Ma Thần Máu

Chương 435: Chương 435: Ăn miếng trả miếng




Ác Quỷ Máu bị áp giải đến Thiếu Âm Cung, khắp nơi là những cái vỏ bọc không có linh hồn của các tu sĩ đi qua đi lại một cách đờ đẫn, vừa nhìn thấy Yêu Hậu thì chúng sợ co rúm người lại, nhốn nháo bỏ chạy.

Trong những khoảng sân trống của cung điện là gần một trăm nữ đệ tử Thiếu Âm Cung, tất cả đều mặc hắc y bó sát người, thân thể gợi cảm vô cùng. Trên tay mỗi người cầm một chiếc roi da vụt mạnh về phía trước.

Những tu sĩ xấu số bị tra tấn la hét một cách thảm thiết, từ trên làn da bị xé rách bốc lên từng tia khói đen, những tia khói này bay lên ngưng tụ lại thành một loại oán niệm đau khổ, bị một cái pháp bảo hình chiếc lư hút vào bên trong.

Cái lư hương này quái dị vô cùng, trông giống như một cái đầu của Cổ Ma, bốn phía là bốn gương mặt với bốn biểu cảm khác nhau là giận dữ, đau khổ, hoảng sợ và chết lặng.

“Yêu Hậu nương nương! Nàng đang tra tấn những kẻ này để lấy nghiệp lực từ chúng sao?” - Ác Quỷ Máu tò mò hỏi.

Yêu Hậu lập tức xoay mặt lại, vẻ mặt tràn ngập ngạc nhiên.

“Ngươi nhìn thấy được nghiệp lực?”

“Sao lại không thể nhìn thấy? Chúng rõ rành rành ra cơ mà? Nhưng nàng thu thập thứ này làm gì vậy? Là để tu luyện sao?” - Ác Quỷ Máu hỏi tiếp.

“Người chết thì không cần biết nhiều như vậy.” - Yêu Hậu không trả lời, chỉ nở nụ cười tàn độc rồi tiếp tục bước đi.

“Thượng Huyền! Đi theo ta!” - Khi đi ngang qua một khoảng sân thì nàng hô to.

Nguyệt Thượng Huyền lúc này cũng đang tra tấn một gã tu sĩ, nàng khác hẳn bộ dáng sư muội hòa nhã thân thiện hàng ngày. Nét mặt nàng có vài phần hung ác tàn độc, roi da trong tay vụt mạnh vào người kẻ xấu số, để mặc hắn ta la hét gào rống trong thống khổ.

Khi nghe thấy tiếng của Yêu Hậu thì Thượng Huyền khẽ rùng mình, vội vàng chạy đến bên cạnh.

“Đệ tử vô dụng! Xin sư phụ trách tội!” - Nguyệt Thượng Huyền vội vàng quỳ xuống đất, bái liền ba lạy. Thân thể nàng run lên cầm cập, dù không biết mình đã làm gì sai, nhưng giọng nói của Yêu Hậu ngập tràn sự giận dữ.

“Đứa nhỏ này... Mau đứng lên đi, ta chỉ muốn con dạy dỗ tiểu tử kia thôi. Lát nữa cũng đừng đánh chết hắn, phải để hắn sống lâu một chút, chịu đủ tám mươi mốt loại tra tấn.” - Yêu Hậu chỉ tay vào Ác Quỷ Máu đang bị kéo lê.

Nguyệt Thượng Huyền lúc này mới nhìn kỹ gã tu sĩ xấu số, nhận ra đó là tên đệ tử đã đánh bại nàng.

“Vâng! Thưa sư phụ!”

Yêu Hậu tiếp tục đi vào bên trong cung điện, Ác Quỷ Máu nhìn thấy Nguyệt Thượng Huyền thì có chút vui vẻ.

“Thượng Huyền sư tỷ, lần trước là ta lỡ tay, nàng không sao chứ?” - Ác Quỷ Máu niềm nở hỏi.

“Huyết sư huynh, ngươi không sợ sao? Giờ này còn có thể tán gái?” - Thượng Huyền lấy làm lạ hỏi.

Chẳng lẽ cái tên này không biết hắn sắp bị tra tấn đến chết, hay là hắn quá tin tưởng vào vận khí của bản thân.

