Ma Ngân

Chương 260: Chương 260: Huấn luyện Lưu Văn




- Lúc trước chúng ta đà xử lý ba gã Duy Lâm binh sĩ, nói vậy ngươi cũng đã biết rồi chứ? Mấy tên lắt nhắt mà đã có không ít thứ tốt như vậy, thế còn quan chỉ huy của bọn chúng thì sao?

Tiêu Hoằng hướng ánh mắt ngay về phía tên mập trắng, hỏi một cách rất có tính dụ dỗ.

Nghe nói như vậy, tên mập trắng vốn đang có bộ dáng lấy lòng, thoáng cái đà trở nên nghiêm túc lại, quân đội Duy Lâm Công Quốc thì hắn cũng biết đến, vô cùng khó đối phó, cần phải mạo phiêu lưu, đương nhiên Duy Lâm Công Quốc cũng cực kỳ giàu có, nhất là các quan viên quân sự, nói vậy thì thứ tốt trên người chúng cũng chắc chắn là rất nhiều.

- Ta có thể nói cho ngươi biết, quan chỉ huy hành động lần này, tên là Bác Dương, trên người có một Chiến Văn tính vĩnh cửu vô cùng không tồi...!

Tiêu Hoằng nói tiếp.

- Đại ca, ngài không phải là muốn hại ta chứ?

Suy nghĩ hơn nửa ngày, tên mập trắng mới thấp giọng nói.

Tiêu Hoằng không lập tức đáp lại, mà từ đầu ngón tay hình thành một khối Hàn băng vạn năm, sau đó kích nổ.

Ầm...!

Sau một tiếng giòn vang phát ra, lực trùng kích cường đại khiến cho tên mập không kìm được rung rung bộ mặt đầy mỡ của mình.

- Trước đó người đã lấy đi một khối, chính là cùng một loại với thứ này, nếu ta muốn hại ngươi, thì còn cần nói nhiều với ngươi như vậy hay sao?

Tiêu Hoằng lạnh lùng nói, sau đó cúi đầu, trong mắt Tiêu Hoằng, có mập mạp hỗ trợ thì tất nhiên là rất tốt, nếu không hỗ trợ, thì cũng chẳng sao cả.

Nhìn thấy Tiêu Hoằng hành động như vậy, khóe miệng mập mạp hơi giật giật, trong lòng lại lần nữa sinh ra kính sợ đối với thực lực của Tiêu Hoằng.

- Được rồi, đại ca, ta làm với ngươi!

Tên mập trắng hạ quyết tâm, nói với Tiêu Hoằng:

- Ngươi nói đi, nên làm thế nào?

- Điều động các thủ hạ mạnh mẽ trong nhà của ngươi, nhân số không nên nhiều, từ bốn đến năm người là được, về phần chuyện sau đó, thì sẽ nói sau, sáu ngày sau gặp lại, nhớ kỹ phải bí ẩn, không nên đả thảo kinh xà, nếu không thì chỗ tốt cũng sẽ không chiếm được gì đâu!

Tiêu Hoằng hơi ngẩng đầu, nói.

- Được rồi, đại ca, ngươi có chờ là được!

Tên mập trắng vỗ ngực, trả lời.

Lại nói thêm hai câu cùng tên mập trắng, thấy hắn đà đi ra ngoài, Tiêu Hoằng mới chậm rãi đặt bản đồ Vọng Tinh Thành sang một bên.

Đối với tên mập trắng, Tiêu Hoằng có thể quan sát được, ngoài vẻ ngông nghênh không vào mắt, hơi có chút ngang ngược kiêu ngạo, còn lại thì tính cách cũng không âm hiểm.

Tuy nhiên, Tiêu Hoằng cũng không thể không phòng bị, lưu lại đừng lui cho mình.

Mà một trong những sự chuẩn bị này, chính là Lưu Văn và Chiến Văn cấp Ngự Sư.

Lưu Văn có thể tăng tốc độ của Tiêu Hoằng trên diện rộng, cùng với tốc độ phi hành tại độ cao thấp, điều này đối với bất kỳ một tên Ngự Sư nào, thì cũng là một hấp dẫn vô cùng lớn.

Mặt khác thì vào cấp bậc Ngự Sư, có thể khu động năm Chiến Văn, so với cấp Ngự Giả thì nhiều hơn một cái, ngoài Lưu Văn, Tiêu Hoằng phải bắt tay vào chế tác một cái Chiến Văn cấp Ngự Sư.

