"Phẩm cấp quá thấp? Nguyên lực cũng phân chia cấp bậc sao?" Phong Liệt cực kỳ kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy thưa chủ nhân! Trên thế giới lực chia làm lực lượng, nguyên
lực, á thần lực, thần lực. Lực lượng thân xác bình thường là lực cấp
thấp nhất, tiếp theo là nguyên lực và linh lực, tiếp đó là á thần lực,
long lực chính là một loại á thần lực. Lại lên nữa trong truyền thuyết
chân thần mới có, thần lực! Muốn vận dụng tỏa long đài cần ít nhất đẳng
cấp á thần lực mới được." Cảnh Hách giải thích nói.
"Cái này..."
Phong Liệt trợn tròn mắt, mặc dù hắn sống hai đời nhưng chưa từng nghe nói qua những chuyện này.
Nửa ngày sau, hắn hơi thất vọng lắc đầu thở dài nói:
"Ài, xem ra lão tử không thể dựa vào tỏa long đài rồi ! A? Không biết
nguyên lực trong cơ thể long biến cảnh cửu tầng có đạt đến cấp long lực
chưa ta?"
Nhưng chỉ chốc lát sau vẻ ủ rũ trên mặt Phong Liệt biến mất, hắn vui vẻ trở lại.
Chỉ một đại thần thông 'Phong ấn nguyên lực' đã cho hắn ích lợi vô cùng, làm người phải biết thỏa mãn!
Phong Liệt kiềm không được nghĩ, sau này khi đối địch nếu trước tiên
dùng tỏa long đài phong lại nguyên lực của đối thủ, rồi lại gọi ra trấn
long thiên bia, đánh bất ngờ thì nói không chừng ngay cả cao thủ thần
thông cảnh cũng bị một chiêu đánh gục, nghĩ thôi đã khiến người phấn
chấn tinh thần rồi.
Hơn nữa, trừ bỏ hai thần thông 'Phong ấn
nguyên lực', 'Tác hồn khốn địch' ra, tỏa long đài có chất liệu cực kỳ
rắn chắc, nặng nề như núi, ngọn nguồn sắc bén không gì sánh được, bản
thân chính là một đại sát khí có thể dùng cho công kích, uy lực thật sự
khó mà đánh giá.
Chỉnh sửa xong tất cả tin tức liên quan tỏa
long đài nằm trong đùa, Phong Liệt tâm tình sung sướng, có thần vật làm
chỗ dựa khiến hắn vô cùng tự tin cho chuyến đi Thiên Long Thần Triều
không lâu sau.
Tỏa long đài và trấn long thiên bia có điều
khác nhau,trấn long thiên bia bởi vì nguyên lực đã bị nghịch long hoàng ở vô số vạn năm tháng tiêu hao chín phần chín, đến nay không thể hồi phục đến đỉnh cao.
Tỏa long đài thì là hoàn chỉnh, viễn cổ thần
binh, không chút tỳ vết, thậm chí khí linh cũng cực kỳ cường đại, khiến
Phong Liệt rất là vui.
Nghiên cứu hết nửa ngày, Phong Liệt tâm ý động, co rút tỏa long đài thành hình trùy cỡ bằng nắm tay, thu vào đan điền.
Tiếp theo hắn trở lại một góc không gian, chìm đắm trong điên cuồng tu luyện, ba cô gái Lý U Nguyệt cũng bắt đầu tu luyện.
Tu luyện là chuyện rất khô khan nhưng mỗi một long võ giả đều phải
thông qua khắc khổ tu luyện để không ngừng tăng cao thực lực của mình,
để có được một chỗ nhỏ nhoi trong thế giới điên cuồng.
Bởi vì trên cái thế giới này, thực lực chính là tất cả.
Dạo lý này Phong Liệt hiểu, Lý U Nguyệt, Tiểu Yên, Tiểu Lục đương nhiên cũng hiểu.
Bởi vậy dù ba cô gái cực kỳ khát vọng có thể đoàn tụ với Phong Liệt một thời gian nhưng cuối cùng đè nén nhu tình dưới đáy lòng, yên lặng ủng
hộ Phong Liệt.
.......
Bên ngoài tùy theo Phong Liệt bế quan dài kỳ, dư âm Ma Long giáo đại tái theo thời gian trôi qua cũng dần yên ổn.
Cùng lúc đó, đám Sở Huyền, Lý Phong,Long Khuynh Vân, Hồng Phi Dương cũng đều lựa chọn bế quan.
Phút chốc nguyên Ma Long giáo dường như bình tĩnh nhiều, thậm chí một
số thế gia công tử trước kia lười biếng luyện công, chỉ thích khi nam bá nữ đột nhiên cải tà quy chính.
Nhưng người sáng suốt sẽ phát hiện ra, dưới biểu tunượg bình tĩnh dường như có một số mạch nước ngầm chậm rãi trào dâng.
Dễ thấy nhất chính là dường như trong khoảng thời gian này, các cao thủ viện phái Ma Long giáo điều động thường xuyên hơn trước, không ngừng có cao thủ trong giáo bị sai đi ra bên ngoài.
