Hơn một canh giờ sau hai vị môn chủ Thủy Linh Môn và Thủy Kiếm Môn cũng xuất hiện.
Trên gương mặt của các nàng còn vương chút nắng hồng, xuân tình chưa tan, có lẽ là vừa an ủi lẫn nhau.
“Thực sự là cực phẩm linh bảo! Cả một núi lớn!” - Thủy Linh Lung há hốc miệng nhìn đống pháp bảo.
Băng Ngưng cũng vô cùng ngạc nhiên.
“Đây là vừa diệt một tông môn hay là đào được bảo tàng thượng cổ?”
Băng Ngưng cùng mấy chấp sự kiểm tra pháp bảo, để cho Thủy Linh Lung tiếp chuyện với Long Nữ.
“Xin chào tỷ tỷ, muội là Thủy Linh Lung, không biết khuê danh của tỷ tỷ là gì?” - Thủy Linh Lung nở nụ cười như hoa mùa xuân hỏi.
“Ta gọi Long Nữ, ta muốn dùng đống sắt vụn này đổi Yêu Đan.” - Long Nữ lãnh đạm trả lời.
“Tỷ tỷ thật vui tính, đây đều là cực phẩm pháp bảo, sao có thể gọi là sắt vụn. Tỷ thực sự muốn đổi toàn bộ thành Yêu Đan sao? Chỗ muội còn có rất nhiều đan dược, phù lục, công pháp.” - Thủy Linh Lung cười duyên dáng, không hề phật lòng với thái độ của Long Nữ.
“Không cần! Mấy thứ đó ta không ăn được, đổi cho ta toàn bộ Yêu Đan, bù thêm linh thạch cũng được.” - Long Nữ lắc đầu.
“Số lượng pháp bảo quá nhiều, chúng ta không đủ tiền để thu.” - Băng Ngưng truyền âm, nàng cùng mấy nữ chấp sự đem pháp bảo kiểm kê, những bảy mươi chín món, giá trị ít nhất là tám trăm vạn linh thạch.
“Chúng ta nhiều nhất chỉ có bốn trăm vạn, chỉ thu được một nửa.”
Thủy Linh Lung nghe xong có chút tiếc hận, đều là linh bảo hiếm có, nếu có thể ôm trọn số hàng này đem bán thì có thể ăn lời mấy trăm vạn linh thạch.
Bỗng một ý tưởng tinh quái nảy ra trong đầu nàng
“Không đủ tiền thì ép giá, nữ nhân này giống như cũng không giỏi tính toán giá cả.”
“Hì hì, vị tiểu tỷ này, pháp bảo tỷ mang đến bọn muội đã kiểm tra hoàn tất, đều là cực phẩm pháp bảo có giá trị cao.” - Thủy Linh Lung nở nụ cười thân mật.
“Chỉ tiếc là... Chỉ tiếc tất cả đều là pháp bảo đã qua sử dụng, một số đã cũ không còn sắc bén như mới, muốn khôi phục cũng phí không ít công sức.”
“Bọn muội dự định thu mua với giá mười viên Yêu Đan Độ Kiếp Kỳ, trăm viên Đại Thừa Kỳ và trăm vạn cực phẩm linh thạch.”
“Tiểu tỷ tỷ thấy sao?”
Long Nữ nghe đến Yêu Đan hai mắt liền sáng lên, muốn nhanh chóng đồng ý thì bị Ác Quỷ Máu véo vào eo.
“Đau!” - Nàng quay mặt lại trừng mắt nhìn.
“Giá này quá thấp, nàng ta là muốn ăn chặn.” - Ác Quỷ Máu truyền âm nói.
“Giá quá thấp rồi! Cô đừng tưởng ta không biết giá cả!” - Long Nữ tức giận hét lớn.
“Giá này không thấp nha, thôi vậy đi, đây là lần đầu chúng ta mua bán, lại tăng thêm mười viên Yêu Đan.”
“Tổng cộng khoảng bốn trăm vạn cực phẩm linh thạch, đây là giá cao nhất bổn điện có thể đưa ra.”
“Cho dù tiểu tỷ có đem đến thương thành của các đại tông môn, giá họ trả cũng sẽ không cao hơn bao nhiêu.” - Thủy Linh Lung rất có kinh nghiệm chèo kéo khách hàng, lời nói hợp tình hợp lý.
Long Nữ nghe cũng thấy thuận tai, nhưng vẫn xoay đầu lại hỏi ý kiến của Ác Quỷ Máu.
“Vẫn quá thấp, chỉ đủ mua một nửa. “ - Ác Quỷ Máu trả lời.
“Hừ! Số tiền của cô chỉ đủ mua một nửa, cô đừng hòng lừa gạt ta.” - Long Nữ bĩu môi nói.
