Đồng dạng bí thư quân cơ ở trong sở chỉ huy, giờ khắc này đã không kiềm lòng được hai tay bưng kín miệng, thần sắc khiếp sợ, hoàn toàn không nhìn thấy sự thất thố của A Mình Tả.
Nàng là bí thư quân cơ, đối với quân sự tự nhiên rõ như lòng bàn tay, chính vì thể, nàng mới lộ vẻ quá mức rung động.
Trước đó, Bối La quân đoàn bày ra Chiến Văn siêu cường đã đủ để nàng giật mình kinh sợ, nhưng giờ khắc này, trong lòng nàng rung động tuyệt đối là trước nay chưa có: Ma Văn khung máy móc gia nhập chiến tranh, đây là khái niệm gì? Chiến tranh đó thực rất có thể diễn biển thành là trận chiến giữa hai thời đại.
Hoàn toàn chênh lệch.
Ở bên kia Lặc Mỗ nhìn thấy 4 chiếc Ma Văn khung máy móc sáng loáng nổi bật, liền trực tiếp hóa đá tại đương trường, giống như pho tượng không nhúc nhích.
- Đó rốt cuộc là món đồ gì?
Lặc Mỗ kiềm lòng không được bật thốt ra thành lời, ánh mắt không ngừng lóe sáng của hắn giờ khắc này dường như ngưng đọng lại.
Một bên An Kỳ Tuấn nhìn thấy 4 chiếc Ma Văn khung máy móc kỳ dị bên trong màn hình, cũng không kiềm lòng được lui nửa bước về phía sau, dường như là thấy một con linh thú khủng bố, trên trán hắn cũng tươm ra một lớp mồ hôi.
Không hề nghi ngờ, nếu Ma Văn khung máy móc có công hiệu, An Kỳ Tuấn có thể cảm nhận được kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì: Đó là Liệp Ưng quân đoàn sẽ hoàn toàn triệt để rơi vào khổ chiến trước nay chưa từng có.
Cùng lúc đó, ở trong văn phòng Cáp Y Mỗ, Cáp Y Mỗ nhìn màn hình, biểu tình nhàn nhã, vui sướng khi người gặp họa vừa rồi đã hoàn toàn không thấy, giờ khắc này tất cả sắc mặt đã triệt để ngưng đọng lại, chỉ có cơ mặt thình thoảng nhảy lên mới chứng tỏ Cáp Y Mỗ vẫn là một vật còn sống.
Nói không khoa trương chút nào, dĩ vãng Bối La quân đoàn chính là một vật hi sinh, là một quân đoàn rác rưởi... không chỉ là hắn, mà mọi người đều xem thường không có đặt Bối La quân đoàn ở trong mắt.
Mà hôm nay, giờ này khắc này, chính một quân đoàn rác rưởi như vậy, vừa tới nơi liền giáng cho đội quân thép Liệp Ưng quân đoàn một kích đón đầu thống khổ, tiếp theo đó liền bày ra 4 cỗ máy chiến đấu làm rúng động lòng người.
“Không có khả năng, không có khả năng... Bối La quân đoàn là không có khả năng chế tạo ra vũ khí biến thái như thế. Đây nhất định chính là một vật bài trí! Đúng, chính là vật bài trí!” Cáp Y Mỗ không ngừng nói thầm trong lòng, dường như hắn muốn dùng phương thức này để trấn an tâm linh đang nổi sóng ba đào mãnh liệt.
Nhưng mà, đúng lúc này, nhìn lại bên trong màn hình: 4 chiếc khung máy móc màu sắc khác nhau, đã đồng loạt từ sau lưng lấy ra Kẻ Hủy Diệt cơ pháo cầm trong tay, động tác vô cùng thuần thục, giống như như khổng lồ khoác áo khoác kim loại to lớn lên mình. Toàn bộ miệng pháo nhất tề nhắm ngay Liệp Ưng quân đoàn
Đối mặt với một màn như thế, binh sĩ Liệp Ưng quân đoàn đang xung phong, trong lòng lập tức quay cuồng không chừng, một số ánh mắt bên trong tràn ngập kinh hãi, thế nhưng trước mắt bọn họ đã đâm lao phải theo lao.
