Ma Ngân

Chương 90: Chương 90: Ngoài ý muốn






- Các đơn vị, dựa theo lời khi nãy đã nói, trong quá trình săn bắt, phải ra sức cách xa cá thế lực khác một chút, tránh bị một số kẻ mang ý xấu ám toán, năm tiểu đội vừa mới đến phải ra sức chiếu cố thành viên của các tiểu đội khác!

Triệu Thanh lại một lần nữa dặn dò.

Oanh... oanh...!

Gần như ngay khi Triệu Thanh vừa mới tuyên bố mệnh lệnh, mặt đất bỗng nhiên truyền đến vài tiếng vang trầm thấp, trở nên chấn động, xuất hiện các vết nứt.

- Không nên hoảng hốt, ra sức tránh xa khỏi nơi vết nứt xuất hiện, cách xa một chút!

Tiêu Hoằng bằng vào kinh nghiệm đọc trong sách, ra lệnh cho các đội viên của mình, đồng thời hắn cũng rất nhanh lui về phía sau.

Ầm... ầm... ầm...!

Gần như ngay khi đám người Tiêu Hoằng vừa mới lui được hơn mười thước, trên mặt đất phía trước đột nhiên sinh ra một sinh vật có hình cự long, cao khoảng mười thước, không mắt, không mũi, chỉ có cái miệng giống như một cái máy xay thịt đang mở rộng, đầy răng nanh, từ trên những chiếc răng kia còn đang chảy xuống chất lỏng màu lục nhạt, bộ dáng rất dữ tợn.

- Địa độn long!

Tiêu Hoằng gần như chỉ cần liếc mắt một cái thì đã nhận ra loại sinh vật này, Tiêu Hoằng khi trước đã đọc rất nhiều sách về Ám Dung Động Quật, nên vô cùng rõ ràng, Địa độn long là linh thú tương đương với Ngự Giả cấp năm, ở trong Ám Dung Động Quật thì sức chiến đấu tuyệt đối xếp vào các linh thú hạng đầu tiên.

Tuy nhiên, điều khiến Tiêu Hoằng cảm nghi hoặc chính là, Địa độn long là sinh vật cấp cao tại Ám Dung Động Quật, thường thường đều tụ tập ở chỗ sâu trong Ám Dung Động Quật, bởi vì nơi đó mới có vô số linh thú thể tích lớn, thỏa mãn sức ăn của chúng, việc xuất hiện ở gần cửa động thì gần như là chuyện không có khả năng xảy ra.

Nhưng mà nó lại xảy ra ngay trước mắt mọi người.

May mà chỉ là một con, ở đây có nhiều người như vậy, vẫn hoàn toàn có thể đối phó được.

Ngay khi Tiêu Hoằng có ý nghĩ này, Tập đoàn Hồng Bác cách Địa độn long gần nhất đã bắt đầu cùng nhau phát động tấn công về phía Địa độn long, trong nháy mắt, năng lượng thể rậm rạp với nhiều hình thái khác nhau đều cùng lúc lao về phía Địa độn long.

Sài Sương bên trong đám người, lúc này cũng đã phát lực dưới chân, khu động Phong Văn do Sài Tang tự mình làm cho nàng, nhảy dựng lên, như tia chớp đi tới trước miệng của Địa độn long, đối mặt với cái miệng giống như cái máy xay thịt của Địa độn long này, nhanh chóng vung tay lên, trong nháy mắt, chỉ thấy các đường cong rậm rạp đỏ như máu hình thành trước miệng Địa độn long, ngay sau đó, cái miệng của Địa độn long lập tức bị mở ra vài lỗ thủng thật sâu!

Tiếp theo Địa độn long giãy giụa vài cái, giống như bị cây cối bị chặt gốc, ầm ầm ngã xuống.

Mọi người nhìn thấy một cảnh này, không khỏi đánh giá Sài Sương một phen, mặc dù có rất nhiều người trợ giúp, nhưng chỉ ra tay đã có thể miểu sát đối phương, hiển nhiên cô gái này rất không đơn giản, nhất là tuổi của nàng, chỉ có hai mươi mốt tuổi mà thôi.

