Sau một giấc ngủ say, đến gần sáng thì Tà Huyết tỉnh dậy, hắn liền đi đến phòng chỉ huy của tàu Nova, nhưng chỉ có Lilith ở bên trong.
“Oáp! Xin chào Lây Lít.” - Tà Huyết vừa ngáp vừa vẫy tay chào, trông hắn vẫn còn ngái ngủ.
“Ừm, Lô La không có ở đây sao? Ta có chuyện muốn thương lượng với cô ấy.”
“Tiểu thư đã đi ra ngoài từ một tiếng trước.” - Lilith trả lời.
“Trời chưa sáng cô ấy đã đi rồi ư? Vậy nàng ở lại trong tàu nhé, ta sẽ đuổi theo Lô La.” - Tà Huyết nghe xong liền tính chạy ra khỏi phòng, nhưng gần tới cửa thì cánh cửa kim loại đóng lại, dù hắn dùng tay để xác thực thì cửa cũng không mở.
“Chuyện này là sao Lây Lít? Nàng định nhốt ta ư?” - Tà Huyết nhíu mày hỏi.
“Tiểu thư nói tôi phải đảm bảo an toàn cho anh, vậy nên Lilith sẽ không để anh rời khỏi tàu.” - Lilith nhàn nhạt trả lời.
“Đây là bắt giữ người trái phép, ta là khách, các nàng đối xử với khách của mình như vậy ư?” - Tà Huyết nhìn Lilith trừng trừng gây áp lực.
“Xin lỗi, nhưng tiểu thư nói vài ngày nữa tiểu thư về sẽ tự mình tạ lỗi với anh.” - Lilith né tránh ánh mắt của Tà Huyết.
Nàng sử dụng màn hình trung tâm mở một đoạn hình ảnh một đường ống liên tục di chuyển và thay đổi, sau đó toàn tâm toàn ý theo dõi sự chuyển động của đường ống.
“Nếu nàng thực sự muốn nhốt ta lại, thì ta sẽ giận nàng, sẽ không nói chuyện với nàng nữa.” - Tà Huyết lên tiếng đe dọa, nhưng Lilith vờ như không nghe thấy.
“Thế Giới Máu có rất nhiều quái vật đáng sợ, nếu để Lô La đi một mình, cô ấy sẽ gặp nguy hiểm. Nếu nàng để ta đi, ta sẽ có thể giúp đỡ Lô La, dù sao hai người vẫn tốt hơn một người.” - Tà Huyết cảm thấy cách một không được, liền đổi sang cách hai.
“Tiểu thư trước khi đi đã đem theo rất nhiều vũ khí, cô ấy sẽ không sao.” - Lilith trả lời.
“Vậy nàng thực sự muốn nhốt ta ở đây sao?” - Tà Huyết hỏi một cách nghiêm túc, nhấn mạnh từng chữ khi nói.
“Xin lỗi... Nhưng Lilith không còn cách nào khác, Lilith phải nghe theo mệnh lệnh của tiểu thư.” - Lilith áy náy nói, nàng lại giả vờ chăm chú theo dõi đường ống trên màn hình chính biến hóa.
“Ta hiểu rồi! Thương Tần!” - Tà Huyết thở dài, sau đó triệu hồi ngọn giáo lên tay.
“Anh định đánh Lilith ư? Chỉ vì chuyện này mà anh muốn tấn công Lilith sao?” - Ánh mắt Lilith co lại khi thấy Tà Huyết triệu hồi vũ khí, gương mặt trở nên buồn bã.
“Hả? Không! Tất nhiên là không rồi, ta sẽ không bao giờ tấn công nàng. Nhưng nếu nàng thực sự muốn nhốt ta lại, thì ta đành phải đục lỗ con tàu rồi chui ra ngoài.” - Tà Huyết giải thích.
Đúng lúc này trên màn hình chính của tàu xuất hiện một loạt các cảnh báo màu đỏ. Sắc mặt Lilith trở nên hoảng hốt.
“Có chuyện gì vậy?” - Tà Huyết hoảng sợ hỏi.
Lilith không trả lời mà mở cảnh báo, hình ảnh của Lora xuất hiện trên màn hình, nàng đang ở bên trong bộ áo giáp màu trắng của nàng. Xung quanh nàng là hơn mười con quái vật bằng kim loại màu đen, chúng đang điên cuồng sử dụng móng vuốt và hàm răng sắc nhọn để tấn công Lora.
“Không phải nàng nói Lora đem theo rất nhiều vũ khí sao? Tại sao cô ấy lại bị bao vây?” - Tà Huyết hốt hoảng hỏi.
Lilith không trả lời, đôi mắt lam của nàng theo dõi sát sao tình hình. Mặc dù bị tấn công liên tục nhưng nhờ có áo giáp cứng rắn nên Lora vẫn chưa bị thương, nhưng nếu cứ tiếp tục kéo dài, bộ áo giáp cũng sẽ bị phá hủy, tính mạng Lora khó bảo toàn.
“Lây Lít! Trả lời ta đi, tại sao Lô La không sử dụng vũ khí đáp trả.” - Tà Huyết hỏi thêm lần nữa.
“Có lẽ tiểu thư rơi vào vùng EMP nhiễu loạn từ trường, khiến thiết bị điện tử không thể hoạt động.” - Lilith đưa ra phán đoán.