Rút lui ư?
Không hề nghi ngờ, sẽ lại lần nữa đối mặt với quang nhận bao phủ bầu trời che lấp đại địa kia, trước mắt chỉ có một con đường chính là kiên trì xông tới trước.
Tuy nhiên, ngay sau đó bọn họ liền ý thức được, xung phong đối với bọn họ mà nói sẽ gặp phải hậu quả càng thêm đáng sợ.
Gần như không có mảy may tạm dừng, theo binh sĩ Liệp Ưng chiến đoàn xung phong liều chết đi lên, bốn nhân viên điều khiển Ma Văn khung máy móc liền đồng loạt ấn nút phóng ra.
“Ầm ầm ầm ầm...”
Rậm rạp năng lượng đạn lập tức từ bên trong nòng pháo điên cuồng bắn ra.
Binh sĩ Liệp Ưng xung phong liều chết tấn công đều bị bắn cho dập nát, tứ chi văng tung tóe, tiếng kêu rên không dứt bên tai.Đồng thời Bối La quân đoàn đúng lúc này cũng rất nhanh dựa theo chiến thuật diễn luyện từ trước, nhanh chóng dựa vào 4 chiếc Ma Văn khung máy móc, đổi Xích Anh Chiến Văn trở thành hình thức bắn liên tiếp.
Kể từ đó, nghênh đón Liệp Ưng quân đoàn trừ đầy trời năng lượng đạn, còn có quang nhận giống như Ma Văn súng tự động bắn quét tới.
Chỉ trong khoảnh khắc, Bối La quân đoàn liền triển khai đơn phương giết hại đối với Liệp Ưng chiến đoàn, không có cấp cơ hội cho Liệp Ưng quân đoàn tới gần tác chiến.
Nhất thời, toàn bộ chiến trường hoàn toàn biến thành Luyện Ngục nhân gian.
Tất cả binh sĩ Liệp Ưng xung phong liều chết đi lên đều bỏ mạng, gần như không có một thi thể nào nguyên vẹn. Tuy ràng không có người nào rơi vào kỳ cảnh, nhưng chỉ từ trong màn hình kia dường như có thể ngửi được mùi máu tanh.
Rất khó tưởng tượng, có thể dành cho Liệp Ưng quân đoàn một đả kích như thế lại là một quân đoàn cấp c, mà mấy tháng trước là đội quân hi sinh, khi đối mặt với Liệp Ưng quân đoàn ngay cả một ngày đều kiên trì không được.
Ở trong sở chỉ huy, A Mình Tả hai tay chống bàn giấy, thần sắc vô cùng phức tạp, có hưng phấn vì Bối La quân đoàn nghịch tập siêu cấp, cũng có vô tận rung động. Trong lòng hắn gần như lặp đi lặp lại một nghi vấn: Mấy tháng ngắn ngủn này, rốt cuộc trên thân Bối La quân đoàn đã xảy ra chuyện gì?
Bởi vì Bối La quân đoàn được xưng danh là vật hi sinh, lại đảo ngược tập kích siêu cấp ở Long Liệt Tinh, cộng thêm xuất hiện của Ma Văn khung máy móc, bởi vậy người chú ý tới chiến trường Long Liệt Tinh càng ngày càng nhiều, gần như chỉ trong mười mấy phút, đã truyền bá rộng khắp bên trong sư đoàn 19 đế quốc.
Biết được Bối La quân đoàn đang đơn phương giết hại Liệp Ưng quân đoàn, phản ứng đầu tiên của mọi người là: hôm nay rốt cuộc có phải hay không là ngày cá tháng tư? Phản ứng thứ hai là nghĩ mình nghe lầm.
