...
- Khung máy móc Ma Văn trước tiên nằm im không cử động. Chắc là đối phương đã tưởng khung máy móc Ma Văn của chúng ta hư hại rồi, chắc chắn sốt ruột lập công, định mượn cơ hội này đả kích chúng ta thật trầm trọng. Vậy thì cho bọn họ tới đây đi. Câu cá rốt cục vẫn ít tốn sức khỏe hơn bắt cá.
Tiêu Hoằng trầm tư một chút rồi nói.
- Trưởng quan, quân đoàn Kim Ti Tước đã tấn công toàn lực, đang lao về phía chúng ta. Xin hỏi nên đối phó như thế nào?
Binh sĩ trinh sát trong Đại Hùng Hào bỗng nhiên bẩm báo Tiêu Hoằng.
- Ra lệnh cho binh sĩ chúng ta giả vờ phòng ngự nhưng bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xuất kích.
Tiêu Hoằng ra lệnh, đồng thời chậm rãi khởi động tất cả Chiến Văn thường dùng của mình.
Các binh sĩ khác cũng vậy, đều khởi động Chiến Văn, hoặc bỏ đạn dược vào trong vũ khí Ma Văn, chờ quân đoàn Kim Ti Tước mắc câu.
Bốn người lái khung máy móc Ma Văn cũng nhìn lại súng trường Kẻ Hủy Diệt ở bên cạnh tuy rằng trên bề mặt đầy vết xước nhưng bởi do hợp kim Vi Mễ chế tạo thành nên cũng không bị phá hoại thật.
Mục Trát ở cuối đội ngũ đang ngồi trong một chiếc xe chỉ huy kín mít, thông qua màn hình tất nhiên thấy rõ cảnh tượng trận địa của quân đoàn Bối La. Khung máy móc Ma Văn đen tuyền không có chút sinh cơ. Binh sĩ Bối La vội vàng chuẩn bị phòng tuyến.
Thậm chí vài tên binh sĩ Bối La đang bước nhanh vào trong vận binh hạm, khuân vác hộ thuẫn bằng hợp kim ra.
- Không thể ngờ được là quân đoàn Bối La này cũng có thời điểm vội vàng dựng phòng tuyến. Xem ra không có khung máy móc Ma Văn, chúng đã bị đánh trở lại nguyên hình rồi.
Mục Trát nhìn màn hình, khẽ lẩm bẩm, đồng thời ra lệnh cho quân đoàn Kim Ti Tước không được cho quân đoàn Bối La chuẩn bị quá nhiều, tranh thủ xử lý trong thời gian ngắn nhất.
Binh sĩ Kim Ti Tước giờ khắc này đã biết tin khung máy móc Ma Văn bị hủy, lập tức sĩ khí tăng vọt, mặt lộ vẻ hung ác, khẩn trương lao về phía quân đoàn Bối La xung phong liều chết, dường như lập tức lột xác thành dã thú vậy.
Ách Tề Nhĩ và A Minh Tả tại bộ tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương lúc này lộ vẻ mặt vô cùng ác liệt. Bọn họ không thể tưởng tượng được không có khung máy móc Ma Văn thì quân đoàn Bối La sẽ ứng đối với đợt tấn công kế tiếp thế nào. Quân đoàn Bối La còn có Xích Ảnh Chiến Văn nhưng đừng quên quân đoàn Kim Ti Tước có nhân số đông gấp 2 lần quân đoàn Bối La.
Hiển nhiên lúc này Ách Tề Nhĩ, A Minh Tả, thậm chí mọi người đều bị Tiêu Hoằng lừa rồi.
- Tuyên bố mệnh lệnh cho Tiêu Hoằng rút lui, không cần đối kháng trực diện với quân đoàn Kim Ti Tước.
Ách Tề Nhĩ trầm tư một lát rồi nhanh chóng ra lệnh.
