Ma Thần Hoàng Thiên

Chương 95: Chương 95: Làm ăn có uy tín




Ngay ngày hôm sau, Thiên Nguyên Học Viện xuất hiện một tin đồn, lan truyền với một tốc độ chóng mặt. Hầu như khắp mọi ngóc ngách, mọi nơi mọi chỗ đều có người bàn tán.

Hạ Như đạo sư của Hàn Thủy Cung có gian tình với Bạch Tề đạo sư của Bạch Gia, bị người ta phát hiện. Thậm chí còn có lời rao thế này:

Xem đạo sư khỏa thân, năm mươi linh thạch thượng phẩm.

Xem đạo sư làm màn dạo đầu, năm trăm linh thạch thượng phẩm.

Muốn xem toàn bộ, xin mời đến đấu giá hội.

Không cần phải nói, tin tức này như một quả sấm đánh giữa bầu trời quang đãng, đem cái không khí im lặng của Học Viện đều khuấy lên một tràng.

Thậm chí đã có một số nhóm thiếu niên tò mò, rủ nhau gom góp linh thạch, rước về được những hình ảnh cực kỳ giá trị khiến cho thông tin càng thêm nóng hổi.

-Ôi chao… Ngực của Hạ Nhu đạo sư thực là to.

-Ha ha!... Ngươi thấy không? Làn da của Hạ Như đạo sư thực là đẹp.

Cứ thế, mỗi khi có một nhóm mua về hình ảnh, liền có tiếng bàn luận suýt xoa. Thậm chí có kẻ biến thái, tự mình bỏ tiền ra mua về, dùng làm tư liệu để mà thẩm du đấy.

Tuy mọi hình ảnh chỉ mới dừng lại tại màn dạo đầu, nhưng chính cái sự nửa kín nửa hở ấy lại càng khiến cho đám thiến niên mới lớn thêm tò mò, hận không thể cướp được toàn bộ bản đầy đủ về xem cho thỏa mãn.

Chỉ là chủ nhân của thông tin này đã sớm tuyên bố, bản đầy đủ sẽ được đem đấu giá tại Thiên Nguyên Đấu Giá Hội vào hai tháng sau, khiến cho mong muốn của bọn họ đều tan thành mây khói.

Không riêng gì đám học viên, mà ngay cả một số đạo sư cũng không nhịn được mà tìm đến giao dịch. Chỉ là dù sao bọn họ cũng là đạo sư, không thể nào quá lộ liễu giống như học viên mà thôi.

Khác với cái không khí rần rần nóng hổi ở bên ngoài, hai thế lực chịu ảnh hưởng lớn nhất của vụ việc này là Hàn Thủy Cung và Bạch Gia lại như lửa đốt, tức giận đến cực độ.

Hàn Thủy Cung cung chủ thậm chí tự mình đi tới, muốn điều tra rõ ngọn ngành sự việc. Dù sao tông môn của các nàng rất coi trọng danh tiếng, nếu như không có xử lý tốt, liền để lại một vết nhơ không thể nào xóa.

Hạ Nhu tuy chỉ là một trưởng lão bình thường trong tông môn, nhưng đã sớm có hôn ước với một người của Lạc Gia, nếu chuyện này là thật thì quả thực không biết phải ăn nói với Lạc Gia như thế nào.

Còn về phía Bạch Gia, một đám trưởng lão đều rơi vào cuồng nộ, Bạch Tề là trưởng lão danh dự của Bạch Gia bọn hắn, lúc này lại bị người ghi lại cảnh lén lút với người khác, còn gì là mặt mũi nữa.

-Tìm bằng được kẻ tung tin, đem xác hắn về đây.

Đây chính là mệnh lệnh của cao tầng Bạch Gia truyền xuống, bọn chúng muốn giết người bịt đầu mối.

-Giữ hắn sống… Ta muốn tự tay lột da của hắn…

Bạch Lữ gầm lên giận giữ, hắn sống đã hơn năm mươi năm rồi, đây là lần đầu tiên nhục nhã như vậy. Không chỉ bị cao tầng trong tộc trách phạt, còn bị người đời cười chê phỉ báng. Càng như thế, hắn lại càng hận kẻ đã tung tin tức này ra ngoài, khiến cho hắn thân bại danh liệt.

