Trải qua tỉ mỉ suy tư và đánh giá, nửa giờ trôi qua, Tiêu Hoằng
cuối cùng mới lên tiếng, tiến hành tổng thể tấn công nhằm vào căn cứ
quân sự Vĩnh Ngạn, nhằm vào một loạt căn cứ của Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn,
mục đích chưa tới mức trảm thảo trừ căn, nhưng cũng không sai biệt lắm.
Một lần tấn công, tranh thủ vĩnh viễn diệt trừ tất cả hậu hoạn trên Vĩnh
Ngạn Tinh, hoàn toàn nắm Vĩnh Ngạn Tinh vào trong tay Tiêu Hoằng.
- Tóm lại, mọi người có thể tính toán thời gian, thời điểm tấn công tiến
hành sau 24h đêm, nói cách khác, là sau 11 giờ tối tại căn cứ quân sự
Vĩnh Ngạn, hiện tại đều tự đi chuẩn bị đi, mười mấy giờ sau xuất phát.
Tiêu Hoằng ra lệnh.
Vài phút sau, sau khi mọi người chậm rãi đi ra khỏi phòng tác chiến, thành
viên Thích Khách Minh cũng lần đầu tiên thay màu xám chiến bào, mục đích chủ yếu chính là dễ ngụy trang, không đến mức bị liếc mắt một cái đã
nhận ra, hơn nữa mặc đồ màu trắng để hành động vào ban đêm thì rất dễ
bại lộ.
Về phần thành viên Đoàn tinh anh Thợ Săn thì đều mặc
khinh giáp mỏng như cánh ve hoàn toàn được chế tạo từ hợp kim Vi Mễ, dù
sao đại bộ phận thành viên Đoàn tinh anh Thợ Săn đều là Ngự Sư cấp bốn
trở lên, chiến giáp nhị hình Lược Đoạt Giả không có trợ giúp lớn đối với bọn họ, như thế thì lựa chọn trang bị nhẹ nhàng còn hơn.
Đồng
thời những người này cũng sửa sang lại Chiến Văn, Khí Văn sau đó lặng
yên không một tiếng động tiến vào trong Ma Văn máy bay vận tải của Tập
đoàn Thợ Săn, đi tới địa điểm đã chọn trước, đó chính là Lam Hồ Thành.
Sau đó lại từ Lam Hồ Thành âm thầm tiến vào khu vực cây cối gần căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn, sẵn sàng đợi mệnh lệnh.
Về phần Căn cứ trong lòng đất số 1 tại bắc bán cầu thì cũng được Tác Phổ
chỉ huy, vội vã chuẩn bị, hiện tại Tác Phổ có tổng cộng 500 phi công có
thể chiến đấu được, trong đó có 100 người là do một tay Tác Phổ mang
tới, cũng sắp xếp vào trong đội ngũ, gần như đều là vương bài phi công
thân kinh bách chiến.
Hiện giờ bọn họ lại được trang bị Ngân Điểu nhị hình chiến đấu cơ khá tiên tiến của Tập đoàn Thiên Xà.
Tác Phổ vẫn còn 600 phi công đang được đặc huấn. Tuy nhiên, Tác Phổ yêu cầu rất nghiêm khắc, những người này mà chưa đạt đủ tiêu chuẩn thì sẽ không được tham dự vào chiến đấu.
Giờ phút này, Căn cứ trong lòng đất
số 1 đã bắt đầu vô cùng bận rộn, điểm chủ yếu là tấn công đường hàng
không, ra sức thăm dò, đi vòng qua các khu vực mẫn cảm, tìm kiếm tuyến
đường rút quân nữa.
Trong phòng xuất phát chiến đấu cơ, từng
chiếc Ma Văn chiến đấu cơ đã được lắp vào trên giá phóng. Nhân viên công tác đang trang bị Ma văn phi đạn vào trong chiến đấu cơ.
Mà bên
trong Căn cứ trong lòng đất số 2, Liệt Nông ít nhiều cũng có chút khó
chịu, nguyên nhân chủ yếu là ở chỗ hành động lần này dường như từ đầu
đến cuối hắn chẳng phải làm gì cả, chỉ phải phái ra 2000 binh sĩ, tiến
hành cái gọi là kiềm chế.