Nhưng Ách Tề Nhĩ cuối cùng không ngờ là mệnh lệnh của hắn tới quân đoàn Bối La lại như đá chìm đáy biển.
- Tiêu Hoằng này thực sự là kỳ cục. Xem đi, đây chính là thời điểm hắn chịu thiệt.
Ách Tề Nhĩ nhíu mày, đáp.
Tuy nhiên Hà Long trên Hi Lạc Tinh nhìn thấy khung máy móc Ma Văn ngã xuống đất, đầu tiên là vui vẻ, tuy nhiên khi thấy quân đoàn Kim Ti Tước phát động tấn công quân đoàn Bối La thì thần sắc đã hơi thay đổi. Từ phong cách hành sự hắn thấy quân đoàn Kim Ti Tước quả nhiên là sốt ruột lập công, đã hơi liều lĩnh rồi. Chỉ là hiện tại ngăn cản không kịp nữa, chỉ có thể chờ quân đoàn Kim Ti Tước một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, bắt quân đoàn Bối La mà thôi.
Không tới mười mấy phút sau, quân đoàn Kim Ti Tước rất nhanh tiến tới, cách quân đoàn Bối La không tới 5km. Hai đội quân sắp sửa va chạm.
- Nhớ kỹ là bọn họ đã không có khung máy móc Ma Văn rồi, cũng mất đi lá chắn có lợi nhất. Mở Lăng Thuẫn Chiến Văn ra, cho quân đoàn Bối La một kích trí mạng đi, bắt sống Tiêu Hoằng.
Mục Trát nhìn màn hình tuyên bố, sau đó đi ra khỏi xe chỉ huy, chuẩn bị tham chiến.
Mà giờ phút này quân đoàn Kim Ti Tước nghe được mệnh lệnh của Mục Trát thì khí thế lại càng bốc lên cao, đồng thời khởi động Lăng Thuẫn Chiến Văn. Trong nháy mắt, ở hai cánh tay của hơn 3000 binh sĩ Kim Ti Tước liền xuất hiện tấm thuẫn năng lượng hình thoi dạng nửa trong suốt, giống như thủy tinh công nghiệp nhưng lại chắc chắn hơn nhiều.
Một khi nâng lên, mỗi tấm thuẫn lại có thể nối với tấm bên cạnh, hình thành một tấm lá chắn năng lượng khổng lồ, đối mặt với tầng đạn năng lượng như mưa cũng chống được.
Thông qua kính viễn vọng Ma Văn, nhìn binh sĩ Kim Ti Tước khí thế cuồn cuộn xông lên liều chết, La Kiệt đã cảm thấy không chịu nổi nữa.
- Trên cánh tay bọn họ rốt cuộc là thứ gì?
La Kiệt hỏi.
- Hẳn là thứ chống lại Xích Ảnh Chiến Văn rồi. Không thể không thừa nhận là sức sản xuất của Duy Lâm Công Quốc này rất cường đại, chỉ vài ngày đã chế tạo ra được nhiều như vậy.
Tiêu Hoằng nói khẽ, thần sắc vẫn bình thản như trước.
- Tiêu Hoằng, hiện giờ chúng ta có nên phản kích không?
La Kiệt hỏi tiếp.
- Không vội, để gần thêm một chút nữa. Đứng sát như vậy mới đã. Ta thích nhìn cảnh tượng quân địch bại lui.
Tiêu Hoằng đáp, cũng ra lệnh cho binh sĩ Bối La chuẩn bị tốt cho chiến đấu.
Đối với kế sách của Tiêu Hoằng, Mục Trát hoàn toàn không biết gì. Giờ phút này hắn chuẩn bị dẹp yên toàn bộ quân đoàn Bối La. Cho dù là tổn thất thảm trọng nhưng chỉ cần bắt được Tiêu Hoằng thì vẫn đáng giá phi thường.
