Hạng Văn Sâm ngồi trước bàn giấy, tuy rằng ánh mắt nhìn Hà Bác Tư vẫn tràn ngập cung kính, nhưng vẻ đắc ý trên mặt đã không còn sót lại
chút gì nữa, nhìn xem lúc này đã tới đêm khuya, nhưng trước Cửa hàng Ma
Văn Long Lập vẫn có người đang xếp hàng dài, thì cũng đủ để chứng minh
tất cả rồi.
Đồng thời vào thời điểm này, Hạng Văn Sâm cũng đang
cố gắng suy nghĩ, tìm kiếm cơ hội tuyệt xử phùng sinh, nếu cứ tiếp tục
như vậy, không tới một tuần thì Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc sẽ đi tới bờ vực phá sản, trước cửa vắng vẻ tới mức có thể giăng lưới bắt chim.
Mà trước mắt, Tập đoàn Thợ Săn mạnh mẽ đã rất rõ ràng trước mắt mọi người
rồi. Tên Hồng Lượng kia có thủ đoạn quá xảo quyệt, dường như sau lưng
còn có hậu thuẫn cường đại giúp duy trì, cho nên muốn thông qua thủ đoạn bình thường để lật đổ Tập đoàn Thợ Săn thì gần như là điều không có khả năng, nhưng nếu thủ đoạn bình thường không được, vì sinh tồn, Hạng Văn
Sâm vẫn còn có cả thủ đoạn phi thường nữa.
Đồng thời trong tay
Hạng Văn Sâm còn nắm một quân cờ, cũng là một quân cờ cuối cùng, đó
chính là Ba La, Quan tổng chỉ huy của Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn.
Hạng
Văn Sâm và Ba La còn có chút giao tình, nên biết rằng mỗi một năm, Tập
đoàn Văn Sâm đều dùng giá thấ để bán hơn 1000 Chiến Văn nổi trội xuất
sắc cho Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn.
Nên biết rằng, đại đa số quân đội
được trang bị Chiến Văn thì đều là Chiến Văn sản xuất đại trà. Trong khi đó mỗi cái Chiến Văn được cung cấp cho Vĩnh Ngạn Tinh thì đều là do các Chế văn sư xuất sắc tỉ mỉ chế tạo ra, rất hiếm thấy. Đồng thời điều này cũng có thể đề cao sức chiến đấu của quân đội lên cao hơn nhiều, tránh
việc chỉ có một loại thủ đoạn công kích đơn điệu.
Bởi vậy cũng có thể thấy được, Tập đoàn Văn Sâm có tác dụng rất quan trọng đối với Hộ
vệ quân Vĩnh Ngạn, nói cách khác, Hạng Văn Sâm có lợi thế để yêu cầu Ba
La trợ giúp.
Bởi vậy, đợi sau khi khách khí, cung kính tiễn Hà
Bác Tư đi, Hạng Văn Sâm liền nhanh chóng thông qua Ma Văn thông tin của
riêng mình, dùng phương thức cực kỳ mã hóa, để gọi cho Quan tổng chỉ huy Ba La của Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn.
Căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn nằm ở
ngoại thành Lam Hồ Thành trên Vĩnh Ngạn Tinh. Đây là một cơ cấu quân sự
vô cùng khổng lồ, bởi vì đại bộ phận nhiệm vụ của Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn
chính là bảo vệ đường đi tới Thánh Đàn, cho nên tuy rằng bọn họ chỉ có
biên chế quân đoàn cấp B, nhưng tất cả đãi ngộ thì trên cơ bản đều dựa
theo tiêu chuẩn quân đoàn cấp A mà duy trì, bởi vậy toàn bộ căn cứ quân
sự Vĩnh Ngạn nhìn qua thì vô cùng hoa lệ.
Ba chiếc Ma Văn chiến hạm, năm chiếc Ma Văn vận binh hạm, cùng với Ma Văn chiến đấu cơ, đều là những thứ tiên tiến nhất.
Bởi vì lệch múi giờ, nên lúc này căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn ở gần xích đạo vẫn đang là chính ngọ, mặt trời nóng bức chiếu xuống.
Giờ phút này Ba La, đang ở trong nhà ăn nhỏ của mình, hưởng dụng bữa cơm
trưa phong phú, thịt bò tươi mới, cộng thêm một bình Hồng tửu quý báu
nữa.