Một cái Chiến Văn cấp Ngự Sư bình thường, phí tổn đại khái khoảng từ hai ngàn đến ba ngàn kim, nếu như tốt một chút, thì giá trị đại khái từ bốn ngàn đến năm ngàn kim.

Đây tuyệt đối không phải một con sổ nhỏ.

Hiện tại tuy ràng Tiêu Hoằng có Chiến Văn tính vĩnh cửu từ Sài Sương: Cực Tuyến, cùng với ba bộ Ngự Sư tài liệu, nếu bán ra thì tuyệt đối là một số tiền kếch xù, nhưng hiện tại cũng không phải là lúc thích hợp để bán ra, mà hiện giờ tài sản của Tiêu Hoằng, thì chỉ có ba ngàn kim tệ tiền mặt, chế tác Lưu Văn thì dư dả, nhưng mà làm Chiến Văn thì lại kém hơn một ít.

Tuy nhiên, may mà trên người Tiêu Hoằng còn có Ma Văn châu màu lam sậm.

Chiến Văn cấp Ngự Sư dùng để phụ trợ tác chiến, chỉ có thể đợi khi đến Bối La căn cứ quân sự sẽ nghĩ biện pháp sau, dù sao thì Bối La Thành, thậm chí cả Bối La căn cứ quân sự đều là những nơi phồn hoa nhất Vũ Nhuận Tinh, tài liệu mua bán thì đều tương đối tiện lợi.

Có ý nghĩ như vậy, Tiêu Hoằng cũng không nóng lòng nhất thời nữa.

Thu thập xong xuôi, Tiêu Hoằng mang theo túi hành trang theo người, đi ra khỏi phòng, chuẩn bị đến cửa hàng Ma Văn gần đây để mua tài liệu chế tác Lưu Văn, sau đó đổi một căn phòng mới.

Trong đầu Tiêu Hoằng đã có kế hoạch đầy đủ rồi, chỉ dừng lại tại đây ba ngày, sau đó đi tới Vọng Tinh Thành, đánh chết Bác Dương, sau đó đi tới Bối La căn cứ quân sự.

Đi vào tầng một, đổi một căn phòng mới, Tiêu Hoằng liền đi tới cửa hàng Ma Văn, bộ áo giáp trên người trải qua hai lần liệt hỏa rèn luyện, đã hoàn toàn biến sắc, trở thành một mảnh cháy đen, đã không thể chống đỡ nhiệt độ cao nữa, nhưng mà trình độ chắc chắn vẫn giữ nguyên, nên Tiêu Hoằng tạm thời còn không định thay mới.

Cửa hàng Ma Văn quy mô lớn tại Hách Bác Thành thì còn lớn hơn tại Thái Ngô Thành rất nhiều, hơn nữa nguồn cung cấp tuyệt đối sung túc, nhất là nguồn cung cấp cho cấp bậc Ngự Sư, tại Thái Ngô Thành thì rất khó tìm được, nhưng tại nơi này thì chỉ cần có tiền, thì sẽ có thể gom đủ, chỉ cần không phải loại nào rất đặc biệt là được.

Cũng không dừng lại quá nhiều ở cửa hàng Ma Văn, dùng hết hơn hai ngàn kim, mua xong các tài liệu cần thiết, Tiêu Hoằng lại một lần nữa quay về trong phòng.

Căn phòng này có giá 20 kim, tuy nhiên, lão bản tỏ vẻ xin lỗi cho điều ngoài ý muốn khi trước, lại nhìn vào thân phận Ngự Sư của Tiêu Hoằng, nên vẫn giữ giá 15 kim, xem ra một phen nói chuyện khi trước của tên mập trắng cũng đạt được thành quả không nhỏ.

Căn phòng mới nằm ở tầng 40, so với lúc trước thì đã có thêm một cái sân huấn luyện độc lập, ngoài ra, không có quá nhiều biến hóa khác.

Cẩn thận lấy từ trong túi hành trang ra các tài liệu, đặt sang một bên, rồi sửa sang lại túi hành trang một chút, Tiêu Hoằng liền lấy ra mấy miếng Văn đan dưỡng sinh kiểu mới, rồi ăn vào.