- Ồ, không thể tưởng được, Sài Sương này lại có bổn sự như vậy!

Yến Nam phía sau Tiêu Hoằng nhỏ giọng cảm thán.

- Hừ, đãi ngộ của đại tiểu thư, quả nhiên không tầm thường.

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng thì thầm, đồng thời con mắt hơi híp lại.

- Tiêu Hoằng, ngươi nói gì vậy? Cái gì mà đại tiểu thư?

Lý Văn mở miệng hỏi.

- Nhìn lại bộ phận của con Địa độn long cách mặt đất một thước kia đi!

Tiêu Hoằng hơi dùng ngón tay chỉ về phía trước, chỉ thấy phía trên chỗ lân giáp hộ thể của Địa độn long, cách mặt đất một thước, có một lổ nhỏ bằng hai ngón tay, từ trong đó có chất lỏng màu xanh biếc đang ồ ồ mà chảy ra.

- Cái này thì có nghĩa là gì?

Lý Văn có chút khó hiểu hỏi.

- Có lẽ các ngươi tạm thời còn không biết về Địa độn long, khi ta đọc trong sách, thấy có miêu tả kỹ càng tỉ mỉ về loại linh thú này, bộ phận cách mặt đất một thước của nó là vị trí của trung khu thần kinh, chỉ cần đánh một kích vào đây thì chắc chắn sẽ khiến nó mất mạng, nhưng Địa độn long đã tiến hóa nhiều năm, đối với nhược điểm của mình thì nó đã phòng hộ tuyệt đối mạnh mẽ, vị trí trung khu thần kinh được bao phủ bởi một tầng hộ giáp kiên cố, nếu không có trình độ Ngự Giả cấp bốn trở lên, vậy thì đừng có nghĩ tới việc đánh xuyên qua!

Tiêu Hoằng bình tĩnh phân tích, tiếp theo đưa tay chỉ hướng về phía Bì Hải Phi đang cực kỳ điệu thấp trong Hồng Bác đội ngũ, vừa lúc này, tên kia lại đang làm một động tác cực kỳ bí mật, cất một cái Ma Văn vào trong Ma Văn túi.

Nếu không phải Tiêu Hoằng tinh mắt, thì rất khó phát hiện ra.

- Có nghĩa là, người cho Địa độn long một kích trí mạng, không phải là Sài Sương, mà chính là Bì Hải Phi?

Hồng Phong lên tiếng, đương nhiên hắn cũng có thể phân tích ra, mục đích Bì Hải Phi làm như vậy, chính là để làm cho vị đại tiểu thư này vui vẻ.

Tiêu Hoằng không nói gì, chỉ khẽ cười.

Tuy nhiên, đối với Hồng Bác đoàn đội mà nói, cũng không có nhiều người hiểu biết và cẩn thận như Tiêu Hoằng, thấy Sài Sương cho Địa độn long một kích “trí mạng”, tất cả học sinh của Tây Tân Ma Văn học viện ai nấy đều toát ra vẻ ngạc nhiên thán phục và sùng kính.

- Không hổ là thiên chi kiều nữ của Tây Tân a!

Mọi người không khỏi phát ra câu cảm thán này.

Về phần những người có thể nhìn ra môn đạo, ngoài Tiêu Hoằng, thì gần như toàn bộ đều là các nhân vật cấp tổng chỉ huy, mà việc so đo với một cô bé thì lại không phù hợp với tính cách và thân phận của bọn họ.

Cũng không biết Sài Sương rốt cuộc là giả vờ, hay là nàng thật sự không biết, vẫn đứng bên cạnh Địa độn long, hơi nhìn về phía các ánh mắt sùng kính và hâm mộ xung quanh mình, bộ dáng có vẻ phi thường hưởng thụ.

Tuy rằng chưa tới mức quá kiêu căng, nhưng trong ánh mắt lại có vẻ kiêu ngạo không ai bì được.

- Nhớ kỹ, lần này có ta ở đây, đoàn đội chúng ta tuyệt đối sẽ trở thành đoàn đội có thu hoạch nhiều nhất, con Địa độn long này sẽ là khởi đầu tốt đẹp của chúng ta, ai dám đến tranh, thì chính là muốn chết!