Có thể nói, trong khoảng thời gian này, bởi vì bám được bắp
đùi to lớn của Hắc Trạch Sâm, nên Gia Đô đế quốc có thể nói là tràn ngập cố kỵ đối với Ba La, bởi vậy trong khoảng thời gian này cuộc sống của
Ba La khá là an nhàn.
Các loại trang bị, quân phí tiếp viện cũng
gấp đôi khi trước, điều này đối với Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn vốn đã rất nhàn nhã giàu có này mà nói, thì cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Đúng lúc này, Ma Văn thông tin cá nhân của Ba La bỗng rung lên, trên màn hình hiện ra người gọi là Hạng Văn Sâm.
Thấy Hạng Văn Sâm sử dụng Ma Văn thông tin cá nhân để gọi vào Ma Văn thông
tin của riêng mình, Ba La tự nhiên có thể nhận ra kỳ lạ, sau đó hắn liền hơi ngẩng đầu, nhìn nữ thư ký đang đứng đối diện hầu hạ mình.
Nữ thư ký nà cũng rất thức thời, hơi cúi người trước Ba La, sau đó lập tức rời khỏi nhà ăn, đồng thời đóng kín cửa phòng lại.
- Hạng Văn Sâm lão bản, có chuyện gì?
Sau khi nối liên lạc, Ba La nhẹ nhàng hỏi, cũng khẽ nhấp một ngụm Hồng tửu.
- Ba La Tướng quân, Tập đoàn Văn Sâm gần đây gặp một chút phiền toái,
mong Ba La Tướng quân xuất thủ tương trợ a, nếu không Tập đoàn Văn Sâm
sụp đổ, sẽ không có người nào dùng giá thấp để cung cấp Chiến Văn ưu tú
của quý quân nữa!
Hạng Văn Sâm lo lắng nói.
Nghe vậy, thần sắc Ba La hơi biến đổi, Tập đoàn Văn Sâm ở trên Vĩnh Ngạn Tinh cơ bản chính là tập đoàn siêu cấp số một số hai, đóng cửa ư? Điều này ít nhiều khiến cho Ba La cảm thấy có chút ngạc nhiên.
- Hạng lão bản, ngươi không phải tìm ta nói giỡn đấy chứ!
Ba La nhẹ nhàng nói, có vẻ tràn ngập hữu hảo, dù sao hàng năm 1000 cái
Chiến Văn ưu tú cũng là một khoản cống hiến không nhỏ đối với Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn.
- Thiên chân vạn xác, chỗ chúng ta lúc này đang là
đêm khuya, ta làm gì có nhàm chán để đùa cợt vào lúc nửa đêm này cơ chứ, ngài có thể còn không biết, hiện tại Tập đoàn Thợ Săn ngày càng lớn
mạnh, thâu tóm bốn tập đoàn khác trên Vĩnh Ngạn Tinh, lúc này đã lại một lần nữa vươn ma trảo về phía Tập đoàn Văn Sâm, hiện giờ Tập đoàn Văn
Sâm đã rất bấp bênh, không kiên trì được bao lâu nữa a!
Hạng Văn Sâm dùng vẻ mặt cầu xin, kể rõ từng câu một.
- Có loại chuyện này ư?
Ba La nhẹ nhàng nói, bởi vì quân sự và kinh tế tại Gia Đô đế quốc hoàn
toàn hai đường khác nhau, quân đội không có quyền can thiệp và chuyện
buôn bán và nhiễu loạn cuộc sống bình thường của công dân, bởi vậy tuy
rằng đối với Tập đoàn Thợ Săn này thì Ba La cũng đã nghe qua rất nhiều
lần, nhưng hắn cũng không quá mức để ý, chỉ là không nghĩ tới, nó lại
phát triển đến tình trạng này, đây rõ ràng chính là muốn nhất thống kinh tế trên Vĩnh Ngạn Tinh a.
Điều này không chỉ khiến cho Tập đoàn
Văn Sâm, mà cả Ba La cũng cảm nhận được uy hiếp tiềm ẩn, có tiền thì
không quá đáng sợ, nhưng nếu số tiền này đạt tới một con số nhất định,
tới mức phú khả địch quốc, thì sẽ rất nguy hiểm, bởi vì tiền có thể
chuyển hóa thành sức chiến đấu bất cứ lúc nào.
