Dao Tinh Vũ xoay một vòng trước gương, chiếc váy màu xanh thẫm tựa như màu biển đêm ôm sát người chiếu sáng lấp lánh cùng tầng váy bồng bềnh tựa như sóng nước quả thật rất mị hoặc.
Lâm Cẩn Nhiên tuy là người phóng túng, mồm miệng cứ như “bôi đường trét mật” nhưng tài năng thì chẳng ai có thể phủ nhận. Thiết kế này anh ta làm cho cô khiến cô cực kỳ hài lòng, vừa sang trọng lại vừa tinh tế.
||||| Truyện đề cử: Chàng Rể Quyền Thế |||||
“Tinh Vũ, chiếc váy thật sự rất hợp với cậu, cực kỳ quyến rũ!”
Vương Hỷ Thước không nhịn được mà cứ xuýt xoa mãi. Sau đó cô còn ghé tai Dao Tinh Vũ châm chọc.
“Nếu Bạch Hạc Ngôn mà nhìn thấy cậu xinh đẹp thế này thì nhiều khi anh ta sẽ nuối tiếc đến chết mất thôi!”
Dao Tinh Vũ bất giác đỏ bừng mặt, đấm tay vào vai Vương Hỷ Thước.
“Cậu ăn nói linh tinh gì đấy hả?”
“Em có gì muốn chỉnh sửa không? Mấy hôm trước khi hoàn thành không thấy em sang nhà Vương Hỷ Thước thử váy anh cũng có chút lo lắng đấy!”
Lâm Cẩn Nhiên nói xong liền nháy mắt với Dao Tinh Vũ.
“Không cần sửa gì đâu, em thấy nó rất đẹp rồi!”
Dao Tinh Vũ chỉ mỉm cười xã giao với Lâm Cẩn Nhiên.
Thế là xong được một khâu rồi, chiều nay cô lại cùng với Dao Sơ Ảnh đi đến Trung tâm đá quý của Dao gia chọn một số trang sức nữa cho phù hợp với trang phục.
Dao Tinh Vũ cũng không muốn phức tạp hóa vấn đề nhưng Dao Sơ Ảnh vẫn cương quyết giữ nguyên ý định của mình. Lần này Dao Tinh Vũ là người đại diện của Dao gia đến dạ tiệc của tầng lớp quý tộc trong thành phố Trữ Châu này, không thể nào quá xuề xòa được.
Dao Sơ Ảnh vừa bước vào trong Trung tâm đá quý Hoàng Kim thì một số quản lý cấp cao của cửa hàng nhận ra bà liền nhanh chóng chạy ra cửa tiếp đón.
“Xin chào Dao Tổng! Dao Tổng hôm nay đến đây là có việc gì ạ?”
Dao Sơ Ảnh quay ra phía sau nhìn Dao Tinh Vũ.
“Hôm nay tôi muốn tìm trang sức cho con gái đi dự dạ tiệc, càng lộng lẫy càng sang trọng càng tốt. Thiết kế cũng phải là thiết kế mới nhất, xuất sắc nhất trong năm nay!”
Mọi người đều ngạc nhiên nhìn mỹ nhân vừa bước vào phía sau Dao Sơ Ảnh. Trước giờ bọn họ đều biết Dao Tổng độc thân, không nghe nói bà có gia đình, bây giờ đột nhiên lại xuất hiện một cô con gái cực kỳ xinh đẹp thế này! Ai cũng thất thần nhìn chăm chú vào Dao Tinh Vũ.
“Quản lý Lưu, yêu cầu này của tôi có phải quá khó thực hiện hay không?”
Quản lý Lưu là quản lý cao nhất ở Trung tâm đá quý Hoàng Kim, ông ta bất giác giật mình, nhận ra mình đang thất lễ khi cứ nhìn Dao Tiểu thư không chớp mắt liền nhanh chóng rời mắt đi, gật đầu với Dao Sơ Ảnh.
“Không khó ạ. Hiện nay Trung tâm đá quý vừa ra một vài mẫu trang sức đính kim cương xanh cực kỳ quý hiếm và tinh xảo. Xin mời Dao Tổng và Dao Tiểu thư qua bên này xem ạ!”