Sài Sương lớn tiếng nói, giọng điệu có vẻ rất khảng khái, không thể không nói, câu này cực kỳ có tính kích động.

Tuy rằng khi nãy cũng có một vài tiểu thế lực chưa rõ tên cũng ra tay, nhưng làm gì có ai lại dám chia cắt chiến lợi phẩm với Hồng Bác đâu?

Trên thực tế, tủy não của một con Địa độn long này, cùng với da và máu, thì đều là tài liệu Ma Văn quý báu, phân giải ra, thì tối thiểu có thể đạt tới mấy trăm kim tệ.

Tiêu Hoằng ở phía xa, tất nhiên có thể chú ý tới bộ dáng của Sài Sương, đừng nhìn về cấp bậc thì đối phương cao hơn hắn cả một mảng lớn, nhưng Tiêu Hoằng hoàn toàn có thể nhìn ra, đối với dã ngoại và thực chiến thì cô nàng này thật sự không có nhiều kinh nghiệm lắm, nếu đổi thành người thường, thì phỏng chừng một chuyến này sẽ dữ nhiều lành ít, nhưng mà người ta lại không phải lo, ai bảo người ta có một gia gia rất trâu bò cơ chứ?

Phỏng chừng cho dù kinh nghiệm của nàng có ít hơn đi nữa, nhưng vẫn có nhiều người che chở như vậy, có lẽ cũng không xảy ra chuyện lớn gì.

- Ồ?

Ngay khi Tiêu Hoằng nghĩ đến đây, vừa định cười khổ một phen, thì khuôn mặt vốn mang vẻ bình tĩnh, đột nhiên vừa động, ánh mắt nhắm ngay về mặt đất cách đó không xa, tuy rằng dấu vết cực kỳ mờ nhạt, nhưng vẫn bị Tiêu Hoằng phát hiện ra, một khoảnh đất trong đó có màu sắc rõ ràng hơi đậm hơn một chút, hơi có màu hồng.

Bước nhanh tới chỗ đó, nắm lên một nắm đất có màu đậm kia, đặt lên chóp mũi, ngửi một chút, một mùi tanh mờ nhạt truyền vào trong mũi Tiêu Hoằng, lấy tay khẽ miết, trên đầu ngón tay xuất hiện một chút màu đỏ sẫm.

- Đây...!

Có phát hiện như vậy, nét mặt của Tiêu Hoằng đột nhiên đại biến, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ vô tận cảnh giác và nghiêm túc:

- Đây là máu của Xích kim thú!

Tiêu Hoằng nhận ra loại vật chất này, đồng thời cũng cảm thấy sau lưng lạnh buốt.

- Triệu đại ca, mau lên! Ra lệnh cho đoàn đội chúng ta rời khỏi nơi đây, nơi này không nên ở lâu!

Tiêu Hoằng rất nhanh nói với Triệu Thanh, bởi vì Tiêu Hoằng rất rõ ràng, máu của Xích kim thú có một đặc tính, tuy rằng mùi rất nhạt, nhưng lại có thể phát ra một loại ba động, khuếch tán đến những nơi rất xa, mà sinh vật hứng thú nhất với loại ba động này, chính là Địa độn long.

Cũng giống như một giọt máu rơi vào trong biển, thì mùi máu tươi sẽ hấp dẫn cá mập lao đến vậy.

- Cái gì? Chuyện gì vậy? Ngươi...!

Không đợi Triệu Thanh nói hết lời, mặt đất đột nhiên lại một lần nữa truyền đến chấn động mãnh liệt.

Ngay sau đó, chỉ thấy bảy, tám con Địa độn long đột nhiên từ trong lòng đất chui ra, tuy nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu, ngay khi mọi người còn theo bản năng phát động phản kích, lại có thêm hơn mười con Địa độn long từ dưới mặt đất chui ra! Cộng lại một chỗ, đã có khoảng hai mươi mấy con, cắt đám người ra thành từng nhóm nhỏ.

Cái miệng giống như máy xay thịt, đang không ngừng lao xuống dưới đất.

