Ma Thần Máu

Chương 123: Chương 123




Vừa lên tầng ba Tà Huyết liền nghe thấy những tiếng nhạc du dương dễ chịu, khiến hắn cảm thấy lâng lâng khó tả.

Tà Huyết ghé mắt nhìn qua cửa kính, bên trong những căn phòng sương khói mờ mịt.

Bên trong phòng là khung cảnh thác nước đang chảy róc rách, giữa phòng là một hồ nước xanh biếc nên thơ.

Bốn phía được trải bằng những viên sỏi nhiều màu sắc, có cả mặt trời là một cái đèn lớn trên trần nhà và cây cối giả.

Những chiếc bàn gỗ đặt đầy thức ăn và những ly rượu. Khung cảnh giống như một bữa tiệc rượu.

Trừ việc tất cả khách trong phòng đều đang khỏa thân, những nam thanh nữ tú trong phòng đều không một mảnh vải che thân.

Họ vô tư ngâm mình trong hồ nước, hoặc ăn trái cây trên bàn và nhấm nháp một chút rượu. Vài cặp đôi thì đang khiêu vũ cùng nhau, có những cặp khác thì bạo dạn hơn, họ ôm hôn thắm thiết và đụng chạm vào những vùng nhạy cảm trên cơ thể.

Ở trong những góc phòng là những tấm đệm nhung, có vài cặp đôi đang làm tình một cách hoang dại và mãnh liệt, bất chấp việc xung quanh có rất nhiều người.

“Nơi này là gì? Mấy người kia không thấy ngại sao?” - Tà Huyết khó hiểu hỏi.

“Đây là Amazing land, là nơi tuyệt vời nhất trong khu giải trí, ngài sẽ được trải nghiệm cảm giác tự do tuyệt đối, không bị đạo đức hay pháp luật trói buộc.”

“Những vị khách ở đây đều là những tiểu thư và công tử quý tộc, đều là những công dân hạng B, những đứa con ưu tú của Othelo.”

“Ngài nhìn cơ thể của họ xem, thật là tuyệt vời, những chỗ cần cong đều cong, chỗ cần vểnh đều vểnh, da thịt thì trắng như tuyết. Hơn nữa các vị tiểu thư đều vô cùng dễ tính, ngài có thể lịch sự mời họ cùng ngài vui vẻ, thông thường họ sẽ không từ chối.”

“Kìa, ngài xem.” - Join chỉ tay vào một người đàn ông.

Hắn ta cầm trên tay hai ly rượu, gã tiến về phía hồ nước nơi có ba thiếu nữ xinh đẹp đang nói chuyện với nhau.

“Ta có thể vinh hạnh mời quý cô một ly rượu hay không?” - Gã đàn ông hỏi với giọng nho nhã lịch thiệp.

“Xin lỗi ngài...” - Cô gái e thẹn từ chối.

Nhưng hai cô bạn kế bên lại thúc giục.

“Đi đi Noris, đã nghiện còn ngại.”

“Anh ta có lẽ rất thích cô, cô không nên từ chối như vậy.”

Hai cô bạn cười khúc khích đẩy thiếu nữ lên bờ, ngã vào tay gã đàn ông.

Hắn trao một ly rượu cho nàng, rồi dẫn nàng đến một góc phòng, cùng nàng ôm hôn say đắm.

“Trong đó quả thực là thiên đường, rượu ngon, trái cây thơm ngọt, âm nhạc du dương cùng những thiếu nữ xinh đẹp. Tiếc là một công dân hạng C như tôi sẽ chẳng bao giờ có thể vào đó.” - Join thở dài, ánh mắt luyến tiếc nhìn ngắm mấy thiếu nữ.

“Muốn vào trong có yêu cầu gì sao?” - Tà Huyết thắc mắc, khung cảnh bên trong quả thực đã khiến bản tính háo sắc của hắn trỗi dậy.

“Ngài cần phải là công dân hạng B trở lên thì mới có thể vào bên trong.” - Join trả lời.