“Hắc hắc, ta chỉ là lo cho sư tỷ, xem ra là ta nhiều chuyện, lát nữa mong sư tỷ nhẹ tay một chút.” - Ác Quỷ Máu vẫn cười vui vẻ.

Thượng Huyền nghe vậy thì ngẩn người một giây, nàng không nói gì nữa, chậm rãi đi phía sau Yêu Hậu.

Bên trong cung điện lộng lẫy, những gã tu sĩ vừa thấy Yêu Hậu trở về liền xếp chồng lên nhau thành cái vương tọa xác thịt.

Yêu Hậu đạp lên những tấm lưng trần, leo lên vương tọa ngồi chễm chệ ngạo nghễ.

“Treo hắn ta lên!” - Vị nữ vương hô to, ánh mắt nhìn Ác Quỷ Máu hiện rõ sự cay nghiệt.

Sắc quỷ liền bị hai gã tu sĩ treo lên một cây cột, dùng dây thừng trói chặt.

“Thượng Huyền! Đánh hắn trước mười roi!” - Yêu Hậu lạnh lùng ra lệnh.

“Khoan đã!” - Ác Quỷ Máu đột ngột hô to.

Yêu Hậu nghe vậy liền nở nụ cười đắc thắng.

“Tiểu tử ngươi biết sợ rồi sao? Chỉ tiếc là trễ rồi! Thượng Huyền ra tay đi.”

“Không phải, các nàng muốn đánh thì cứ đánh, ta không sợ đau nhưng rất sợ buồn tẻ.”

Ác Quỷ Máu đang nói thì âm thanh roi da rít gió vang lên, tay Thượng Huyền vung mạnh quất vào da thịt nó cái chát.

Quần áo trên người sắc quỷ liền bị xé toạc, kỳ lạ là lại không hề có máu chảy ra.

“Ừm! Đã ngứa, lại vụt mạnh thêm một chút.” - Ác Quỷ Máu nở nụ cười kỳ dị.

Nguyệt Thượng Huyền thấy vậy liền sững sờ một giây, sau đó lại tiếp tục vung roi đánh tới.

“Chát chát chát...” - Âm thanh gió rít vang lên liên tục, quần áo trên người sắc quỷ toàn bộ bị xé rách.

Lúc này Yêu Hậu và Thượng Huyền mới có thể nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra. Da thịt của Ác Quỷ Máu dễ dàng bị roi da xé toạc, nhưng chưa đến một giây đã lành lặn như cũ, không để lại một chút dấu vết.

“Yêu Hậu nương nương, nàng thực sự là Yêu Hậu sao? Vì sao Yêu Hậu trong truyền thuyết hoang dâm vô độ, còn nàng lại là trinh nữ?” - Ác Quỷ Máu không quan tâm đến chiếc roi đang vụt lên người, giống như đang cùng Yêu Hậu nói chuyện phiếm.

Yêu Hậu nghe vậy thì biến sắc, ánh mắt càng hung tợn hơn.

“Thượng Huyền! Dùng Âm Sát Lực!” - Vị nữ vương tàn nhẫn ra lệnh.

Ngọn roi trên tay Nguyệt Thượng Huyền được bao phủ bởi một loại ma lực đen ngòm, những tia sét nhỏ li ti nổ lên đôm đốp.

Lần này những vết roi in hằn trên da thịt, máu tươi liền rỉ xuống sàn.

“Đau đấy! Giờ thì hết vui rồi!” - Ác Quỷ Máu càu nhàu, hai mắt nó đỏ rực lên, vốn dĩ còn định chơi đùa với các nàng, nhưng xem ra phải hạ màn sớm.

Bàn tay của Ác Quỷ Máu nắm chặt rồi vung mạnh về phía trước. Cái cọc gỗ kêu lên răng rắc rồi vỡ vụn ra thành nhiều mảnh.

Cả Yêu Hậu và Thượng Huyền đều biến sắc.

“Ngươi!”

Ác Quỷ Máu vung tay lên, hai bàn tay máu khổng lồ xuất hiện, tóm lấy Yêu Hậu và Thượng Huyền nhấc hai người lên cao.

“Thì ra là vậy! Ta không phải là bị gió thổi!” - Cảm giác bị nhấc bổng này Thượng Huyền đã trải nghiệm một lần, nó là lý do khiến nàng thua tức tưởi.

“Dạ Ảnh! Giết hắn!” - Yêu Hậu sợ hãi hét toáng lên.