Sau đó hắn buông rèm, đóng chặt cửa, vẫn không cởi hộ giáp, cuộn mình lên trên trường kỷ mà ngủ.

Ước chừng trải qua cả ngày bận rộn, thể chất hắn cũng chưa hoàn toàn khôi phục, nên lúc này cũng cảm thấy mệt mỏi.

Mà Văn đan dưỡng sinh do Tiêu Hoằng chế tác lai là thứ được nghiên cứu bên trong hang đá, công hiệu chủ yếu là xúc tiến sự trao đổi chất, bài trừ độc tố trong cơ thể.

Văn đan này còn có tác dụng phụ, chính là Tiêu Hoằng phải mất một nửa đêm để liên tục đi ba lượt nhà vệ sinh, toàn thân như hư thoát, tuy nhiên, cùng với điều này, thân thể hắn đã nhẹ nhàng hơn, giấc ngủ cũng hơi sâu hơn.

Mãi cho đến 10 h sáng ngày hôm sau, Tiêu Hoằng nằm trên trường kỷ mới chậm rãi mở ra hai mắt, thân thể lập tức cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái hơn rất nhiều, mấy giấc mộng gì đó cũng ít hơn.

Tùy tiện ăn một chút, Tiêu Hoằng liền ngồi trước đài công tác, lấy ra một khối Anh tinh thạch, đây có thể nói là Ma Văn Tái thạch thượng đẳng cấp Ngự Sư, đương nhiên nó vẫn không thể nào so được với Áo tinh thạch cả.

Nhớ rõ lúc trước, chỉ chỉ vì một khối Anh tỉnh thạch như vậy, mà Tiêu Hoằng đã phải mạo hiểm sinh mệnh, đi xuống tầng năm giếng mỏ, mà khi đó, hắn vẫn chỉ là một tên thợ mỏ nhỏ nhoi làm thôi.

Tuy rằng chuyện này chỉ xảy ra ngay một năm trước, nhưng Tiêu Hoằng lại cảm thấy, dường như đây là những chuyện mờ ảo, như đã xảy ra từ đời trước vậy.

Cảm thán một chút, Tiêu Hoằng lại đặt Anh tỉnh thạch màu xanh biếc này vào trong dụng cụ cắt rất tiên tiến bên trong phòng, cắt nó trở thành mặt lõm văn.

về phần chế tác Lưu Văn, bên trong Đức Thức Ao Diện Văn có ghi lại rất rõ ràng, có thể nói là bản cường hóa của Linh Xà, cố tên là Phi Tặc.

về nguyên lý thì nó cũng có chỗ liên hệ với Linh Xà, tuy nhiên chỗ khác nhau chính là, nó đã được gia tăng màng năng lượng xé hư không và hệ thống quấy nhiễu địa từ.

Màng năng lượng xé hư không là dùng khi phi hành, bề mặt phía trước đã có các năng lượng thể bén nhọn, có thể giảm đi lực cản của không khí, khi va chạm lên trên người địch nhân, thì cũng có thể tạo thành lực phá hoại nhất định. Còn về hệ thống quấy nhiễu địa từ, đó chính là một loại ứng dụng cải tiến từ kỹ thuật bên trong Ma Văn chiến đấu cơ, thông qua quấy nhiễu địa từ để tăng lên tính linh hoạt, khiến cho phi hành trở nên càng thêm nhẹ nhàng.

Đương nhiên, ứng dụng nhiều kỹ thuật như vậy, thì trình độ phức tạp của Ma Văn cũng có thể nghĩ mà biết, chỉ là một cái Lưu Văn, nhưng mà cấu tạo lại không kém hơn chút nào so với Chiến Văn cấp bậc Ngự Sư, thậm chí còn rườm rà hơn cả một Chiến Văn bình thường của Ngự Sư cấp một.

Tuy nhiên, hiện giờ thì những phức tạp này đã không làm khó được Tiêu Hoằng nữa, hơn nữa Tiêu Hoằng còn dự định vận dụng cả kỹ thuật Để Văn và Văn trong văn, kể từ đó, Phi Tặc sẽ càng thêm phức tạp, đương nhiên, kết quả đạt được, thì cũng sẽ càng thêm tốt đẹp.

Đã vậy, hắn còn có Hàn băng vạn năm màu tím hỗ trợ nữa.