Chỉ là ý định của bọn hắn là thế, nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược. Rất nhiều cao thủ được cử ra để điều tra, nhưng lại không có thu về được chút thông tin nào. Đối phương quá mức cẩn thận cùng xảo quyệt, dường như chưa bao giờ hiện thân, vậy mà giao dịch vẫn cứ diễn ra đều đều không chút gián đoạn.

Chỉ cần dạo một vòng dò hỏi, chúng liền phát hiện được cách thức giao dịch.

Trước tiên phải chuẩn bị đầy đủ linh thạch, dùng một tờ giấy ghi ra yêu cầu của mình, đặt tất cả vào trong một giới chỉ. Sau đó đứng trước cổng của khu ký túc xá học viên mà hô lớn “Ta muốn xem ngực”. Ngay lập tức sẽ có một trận pháp truyền tống xuất hiện lấy đi trữ vật giới chỉ, đợi khoảng một phút lâu, ngươi sẽ có được thứ mình cần.

Sau khi biết được thông tin này, bọn chúng da đầu khẽ run lên một hồi vì sợ hãi. Bởi vì khống chế truyền tống cỡ này, tuyệt đối là một cái cao thủ trong trận đạo.

Chắc chắn không phải Vương Đình rồi, với thân phận của lão không cần phải làm những trò vặt này. Vậy thì kẻ kia là ai? Tự khi nào mà bọn chúng đắc tội với cao thủ trận pháp ở tầng thứ này?

Không có ai trả lời, nhưng bọn chúng liền gạt phăng đi rồi. Chỉ cần không phải Vương Đình thì bọn chúng liền không phải sợ gì. Đắc tội với Bạch Gia, dù là cao thủ trận đạo cũng không có kết cục tốt.

Rốt cục bọn chúng cũng hành động, mọi thứ đều chuẩn bị kỹ càng, từ linh thạch, yêu cầu, giới chỉ. Thậm chí còn triệu tập một vài cao thủ trận pháp trong gia tộc tới, muốn giăng thiên la địa võng bắt lấy đối phương. Hoặc chí ít cũng phải điều tra ra được nơi mà đối phương ẩn nấp đấy.

Mọi chuyện diễn ra bình thường như mọi giao dịch khác, một đám cao thủ đứng tụ tập trước cổng của ký túc xá, mặt mày kẻ nào cũng tràn đầy sát khí.

-Ta muốn xem ngực…

Tên cầm đầu giơ chiếc giới chỉ lên không, khó khăn nói ra mấy từ trên, khóe môi giật giật vì tức giận, không nghĩ cuộc đời hắn lại phải nói ra những lời này a.

Sau khi hắn nói, không có biến hóa gì đặc biệt, xung quanh thập phần yên tĩnh.

Phải tới hơn hai phút sau, không gian xung quanh tay hắn mới đột nhiên vặn vẹo, hóa thành một dòng xoáy đen ngòm. Đem chiếc giới chỉ trên tay hắn đoạt đi trước sự kinh ngạc và bất lực của đám người xung quanh.

Biến cố quả thực quá nhanh, không tới một giây thời gian khiến cho tất cả mọi người không kịp phản ứng. Mấy tên trận pháp sư vẻ mặt tràn đầy trịnh trọng, ngay lập tức tế lên trận kỳ, đem bốn phương đều phong tỏa lại.

Một tên trên tay cầm một phiến la bàn, liên tục đánh ra pháp quyết kỳ quái khiến bề mặt của la bàn nổi lên một đốm sáng, chính là vị trí của chiếc giới chỉ kia, hóa ra bọn chúng đã sớm động tay động chân.

Chiếc kim của la bàn nhẹ quay, dưới sự hỗ trợ của trận kỳ xung quanh thì chầm chậm lại, sắp tìm ra được phương vị chính xác. Điều này khiến cho đám người đều vui mừng, thậm chí có mấy tên còn bật cười ha hả mà quát lên:

-Con bà nó… để xem ngươi còn chạy đi đâu.

-Lão tử phải đem ngươi cho lũ tinh tinh hiếp đến chết… ha ha.

Nhưng mà ngay lúc bọn chúng đang cao hứng cuồng tiếu thì bụp một tiếng, đốm sáng trên la bàn đột nhiên tắt ngúm, chiếc kim vốn đang dần ổn định lúc này đây quay tít mù, nào còn xác định được phương vị nữa.