Một cái bóng đen thầm lặng di chuyển dưới sàn nhà, khi cái bóng chỉ còn cách Ác Quỷ Máu vài phân thì đột ngột hiện thân, trên tay Dạ Ảnh nắm chặt một lưỡi dao đen tuyền.

“Phập!” - Mũi dao dễ dàng cắm phập vào lưng sắc quỷ.

Nhưng trước khi Dạ Ảnh có thể vui mừng thì từ miệng vết thương điên cuồng phun ra máu tươi, dòng máu hóa thành những sợi tơ đỏ thẫm đem Dạ Ảnh quấn lấy.

Lúc này Ác Quỷ Máu mới từ từ xoay lại, dùng tay rút con dao ra khỏi lưng.

“Chà chà chà, lại có thêm một con cá sa lưới này.” - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói.

“Ngươi ngươi ngươi! Đem vài cái cọc gỗ vào đây!” - Nó chỉ tay vào ba cái tu sĩ, ánh mắt đỏ rực lên, dùng khống hồn thuật sai khiến cơ thể của bọn chúng.

Ba cái sinh khôi ánh mắt vẫn vô hồn như cũ, lửng thửng bước đi, khi quay lại mỗi tên vác trên lưng một cái cọc gỗ.

Chúng đem cọc gỗ lắp đặt, sau đó chậm rãi bước đi.

“Ngươi! Ngươi thực ra là ai?” - Yêu Hậu hoảng sợ hỏi, nàng không hiểu vì sao gã tiểu tử Pháp Tướng sơ kỳ này lại đột ngột trở nên đáng sợ như hung thú.

Khí tức trên người nó kỳ dị vô cùng, tràn ngập khí tức của cái ác, mạnh mẽ còn hơn cả nàng.

Ác Quỷ Máu chậm rãi dùng tơ máu treo thân thể mê người của Yêu Hậu lên cọc gỗ, tạo thành một loại tư thế gợi cảm vô cùng.

Bộ ngực to lớn của nàng rõ mồn một trước mặt sắc quỷ, chiếc bụng phẳng lỳ phần eo thon nhỏ. Hai chân của nữ vương bị Ác Quỷ Máu tách ra hai bên, khiến u cốc huyền bí nàng luôn che giấu cũng lộ ra ngoài.

Ác Quỷ Máu săm soi thân thể Yêu Hậu một lúc, xác định nàng quả thực là xử nữ, trong lòng càng cảm thấy tò mò kỳ quái.

Dạ Ảnh thì bị Ác Quỷ Máu treo lủng lẳng giống như nhền nhện treo con mồi trên tấm lưới, thân thể nàng bị vô số tơ máu trói chặt những đường cong trên cơ thể hiện rõ mồn một.

Lúc này Ác Quỷ Máu mới hướng tay về phía Nguyệt Thượng Huyền, đem thân thể của nàng ôm lấy.

Một gã tu sĩ khom lưng quỳ gối dùng lưng làm ghế cho Ác Quỷ Máu ngồi lên, đối với mấy cỗ sinh khôi này Ác Quỷ Máu cũng không cảm thấy thương xót hay gì cả. Chúng chỉ còn là những món công cụ biết di chuyển mà thôi.

“Nguyệt sư tỷ! Ngoan ngoãn nghe lời thì ta sẽ tha mạng cho nàng, không thì nàng sẽ biến thành một cái xác khô.” - Ác Quỷ Máu hung hăng đe dọa, giọng nói của nó nghe kẽo kẹt như kim loại ma sát, khiến Nguyệt Thượng Huyền co rúm người lại.

“Ta là một kẻ rất công bằng, bây giờ ta hỏi nàng một câu, nàng hỏi ta một câu. Vừa nãy nàng đã hỏi rồi, vậy ta sẽ tự mình giới thiệu về bản thân.”

“Ta gọi là Ác Quỷ Máu, một Hỗn Nguyên Ác Quỷ đến từ Thế Giới Bóng Tối, nó là một vị diện ở rất rất xa nên các nàng sẽ không biết nó là nơi nào.”

Ác Quỷ Máu vừa giải thích vừa tạo ra một hư ảnh phía sau lưng, hư ảnh hướng về phía Yêu Hậu gào thét một trận. Dù không có bất cứ âm thanh nào vang lên, nhưng thần hồn của nàng lại bị dọa cho chết khiếp.