Kể từ đó, Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn sẽ gặp phải chuyện gì, không cần nói cũng biết.
- Ngươi muốn ta giúp ngươi như thế nào! Ngươi cũng biết, tại Gia Đô đế
quốc thì quân sự, hành chính và kinh tế là hoàn toàn tách rời nhau, chỉ
cần trong phạm vi hợp pháp, thì ba lĩnh vực này gần như không có quyền
kiềm chế lẫn nhau.
Ba La nhẹ nhàng nói, đồng thời nheo mắt suy nghĩ.
- Điều này... cũng không phải là việc khó, chính diện va chạm thì khẳng
định là không được, nhưng vẫn có thể thông qua các thủ đoạn riêng a, ví
dụ như diễn tập quân sự, chặn đường vận chuyển sản phẩm của Tập đoàn Thợ Săn, làm cho hàng hóa của bọn họ không thể thuận lợi đến được địa điểm
tương ứng, cũng giống như cắt đứt động mạch của bọn họ vậy, không cần
nhiều, chỉ cần nửa tháng, thì Tập đoàn Thợ Săn sẽ không chịu nổi nữa
rồi!
Hạng Văn Sâm thử đề nghị.
Đối với đề nghị của Hạng Văn
Sâm, Ba La cũng không quá nhanh đáp lại, mà bình tĩnh suy nghĩ một lát.
Điều Ba La suy nghĩ chính là, làm như vậy rốt cuộc có thích hợp hay
không, hoặc là có đáng giá hay không.
Tuy nhiên, nghĩ kỹ lại, nếu để cho Tập đoàn Thợ Săn tiếp tục phát triển một cách không kiêng nể gì
như vậy, trơ mắt nhìn Tập đoàn Văn Sâm ngã xuống, đối với Hộ vệ quân
Vĩnh Ngạn mà nói thì trăm hại mà không có một lợi nào.
- Chuyện
này, trước hết ngươi không cần phải xen vào, hoàn toàn giao cho ta là
tốt rồi, thuận tiện gửi toàn bộ tư liệu mà ngươi có thể kiếm được về Tập đoàn Thợ Săn cho ta!
Ba La bình tĩnh suy nghĩ một lát, sau đó phân phó Hạng Văn Sâm.
- Tốt quá, vậy làm phiền Ba La Tướng quân!
Nói xong, Hạng Văn Sâm liền cắt liên lạc, ngay sau đó gửi các tư liệu về Tập đoàn Thợ Săn cho Ba La.
Thông qua tư liệu mà Hạng Văn Sâm gửi tới này, Ba La cũng có thể thất rõ,
hiện giờ Tập đoàn Thợ Săn đã cường hãn đến mức làm cho người ta hít thở
không thông, vừa có tài liệu cuồn cuộn không dứt, mà còn có cả Xưởng bào chế Dược Văn Thợ Săn, Công ty tinh tế Thợ Săn, Công ty cơ giới Thợ Săn, Tập đoàn lương nghiệp Phong Cốc, Tập đoàn chế tạo cơ giới Lăng vân cùng với mấy cửa hàng Ma Văn quy mô lớn khác nữa.
Cơ bản tùy tiện lấy ra một cái, thì đều là công ty có thể lũng đoạn cả một ngành sản xuất,
hơn nữa nếu mỗi một ngành sản xuất có một chút dao động, thì đều gây ra
sóng to gió lớn cho Vĩnh Ngạn Tinh, không hề khoa trương mà nói, hiện
tại tên Hồng Lượng kia chỉ cần hắt xì hơi một cái ở trên Vĩnh Ngạn Tinh, phỏng chừng cũng khiến cho nền kinh tế nổi lên một cơn sóng thần to
lớn.
Chúng đã cường đại đến mức làm cho người khác cảm thấy đáng sợ.
- May mà phát hiện đúng lúc, nếu không mà tiếp tục để cho Tập đoàn Thợ
Săn phát triển nữa, thì hậu quả thiết tưởng không chịu nổi a.
