Ma Sói

Chương 16: Chương 16: hoàng tử William




-cô ta thoát chết rồi sao?_ giọng nói trầm ổn vừa đủ hai người nghe

Người đối diện vội quỳ xuống -đúng vậy, thưa ma vương tha tội

Ma vương nhếch môi tỏ ý cười thú vị

-không sao đâu, ta chỉ muốn răn đe cô ta một chút thôi, đã là nô tì thì nên biết thân biết phận một chút. Gọi Kai đến đây

….………..

Cánh cửa ngục mở ra, đứng trước mặt Grace là Kai

Hắn ra lệnh cho hai tì nữ đỡ nàng đi ra khỏi ngục, thời gian ở trong ngục khiến khuôn mặt nàng trở nên xanh xao tiều tụy đi rất nhiều.

Grace bị đưa đi mà không rõ một lý do, chẳng lẽ đã đến lúc chết rồi sao? Nhưng hai tì nữ theo sau đỡ nàng đi là sao đây? Sao lại tử tế như vậy?

-ngươi đưa ta đi đâu?

khuôn mặt không lấy một cảm xúc của Kai chẳng thèm nhìn mặt nàng, đáp lại nàng chỉ là một câu trả lời vô hồn như ngày nào

-ma vương đồng ý tha cho ngươi

-vì sao?

-ma vương nói ngươi dù sao cũng đã hạ độc thành công và dọa cho bọn sói một phen, vì vậy không đến nỗi vô dụng lắm nên không cần thiết phải giết đi.

Nói đến đây Kai chợt dừng lại, hắn quay mặt về phía nàng

-theo ta thấy, ngươi không phải là vô dụng mà là phế luôn rồi

Grace tự cười nhạt, nàng chẳng có ý phản đối những lời nói đó, đúng như lời Kai nói quả thật là nàng đã thành phế luôn rồi. Nhưng Bọn họ ai cũng xem nàng là công cụ thôi, nhất định một ngày nào đó nàng sẽ không làm theo bất cứ mệnh lệnh của ai. Cũng sẽ có lúc nàng được tự do làm những gì mình thích.

….…………

Một tấm thiệp mời được đặt ngay ngắn trên bàn của sói vương, đôi mắt hai màu ngây ngô theo kiểu của thiếu nữ, Sophia cầm lấy tấm thiệp và mở ra xem

-dòng tộc báo…….?

Sói vương gật đầu -tộc báo tuy không cùng chung sống trên lãnh thổ của ta nhưng mối quan hệ cũng khá tốt và cũng là một dòng tộc mạnh.

-vậy bọn họ theo ta hay là theo ma cà rồng?

Sói vương lắc đầu -Bọn chúng chỉ muốn dĩ hòa vi quý, sống ôn hòa với mọi thứ. Chưa hề theo một phe phái nào. Ta dám chắc tấm thiệp mời sinh nhật này tộc báo cũng sẽ gửi cho ma cà rồng

Sophia hơi nghĩ ngợi một chút -ông ngoại có muốn lôi kéo tộc báo về phía chúng ta không?

-khôngcần đâu.

Trên môi sói vương thoáng nở nụ cười tự mãn -Ta đã có con là vũ khí lợi hại rồi, sự giúp đỡ của bọn chúng có cũng được, không có cũng được.

….………

Đúng như sói vương nghĩ, một tấm thiệp mời sinh nhật hoàng tử William từ tộc hồ báo cũng được gửi đến ma cà rồng.

Đây quả là cơ hội tốt, bên tộc sói có Sophia là vũ khí lợi hại nếu không mau chóng diệt đi thì đúng là đại họa cho dòng tộc ma cà rồng. Nhưng nếu ngay lúc này có được một đồng minh như tộc báo thì việc tiêu diệt Sophia trước năm 18 tuổi sẽ không còn là vấn đề nữa.

Nhưng làm sao để thuyết phục một dòng tộc luôn yêu thích tự do và hòa bình như tộc Báo giúp đỡ bây giờ?

Sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ cuối cùng trên khóe môi ma vương cũng nở một nụ cười tà mị mà đầy nham hiểm. Ma vương đã nghĩ đến Stella, tuy rằng Stella hơi kiêu ngạo nhưng xét về ngoại hình thì cũng được xứng với hai từ mỹ nhân, về thân phận thì khỏi phải bàn tới. Hoàng tử William và công chúa Stella Thật sự rất xứng. Cho dù không xứng ma vương cũng tìm mọi cách để xứng. Nếu Stella được gả cho William thì giữa hai dòng tộc ma cà rồng và Báo sẽ có mối ràng buộc lẫn nhau, nhất định dòng tộc báo cũng phải ra tay giúp đỡ thôi

Nghĩ đi nghĩ lại ông vẫn thấy cách này là hay nhất, Ma vương liền ra lệnh cho người hầu gọi Stella đến

Nghe ma vương nói thì Stella vui vô cùng, thật ra Stella cũng đã thầm thương William từ rất lâu rồi, hôm nay lại có một cơ hội tốt như vậy thật sự Stella vui không còn gì để nói. Nó sẽ cố gắng hết sức, nhất định hôm sinh nhật William nó phải xinh đẹp và lộng lẫy nhất.