Dùng tận một giờ, Tiêu Hoằng mới tạo hình văn lộ xong, nhìn như rất hỗn loạn, kì thực lại rất có thứ tự, các đường cong Để Văn và Văn trong văn dưới ánh sáng của ngọn đèn thì như ẩn như hiện, hoà lẫn vào nhau.

Nhẹ nhàng dùng miệng thổi đi các bột phấn trên văn lộ, xác nhận không có vấn đề gì nữa, Tiêu Hoằng mới đặt nó sang một bên, bắt đầu sửa sang lại tài liệu, phối chế Ma Văn dịch.

Trong Ma Văn dịch, không tính Hàn băng vạn năm màu tím, thì thứ quý báu nhất chính là tủy não của Hắc giác phong, giá trị 1500 kim, mà Hắc giác phong cũng rất thưa thớt tại Vũ Nhuận Tinh, nó là một loại linh thú dựa vào địa từ để tìm đường.

Mãi cho tới chạng vạng, thì Tiêu Hoằng mới hoàn thành chế tác Phi Tặc, trên Anh tỉnh thạch màu xanh biếc, đã có các đường cong màu tím đang đan xen vào nhau, Để Văn màu đỏ thì giống như các mạch máu, trải rộng trên bề mặt lõm.

Tiêu Hoằng hơi hơi quan sát Phi Tặc một chút, lập tức nắm nó vào lòng bàn tay, đẩy cửa tiến vào trong sân huấn luyện quy mô lớn.

Sân huấn luyện này còn lớn hơn cả sân huấn luyện mà Tiêu Hoằng khi trước đã dùng trong Học viện Tây Tân Ma Văn, có thể tiến hành thí nghiệm uy lực của Ma Văn, cũng có thể tiến hành huấn luyện thích ứng với Phong Văn hoặc Lưu Văn, có thể mô phỏng hướng gió, cũng có thể mô phỏng các chướng ngại vật.

Toàn bộ phòng từ mặt đất đến mái che, thì cao khoảng ba mươi thước, trực tiếp từ tầng 40 đâm thẳng lên trên tầng đỉnh, đây cũng là lý do tại sao căn phòng này đắt như vậy.

Làm quen một chút công năng của Ma Văn khống chế trong phòng, sau đó Tiêu Hoằng mới xoay người, hít sâu một hơi, trong đầu hơi nhớ lại một chút kỹ xảo thao túng Lưu Văn, sau đó Tiêu Hoằng mới khu động Phi Tặc, trong nháy mắt, Tiêu Hoằng rõ ràng có thể cảm thấy, mười sáu cái khí xoáy tụ, rất nhanh hình thành tại bốn phía thân thể, so với Linh Xà, thì khí xoáy tụ của Phi Tặc cóp lực đẩy còn mạnh hơn, đây vẫn còn là chưa hoàn toàn mở ra, Tiêu Hoằng đã có chút không nhịn được nữa rồi.

- Đầu tiên phải duy trì trọng tâm.

Tiêu Hoằng trong lòng thầm hô, sau đó điều động Ngự lực từng chút một, tăng lớn lực đẩy của khí xoáy tụ, sau đó thân thể Tiêu Hoằng đang dần dần lơ lửng lên cao, từng bước cao lên, tuy nhiên, bởi vì Tiêu Hoằng lần đầu tiên sử dụng Lưu Văn, thân thể lơ lửng trên không trung thì nghiêng trái nghiêng phải, làm cho người ta có cảm giác, giống như một người đang đi trên cầu độ mộc vậy.

Ước chừng sau mười phút, trải qua không ngừng thích ứng, Tiêu Hoằng khống chế tốt thân thể, sau đó từng bước một di chuyển, giống như trẻ con học đi, phi hành về phía trước, có vẻ rất cẩn thận, chỉ có trong mắt hắn, đang hiện lên một tia mong chờ, chờ đợi bản thân có thể phi hành mộ cách tự nhiên, cho dù chỉ là phi hành trên tầng trời thấp.

Tuy nhiên, thực thế lại thường không như mong muốn, ngay khi Tiêu Hoằng thử gia tốc, thì khí xoáy tụ có động lực mạnh mẽ lại giống như một con ngựa hoang thoát cương, lao thẳng ra ngoài, tốc độ trong nháy mắt đã tăng lên tới 100 km/giờ, vượt quá xa tốc độ của Linh Xà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.