Tuy nhiên, khi những người này thông qua các loại hình ảnh nhìn thấy cảnh chiến đấu ở Long Liệt Tinh, thì gần như toàn bộ đều kinh ngạc đến ngây người tại đương trường
Chỉ thấy bên trong hình ảnh, 4 chiếc Ma Văn khung máy móc của Bối La quân đoàn, có vẻ càng thêm nổi bật, giờ phút này chúng đang bưng Kẻ Hủy Diệt cơ pháo tiến hành bắn phá. Mà mức độ tàn phá của hỏa lực khiển người ta phát lạnh toàn thân. Theo sát Ma Văn khung máy móc là vô số binh sĩ Bối La, phóng ra quang nhận dày đặc gần như nổi liền thành một mảng.
Phía sau đó là hai mươi mấy chiếc Ma Văn xe tăng, chủ pháo nâng cao bắt đầu lần lượt bắn nổi tiếp, thông qua hỏa lực co cụm lại không gian hoạt động của Liệp Ưng quân đoàn. Còn trên bầu trời, Ma Văn chiến đấu cơ của Bối La quân đoàn, vẫn như trước kiềm chế chặt chẽ máy bay địch.
Toàn bộ chiến trường, vào giờ khắc này, gần như đã biển thành triển lăm hỏa lực tập thể hóa của Bối La quân đoàn, tất cả binh sĩ, các ti chức đều nghiêm khắc chấp hành nhiệm vụ của mỗi người, vừa hung mành, vừa thô bạo, nhưng không có mảy may hỗn loạn, cảm giác có trình tự cực kỳ rõ rệt.
-Này... Đây là quân đội Bối La sao?
-Còn có quái vật máy móc to lớn kia, rốt cuộc là thứ gì vậy?
-Nếu không có tiêu ký quân đội, thật sự rất khó để người ta tin tưởng đây là quân đoàn làm vật hi sinh!
Binh sĩ, nhân viên công tác nhìn thấy hình ảnh, không kềm được xôn xao bàn tán, trên nét mặt tràn ngập ngạc nhiên và khó tin, trong lòng lại rung động không thôi. Hơn nữa bọn họ từng chính mắt nhìn thấy thảm trạng của Bối La quân đoàn lúc trước, giờ này nhìn Bối La quân đoàn bạo phát sức chiến đấu bưu hãn, đánh cho đội quân thép Liệp Ưng quân đoàn giống như đánh chó, lại làm cho trong lòng bọn họ tràn ngập ngạc nhiên thán phục.
Ở bên kia Lặc Mỗ đã ngồi đứng không yên, nhìn hỏa lực cực kỳ hung mành trên màn hình kia, thân mình hắn không kiềm được run lên. Đó chính là binh lực của hai doanh nha, không thể tưởng được ở trước mặt Bối La quân đoàn lại biến thành giống như con kiến bình thường.
-Xung phong giờ khắc này, dường như chỉ có một kết quả, chính là chịu chết, đối phương đả kích toàn bộ hoàn toàn là không có góc chết.Xuyên Khi! Dần dắt binh sĩ của ngươi hoả tốc tiến vào Cứ điểm số 10 lẩn tránh!
Lặc Mỗ rất nhanh thông qua Ma Văn thông tin quân dụng phân phó Xuyên Khi. Hắn là người luôn hết sức bình tĩnh, lúc này giọng điệu đã tỏ ra bối rối.
-Ách... Phải., dạ Trưởng quan...
Không đợi Xuyên Khi nói hết lời, lại nhìn phía trước Xuyên Khi, không biết từ khi nào, một quả năng lượng thể hàn băng màu tím có dạng vòng xoáy, đã vô cùng chuẩn xác từ bên trong quang nhận rậm rạp bay cầu vông qua, chuẩn xác vượt qua hơn mười binh sĩ Liệp Ưng, xuất hiện ngay trước mặt Xuyên Khi.
“Ầm!”
Ngay khoảnh khắc Xuyên Khi vừa mới ngẩng đầu lên, năng lượng thể dạng vòng xoáy, đã trực tiếp đánh trúng đầu Xuyên Khi dập nát. Ngay sau đó, thi thể không đầu của Xuyên Khi ngã xuống, hoàn toàn mất sinh cơ.
