Tiêu Hoàng có biểu hiện như thể, không thể nghi ngờ, quả thực giống như hai người khác nhau so với hình ảnh tên ác đồ giết người như cắt rạ trước kia.
Rốt cuộc là Thiên sứ hay Ma quỷ, Mạc Mần Giang đã không thể hiểu rõ được nữa.
Hon nữa mặc dù thời gian đã về đêm, nhưng nhân viên công tác team sổ 139 vẫn đi theo bên cạnh Tiêu Hoằng, nghe Tiêu Hoằng chỉ đạo, không có mảy may oán hận nào.
Đây chính là cái gọi là trên làm dưới theo, ngay cả sĩ quan cấp cao là Tiêu Hoàng vừa mới từ trên chiến trường trở về, đều không ngại cực khổ như vậy, những nhân viên y tể nho nhỏ như bọn họ còn có tư cách oán giận hay sao.
Cùng lúc đó, ở trong Bổi A Tinh tại chiến tuyển Tây Cương, Mã Hiểt Nhĩ đang ở trong phòng nghỉ, sắc mặt dữ tợn.
-Tên Tiêu Hoằng kia, Bổi La quân đoàn thì tính là cái thá gì? Vậy mà cũng dám vu khổng ta, quả thực là to gan lớn mật a!
Mã Hiểt Nhĩ lạnh lùng, lớn tiếng oán giận.
Ngay vừa rồi, hắn bị Ách Tề Nhĩ răn dạy hơn hai giờ, nhưng cũng không bị xử phạt quá lớn, chỉ là cảnh cáo miệng trong nội bộ mà thôi, có thể nói, xử phạt như vậy, hoàn toàn là không đau không ngứa, thậm chí là một loại bảo hộ thiên vị, nhưng mà trong mắt Mã Hiểt Nhĩ, đây chính là một loại xâm phạm tới uy nghiêm của hắn.
Hắn cũng ghi hận cả Tiêu Hoằng, thậm chí là toàn bộ Bổi La quân đoàn, bởi vì trong mắt hắn, tất cả đều là do Tiêu Hoàng khởi xướng.
Đổi với việc bản thân cầm đầu khiêu khích, thì hắn lại trực tiếp lựa chọn quên đi, có lẽ đây chính là một loại bá đạo, hoặc là một loại thói quen, bọn họ vẫn luôn là quân chủ lực đoàn sổ một tại chiến tuyển Tây Cương, trong lòng Mã Hiểt Nhĩ, hắn cao hơn người khác một cái đầu, thì chính là đạo lý nên có, nếu dám phản kháng, đó chính là một sự mạo phạm.
Hơn nữa đặc biệt là kiểu mạo phạm trắng trợn như Tiêu Hoằng.
-Trưởng quan, ta khuyên ngài vẫn nên bớt giận đi, Bổi La quân đoàn tất nhiên là không thức thời, nhưng cũng không thể không thừa nhận, chúng ta làm cũng có chút quá mức, Bổi La quân đoàn vừa mới đánh thắng một trận lớn, đang sĩ khí cao ngất, hơn nữa mọi người đều hướng ánh mắt vào Bổi La quân đoàn, hiện tại chèn ép Bổi La quân đoàn, rõ ràng không phải là thời điểm tốt nhất, hơn nữa lúc trước Ách Tề Nhĩ Tướng quân tuy ràng nghiêm khắc, nhưng kì thực chính là một loại bảo hộ.
Tham mưu trưởng Vương Uy “hảo tâm” an ủi.
-Sĩ khí cao ngất? Không phải chỉ đánh thắng hai trận hay sao? Có thứ Ma Văn khung máy móc chết tiệt kia là rất giỏi ư? Nó thì tính làm cái gì, từ khi khai chiến cùng Duy Lâm Công Quốc, Vân Đoan quân đoàn của ta đã đánh bao nhiêu thắng trận rồi? sổ lẻ cũng nhiều hơn Bổi La quân đoàn của chúng a!
Mã Hiểt Nhĩ đáp, giọng nói toàn ngập vẻ kiêu ngạo, nét mặt dường như không đặt bất kỳ kẻ nào vào trong mắt.