Tuy nhiên, đối với phân phó của Tiêu
Hoằng, cho dù Liệt Nông cũng khó phản bác được, hắn chỉ đành tùy tiện
lựa chọn 2000 binh sĩ coi như thuận mắt, thay thường phục, sẵn sàng
chuẩn bị đi làm “người thừa”.
Cứ như vậy ước chừng mười mấy giờ
trôi qua, quá trình điều động quân sự phi thường có trật tự, toàn bộ Tập đoàn Thợ Săn đã hoàn toàn chuẩn bị xong, mỗi người đều có vị trí và
nhiệm vụ riêng, tất cả đều thuận lợi, điều này cũng không có gì là kỳ
quái, hiện giờ bằng vào thực lực của Tập đoàn Thợ Săn, thì việc âm thầm
điều động mấy ngàn người vẫn là chuyện nhỏ.
Đi theo Thích Khách
Minh cùng Đoàn tinh anh Thợ Săn thì tất nhiên là còn có Tiêu Hoằng, hắn
vẫn mặc một bộ quần áo màu xám, đeo đôi kính nhỏ, lúc này hắn đang ở
trong một rừng cây, tiếp tục điều động mọi mặt chuẩn bị chiến đấu.
Ví dụ như hoàn toàn bí mật khống chế Tháp phóng tín hiệu dân dụng của Lam
Hồ Thành, cùng với Ma Văn Tháp phóng tín hiệu quanh thành thị, mục đích
rất rõ ràng, đó chính là phong tỏa tin tức từ trong đó.
Về phần ba cái Tháp phóng tín hiệu quân dụng trong căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn thì sẽ rất nhanh không còn tồn tại nữa.
Đảo mắt, thời gian đã tới ban đêm, trên không trung căn cứ quân sự Vĩnh
Ngạn đã trở nên một mảnh đen tối, tầng mây rất dày đã hoàn toàn che phủ
ánh sao, thời tiết nóng bức, hơi có chút khó chịu.
Binh sĩ trong
căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn vẫn không chút để ý mà tuần tra chung quanh, vẻ mặt không có chút cảnh giác nào, điều này cũng không có gì đáng trách
cả, tuy rằng Vĩnh Ngạn Tinh ít nhiều cũng xem như được bố trí trọng binh canh gác, nhưng rốt cuộc thì vẫn nằm trong một khu vực vô cùng an toàn.
Một mặt thì tiếp cận Thánh Đàn, bên kia chính là lãnh thổ rộng lớn của Gia
Đô Đế Quốc, hai bên khác là Tân Cách Công Quốc và Phục Thản Đế Quốc, đều là minh hữu, trên cơ bản thì từ khi căn cứ quân sự này được thành lập
tới nay, vẫn chưa từng gặp phải một lần tấn công nào, những quân nhân
này cũng như vậy, gần như chưa từng đánh qua bất kỳ trận chiến nào, trên cơ bản không khác nào nằm trong chăn ấm đệm êm, lại còn được hưởng thụ
tiếp viện cao cấp từ Gia Đô Đế Quốc nữa.
Cùng lúc đó, Ba La ở
trong phòng chỉ huy vừa mới gửi một tin tức cho Vận Trung, báo cáo một
chút kết quả sau khi Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn triển khai hạn chế nhằm vào
Tập đoàn Thợ Săn, sau đó hắn vẫn ngồi trong văn phòng, thần sắc đắc ý,
lẳng lặng chờ đợi.
Theo Ba La thấy, từ khi một loạt kế hoạch diễn tập của hắn bắt đầu được tiến hành, Tập đoàn Thợ Săn chắc chắn sẽ không chống đỡ được, hiện tại Ba La cũng đang chờ đợi cái tên gọi là Hồng Lượng kia tới giao thiệp.
