“Nói trước bước không qua, người nào thắng người nào bại vẫn không biết chính xác được.” Nàng cười nhạo hắn không biết sống chết, lúc này nàng đã chuẩn bị chu toàn, sao có thể dễ dàng thất bại dưới tay hắn.
Không đợi Tịch Ân phát động công kích trước, nàng chủ động phóng ra, theo bàn tay hai luồng khí hắc đạo đột nhiên hướng Tịch Ân đánh tới, hắc khí đến gần trước mặt Tịch Ân, liền bị một đạo hào quang trong tay Tịch Ân chống đỡ, chính khí và tà khí xung đột trực tiếp, hai luồng khí đấu nhau không chịu kém thế .
Mắt thấy hắc khí dần dần bị thua, thần sắc Lộ không tốt, tóc đen của nàng dường như có sức sống, đột nhiên hướng cổ họng Tịch Ân đâm tới, ý muốn xuyên thấu yết hầu Tịch Ân.
Thấy tóc đen đánh úp lại, mái tóc trắng lập tức cuốn lấy tóc đen, hai người trói buộc nhau chặt chẽ, khiến Lộ không thể động đậy, không thể tiếp tục đả thương người.
“A!” Lộ sợ hãi kêu một tiếng. Không có khả năng! Nàng rõ ràng đã nhận được tà ma pháp của sư phụ, sao còn có thể thua ở trên tay Tịch Ân? Chẳng lẽ sắp đặt khổ tâm lúc trước của nàng bị đổ xuống sông xuống biển hết.
Mắt Tịch Ân lạnh lùng nhìn nàng không cam lòng, oán hận, không có ý buông nàng ra, mà thắng bại đã rõ, hắc khí bị thua, lập tức bị luồng khí trong tay chàng nuốt hết.
Lộ tức giận đến mức tơ máu che kín hai mắt, nàng lấy ngón trỏ, đặt trong miệng, răng cố gắng cắn đứt, lấy máu đặt trên chỗ tóc trắng cuốn lấy tóc đen, miệng thì thào nhớ kỹ tà ma pháp phản kích.
Tóc trắng theo tiếng nàng lẩm bẩm mà đứt, tóc đen lấy được tự do, lại bay ngược quay về phía sau vai Lộ.
Mặt Tịch Ân không chút thay đổi nhìn những sợi tóc trắng bay xuống trên mặt đất, lại liếc mắt nhìn vết máu trên cánh môi của nàng, không ngờ nhớ lại lúc máu của nàng cũng từng tồn tại ở trên bụng của chàng, lúc ấy vẻ mặt của nàng cũng đắc ý như vậy, giống hệt bây giờ.
“Ta sẽ không thua!” Những lời này phảng phất như lời thề độc ác in dấu trong ngực nàng, trong tay Lộ lại ngưng tụ càng nhiều hắc khí mạnh liệt, âm độc hướng ngực Tịch Ân đánh tới.
Tịch Ân bởi vì nghĩ đến mức quá xuất thần, chưa kịp phòng bị, bị hắc khí của nàng đánh lui ba bước lớn, chàng ôm ngực, có điểm ngỡ ngàng, hình như chưa phục hồi tinh thần lại.
“Hôm nay là ngày ngươi thảm bại ở trong tay ta, ta phải tắm máu thần điện!” Lộ âm trầm mở miệng, liếc thấy hắn bị nàng đánh trúng, nàng có chút kinh ngạc, kinh ngạc vì hắn không hề phòng bị, mặc kệ hắn vì nguyên nhân gì chưa kịp đỡ công kích của nàng, cũng không liên quan tới chuyện của nàng, miễn là nàng có thể giết hắn là được.
Tắm máu thần điện! Những lời này làm cho Tịch Ân kinh lấy lại tinh thần, nhìn về phía nàng.
“Chờ sau khi ta tắm máu thần điện, mục tiêu kế tiếp là trại an dưỡng.”Nàng hưng phấn mà đem kế hoạch nói ra cho hắn biết.
“Hóa ra mục tiêu của ngươi là ta.” Chàng nghĩ mục tiêu cuối cùng của nàng là Á Khắc Tư, kết quả từ đầu tới cuối nàng không hề nhắc tới Á Khắc Tư.
“Đúng vậy chỉ cần là liên quan tới ngươi, tất cả ta đều sẽ hủy diệt.”Nàng không cho phép người từng vũ nhục nàng sống sót.
Tịch Ân nhẹ nhàng xoa chỗ ngực bị đau, công kích vừa rồi của nàng làm đau chàng, nhưng vẫn chưa bị thương tới nội tạng, chàng vẫn có năng lực cùng nàng giằng co.
“Tay ngươi thật âm độc .” Chàng lắc đầu, thật sự nghĩ không ra sao nàng hung ác đến thế.
“Hừ! Ngươi nói gì cũng được.” Nàng không cần đánh giá của hắn với nàng, cá tính của nàng quả thật âm độc, không sợ người nói.
“Ngươi đã muốn giết những người có liên quan tới ta, như vậy người đáng chết nhất chính là ngươi.” Những lời này đột nhiên thốt ra khỏi miệng, ngay cả bản thân Tịch Ân đều cảm thấy kinh ngạc.
Từ trước đến nay hắn nói chuyện sẽ không hà khắc như thế, vì sao khi gặp nàng lại trước khi nói lại không uốn lưỡi như vậy? Nàng tuy làm rất nhiều chuyện sai lầm, làm tổn thương không ít người, nhưng mà chàng không nên lấy ngôn từ đả thương người.
Là lỗi của chàng! Khuôn mặt chàng bình tĩnh tự mình nghĩ lại.
“Có ý gì? Ta cũng không cho rằng ta và ngươi có quan hệ gì.” Nàng nhíu nhíu mày, trong chốc lát không thể hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, nhưng vấn đề vừa ra khỏi miệng, nàng đã hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, hắn là ám chỉ nàng và hắn từng phát sinh quan hệ thân mật, ở vấn đề đó so với bất luận kẻ nào nàng đều thân thiết hơn, gần hắn hơn.
Mặt nàng khẽ thay đổi mài sắc, hoàn toàn không nghĩ tới bản thân cùng hắn từng có quan hệ, hành vi đó chẳng qua là vì đoạt lấy năng lực của hắn, hoàn toàn không có nguyên nhân khác, cho dù hắn hỏi nàng một trăm lần, nàng cũng trả lời như vậy, cho nên nàng không thừa nhận từng có quan hệ cùng hắn.
Tịch ân trầm mặc nhìn nàng, không có tiếp lời, không muốn hồi tưởng lại chuyện cũ. Chàng cư nhiên lại nhắc tới, chàng rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Hắn thật sự càng lúc càng không hiểu bản thân.
Bất quá vấn đề trước mắt là nên ngăn cản nàng sát hại kẻ vô tội như thế nào, hắn không thể để những người khác vì hắn mà hy sinh tính mạng.
“Tịch Ân, ngươi yên tâm đi, chờ sau khi ta giết ngươi, ta sẽ đem chuyện của ngươi và ta truyền ra ngoài, cho ngươi chết cũng không có thể nhắm mắt.” Nàng ác độc nói.