủ đệ kia lại đột nhiên truyền đến một hồi những tiếng đánh nhau, gào thét.

- Bắt lấy hắn! Linh hồn của hắn có chút cổ quái!

- Ha ha ha! Chỉ bằng các ngươi mà cũng đòi được bắt ta! Tốt nhất là các ngươi vẫn nên cống nạp máu huyết của bản thân cho bổn hoàng, hãy làm huyết nô cho bổn hoàng đi! Ha ha ha ha!

- A... --

- A...! Cứu mạng --

. . .

Sau khi một loạt những tiếng kêu thê lương thảm thiết kia phát ra, một gã đại hán tóc đỏ dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo từ bên trong sự bảo vệ của hơn mười tên cao thủ Cương Khí Cảnh mà chạy ra ngoài, hắn nhanh chóng hướng về phía xa xa mà chạy.

Phong Liệt ngưng mắt nhìn lại, hắn không khỏi kinh ngạc mà phát hiện ra rằng, tên đại hán kia màu tóc đỏ như máu, trông yêu dị cực kỳ, đây tuyệt đối là không giống với mái tóc màu lửa đỏ của Hỏa Long võ giả mà lại có chút tương tự với Huyết Long Hoàng.

Mà mười tên cao thủ Cương Khí Cảnh sau lưng hắn thì lại càng cổ quái, từ trang phục mà xem thì rõ ràng là bọn chúng đến từ các giáo phái bất đồng, nhưng giờ phút này thì nguyên một đám ai ai cũng đều đỏ thẫm cả hai mắt, ánh mắt thì có chút ngốc trệ, cả đám đều chăm chú đi ở hai bên để bảo vệ cho tên đại hán kia.

- Hả Chẳng lẽ là một đám tàn hồn của Huyết Long Hoàng đã đoạt xá thành công?

Trong nội tâm của Phong Liệt khẽ động, hắn không khỏi nghĩ đến cái khả năng này, dù sao thì hiện tại trong thức hải của hắn cũng đang phong ấn hai sợi tàn hồn của Huyết Long Hoàng, nếu mà hai sợi tàn hồn này đoạt xá thành công thì hậu quả còn lớn hơn tưởng tượng rất nhiều.

Hừ! Một đám tàn hồn mà thôi, bổn tọa nhìn xem ngươi có thể trốn đi được nơi nào!

Đúng lúc này, mấy tên cao thủ Thần Thông Cảnh có khí thế mạnh mẽ từ bên trong đại điện đã đuổi tới, từng đạo từng đạo hư ảnh Chân Long dài hơn mười trượng từ phía sau lưng bọn chúng đnag uốn lượn gào thét, uy thế kinh người, mấy người này ngay lập tức phát ra công kích đánh thẳng về phía đại hán tóc đỏ đang ở trên không trung, một tên Ma Long võ giả trong đó sắc mặt hung ác, không chút nghĩ ngợi nhiều mà trực tiếp thi triển Ma Long Đại Thần Thông Thiên Chấn.

- Thiên Chấn!

Ô...ô...ô...n...g -- phốc phốc phốc!

Sau khi hư không rung mạnh một hồi, thì chỉ nghe thấy vài tiếng phốc phốc trầm đục, ngay lập tức tên đại hán tóc đỏ cùng với mười tên huyết nô của hắn đã bị chấn đắc thành thịt nát ở trên mặt đất, cả đám đều hình thần câu diệt.

Chỉ có một vài tia máu từ trong đầu đại hán kia bay ra, rồi hướng về bốn phía mà bỏ chạy, mấy tên cường giả Thần Thông cảnh ở phía sau cũng nhanh chóng bám đuổi theo, dần dần biến mất không thấy bóng dáng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.