Băng Ngưng thấy việc thương lượng giá cả có chút không ổn, liền truyền âm.
“Muội muội, chúng ta tạm thời thu một nửa, đợi bán xong lại mua nốt chỗ còn lại, tham lam dễ mắc nghẹn.”
“Tỷ tỷ, hàng đã đến tay chẳng lẽ lại để lọt mất, nếu chúng ta không mua nhất định sẽ có người khác mua.” - Thủy Linh Lung cảm thấy không cam lòng.
“Miếng bánh này quá lớn, chúng ta nuốt không trôi.” - Băng Ngưng khuyên giải.
Ác Quỷ Máu dễ dàng nghe trộm những gì hai người Thủy Linh Lung và Băng Ngưng nói với nhau.
Những âm mưu quỷ kế lần lượt lướt qua trong đầu Ác Quỷ Máu.
“Long Nữ, nàng nói cô ta gặp riêng trong mật thất, nói là nàng có việc bí mật muốn thương lượng.” - Ác Quỷ Máu truyền âm.
“Sắc quỷ...” - Long Nữ liếc Ác Quỷ Máu một cái, nàng biết tỏng tên này muốn gì.
“Nếu cô muốn thương lượng giá cả cũng có thể, chúng ta tìm một nơi kín đáo nói chuyện.” - Long Nữ trừng mắt nhìn Thủy Linh Lung.
Nữ môn chủ ngạc nhiên khi thấy ánh mắt của Long Nữ.
“Mình làm gì khiến cô ta tức giận sao? Cô ta muốn thương lượng riêng, vậy thì thử xem cô ta muốn gì.” - Thủy Linh Lung thầm nghĩ.
“Có thể, mời tỷ tỷ đi theo muội.” - Nàng mỉm cười ngọt ngào, đi trước dẫn đường.
“Muội muội! Nhớ cẩn thận, cô ta là Yêu Tộc, có chuyện gì thì nhớ báo cho tỷ.” - Băng Ngưng truyền âm.
“Muội biết rồi, đây là môn phái của chúng ta, có thể xảy ra việc chứ.” - Thủy Linh Lung tự tin nói.
Long Nữ nhẹ nhàng bước đi theo nữ môn chủ, Ác Quỷ Máu và Thi Thi tiếp tục đóng giả làm cương thi và linh quỷ đi theo.
Thủy Linh Lung dẫn ba người đến một căn phòng trên tầng lâu. Căn phòng được chế tạo tinh xảo từ băng, các vật dụng trong phòng tỏa ra hơi lạnh nhàn nhạt.
“Bản điện không có mật thất, nhưng căn phòng này có pháp trận bảo vệ, có thể đảm bảo bí mật.” - Thủy Linh Lung ngồi xuống ghế.
Bốn góc phòng sáng lên, quang hoa xanh lam bao lấy bốn bức tường, phù văn lấp lóe.
Ác Quỷ Máu dùng thần niệm kiểm tra thử trận pháp.
“Rất tốt nơi này đủ bí mật, chúng ta có thể thương lượng được rồi.” - Ác Quỷ Máu gật đầu trả lời, nó đem áo choàng cởi bỏ, trên mặt nở nụ cười đắc ý.
“Ngươi là Huyết Thiên Ma!” - Thủy Linh Lung hoảng sợ hét lớn.
Con quái vật này từng xuất hiện trong bí cảnh, chỉ vẫy tay liền giết chết toàn bộ tu sĩ dị tộc. Còn nàng và Băng Ngưng lại dám truy nã nó, nhất định nó đến để trả thù.
“Cô không cần sợ hãi, ta là muốn thương lượng với cô về đống pháp bảo ngoài kia.” - Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng trấn an.
“Lần trước ta đến kiếm cô và tỷ tỷ cũng là muốn bàn chuyện làm ăn, chỉ là đến không đúng lúc, khiến sự việc có chút hiểu lầm.”
Thủy Linh Lung nghe vậy trong lòng hơi yên tâm một chút.
“Tiểu nữ xin kính chào Thiên Ma đại nhân!” - Thủy Linh Lung sau khi lấy lại bình tĩnh liền cúi người thi lễ.
“Hóa ra lần trước chỉ là hiểu lầm, tiểu nữ biết ngay mà, người như đại nhân sao có thể làm mấy việc bỉ ổi đó được. Cái lệnh truy nã ngu ngốc kia tiểu nữ đã cho người gỡ xuống từ lâu, xin đại nhân tha thứ chuyện này.” - Thủy Linh Lung điềm đạm trả lời.
Ngay sau khi biết kẻ Băng Ngưng truy nã chính là Huyết Thiên Ma, Thủy Linh Lung sợ đến đứng tim, nào dám treo thưởng nó nữa.
