Đêm khuya yên tĩnh, trong Hỏa Vân Điện, cũng là đèn đuốc sáng rõ.
“Ca, ta một ngày cũng không đợi nổi nữa rồi, không giết Diệp Tuyết đó, khó tiêu mối hận trong lòng của ta.” Hỏa Linh hung hăng ném chiếc đĩa làm từ noãn ngọc bên cạnh xuống đất, ngực phập phồng gay gắt.
Trên đất đầy mảnh vụn của ngọc thạch.
Hỏa Diễm nghiêng người dựa vào bên trên giường không chút biểu tình nhìn nàng, thích ý vuốt ve nhẫn ngọc trên ngón tay cái.
“Ca, ngươi thật ra nên nói một câu.” Đập phá hồi lâu, cũng không thấy ca ca mở miệng, Hỏa Linh hiện tại không nhìn nổi nữa: “Ngươi có phải sợ Lôi Ngao đó hay không?”
“Ta sợ hắn? Qua nhiều năm như vậy, ngươi thấy ca ca ngươi từng sợ ai chưa?”
“Vậy tại sao ngươi không nói lời nào?”
“Ta chỉ là hy vọng chính ngươi có thể nghĩ ra, rất nhiều chuyện không gấp được.” Suy nghĩ một ngày, Hỏa Diễm cư nhiên cảm thấy vui mừng vì Lôi Ngao đã ngăn cản hành động tối hôm đó của hắn, nếu không, những việc mình làm mấy năm nay đều phó cho dòng nước cuốn trôi rồi.
“Ta không hiểu, ta cũng không muốn hiểu, ta chỉ biết, trong cung này, có ta không có nàng, có nàng không có ta.”
“Muội muội, nếu ngươi nghĩ như vậy, cũng khiến cho ta quá thất vọng.” Hỏa Diễm đột nhiên từ trên giường êm đứng dậy, vẻ mặt thành thật nhìn nàng, trong mắt đã không có dung túng cùng thương yêu thường ngày.
“Ca......” Khí thế của Hỏa Linh lập tức yếu đi. Bình thường, ca ca coi nàng như bảo bối, mặc kệ nàng nói yêu cầu gì, hắn đều dốc hết toàn lực thỏa mãn nàng, hơn nữa sẽ rất ít khi khiến cho nàng thất vọng. Nhưng nàng cũng biết, nếu ca ca gặp phải chuyện thực sự, nàng tuyệt không muốn đi chọc giận hắn, nếu không, hậu quả khó mà lường được: “Ca, đừng nóng giận, ta biết rõ sai lầm rồi, ta không so đo cùng Diệp Tuyết kia nữa còn không được sao?”
“Haizz.” Thái độ của Hỏa Diễm mềm xuống một chút, nhìn nàng tình ý sâu xa nói: “Hậu cung của Yêu Vương giai lệ tam thiên, nhưng ngươi từng gặp qua người có tu vi thấp hơn 3000 năm sao?”
“Cái này...... Dường như không có.” Hỏa Linh nỗ lực nhớ lại. Mỗi lần có mỹ nhân mới đưa vào cung, nàng đều cho người đi điều tra thân phận của các nàng, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng. Trong ấn tượng, nữ nhân được đưa vào cung hơn nữa có thể thành công lưu lại, cũng có chút tài năng, tu vi cùng pháp lực song tu.
“Vậy ngươi gặp qua người nào vừa vào cung liền được phong làm phi, hơn nữa còn không có bối cảnh không có thân thế hay sao?”
“Cái này...... Càng thêm không có.” Suy nghĩ một chút lúc trước, sau khi mình vào cung ba tháng mới có may mắn nhìn thấy Yêu Vương, trở thành phi tử, càng thêm hao gần thời gian mười năm. Ngay cả Vương Hậu Yêu Vương cực kỳ yêu thương cũng phải mất một thời gian thật dài mới đến bên cạnh Yêu Vương.
Bị ca ca nhắc nhở như thế, Hỏa Linh lập tức hiểu mới vừa rồi tại sao ca ca muốn nói “Rất nhiều chuyện không gấp được”, Diệp Tuyết này, muốn động đến nàng, tuyệt không dễ dàng như trong suy nghĩ: “Ca, vậy ngươi nói xem, kế tiếp chúng ta nên làm gì?”
“Bàn bạc kỹ hơn.” Hỏa Diễm mặt ngó cửa sổ, đưa lưng về phía nàng: “Trước tiên ta tra rõ quan hệ của nàng cùng Yêu Vương, ngươi cái gì cũng không được làm, hơn nữa còn phải đi nịnh bợ nàng.”
“Nịnh bợ nàng?” Kiêu ngạo như Hỏa Linh, nghe xong lời này, tựa như nghe được đầm rồng hang hổ. Nhưng lúc thấy ca ca đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng trừng nàng thì tâm tình vẫn bị ép xuống: “Được rồi, ca ngươi nói cái gì chính là cái đó, ta toàn bộ nghe lời ngươi.”
“Đây mới là muội muội tốt của ta.” Hỏa Diễm khôi phục thái độ cưng chiều, hướng nàng ngoắc ngoắc tay: “Tới đây.”
Hỏa Linh ngoan ngoãn đi qua.
Hắn liền ôm nàng vào trong ngực, tựa như ôm một con mèo, đặt cằm ở đỉnh đầu nàng nhẹ nhàng cọ: “Nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn, chờ ca ca làm Vương Yêu Giới, dù điều kiện gì, cũng nhất định thỏa mãn ngươi......”