“Lô La có bao giờ đến nơi này không Lây Lít?” - Tà Huyết hỏi Lilith với vẻ mặt kỳ quái, hắn dự định sẽ mời Lora đến đây, lợi dụng khung cảnh phóng túng để dễ dàng đẩy ngã nàng.

“Tất nhiên là không! Tiểu thư rất ghét những nơi như thế này, cô ấy ghét sự xa hoa lãng phí, ghét sự suy đồi đạo đức.”

“Anh tốt nhất là nên bỏ những ý tưởng kỳ quái đó đi.” - Lilith trừng mắt nhìn Tà Huyết, dùng những lời lẽ cứng rắn để uốn nắn hắn.

“Tiếc thật, chúng ta đi tiếp thôi.” - Tà Huyết rời ánh mắt khỏi căn phòng, tiếp tục đi lên tầng trên.

Tầng cuối cùng là nơi sang trọng nhất trong tòa nhà.

“Đây là nơi ở của Ngài Peter, chủ nhân của tòa nhà này, ngài chỉ cần vào bên trong thì có thể gặp ngài ấy.” - Join chỉ tay vào một cánh cửa gỗ to lớn.

“Liệu tôi có thể đi được rồi chứ?” - Join e dè hỏi.

“Rất tốt, ngươi có thể rời đi, nhưng sau này còn để ta thấy ngươi môi giới trẻ em, thì đừng có trách.” - Tà Huyết trừng mắt đe dọa.

“Vâng thưa ngài.” - Join vội vã vâng dạ, rồi chạy thẳng một mạch.

“Lây Lít, ta dự định sẽ giết một tên ấu dâm cặn bã, nàng có thể giúp ta cản lại lũ cảnh vệ được không?”

“Không thể!” - Lilith thẳng thừng từ chối.

“Hả? Sao nàng lại từ chối? Gã Bi Tơ là một tên ấu dâm biến thái, tại sao nàng không để ta giết hắn?” - Tà Huyết cảm thấy khó hiểu, hắn vẫn đinh ninh Lilith sẽ đồng ý.

“Anh xem đi.” - Lilith tạo ra một màn hình ánh sáng, hiển thị thông tin về Peter.

“Ngài Peter là một công dân hạng A, thuộc nhóm nghiên cứu thực phẩm nhân tạo, số điểm cống hiến hiện tại là mười hai triệu. Thân thế sạch sẽ, chưa từng phạm bất cứ tội danh gì. Vì vậy tôi không thể giúp anh giết ông ta được.” - Lilith giải thích vài thông số quan trọng.

“Sao có thể, hắn ta chí ít cũng phạm tội mua bán người và giao cấu với trẻ vị thành niên chứ?” - Tà Huyết hỏi.

“Không có bằng chứng nào cho thấy Ngài Peter vi phạm hai tội danh trên.” - Lilith lắc đầu.

“Chẳng phải hắn thuê Don mua Ni Na từ mẹ của cô bé sao? Chẳng lẽ như vậy còn không phải mua bán trẻ em?”

“Luật pháp Othelo không cấm việc nhận con gái nuôi và gửi tiền trợ cấp, bọn họ cũng không nhắc đến việc mua bán khi nói chuyện nên không đủ bằng chứng để cáo buộc tội danh mua bán người.” - Lilith trả lời.

“Hừ, luật pháp Ô Theo Ô nhiều lỗ hổng thật đấy, vậy thì ta sẽ tự làm theo ý mình.” - Tà Huyết càu nhàu, hắn không cần Lilith giúp nữa.

Hắn đạp phăng cánh cửa gỗ bước vào bên trong. Đồ vật trong nhà đều làm từ gỗ, những vật dụng trang trí đều là những món xa xỉ đắt tiền.

Tà Huyết bỏ qua căn phòng đầu tiên và thứ hai, đi thẳng tới căn phòng cuối cùng.

