Ma Nữ Tái Thế

Chương 3: Chương 3: Vị hôn thê bị hối hôn




Editor: thaovy07052004

Đăng: kimnguuhamanphacua

Một lần nữa nhắc nhở, mọi công lao là của bạn Vy.

Nửa ngày sau, Hoàng Yêu tiếp thu xong cốt truyện thế giới nhiệm vụ này, mở mắt ra.

Thế giới nhiệm vụ của nàng lần này là thời kỳ dân quốc hư cấu, thời kỳ mà thời đại cũ cùng tân xã hội va chạm, mà thân thể nguyên chủ này của nàng chính là sản vật bị tân thời đại vứt bỏ.

Nguyên chủ Mục Vân Kiều thời kỳ trước là tiểu thư khuê các, cha mẹ vì nàng đính một cọc hôn ước môn đăng hộ đối, sau đó, chiến loạn bùng nổ, vị hôn phu Lục Thanh Việt của nguyên chủ liền ra đầu quân.

Mục Vân Kiều vẫn luôn chờ đợi Lục Thanh Việt trở về, thẳng đến một tháng trước, Lục Thanh Việt áo gấm về làng, trong tay cầm ba mươi vạn binh, quyền cao chức trọng, thành đại soái ở phương bắc.

Lục Thanh Việt có tiền đồ, Mục Vân Kiều vốn nên cao hứng, cũng xác thật, Mục Vân Kiều biết được tin tức liền nhón chân mong chờ, rốt cuộc chờ đến khi vị hôn phu trở về.

Nhưng chờ tới lại là, Lục Thanh Việt mang theo một nữ nhân khác trở về, muốn cùng nàng giải trừ hôn ước, nói cái gì hiện tại không thịnh hành việc ép duyên ở xã hội cũ, đề xướng tự do yêu đương, Mục Vân Kiều trong lòng đau khổ liền tự sát.

“Ma nữ đại đại, nguyện vọng cuối cùng của Mục Vân Kiều là gả cho Lục Thanh Việt, đây là chấp niệm lớn nhất trong lòng nàng, mà nàng trả thù lao là cảm xúc mê muội trung bình của nàng, si mê chờ ba năm, lưu luyến si mê không quên cũng không phụ.”

Hiểu cốt truyện nhiệm vụ, Hoàng Yêu chỉ cảm thấy Mục Vân Kiều này thật là ngu ngốc, chỉ là đính hôn mà thôi lại không có kết hôn, người nam nhân này không cần nàng, cùng lắm thì lại đổi một cái khác liền tốt, còn đem tánh mạng chính mình ra đùa giỡn.

“Ma nữ đại nhân, nhân loại thất tình lục dục, ngươi ta cũng không hiểu, tựa như phía trước nam nhân cởi bỏ phong ấn của ngài, hắn chính là bởi vì tham mê sắc đẹp của ngài.” Nháo Nháo cũng không hiểu nên giải thích nhân loại thất tình lục dục như thế nào, chỉ là căn cứ theo ghi chép của số liệu mà giải thích.

“Lòng người khó dò thôi!” Hoàng Yêu đem ký ức Mục Vân Kiều toàn bộ tiếp thu, biết hiện tại nàng đang ở bệnh viện, che lại cái đầu đau, Mục Vân Kiều này tìm chết cũng không tìm cái phương thức tốt hơn, cư nhiên đâm tường tự sát.

“Cho nên, ta chỉ cần gả cho Lục Thanh Việt đó là hoàn thành nhiệm vụ?” Mục Vân Kiều là con của gia đình có học thức ra tới, mặt trên còn có hai ca ca và một tỷ tỷ, là nữ nhi nhỏ nhất trong nhà, cũng được cha mẹ sủng ái, nếu không tên cũng sẽ không có chữ kiều*.

*kiều: ① Yêu quý, đáng yêu: Con gái quý; Con gái;

② Đẹp, thướt tha: Đẹp biết bao;

③ Nuông chiều.

“Đúng vậy, nhưng là ma nữ đại đại, tuy rằng nhiệm vụ đơn giản, nhưng ngài hiện tại suy yếu, nếu chỉ là đơn thuần gả cho Lục Thanh Việt đạt được si mê của Mục Vân Kiều, cũng không có nhiều điểm ma lực, ngài chẳng lẽ liền không tính toán làm cái gì khác để thu hoạch càng nhiều điểm ma lực sao?”

Nháo Nháo xoay chuyển quay tròn tròng mắt màu lam, chân ngắn nhỏ vẽ ra một vòng tròn, cấp Hoàng Yêu ra chủ ý.

Hoàng Yêu nhìn chằm chằm Nháo Nháo nhìn nửa ngày, trong ánh mắt thâm thúy xẹt qua một tia tinh quang, một phen nắm phần cổ Nháo Nháo, thanh âm lạnh lùng: “Ngươi có mục đích gì, không ngại nói ra đi.”

Hoàng Yêu mới không tin Nháo Nháo người này hoàn toàn đều vì tốt cho nàng, vội vàng muốn nàng thu hoạch càng nhiều điểm ma lực như vậy, nàng không tin là trong đó không có nguyên nhân nào khác.

“Ma nữ đại đại, tha mạng, ta nói, ta nói.” chân ngắn nhỏ của Nháo Nháo ở không trung vùng vẫy, mặt nghẹn đến mức đỏ bừng.

Hoàng Yêu buông tay kiềm trụ Nháo Nháo ra, lãnh đạm lại cực kỳ uy hiếp phun ra một chữ: “Nói.”

“Ma nữ đại đại anh minh, thật là cái gì đều không thể gạt được pháp nhãn của ngài. Là như thế này đây, bởi vì thả hệ thống xuống nhiều, hệ thống cùng ký chủ nhất thể, nếu điểm ma lực ngài quá thấp, ta cũng thực suy yếu, nếu gặp được ký chủ khác mang theo hệ thống, ta rất có thể bị hệ thống khác thâu tóm, mà ngài có khả năng bị giết rất lớn.”

Cho nên, cạnh tranh là tàn khốc, không chỉ có muốn hoàn thành nhiệm vụ thành công thu hoạch càng nhiều điểm ma lực, còn phải đề phòng bị người khác thâu tóm giết chết.

“Như vậy mới chơi tốt không phải sao?” Nếu không có một chút khiêu chiến, trò chơi này còn có ý tứ cái gì đâu! Hoàng Yêu trong mắt xẹt qua một tia hưng phấn.

“Kiều kiều!” Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một đôi phu thê trung niên tiến vào, kinh hỉ nhìn nữ nhi đã tỉnh lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.