Nhìn thấy một màn như thế, sắc mặt Lặc Mỗ biển thành một mảnh tái nhợt, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh buốt, hắn có một loại dự cảm, doanh thứ 6 cùng doanh thứ 7 dường như phải rơi vào kết cục toàn quân bị diệt.
Đồng dạng, đúng lúc này dụng cụ Ma Văn thăm dò của Liệp Ưng quân đoàn cũng bắt được hình ảnh chủ nhân của năng lượng thể dạng vòng xoáy kia. Đó là một nam nhân một thân khôi giáp vô cùng cũ kĩ, đứng phía trên một chiếc Ma Văn xe tăng, làm cho người ta có một loại cảm giác ngạo thị quần hùng, mà người này đúng là Tiêu Hoằng.
Thần sắc Lặc Mỗ không kiềm được bỗng nhiên thoáng hơi đổi sắc, bởi vì hắn còn thấy được, La Kiệt thân mặc quân phục Thượng tá đang ngoan ngoăn đứng bên cạnh Tiêu Hoằng, làm cho người ta có cảm giác giống như lão thân binh.
-Tên kia rốt cuộc là ai?
Lặc Mỗ nhỏ giọng tự nói, chỉ từ vị trí đứng, bọn họ có thể thấy rõ, tên mặc khôi giáp cũ kĩ kia cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, huống chi, vừa rồi chính là hắn bắt lấy thời cơ xử lý Xuyên Khi.
Đồng dạng ở trong sở chỉ huy, A Mình Tả cũng ngay lập tức tập trung vào Tiêu Hoằng, trước đó hắn đã từng chú ý qua tên rất hạ thấp này, hiện tại hắn đã tiến thêm một bước khẩng định: lúc này Bối La quân đoàn dường như đã không còn là dưới quyền La Kiệt định đoạt, mà kẻ chủ đạo toàn bộ quân đội dường như chính là tên tóc bạc trắng vừa rồi tiến vào văn phòng của hắn kia!
Thậm chí A Mình Tả có thể làm ra suy luận, Bối La quân đoàn có thể có biến hóa như ngày hôm nay, hết tám phần có quan hệ trực tiếp với hắn.
A Mình Tả hơi nheo mắt nhìn, trong lòng có thể nói phức tạp hàng ngàn hàng vạn lần. Nếu chỉ bàng lực của một người mà có thể cải tạo cho Bối La quân đoàn trở thành bộ dáng ngày hôm nay, thì quả thật khiển người ta khó có thể tưởng tượng.
Lại nhìn trên chiến trường, đối mặt với đơn phương giết hại, lại mất đi quan chỉ huy, chỉ trong nháy mắt, doanh thứ 6 cùng doanh thứ 7 của Liệp Ưng quân đoàn liền hoàn toàn tan ră.
Nguyên vốn Liệp Ưng quân đoàn còn đang duy trì tư thể xung phong, trong nháy mắt liền bắt đầu bỏ chạy tán loạn. Giờ khắc này phòng tuyển tâm lý của họ đã hoàn toàn sụp đổ rất khó khắc phục. Liệp Ưng quân đoàn có danh xưng là đội quân thép cũng có trường hợp như vậy.
Trái lại Bối La quân đoàn, như trước không có mảy may thủ hạ lưu tình, tất cả Ma Văn khung máy móc đều rất nhanh tiến lên, nhảy vào giữa hàng ngũ Liệp Ưng giờ chỉ còn lại không tới 300 người, hai tay đã phân biệt đổi thành dùng hợp kim đao do hợp kim Vi Mễ tạo ra, cùng với Ma Văn súng tự động loại nhỏ, bắt đầu tiến thêm một bước giết hại.
về phần binh sĩ Bối La, lúc này vẫn như trước bảo trì đội hình, vững bước tiến tới, tuy nhiên nhiệm vụ kể tiếp của họ dường như chỉ là tiến lên thu hoạch hạt bắp.
Ngắn ngủn mười phút qua đi trên sa mạc mênh mông, binh sĩ Liệp Ưng đã thi thể nằm ngổn ngang, cát vàng cuồn cuộn giờ khắc này đều bị nhuộm thành màu đỏ.