“Vậy chúng ta nhanh đi cứu Lô La, ta cảm giác bộ giáp không chịu được lâu nữa đâu.” - Tà Huyết lo lắng nói.
“Không! Sẽ chỉ một mình Lilith đi, tiểu thư nói anh phải ở lại trong tàu.” - Lilith ngay lập tức cự tuyệt.
“Chuyện đến mức này nàng còn quan tâm vấn đề nhỏ nhặt sao? Cứu người như cứu hỏa, nàng nhanh mở cánh cửa chết tiệt kia đi.” - Tà Huyết tức giận nói.
Đột nhiên sắc mặt Lilith lại thay đổi, trở nên lo lắng tột độ.
“Có chuyện gì vậy? Sao nàng còn chưa mở cửa?”
“Lilith không thể đi được, Lilith là A.I có cơ thể máy móc, một khi rơi vào vùng EMP thì Lilith sẽ ngưng hoạt động, thậm chí là sẽ chết.” - Lilith nói với giọng khó khăn.
“Vậy nàng còn chờ gì nữa? Mau mở cửa đi, ta sẽ đi cứu Lô La.” - Tà Huyết ra lệnh.
“Không được, tiểu thư nói Lilith phải giữ an toàn cho anh, dù chuyện gì xảy ra cũng không được để anh rời đi.” - Lilith lắc đầu từ chối.
“Nếu nàng còn cố giữ ta ở lại thì Lô La sẽ chết đó, nếu cô ấy chết rồi thì chuyện này còn ý nghĩa gì nữa?” - Tà Huyết thực sự cảm thấy tức giận vì sự cứng đầu của Lilith.
“Nhưng Lilith là một cỗ máy, Lilith phải làm theo mệnh lệnh của tiểu thư.” - Lilith lắc đầu, ánh mắt nàng lại nhìn lên màn hình, những con quái vật kim loại vẫn điên cuồng tấn công Lora, trông bộ giáp giống như có thể vỡ tan bất cứ lúc nào.
“Lây Lít!” - Tà Huyết tức giận hét lớn.
“Nhưng Lilith là máy móc, Lilith phải làm theo mệnh lệnh.” - Lilith ủ rũ nói, nàng thực sự đang cảm thấy bế tắc trước việc đưa ra quyết định.
“Trong mắt ta nàng không phải máy móc, máy móc thì vô tri vô giác, còn nàng thì biết suy nghĩ, có cảm xúc. Nàng không phải một cỗ máy mà là một sinh vật sống, vì vậy đừng quá mức để ý đến những câu lệnh vô nghĩa, hãy làm theo những gì trái tim nàng mách bảo.” - Làm căng không được nên Tà Huyết đành dịu giọng suốt, đặt tay lên vai Lilith để dỗ ngọt nàng.
“Nhưng mà...” - Lilith vẫn vô cùng xoắn xuýt.
“Nàng hãy nghe theo lời ta, chúng ta là bạn bè, ta tin Lô La cũng xem nàng là bạn chứ không phải một cỗ máy. Khi bạn bè gặp nguy hiểm chúng ta nhất định phải đến cứu.”
“Chuyện này nàng cứ nghe ta, nếu Lô La trách phạt thì ta sẽ ra mặt giùm nàng.” - Tà Huyết cố gắng thuyết phục.
“Nhưng mà...” - Lilith vẫn cứ ngập ngừng do dự.
“Kình!” - Đúng lúc này cánh cửa phòng mở tung.
“A, cánh cửa đột nhiên hư rồi, Lilith không biết gì hết, là cánh cửa tự hư.” - Lilith lầm bầm nho nhỏ, nàng không thể làm trái mệnh lệnh, nên đã tự gây ra một số lỗi.
“Nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đưa Lô La bình an trở về.” - Tà Huyết ngay lập tức đứng dậy.
“Khoan đã, anh hãy cầm lấy thứ này.” - Lilith kéo tay Tà Huyết lại, nàng gỡ hộp lưu trữ trên cổ tay mình xuống đưa cho hắn.
“Lilith không thể đi vào khu vực nhiễu loạn từ trường, nhưng có lẽ những thứ này sẽ có ích.” - Lilith nói với giọng buồn bã.
“Ta rất nhanh liền sẽ trở về.” - Tà Huyết cầm lấy hộp lưu trữ, nhanh chóng rời khỏi con tàu.
Nhưng khi vừa chạy được vài chục bước thì Tà Huyết nhận ra vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.
“Chết tiệt! Nhưng Lô La đi về hướng nào nhỉ?” - Hắn ngơ ngác nhìn bốn phía, không biết nên đi về hướng nào.
“Phía đông một trăm dặm.” - Từ chiếc hộp lưu trữ vang lên giọng nói của Lilith.
“Hử? Nàng chui vào trong hộp từ lúc nào vậy Lilith?” - Tà Huyết lắc lắc hộp lưu trữ.
“Tôi vẫn ở trong tàu, nhưng hộp lưu trữ có liên kết với con tàu nên có thể truyền tín hiệu âm thanh.”
“Đừng chậm trễ nữa, tiểu thư đang rất nguy hiểm.”
“Ta biết rồi! Ác Quỷ Biến Hình!” - Tà Huyết gầm lên biến thành hình dạng ma quỷ của hắn, rồi tức tốc chạy về phía đông.