Bây giờ phong phạm nữ vương ngụy tạo của Yêu Hậu đều biến mất, ánh mắt hiện rõ sự sợ hãi, thân mình run lẩy bẩy. Nàng thầm oán trách sao bản thân lại không sớm nhận ra dị thường, lại còn cùng một cái dị giới đại năng kết thù.

“Ác Quỷ Máu đại nhân! Là ta có mắt như mù không nhìn thấy núi cao, mong đại nhân giơ cao đánh khẽ, tha cho nhân gia một mạng.” - Yêu Hậu run rẩy van xin, giọng nói biến thành yếu mềm.

“Hắc hắc, ta hù dọa một chút nàng liền sợ rồi sao? Không phải lúc nãy nàng hung dữ lắm cơ mà? Còn muốn hành hạ ta chết đi sống lại.”

“Tiếc là giờ hối hận đã trễ, ta sẽ bắt nàng trả giá. Thượng Huyền, cầm lấy cái này, đánh cô nàng dâm đãng kia mười cái.” - Ác Quỷ Máu vung tay lên, một cái roi được làm từ tơ máu xuất hiện trong tay nó, thân roi không xoắn chặt mà tua tủa ra như xúc tu.

“Đừng... Đừng đánh... Nhân gia biết sai rồi... “ - Yêu Hậu hoảng sợ ré lên, âm thanh khác hẳn thường ngày.

“Đánh đi! Roi này chỉ gây đau đớn chứ không thể giết chết người.” - Ác Quỷ Máu gằn giọng ra lệnh.

Nguyệt Thượng Huyền run rẩy cầm lấy chiếc roi kỳ quái trên tay, nàng hướng về Yêu Hậu cúi người tạ tội, sau đó vung roi đánh tới.

“Lất phất lát chát...” - Âm tua rua vụt trúng da thịt kỳ dị vô cùng, khác hẳn âm thanh chát chúa của roi da.

“A...” - Âm thanh rên rỉ vang lên từ miệng Yêu Hậu, nghe vô cùng kỳ quái, giống như vừa thống khổ lại vừa vui sướng.

Làn da của nữ vương biến thành đỏ bừng, nơi bị tua rua vụt trúng sưng đỏ lên nhưng rất nhanh liền biến mất, bộ ngực của nàng phập phù lên xuống.

“Hắc hắc, cái roi này ta muốn thử nghiệm lâu rồi, hôm nay để nàng làm người đầu tiên thử nó. Thượng Huyền! Đánh đến khi nào Yêu Hậu nương nương lên đỉnh thì thôi.”

Nguyệt Thượng Huyền liền tiếp tục vung roi quất lên thân thể của sư phụ.

Vô số âm thanh kiều diễm vang lên từ miệng Yêu Hậu, thân thể nàng run lên mỗi lần bị tua rua quất trúng. Bộ ngực vĩ đại lắc lư liên tục đầy quyến rũ, đặc biệt là gương mặt của nàng gợi cảm vô cùng.

“Đừng đánh nữa! Nhân gia chịu không nổi nữa rồi...” - Yêu Hậu thở hổn hển van xin, hai mắt của nàng biến thành mơ hồ, đồng tử giãn nở, chiếc lưỡi trơn mềm lộ ra ở khóe miệng.

“Hắc hắc, sao mà tha cho nàng được chứ.” - Ác Quỷ Máu đứng dậy, nó giật lấy chiếc roi từ tay Thượng Huyền, hung hăng vụt mạnh vào thân thể gợi cảm của Yêu Hậu.

“Chóc... Chóc... Chóc... “ - Ác Quỷ Máu không chút thương hoa tiếc ngọc vung roi.

Thân thể Yêu Hậu điên cuồng co thắt, cái loại roi này thần kỳ vô cùng, lúc vừa mới vụt vào người thì vô cùng đau đớn, nhưng sau đó chỗ bị vụt trúng lại biến thành ngứa ngáy khó chịu, rồi cuối cùng lại biến thành thống khoái sau khi vết roi biến mất.

“Cầu xin ngài... Nhân gia thực sự chịu không nổi nữa...A... A... “

Âm thanh nỉ non vang lên từ đôi môi gợi cảm, hạ thân nàng run rẩy liên tục, một dòng d*m thủy ứa ra từ trong u cốc mê người, chảy dọc theo chân mỹ nhân chảy xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.