- Căn cứ tư liệu, bản thân Tiêu Hoằng mặc một bộ khôi giáp rách nát cháy đen, giống như khung máy móc Ma Văn cháy đen kia. Phải bắt sống chứ không được giết chết hắn, phải sống.
Mục Trát ra lệnh.
- Dẹp yên Bối La, bắt sống Tiêu Hoằng.
Trong nháy mắt , bên trong quân đoàn Kim Ti Tước liền vang lên tiếng nói như vậy, khí thế cuồn cuộn.
Trong nháy mắt quân đoàn Kim Ti Tước chỉ còn cách quân đoàn Bối La không tới 1km. Song phương đã có thể nhìn rõ ràng đội ngũ đối phương.
Nhưng đúng lúc này thì chỉ thấy bên trong quân đoàn Bối La bắt đầu có hồng quang lóng lánh. Sau đó ánh sáng màu đỏ như mưa tràn tới.
Đối mặt với cảnh này, quân đoàn Kim Ti Tước đã chuẩn bị trước chỉ hơi nâng Lăng Thuẫn Chiến Văn lên, hợp với đồng đội bên cạnh, trong nháy mắt hình thành một tấm Lăng Thuẫn Chiến Văn khổng lồ.
Ánh sáng cuồn cuộn mãnh liệt, bao phủ bầu trời ập xuống mắt đất, giống như mưa rơi trên ô, tất cả đều tan rã, chỉ truyền tới tiếng nước tí tách.
Xích Ảnh Chiến Văn có lực sát thương trác tuyệt hoàn toàn không có hiệu quả.
Ách Tề Nhĩ và A Minh Tả ở bộ tổng chỉ huy thấy cảnh tượng này, ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ. Khung máy móc Ma Văn bị đánh ngã, Xích Ảnh Chiến Văn cũng không có hiệu quả. Chuyện này không nghi ngờ gì nữa sẽ đánh cho quân đoàn Bối La trở lại nguyên hình.
Sẽ bị tiêu diệt toàn quân sao?
A Minh Tả thầm nghĩ. Không nghi ngờ gì nữa. Một khi không thể phát huy hiệu quả của Xích Ảnh Chiến Văn, lại không có sự trợ giúp mạnh mẽ của khung máy móc Ma Văn thì quân đoàn Bối La này dường như không khác gì cấp C cả.
- Quân đoàn Bối La này xong rồi.
Ách Tề Nhĩ nói khẽ, vẻ uể oải và ác liệt cùng lộ ra.
Trái lại Mục Trát trên Long Liệt Tinh thấy cảnh Xích Ảnh Chiến Văn hoàn toàn mất đi hiệu lực, vẻ mặt vừa hưng phấn vừa hiện lên chút tàn nhẫn.
- Toàn thể tướng sĩ nghe lệnh, giết cho ta...
Khi còn cách quân đoàn Bối La chừng 500 thước, không đợi Mục Trát nói hết, thần sắc hắn bỗng nhiên thay đổi, sau đó là khiếp sợ.
Nhanh như chớp, mấy khung máy móc Ma Văn hình người cháy đen như chết bất ngờ đứng vọt lên khỏi mặt đất, khiến người ta có cảm giác giống như một ngọn núi lớn bất ngờ mọc lên, ngăn giữa quân đoàn Kim Ti Tước và quân đoàn Bối La, cầm cơ pháo Kẻ Hủy Diệt trong tay, nhắm về hướng quân đoàn Kim Ti Tước. Nóng súng tối om, nhìn qua đều khiến cho người ta hoảng sợ.
Mà Mục Trát vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ đã hoàn toàn kinh ngạc tới ngây người tại chỗ, nửa câu nói vừa rồi bị nuốt lại, hai mắt mở lớn, thần sắc lộ vẻ khó tin nhìn 4 khung máy móc Ma Văn ở xa xa lại đứng lên một lần nữa.