Một đám người lúc này trợn mắt ngoác mồm vì kinh ngạc, riêng mấy tên trận pháp sư thì sợ hãi đến run run, mồ hôi túa ra như mưa.

Tên cầm đầu nhìn chiếc la bàn đã hỏng, run run hỏi:

-Bạch Viễn huynh, chuyện này là sao?

Đám người xung quanh đều gật đầu, hiển nhiên là có cùng nghi hoặc như vậy, không hiểu tại sao la bàn lại tự dưng bị hỏng.

Tên trận pháp sư tên Bạch Viễn kia nuốt một ngụm nước miếng, khẽ nói:

-Bọn chúng sử dụng Trấn Không Trận, không thể nào tra ra được vị trí.

Tên cầm đầu ngẩn ra một hồi, sau đó trợn mắt quát lên:

-Ngươi không phải trận pháp sư sao. Lẽ nào thôi diễn ra một cái vị trí cũng không được sao?

-Hừ ngươi biết Trấn Không Trận là gì không? Ngươi tưởng muốn phá là phá sao?

Bạch Viễn tức giận đến nghiến răng, nội tâm càng thêm ấm ức. Đám người này không biết đến Trấn Không Trận là gì, nên nghĩ mọi chuyện đơn giản quá đi.

Chỉ những trận pháp sư như hắn mới có thể biết được trận pháp này khủng bố thế nào. Đừng nói là với trình độ hiện tại của hắn, dù cho hắn thêm một trăm năm nghiên cứu nữa cũng đừng mơ phá được trận pháp này.

Trấn Không Trận đúng như cái tên của nó, nếu như có thể bày ra trận hoàn chỉnh, liền có thể Trấn Phong một phương không gian, khiến nó tách biệt với cả thế giới này, không thể nào mà can thiệp vào.

Mặc dù đối phương chỉ bày ra được một góc nhỏ, nhưng cũng đủ để khiến những trận pháp sư như hắn phải bó tay bất lực đấy. Điều đáng sợ hơn là trình độ trận pháp cỡ này, Nguyên Giới có lẽ không quá mười người. Siêu cấp trận pháp sư như thế, Bạch Gia bọn hắn dù có tìm ra được cũng không dám làm gì người ta đây này.

Tên cầm đầu kia còn muốn nói gì đó, thì không gian lại một lần nữa rung động, một phiến đồ vật tuôn ra từ vòng xoáy không gian, rơi ngay trước mặt hắn.

Thứ đồ này chính là Tinh Diện, được khảm sẵn ngọc giản thông tin, tất nhiên bên trong ngọc giản sẽ có thứ mà bọn hắn cần. Vì đám người Bạch Gia giao dịch là màn dạo đầu, thế nhên vật phẩm trả lại không thể nào là hình ảnh, mà phải đầy đủ như thế này đấy.

Quả thực bên kia làm ăn rất uy tín à nha.

Theo bản năng đưa tay bắt lấy Tinh Diện, tên cầm đầu còn chưa hết bất ngờ thì không gian xung quanh đầu hắn đã vặn vẹo, một cái hư ảnh bàn tay bất chợt vươn ra tát một phát trời giáng vào mặt hắn, đau đến nổ đom đóm mắt.

Hư ảnh bàn tay này chính là lợi dụng lực lượng của trận pháp, mạnh mẽ không gì sánh bằng. Đem đầu hắn đánh lệch hẳn sang một bên, nước dãi văng dài, còn có cả máu và mấy chiếc răng nữa.

-A… A… A…

Ngã sấp mặt xuống nền đất, hắn gào lên như một tên điên dại, là bị chọc tức đến mức mất đi cả lý trí.

-Trước mặt ta còn dám dở trò vặt vãnh, không giết người các ngươi liền xem ta là con mèo bệnh sao?

Bàn tay sau khi đánh người liền tan biến như chưa từng tồn tại, chỉ còn thanh âm hừ lạnh quanh quẩn, tràn đầy sự tức giận cùng uy nghiêm. Điều này khiến cho tất cả mọi người ngây ngốc tại chỗ, lúc này chẳng cần nói thì ai cũng phải mặc nhiên thừa nhận, người vừa ra tay là một cao thủ cái thế.

Chỉ là… Tên cao thủ này quá mức vô sỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.