Đương nhiên đối với những tình huống này không liên quan đến Phong Liệt.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Một ngày, hai ngày, mười ngày, một tháng, mãi đến hai tháng sau, một
ngày nào đó Ám Võ Phong bình tĩnh thật lâu rốt cuộc náo nhiệt lên.
Ngày hôm nay một thiếu niên tuấn tú mặc kình phục đen trong hàng ngàn
đệ tử ám võ viện đời thứ sáu trăm tám mươi bốn vui vẻ đưa tiễn, lẻ loi
một mình đi xuống Ám Võ Phong.
Hắn chính là Phong Liệt.
Đi cùng hắn không có bất cứ thị vệ, cũng không có bất cứ đồng môn đệ
tử, chỉ có một dạ mạc thú to cỡ nghé con, toàn thân đầy vảy đen.
Dựa theo thường quy thì đệ tử Ma Long giáo dù là thân phận, thiên phú,
tu vi như thế nào, ít nhất có thể ở trong sơn môn tu luyện năm năm, rồi
mới được phân công đi một số lãnh địa Ma Long giáo trên Long Huyết đại
lục để đảm nhiệm sự vụ.
Nhưng Phong Liệt thì khác, bởi vì hắn xuống núi còn liên quan đến cuộc tranh chấp giữa Ma Long giáo và Ngân
Long giáo, về vấn đề này dù là Lãnh Phi Hồng cũng không có cách nào.
Nhưng Phong Liệt không thèm quan tâm, dù không có Thủy Vô Khuyết thì hắn vẫn định lang bạt trên đại lục.
Vô số đệ tử ám võ viện ầm ĩ náo động đưa tiễn, Phong Liệt mang theo
Tiểu Dạ đi xuống Ám Võ Phong, hướng ra bên ngoài Ma Long giáo, càng đi
càng xa, dần biến mất trong tầm mắt mọi người.
Bóng dáng của một người một thú trên đường núi dài dặc uốn lượn có chút tịch liêu.
Chỗ mười dặm dưới viện phái, Trương Đại Tài đang dắt một con độc giác long mã màu vàng yên tĩnh đợi trên đường núi.
Trương Đại Tài thấy Phong Liệt đến thì cung kính hành lễ, nói:
- Công tử!
- Ừm, đưa ta đi.
Phong Liệt gật đầu, tiến lên dứt long mã, nhảy lên lưng ngựa.
Long mã này to lớn mạnh khỏe cỡ hai trượng, nghiễm nhiên là một con
long thú sơ kỳ nhị cấp, ngày đi ba, bốn ngàn dặm không có vấn đề lớn gì, Phong Liệt rất vừa lòng với điều này.
Trương Đại Tài ngẫm nghĩ, kiềm không được nói:
- Công tử! Để ta đi cùng người đi, trên đường có thể hầu hạ công tử.
Phong Liệt rũ mi mắt nhìn Trương Đại Tài, trong lòng đầy cảm xúc, hơn
một năm ở chung, Trương Đại Tài là người sớm nhất đùa về hắn, ở mọi mặt
đều khiến hắn rất vừa lòng.
Nhưng thực lực của Trương Đại Tài thật tình quá ít, tu vi chân khí cảnh nếu là chạy chan cho Phong Liệt
còn được, muốn xông pha chiến đấu thì còn kém quá xa, lấy tình trạng
hiện giờ của hắn mang theo gã bên cạnh không phải lựa chọn hay.
Phong Liệt thản nhiên nói:
- Đại Tài, ngươi trước tiên ở trên núi tu luyện vài năm đây, giúp ta
chăm sóc Tiểu Yên, Tiểu Lục, chỉ cần bả vệ bọn họ là người lập công lớn
rồi. Ba năm sau chỉ cần Phong Liệt ta không chết thì bao ngươi cả đời
vinh hoa phú quý!
Dứt lời, hắn không đợi Trương Đại Tài trả
lời đã thúc bụng ngựa, ngồi trên long mã ngửa đầu rống dài, đột nhiên
vọt ra cưỡi nhanh trên đường núi.
- Grao gru!!!
Tiểu Dạ phát ra tiếng rống vui vẻ, theo bước chân long mã co bốn vó lao nhanh.
Trương Đại Tài nghe Phong Liệt nói vậy thì người run lên, sau đó lầm bầm:
- Công tử yên tâm đi! Chỉ cần Trương Đại Tài ta còn một hơi thì quyết không để hai vị phu nhân chịu uất ức nửa phần!
.....
Tin tức Phong Liệt xuống núi lại dấy lên oanh động trong Ma Long giáo,
cùng lúc đó hắn xuống núi dường như khiến hàng loạt phản ứng dây chuyền
trong thế hệ trẻ.
Không lâu sau, ma khí viện Nhạc Đông Thần,
Lý Phong, Đông Phương Trác, Lữ Tranh, Lữ Vanh, Triệu Đống, và kiên võ
viện Long Khuynh Vân, Tề Xương Võ, thiên võ viện Hồng Phi Dương, vân van và vân vân, một đống thiên tài nhân kiệt đời thứ sáu trăm tám mươi bốn
đều xuống núi, đi Thiên Long Thần Triều rèn luyện