Từ góc độ bình thường mà nói thì đây là điều chắc chắn sẽ xảy ra, thậm chí trong đầu Ba La đã có thể tưởng tượng ra, tên Hồng Lượng cao ngạo kia
sẽ mang bộ mặt lo lắng, thậm chí còn dùng giọng điệu khẩn cầu, xin Ba La mở ra một thông đạo tại khu vực diễn tập, để cho máy bay vận tải của
Tập đoàn Thợ Săn thông qua.
Mà trên trường kỷ trước mặt Ba La có
ba người đang ngồi, hai gã sĩ quan phụ tá cùng một gã Tham mưu trưởng,
trên cơ bản đều được bổ nhiệm lại một lần nữa, đều là thủ hạ tâm phúc
của hắn.
- Không thể tưởng được, tên Hồng Lượng của Tập đoàn Thợ
Săn kia vậy mà lại có thể kiên nhẫn tới tận lúc này, vẫn chưa có một
chút động tĩnh gì!
Ngồi trong văn phòng, một gã sĩ quan phụ tá tên là Đường Lực thoải mái nói.
- Kiên nhẫn thì có ích lợi gì? Hiện tại ta phỏng chừng tên Hồng Lượng kia chính là đang cố chống đỡ, tuy nhiên, đây chỉ là mà thôi phí công, cho
dù Tập đoàn Thợ Săn kia có thể chống đỡ một ngày, hai ngày, thì có ích
gì? Chúng ta hoàn toàn có thể diễn tập nửa năm, một năm, xem đến lúc đó
Tập đoàn Thợ Săn sẽ chống đỡ như thế nào!
Sĩ quan phụ tá Ngải Ba ở một bên nhẹ giọng nói, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường.
Không hề nghi ngờ, vào thời đại này, cho dù Tập đoàn Thợ Săn có năng lực
khổng lồ thì như thế nào? Xét đến cùng, chỉ có sức chiến đấu mới là là
trọng yếu nhất, bất kể lúc nào thì cũng vậy.
- Nửa năm, không cần thiết, chỉ cần bảy ngày, các đại lý của Tập đoàn Thợ Săn phân bố trên
Vĩnh Ngạn Tinh sẽ phải giảm sản lượng do không có đủ nguyên vật liệu, mà những thứ sản xuất ra thì cũng sẽ không thể vận chuyển ra ngoài, không
thể tiêu thụ được, khiến cho Tập đoàn Thợ Săn lâm vào trạng thái tê liệt toàn diện, nửa tháng sau sẽ bắt đầu suy yếu. Đến lúc đó chúng ta có thể công khai trực tiếp loại bỏ Tập đoàn Thợ Săn.
Khóe miệng Ba La hơi cong lên, nhẹ giọng nói.
- Vẫn là Ba La Tướng quân phân tích có lý, phỏng chừng chỉ cần sau một
giờ nữa, đợi cho thời gian tiến vào giữa trưa tại Uyển Vị Thành, thì tên Hồng Lượng kia sẽ không chống đỡ nổi nữa, tiến đến cầu xin ngài. Hiện
tại tám phần là hắn đã sứt đầu mẻ trán, có lẽ sẽ chọn phương pháp dùng
tiền trả quân phí, cầu xin ngài mở một mặt lưới, nhưng hy vọng Ba La
Tướng quân phải chống lại được sự hấp dẫn của tiền tài a!
Tham mưu trưởng Kim Hải Ưng nhẹ giọng nói từng câu một.
- Mở một mặt lưới ư? Đây là điều không có khả năng, muốn trách thì chỉ có thể trách hắn xui xẻo, nếu chỉ là vì đắc tội Tập đoàn Văn Sâm, có lẽ ta sẽ còn xem xét một chút, nhưng Hắc Trạch Sâm đại nhân nhìn hắn không
vừa mắt, thì có cả Thiên Vương lão tử cũng không cứu được hắn, chỉ có
mọt con đường là hủy diệt mà thôi!
Ba La bày ra một bộ dáng lực bất tòng tâm, chỉ là trên mặt vẫn mang vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.
Tuy nhiên, đúng lúc này, Ma Văn thời gian bên cạnh Ba La vừa lúc chỉ tới 11h đêm!