Ba La
hơi có chút giật mình, lẩm bẩm, ngay sau đó hắn liền hướng ánh mắt về
phía con đường bộ mà Tập đoàn Thợ Săn đưa vào hoạt động, trên cơ bản
cũng giống như mạch máu trên cơ thể của một con người, rậm rạp che kín
toàn bộ Vĩnh Ngạn Tinh.
Phần lớn đều là con đường để vận chuyển sản phẩm, tài liệu, không ngừng đi tới các ngóc ngách trên Vĩnh Ngạn Tinh.
Thân là Tướng quân, Ba La gần như chỉ cần liếc mắt một cái, thì đã tìm ra
được vài con đường mang tính trí mạng của Tập đoàn Thợ Săn.
Chỉ
cần chặn kín những vị trí này, thì con đường vận chuyển tốt đẹp của Tập
đoàn Thợ Săn sẽ hoàn toàn bị quấy rầy, cho đến khi tê liệt, có ý tưởng
như vậy, Ba La không kềm được nheo mắt suy nghĩ, trong đầu thì đã nghĩ
ra vô số loại biện pháp chỉ trong nháy mắt.
Gần như ngay khi Ba
La đang suy tính, Ma Văn thông tin quân dụng của Ba La lại bỗng nhiên
rung lên, điều này làm cho Ba La ít nhiều cảm thấy có chút không kiên
nhẫn, chỉ có điều, khi Ba La hướng ánh mắt về phía Ma Văn thông tin thì
lại kinh ngạc phát hiện ra, người gọi tới không phải ai khác, mà chính
là Vận Trung.
Vận Trung là người ở đâu, Ba La tất nhiên là rõ
ràng tới mức không thể rõ ràng hơn, trên cơ bản thì hắn ra mặt cũng đại
biểu cho ý tứ của Hắc Trạch Sâm.
Không kềm được, vẻ mặt vốn không kiên nhẫn của Ba La lập tức trở nên hết sức lo sợ, vẻ không kiên nhẫn
đã không còn sót lại chút gì nữa, chỉ còn lại vẻ sợ hãi cung kính cùng
bất an.
Sau đó, Ba La không dám có chút chậm trễ, cực kỳ cẩn thận nối liên lạc, đồng thời bày ra bộ dáng cực kỳ hèn mọn, cầm Ma Văn thông tin lên, ngay sau đó, bộ dáng uy nghiêm của Vận Trung đã xuất hiện
trước mặt Ba La.
- Bái kiến Vận Trung đại nhân, không biết ngài có chuyện gì phân phó?
Ba La cực kỳ cung kính hỏi, đồng thời cúi người thật sâu đối với Vận Trung.
- Quân đội của ngươi đóng quân ở Vĩnh Ngạn Tinh, ta muốn biết, sắp tới trên Vĩnh Ngạn Tinh, có động tĩnh gì hay không?
Vận Trung mặt không đổi sắc, hỏi từng chữ một, trong giọng nói có vẻ áp bách rất mạnh.
- Ách...
Ba La hơi tạm dừng một chút, con ngươi đảo quanh, sau đó trong lòng vừa động, vội vàng nói:
- Có, gần nhất trên Vĩnh Ngạn Tinh, có một nhà tên là Tập đoàn Thợ Săn
đang phát triển rất mạnh, đã thâu tóm rất nhiều tập đoàn lớn, rất có xu
hướng thống trị kinh tế trên Vĩnh Ngạn Tinh, tại hạ vẫn đang nghiêm mật
chú ý, đồng thời đã thu thập sửa sang toàn bộ tin tức về Tập đoàn Thợ
Săn lại một lần.
Ba La nói xong, liền nhẹ nhàng cầm lấy tư liệu về Tập đoàn Thợ Săn mà Hạng Văn Sâm vừa gửi tới, đưa đến trước Ma Văn thông tin.
- Xem ra, hiệu suất của ngươi rất cao a.
Vận Trung hơi nhìn Ba La một cái, cười nhạt.
- Đa tạ đại nhân khích lệ, tại hạ chỉ làm tốt chức trách của mình, vì Hắc Trạch Sâm đại nhân, còn có Vận Trung đại nhân giữ nhà mà thôi.
Hắc Trạch Sâm đáp, giọng điệu vô cùng nịnh nọt.