Mọi người bị tách ra, không thể chiếu cố lẫn nhau được nữa, kể từ đó, sức chiến đấu tất nhiên sẽ giảm đi rất nhiều, đồng thời vì trở tay không kịp, nên cũng sinh ra bối rối.

Chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủn, cũng đã liên tục có người bị mất mạng, tuy nhiên, đây vẫn chưa phải là thứ xấu nhất, khi nhìn về phía xa hơn, lại có thêm khoảng mấy trăm con Ngân xỉ hổ cũng hướng lao tới bọn họ, tình huống đã vô cùng nguy cấp.

Tiêu Hoằng ở trong đám người, nét mặt có vẻ nghiêm túc, nhưng cũng không quá kích động, ngược lại còn có vẻ bình tĩnh hơn, trong đầu thì đang đánh giá thế cục trước mắt này.

Không hề nghi ngờ, những linh thú trước mắt đang liên tục không ngừng đánh tới này, đã bắt đầu khiến cho mọi người ứng phó không xuể, hơn nữa chỉ cần mùi máu của Xích kim thú không bay hơi hết, thì rất có thể sẽ còn đưa tới càng nhiều linh thú hung tàn hơn!

Có thể nói, chuyện như vậy, từ khi mùa săn bắt được đưa vào hoạt động, thì vốn cũng chưa từng xuất hiện qua, vốn địa phương này chính là nơi mà bọn họ ngừng lại để nghỉ ngơi, hồi phục, điều chỉnh tất cả xong xuôi, rồi mới thận trọng tiến vào chỗ sâu trong Ám Dung Động Quật.

Nhưng đầu tiên là Địa độn long xuất hiện, sau đó là Ngân xỉ hổ đã làm rối loạn tất cả kế hoạch ban đầu của bọn họ.

- Triệu đại ca, nơi này không nên ở lâu, ta đề nghị dùng các tiểu tổ làm đơn vị, phân công nhau thoát đi!

Tiêu Hoằng nhanh chóng thông qua Ma Văn thông tin, đề nghị với Triệu Thanh.

Về phần Triệu Thanh, nét mặt đã trở nên rất lạnh lẽo, đât là lần đầu tiên hắn đảm nhiệm tổng chỉ huy, không ngờ được lại gặp phải biến cố như thế này, nhưng hắn vẫn rất rõ ràng, ngoài cách đó ra, gần như không còn phương pháp nào khác nữa, một khi lưu lại, sẽ chỉ làm thương vong không ngừng tăng thêm, thậm chí toàn quân có thể bị diệt ở trong này.

Mà phân tán rút lui, không thể nghi ngờ thì đã khiến cho các tiểu đội mất đi sự hỗ trợ lẫn nhau, ưu thế của các thế lực lớn cũng sẽ không còn sót lại chút gì, lờ mờ trong đó, Triệu Thanh đã cảm nhận được, cục diện như vậy nhất định là do một số kẻ có ý đồ xấu gây ra, ra sức làm suy yếu ưu thế của các thế lực lớn, ngồi trong bóng tối làm ngư ông thủ lợi.

- Đội trưởng của các tiểu tổ chú ý, mang theo tổ viên của các ngươi, ra sức rời khỏi nơi đây, sau đó sẽ nghĩ biện pháp tụ hợp lại!

Cuối cùng, Triệu Thanh vẫn quyết đoán hạ mệnh lệnh.

Theo một tiếng ra lệnh của Triệu Thanh, Tập đoàn Thiếu Giang đoàn đội đều từ bỏ đối phó với Địa độn long, thay đổi phương hướng, tận dụng mọi khả năng thoát khỏi phạm vi công kích của Địa độn long.

Ánh mắt Tiêu Hoằng nhanh chóng quét về bốn phía một cái, rất nhanh đã huống về các dãy núi màu tím liên miên không dứt ở phía bên phải, gọi đám người Hồng Phong lại, bình tĩnh nói:

- Chúng ta đi về bên kia, tận dụng mọi khả năng tìm kiếm được một bãi đất nào đó, hơn nữa là nơi có nhiều linh thú ăn cỏ, mặc dù Ngân xỉ hổ có đuổi tới, thì cũng sẽ bị những linh thú ăn cỏ kia hấp dẫn lực chú ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.