Đương nhiên nguyên nhân trục tiếp nhất thúc đẩy Mã Hiểt Nhĩ giận dữ chính là, Ách Tề Nhĩ ra lệnh cường chế Mã Hiểt Nhĩ ở địa phương quỷ quái là cảng Bổi A Tinh này, diện bích trong vòng một tuần.
Mã Hiểt Nhĩ cũng không ngốc, điều này có nghĩa gì, trong lòng hắn trong phi thường rõ ràng, đó chính là nhường Hải Lam Tinh cho Bổi La quân đoàn, phòng ngừa Mã Hiểt Nhĩ làm ra điều gì đó không hay.
Điều này trong mắt Mã Hiểt Nhĩ, thì chính là đang che chở Bổi La quân đoàn, trắng trợn che chở, nhưng hắn lại hồn nhiên không nhận ra, nếu như sai lầm khi trước của hắn bị đưa ra toà án quân sự, thì Mã Hiểt Nhĩ sẽ không thể chịu nổi.
-Ngươi cứ xem đi, một ngày nào đó, ta sẽ cho tên Tiêu Hoằng kia được đẹp mặt, chỉ là một tên Ngự Sư cấp một, có gì mà kiêu ngạo!
Mã Hiểt Nhĩ nhíu mày, khinh miệt nói.
Tham mưu trưởng Vương Uy cùng không nói, trong lòng cũng có tính toán riêng, không hề nghi ngờ, Bối La quân đoàn này trong mắt hắn tuyệt đổi là một sự uy hiếp, uy hiếp tới địa vị của Vân Đoan quân đoàn ở chiến tuyển Tây Cương, phải nhanh một chút tìm ra một biện pháp, thay đổi loại cục diện này thì mới được.
May mà, hiện giờ Bổi La quân đoàn vẫn là quân đoàn thay phiên, nói cách khác, cách một đoạn, cần quay về tinh cầu, mà một đoạn thời gian này, chính là lúc để Vân Đoan quân đoàn xác lập địa vị.
Không cần quên, chiến tuyển Tây Cưcmg chính là sân nhà của Vân Đoan quân đoàn.
Đảo mắt một ngày đã trôi qua, trong văn phòng, Tiêu Hoàng cũng không biết gì về phản ứng của Mã Hiểt Nhĩ, đương nhiên, hắn vẫn có thể tưởng tượng được, tuy nhiên, Tiêu Hoàng cũng chưa từng để ý nhiều, trong mắt hắn, chỉ có không ngừng tăng lên thực lực, mới là điều trọng yểu nhất.
Tới tám giờ, Tiêu Hoàng chậm rãi mở mắt, hơi hoạt động thân thể một chút, thử vận chuyển Ngự lực, sau đó nhấc lên túi hành toang, chuẩn bị tới phòng bệnh sổ 2 để tiến hành trị liệu.
Tuy nhiên, ngay khi Tiêu Hoàng vừa mới đi ra khỏi văn phòng, đã thấy được truyền lệnh quan của Bộ tổng chỉ huy đang đứng ở cửa, phía sau hắn là 10 tên binh sĩ võ trang hạng nặng, trên vai ngoài dấu hiệu quân để quốc, thì còn có một tiêu ký quân đội hình tấm thuẫn, đây chính là tiêu ký quân đội cảnh giới binh.
Mà nhiệm vụ của những người này chính là bảo hộ các nhân vật quan trọng, hoặc là chấp hành nhiệm vụ ám sát.
Nhìn thấy lính liên lạc và cảnh giới binh, Tiêu Hoàng tự nhiên hiểu được, lính liên lạc muốn làm gì.
-Tiêu đại nhân, xin chào, lại gặp rồi!
Lính liên lạc nhìn thấy Tiêu Hoàng đi ra, hơi cúi người cung kính nói:
-Ta đặc biệt đến truyền mệnh lệnh khen ngợi của Ách Tề Nhĩ, La Kiệt đoàn trưởng nói, để cho ta trực tiếp đến tìm ngài.
-Đọc đi!
Tiêu Hoàng cũng không có quá nhiều lời vô nghĩa, gọn gàng dứt khoát nói.