“Như vậy rất tốt!” - Ác Quỷ Máu hài lòng trả lời.
“Chúng ta nói chuyện buôn bán, ta xem nàng giống như không đủ tiền mua toàn bộ pháp bảo của ta.”
“Quả đúng là như vậy, tiểu nữ dốc toàn bộ tài vật trong môn cũng chỉ có thể mua một nửa. Giá cả vừa nãy có chút sư tử miệng rộng, xin đại nhân lượng thứ.” - Thủy Linh Lung thành thật trả lời.
“Thực ra ta là người rất rộng lượng, nàng không cần lo lắng việc này. Số hàng kia bán hết cho nàng, lấy bốn trăm vạn linh thạch là được rồi.” - Ác Quỷ Máu tỏ ra hào phóng.
“Ngài nói thật?” - Thủy Linh Lung không tin vào tai mình, sửng sốt hỏi lại.
“Đương nhiên là thật mấy thứ kia đều là lấy trên người tu sĩ dị tộc, ta không sử dụng được, xem như chút lòng thành, hòa giải hiểu lầm.” - Ác Quỷ Máu tỏ ra chân thành.
“Tiểu nữ xin đa tạ Thiên Ma đại nhân.” - Thủy Linh Lung cúi người thi lễ, Thiên Ma không đến hỏi tội, lại còn tặng lễ vật lớn, khiến nàng có chút sợ hãi khi được sủng ái.
“Nàng không cần khách khí như vậy, thực ra ta không phải Huyết Thiên Ma, ta gọi Ác Quỷ Máu, nhưng nàng có thể gọi ta là Tà Huyết.”
“Lần trước ở xa xa nhìn thấy nàng ta hết sức ngưỡng mộ, muốn cùng nàng gặp gỡ trò chuyện. Đồng thời tặng ít đan dược, trợ giúp nàng tham gia bí cảnh. Chỉ là bị hai nữ đệ tử gác cửa chặn lại bên ngoài nên mới phải lén lút đi vào, vốn dĩ cũng không có ý nhìn trộm bí mật của nàng.” - Ác Quỷ Máu giải thích.
“Thì ra là vậy, tiểu nữ sẽ trách tội hai nha đầu kia.” - Thủy Linh Lung hùa theo nói, nàng cũng muốn đem hiểu lầm này xóa bỏ, Ác Quỷ Máu vừa gặp mặt đã tặng lễ vật lớn, cùng nó kết giao nhất sẽ có lợi.
“Việc đó thì không cần, hai người đó chỉ làm nhiệm vụ của họ, là do ta đến mà không báo trước.” - Ác Quỷ Máu xua tay nói.
Nó tự rót một tách trà băng quả, nhẹ nhàng thổi khói lạnh do linh quả tỏa ra, nho nhã thưởng thức. Loại trà lạnh này là một thứ đặc sản ở Băng Nguyên.
“Hương vị thanh mát dịu ngọt, quả thực là trà ngon, liệu đây có phải là Băng Lăng Linh Trà nổi danh, được xếp vào mười loại trà ngon nhất linh giới?” - Ác Quỷ Máu tỏ ra nho nhã hỏi.
Linh tộc đề cao chính nghĩa, giả làm ngụy quân tử sẽ dễ dàng gây được thiện cảm với nữ nhân Linh Tộc.
“Hì hì, đại nhân vậy mà cũng biết đặc sản chỗ tiểu nữ, tiếc rằng đây chỉ là lá trà và trái cây trong vườn được nữ đệ tử trong môn tiện tay hái. Nếu là loại linh trà linh quả mọc trong Băng Hoa Lâm, do Băng Ngưng tỷ tỷ lấy Sương Thủy trong Bích Du Động pha thành trà thì mới gọi là tuyệt đỉnh.” - Thủy Linh Lung cười vui vẻ, nàng cảm thấy Ác Quỷ Máu cũng không đáng sợ như lời đồn, thậm chí có chút giống thư sinh, anh tuấn tiêu sái.
“Nghe nàng nói thực khiến ta muốn uống thử một lần, tiếc là ta cùng Băng Ngưng có chút xích mích. Ta xem nàng ấy không dễ nói chuyện như nàng. Thật là đáng tiếc.” - Ác Quỷ Máu khẽ than nhẹ.
“Khúc khích... Nếu mọi việc chỉ là hiểu nhầm, tiểu nữ nguyện ý đứng ra hòa giải, tỷ tỷ nhất định sẽ rất vui khi kết giao bằng hữu với ngài.”
“Để tiểu nữ gọi tỷ tỷ đến cùng đàm đạo.” - Thủy Linh Lung lấy ra trận bàn truyền tin.