- Không có khả năng. Khung máy móc Ma Văn chỉ là một đống máy rác, trải qua đả kích mãnh liệt như vậy thì sao có thể hoàn hảo không tổn hao gì?
Mục Trát nói khẽ, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Binh sĩ Kim Ti Tước vừa rồi còn hùng hổ cũng như vậy, đột nhiên thấy khung máy móc Ma Văn xoay người đứng lên thì khí tức lập tức bị đè ép xuống.
Ánh mắt bọn họ đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là hoảng sợ. Không nghi ngờ gì nữa, tại khoảng cách gần như vậy, bọn họ căn bản không thể chạy thoát. Khẩu hiệu đinh tai nhức óc vừa rồi là dẹp yên Bối La, bắt sống Tiêu Hoằng đã không còn sót lại chút gì, lại biến thành vẻ tĩnh mịch.
Ở trong phòng tổng chỉ huy, Ách Tề Nhĩ và A Minh Tả nhìn thấy khung máy móc Ma Văn lại đứng lên trong màn hình, suýt nữa trực tiếp nhảy từ trên ghế xuống.
- Chuyện này sao có thể chứ? Oanh tạc mãnh liệt như vậy, khung máy móc Ma Văn có thể đứng lên sao?
Giọng nói của Ách Tề Nhĩ hơi run rẩy.
Toàn bộ sở chỉ huy không ai đáp lời hắn. Bởi vì mọi người đều nhìn 4 khung máy móc Ma Văn trong màn hình, sợ tới ngây người rồi.
A Minh Tả đã biết khung máy móc Ma Văn mạnh mẽ nhưng mạnh tới mức này thì cũng quá khoa trường rồi còn gì. Hơn nữa bằng vào sự hiểu biết của A Minh Tả đối với Tiêu Hoằng, hắn có thể cảm thấy Tiêu Hoằng cố ý làm vậy, để tới gần mới đánh, không cho đối thủ có cơ hội chạy trốn.
Về phần Hà Long trên Hi Lạc Tinh ngay khi khung máy móc Ma Văn đứng lên liền trực tiếp hóa đá tại chỗ, chỉ còn một ý niệm trong đầu. Quân đoàn Kim Ti Tước hoàn toàn không ổn rồi. Sa Trùng đối với khung máy móc Ma Văn không tạo thành chút ảnh hưởng, nhiệm vụ đã hoàn toàn thất bại.
Mà trong lòng hắn cũng cảm thấy khiếp sợ. Hắn thật sự không tưởng tượng được là người thiết kế khung máy móc Ma Văn rốt cuộc làm thế nào mà khiến chúng đối mặt với công kích mãnh liệt như vậy vẫn bình yên vô sự.
Lại thấy Tiêu Hoằng đứng trong hàng ngũ quân đoàn Bối La, nhìn quân đoàn Kim Ti Tước không ngừng tới gần, thần sắc bình thản như ban đầu nói khẽ :
- Giết!
Khi Tiêu Hoằng vừa ra lệnh truyền tới binh sĩ Bối La, ngay lập tức 4 khung máy móc Ma Văn đồng thời ấn nút phóng trọng pháo Kẻ Hủy Diệt.
Ầm ầm ầm ầm...
Trong giây lát, năng lượng màu cam dày đặc đồng loạt bắn ra về phía hàng ngũ của quân đoàn Kim Ti Tước.
Quân đoàn Kim Ti Tước dù đã có Lăng Thuẫn Chiến Văn phòng ngự thừa sức với Xích Ảnh Chiến Văn nhưng đối mặt với đạn năng lượng của Kẻ Hủy Diệt thì lại yếu ớt vô cùng.
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy năng lượng đạn bắn lên Kẻ Hủy Diệt liền giống như bi thép bắn vào thủy tinh, khiến lăng thuẫn nửa trong suốt đều vỡ vụn. Ngay sau đó là thân thể của binh sĩ Kim Ti tước bị nổ nát.
.....
...