Quản lý Lưu đi trước dẫn đường.
Từ mấy năm nay Dao Sơ Ảnh cũng ít khi nào xuất hiện ở bên ngoài, bà thường kiểm soát công việc thông qua những người quản lý thân tín nhất nên hầu như các nhân viên khác đều chưa từng nhìn thấy bà. Ngay cả những hội hè trong thành phố này cũng rất ít khi nào mời được bà đích thân tham dự, Dao gia vì thế tuy nổi tiếng giàu có nhưng lại khá bí ẩn.
Dao Sơ Ảnh cầm chiếc vòng cổ đính toàn kim cương xanh chói lọi được thiết kế như những cành san hô đan xen với nhau cùng những bọt biển nhỏ lên ướm thử vào cổ của Dao Tinh Vũ.
“Con thấy chiếc này thế nào?”
Dao Tinh Vũ trước giờ cũng ít khi nào đeo trang sức, cô chỉ cảm thấy màu sắc nó khá hợp với chiếc đầm dạ hội mà Lâm Cẩn Nhiên thiết kế cho cô nên liền gật đầu đồng ý.
“Con thấy cũng đẹp, phù hợp với áo dạ hội của con ạ!”
Dao Sơ Ảnh gật đầu với quản lý Lưu.
“Vậy tôi lấy bộ này đi, gói lại cho tôi!”
“Vâng ạ, bộ này còn một đôi bông tai cùng với một chiếc nhẫn nữa ạ, để tôi mang ra cho Dao Tiểu thư thử luôn ạ!”
Dao Tinh Vũ cũng không muốn mất quá nhiều thời gian cho việc chọn lựa trang sức nên cô nhanh chóng hài lòng với lựa chọn của Dao Sơ Ảnh.
Sau khi lựa chọn xong xuôi, cả hai liền ra xe về lại Dao thị để Dao Sơ Ảnh kịp tham dự một cuộc họp hội đồng quản trị quan trọng nữa.
“Lần này con đến Tư gia một mình được không? Có cần mẹ ra mặt đi cùng con đến đó hay không?”
Dao Tinh Vũ biết trước giờ Dao Sơ Ảnh đều không tham gia những buổi vũ hội như vậy nên cô cũng không muốn bà phá vỡ quy tắc của mình.
“Không sao đâu mẹ, con đi với Vương Hỷ Thước cùng với các cận vệ của Dao gia chúng ta cũng coi như là có hậu thuẫn rồi, mẹ không cần quá lo lắng đâu ạ!”
“Ừ, con cũng biết mục đích của bữa tiệc lần này của Tư gia rồi đấy! Tư Hàn San chủ yếu muốn khoe khoang sự giàu có của Tư gia, cũng như ăn mừng mỏ đá ở Thủy Vân Đàm đạt sản lượng khai thác tuyệt đối mang lại nguồn lợi nhuận cực kỳ to lớn!”
“Con có nghe Vương Hỷ Thước kể rằng Tư gia đang rất huênh hoang, nhất là hai đứa con gái của ông ta, đi khắp nơi vung tiền như nước mua sắm! Thì ra đều từ nguồn lợi mà mỏ đá Thủy Vân Đàm mang lại! Buổi tiệc này vẫn còn được tổ chức nghĩa là Tư Hàn San chưa hề biết đến việc giấy chủ quyền bị mất, vẫn còn dương dương tự đắc lắm!”
Dao Sơ Ảnh mỉm cười.
“Lần này con xuất hiện không chỉ làm cho họ một phen kinh ngạc về thân phận thực sự của con mà còn cho Tư Hàn San một cú đả kích kinh hoàng, không biết ông ta có chống đỡ nổi hay không mà thôi!”
Dao Tinh Vũ khẽ nhíu mày.
“Con nghĩ Hạ Hồng Yến sẽ nhanh chóng ra mặt thôi, dù sao bà ta cũng luôn tự hào là gia đình bà ta mới là người giúp Tư gia phát triển như hiện nay!”