Vị hoàng tử William này quả là một món đồ quý giá.

….…….

Grace đã trở lại sau bao ngày bị giam trong ngục, Lucy thấy nàng thì thất vọng khỏi phải bàn tới, mặc dù hống hách nhưng cũng chẳng dám động đến nàng. Grace chỉ muốn bình yên mà sống, không quan tâm đến cô ta muốn làm gì nhưng chỉ cần động đến Emma thì Grace nhất định không bỏ qua.

Sau khi đã khỏe hẳn, việc đầu tiên nàng làm là đi tìm vị đại phu kia để hỏi về tung tích của Zac Anderson

Trong căn phòng tràn ngập mùi thuốc, một ông già và một cô gái trẻ đang nói chuyện với nhau, vị đại phu tỏ ra thờ ơ chẳng quan tâm đến Grace còn Grace thì có phần hơi nóng nãy

-ông biết Zac Anderson đúng chứ?

-ngươi hỏi làm gì?

Thái độ của ông ta như chẳng muốn nói chuyện với nàng nhưng Grace vẫn cố nhượng bộ ông ta

-xin ông hãy nói cho tôi biết,

Ông ta chẳng nói gì ngược lại còn chăm chú làm chuyện khác, không hề nhìn nàng đến một lần, luôn tỏ thái độ khinh bỉ đối với một nô tì như nàng

Bổng dưng ông ta khựng người lại vì một con dao đang kề sát cổ mình.

Grace dường như đã mất hết kiên nhẫn với lão già này, ông ta không chịu nói nàng đành phải dùng vũ lực vậy

-ngươi…….ngươi thật láo toét, còn không mau bỏ dao xuống

Càng nói con dao càng ghì sát cổ ông ta hơn

-nói hay là chết?

-được rồi….ta…ta nói

-ngay từ đầu như vậy có phải tốt hơn không?

Grace từ từ hạ dao xuống và ông ta cũng bắt đầu mở miệng nói -Zac….Zac….là ……

-các ngươi đang làm gì vậy?

Đang sắp được nghe thông tin thì bổng dưng Kai ở đâu bước vào

Đại phu thấy Kai như thấy được vị cứu tinh, vội chạy đến chỗ Kai

-hoàng tử, con nô tì này rất hỗn xược, vừa rồi nếu ngài không đến kịp thì cái mạng già này của tôi toi rồi

Kai đưa ánh mắt sắc lạnh có phần hơi giận dữ về phía Grace

-theo ta!

Grace đành đi theo hắn ra khỏi đó, lòng không khỏi hận hắn vì đã phá hỏng chuyện quan trọng của nàng

….…………

Vào phòng hắn, hắn ngồi xuống ghế để mặc Grace đứng đó. Kai buông những lời răn đe trách mắng nhưng chẳng hề lọt vào tai nàng điều gì

-chuyện của ngươi bây giờ là phải thật mạnh mẽ để đấu với kẻ thù cùng ta chứ không phải là đi dò la về thân phận của mình. Ngươi là ai quan trọng đến vậy sao?

Grace không tỏ ý phục, nàng buông những lời nói rất ngang hàng với Kai

-ta làm gì không liên quan đến ngươi.

Đây vẫn là cách trả lời như thường ngày của Grace nhưng sao hôm nay Kai cảm thấy hơi bực mình về thái độ bất kính đó, có phải là hắn đã quá dễ dãi đối với nàng nên nàng mới không coi hắn ra gì như thế này không?

Đôi mắt xanh dương sắc bén như muốn giết chết nàng, có vẻ Kai đã thật sự tức giận

-ta nói cho ngươi biết, mạng của ngươi là do ta đem về, ngươi nên biết ơn về điều đó, hãy dẹp thái độ xấc xược đó đi

Grace không nói gì, nàng quay lưng bước đi ra khỏi phòng hắn

-đứng lại, ngươi định đi đâu?

-đi làm chuyện của ta

Vừa dứt lời thì Kai đã siết chặt lấy cổ áo của nàng

-có vẻ ta đã hơi dễ dãi với ngươi rồi phải không? từ bây giờ ta sẽ chỉnh đốn lại cách ăn nói của ngươi

-thả ta ra, ngươi định không để ta đi tập luyện sao?

-không cần, đừng có nghĩ đến việc tập luyện cùng với đám lính tầm thường đó. Từ giờ đích thân ta sẽ chỉ bảo ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.