-Xét thấy Bổi La quân đoàn liên tục đánh tan Liệp Ưng quân đoàn cùng Kim Ti Tước quân đoàn, hoàn toàn cướp lại quyền chủ động chiến lược tại Long Liệt Tinh, do dó Bộ tổng chỉ huy quyết định, tấn chức Tiêu Hoàng thành Thượng tá, chính thức phong Tiêu Hoàng làm Đoàn trưởng Bổi La quân đoàn, La Kiệt thăng chức thành Phó Sư trưởng Sư đoàn để quốc sổ 19, phân công quản lý sự việc của Bổi La quân đoàn, các sĩ quan khác được trao tặng Vô úy Huân Chương, cảnh giới binh giao cho Bổi La quân đoàn quản lý, cũng thưởng Bổi La quân đoàn 100 vạn kim, được hưởng đãi ngộ của quân đoàn cấp B.
Lính liên lạc đọc rành rọt từng chữ một.
Có thể nói, phong chức với Tiêu Hoàng thì cũng là điều mà Ách Tề Nhĩ và A Minh Tả không thể làm khác được, hiện tại Bổi La quân đoàn gần như đã là địa phương do một mình Tiêu Hoàng định đoạt, nếu mà để Tiêu Hoàng tiếp tục buông rèm chấp chính phía sau, thì còn không bàng đưa Tiêu Hoàng lên nắm quyền luôn, coi như là thuận nước giong thuyền.
-Phần thưởng như vậy, Tiêu đoàn trưởng hẳn là đã vừa lòng rồi chứ!
Lính liên lạc nói tiếp, đồng thời cầm hộp kim loại trong tay đặt tới trước mặt Tiêu Hoàng, bên trong toàn đầy trữ kim văn.
-Còn có một việc, về Đại Hùng Hào... Ách Tề Nhĩ Tướng quân đã thúc dục, có phải nên để ta mang nó về Bộ tổng chỉ huy hay không, thực không dám giấu giếm, Đại Hùng Hào một ngày không được lấy đi, Ách Tề Nhĩ sẽ có một ngày không ngủ ngon, điều này cũng không tốt lắm cho tất cả mọi người.
Truyền lệnh binh thấy Tiêu Hoàng không nói gì, liền khuyên nhủ, không thể phủ nhận, lần này thưởng cho cũng khá là dày, không thoát được liên quan tới chuyện ở bên ngoài Hải Lam Tinh.
Tiêu Hoàng hơi nhìn bộ dáng cung kính của lính liên lạc một cái, liền tự tay tiếp nhận hộp kim loại đựng đầy trữ kim văn, sau đó thông qua Ma Văn thông tin, hạ lệnh:
-Toàn thể nhân viên công tác trong Đại Hùng Hào chú ý, đi ra ngoài Đại Hùng Hào, để cho người của Bộ tổng chỉ huy mang đi, toàn thể nhân viên công tác tại Đại Hùng Hào, tiến vào trong Liệp Cung Hào.
Liệp Cung Hào chính là trung tâm vận binh hạm của Liệp Ưng quân đoàn, phương tiện bên trong rất tiên tiến, đồng thời còn lớn hơn một phần ba so với vận binh hạm bình thường, Tiêu Hoàng phân phó như vậy, đã rõ ràng là muốn đưa Liệp Cung Hào làm trung tâm vận binh hạm của Bối La quân đoàn, đồng thời Tiêu Hoàng đã hạ lệnh xong, về tiêu ký quân đội của Liệp Ưng quân đoàn, thì hủy diệt
toàn bộ, nhưng dấu hiệu đội quân thép thì vẫn được giữ lại.
Mệnh lệnh như vậy, đã ngầm nói rõ ràng, Tiêu Hoàng, hoặc là Bổi La quân đoàn, muốn chiếm lấy danh hiệu đội quân thép của Liệp Ưng quân đoàn.
-Một giờ sau, ngươi có thể mang Đại Hùng Hào đi.
Tiêu Hoàng nói.
-Đa tạ Tiêu đoàn trưởng phổi hợp.
Lính liên lạc cung kính nói, trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhiệm vụ chủ yểu lần này rốt cục cũng thuận lợi hoàn thành.