Gần như ngay khi Ma Văn thời gian hoàn toàn biến thành màu xám đậm, một
tiếng cảnh báo không kích chói tai đã lập tức vang vọng khắp toàn bộ căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn!
Nghe được tiếng cảnh báo như thế, Ba La
vốn có vẻ mặt lạnh nhạt kèm them thoải mái, nhưng lại lập tức biến sắc,
trong mắt hiện lên không phải là cảnh giác, mà là kinh ngạc.
Nên
biết rằng căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn này chính là ở trong một khu vực cực
kỳ an toàn, đồng thời đây lại là cảnh báo không kích, trong khi không
kích dường như chỉ có những quân chính quy kia thì mới có thể có được,
nhìn chung trên toàn bộ Vĩnh Ngạn Tinh, thì quân đội cũng chỉ là Hộ vệ
quân Vĩnh Ngạn, hơn nữa nhìn ra bốn phía thì đều là đồng đội cả, làm sao lại bị không kích được?
Gần như trước tiên, toàn bộ mọi người
trong phòng chỉ huy đều sững người, bất kể bọn họ nghĩ như thế nào cũng
không ra, cảnh báo không kích rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Phản ứng
đầu tiên đó là, có phải cảnh báo Ma Văn khí bị hỏng rồi hay không!
Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng lúc này Ba La vẫn là không dám có chút chậm trễ, rất nhanh thông qua Ma Văn thông tin lớn tiếng hỏi:
- Cảnh báo này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
- Báo cáo Tướng quân, tình huống khẩn cấp, cách chúng ta mười mấy cây số
bỗng xuất hiện 100 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ có ngoại hình kỳ lạ, đang
nhanh chóng lao về phía chúng ta, tốc độ rất cao!
Trong Ma Văn thông tin truyền đến một thanh âm cực kỳ lo lắng và khiếp sợ.
Theo lời này truyền vào trong phòng chỉ huy, toàn bộ phòng chỉ huy đã không
còn không khí thoải mái như trước nữa, tất cả đều khiếp sợ, bọn họ nằm
mơ cũng không nghĩ tới, còn chưa thấy Hồng Lượng đến cầu xin tha thứ, mà lại đã có 100 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ không biết từ đâu ra tới không
kích.
- Hỗn trướng, chẳng lẽ dụng cụ phân hình phòng không của
chúng ta đều là rác rưởi hay sao? Tại sao đến tận lúc này mới phát ra
cảnh báo?
Ba La sắc mặt xanh mét, lớn tiếng hỏi.
- Tướng quân
tha tội, trải qua bước đầu phán đoán, những chiến đấu cơ nặc danh này
được dùng một loại kết cấu đặc thù, có thể giảm trên diện rộng sự phân
hình của Ma Văn trinh trắc, cộng thêm nữa là rất co thể bọn họ đã dùng
phương thức phi hành ở độ cao siêu thấp!
Trong Ma Văn thông tin lại truyền đến thanh âm như vậy.
- Đừng nhiều lời, ra lệnh cho các Ma Văn chiến đấu cơ của ta ngay tức khắc xuất phát, tiến hành...
Oanh, oanh, oanh, oanh...
Không đợi Ba La nói hết lời, tiếng nổ mạnh liên tiếp đã truyền đến, ánh lửa lập lòe cũng hắt vào cửa sổ phòng chỉ huy.
Ngay sau đó, Ma Văn thông tin của Ba La liền hoàn toàn gián đoạn liên lạc,
theo cửa sổ nhìn lại, ba tòa Tháp phóng tín hiệu trong căn cứ quân sự
Vĩnh Ngạn đã trực tiếp bị san phẳng.
- Sao... sao có thể như vậy được?
Nhìn thấy cảnh tượng như thế, Tham mưu trưởng Kim Hải Ưng không kìm được
thốt lên, trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ, chỉ riêng từ vòng tấn công
thứ nhất này, Kim Hải Ưng đã hoàn toàn có thể nhìn ra được, địch quân
không kích là có mục đích, có tổ chức.