Sau đó, lính liên lạc cũng không nhiều lời, cung kính rời đi, chỉ để lại 10 tên Ngự Sư cảnh giới binh.
Đổi với 10 tên Ngự Sư này, Tiêu Hoàng cũng không lập tức hỏi, mà không ngừng nhìn qua bọn họ, trong nháy mắt, trong hành lang trở nên lặng ngắt như tờ.
10 tên Ngự Sư này, đổi mặt với ánh mắt của Tiêu Hoàng, vẫn có vẻ rất thản nhiên, vốn bọn họ dự định được bổ sung đến Vân Đoan quân đoàn, nhưng mà Ách Tề Nhĩ đã thay đổi chủ ý, cho gia nhập Bổi La quân đoàn, đổi với việc này, 10 tên Ngự Sư cũng không có ý kiến gì quá lớn, dù sao sức chiến đấu của Bổi La quân đoàn thì bọn họ đã biết rất rõ rồi.
-Các ngươi sẽ không phải là do Ách Tề Nhĩ phái tới giám thị ta chứ?
Qua một hồi lâu, Tiêu Hoàng mới mở miệng hỏi, nét mặt đã hiện lên một chút thoải mái, bởi vì hắn đã cảm nhận được, trên người những người này cũng không có vẻ bất an hay trốn tránh, nếu không, chỉ cần phán định những người này thật sự có ý đồ gây rối, Tiêu Hoàng sẽ không nói vậy.
-Trưởng quan nói đùa, chúng ta là cảnh giới binh, chức trách của chúng ta là bảo hộ và chiến đấu, chứ không phải là đặc công.
Cảnh vệ trưởng Giang Minh mang nét mặt nghiêm túc nói.
Roạt... roạt...!
Ngay khi Giang Minh vừa mới nói, Tiêu Hoàng đã nhanh chóng vươn tay, xé rách tiêu ký quân đội của cảnh giới binh, sau đó tiện tay bỏ nó vào trong túi áo của Giang Minh, nhẹ nhàng nói:
-Hoan nghênh các ngươi gia nhập Bổi La quân đoàn, nói một chút đi, các ngươi am hiểu những gì? Càng cụ thể càng tốt.
-Chúng ta đều là Khí Văn giả, nhưng các phương diện đều có nghiên cứu.
Giang Minh đáp một cách chi tiết.
-Tốt lắm, từ hôm nay trở đi, nhiệm vụ đầu tiên của các ngươi là bảo hộ Mạc Hi an toàn, nhiệm vụ thứ hai chính là học tập các kỹ năng liên quan đến khổng chế Ma Văn khung máy móc.
Tiêu Hoàng hạ lệnh.
Nghe được mấy chữ “Ma Văn khung máy móc”, đám cảnh giới binh vẫn mang vẻ mặt nghiêm túc bỗng không kìm được hiện lên một chút vui mừng, không hề nghi ngờ, được lái Ma Văn khung máy móc, đổi với bất kỳ binh sĩ nào mà nói, đều là hấp dẫn rất lớn.
-Đừng cao hứng quá sớm, các ngươi phải huấn luyện và vượt qua khảo hạch, tuy nhiên, ta tin các ngươi đều là quân nhân ưu tú, khảo hạch đổi với các ngươi mà nói, hẳn là không thành vấn đề.
Tiêu Hoàng nhẹ nhàng nói, sau đó vỗ nhẹ nhẹ một cánh cửa kim loại bên cạnh.
Sau một lát, Vương Phàm, trợ thủ của Tiêu Hoàng, liền từ bên trong đi ra, thân là trợ thủ của Tiêu Hoàng, hắn tự nhiên phải chọn ở chỗ gần Tiêu Hoàng nhất, chỉ là ngày hôm qua ngủ quá muộn, nên lúc này nhìn qua vẫn có chút buồn ngủ.
-Những người này đều là quân nhân cảnh vệ ưu tú, ngươi phụ trách đưa bọn họ tới chỗ Mạc Hi nơi đó, bảo ràng những người này tạm thời do hắn quản lý.
Tiêu Hoàng ra lệnh.