Hắn nghe thấy tiếng thiếu nữ rên rỉ, tiếng nói cười vui vẻ.

“Daddy, ngài thật là tuyệt vời, con yêu daddy nhất trên đời.” - Âm thanh rên rỉ nỉ non của một thiếu nữ vọng ra từ trong phòng.

“Con gái cưng của ta...” - Giọng nói hổn hển của một gã đàn ông vang lên, không cần nói cũng biết họ đang làm gì.

“Daddy hãy yêu con nhiều vào...” - Thiếu nữ rên rỉ trả lời.

“Con cũng muốn được Daddy yêu.” - Một giọng nói khác vang lên, lần này là giọng của một bé gái.

“Không được đâu con gái cưng, phải hai năm nữa ta mới yêu con được.” - Gã đàn ông trả lời với giọng dâm đãng.

Bên trong căn phòng cuối cùng là một phòng ngủ xa hoa lộng lẫy, những tấm rèm làm từ nhung lụa đắt tiền, bàn ghế được mạ vàng, trong phòng tràn ngập ánh nến và mùi hương liệu.

Một gã đàn ông to béo khoảng bốn mươi tuổi đang làm tình với một cô gái trẻ, trông nàng chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Ngoài ra còn có ba cô gái khác cũng đang ở trên giường, họ chỉ khoảng mười ba đến mười sáu tuổi.

Peter đang cùng cô con gái lớn của hắn làm tình, còn ba cô gái nhỏ hơn chỉ đang ngồi xem. Hắn thoải mái vui vẻ cùng mấy cô con gái nuôi, không hề biết một con Ác Quỷ đang đứng ngay ngoài cửa.

Một bàn tay gớm ghiếc chụp vào cổ Peter, nhấc bổng hắn ta lên.

“Lây Lít! Nàng nói xem ta nên giết con lợn béo này như thế nào?” - Tà Huyết rít lên, âm thanh của hắn trong hình dạng ma quỷ trở nên méo mó và chói tai, khiến người khác sợ cứng đờ người.

“A! Quái vật!” - Mấy cô gái trên giường sợ hãi thét lớn, họ túm tụm lại với nhau, dùng những tấm chăn che phủ cơ thể.

“Các cô không cần phải sợ, ta đến đây để cứu các cô. Giờ thì mọi người rời khỏi đây đi, ta sẽ giải quyết con lợn này sớm thôi.” - Tà Huyết trấn an bốn thiếu nữ.

Nhưng ánh mắt họ vẫn tràn ngập sợ hãi.

“Xin hỏi ngài là ai? Vì sao lại xâm nhập gia cư bất hợp pháp và tấn công chúng tôi. Tôi có thể kiện ngài vì chuyện này.” - Peter cố gắng giữ bình tĩnh, dùng luật pháp để đe dọa Tà Huyết.

Tà Huyết không quan tâm đến sự đe dọa sáo rỗng đó.

“Các cô nhanh về nhà đi, còn chần chừ gì nữa?” - Tà Huyết thúc giục mấy thiếu nữ, hắn không muốn họ thấy cảnh máu me giết chóc.

“Ngươi mau thả Daddy ra, bọn ta không cần ngươi giúp.” - Một cô gái hét ầm lên.

“Nhanh thả Daddy ra, làm ơn đừng hại ông ấy.” - Cô bé nhỏ tuổi nhất khóc lóc van xin.

“Có lẽ là ngài đã hiểu nhầm, Daddy rất tốt với chúng tôi, phiền ngài thả ông ấy ra được không?” - Cô gái lớn tuổi nhất nhẹ giọng năn nỉ.

“Các cô không cần phải sợ hắn nữa, hắn sẽ không thể làm hại các cô, giờ thì trở về với cha mẹ ruột của mình đi, tên ấu dâm chết tiệt này chỉ muốn lợi dụng các cô thôi.” - Tà Huyết tiếp tục thúc giục, nhưng không ai nguyện ý rời đi.

“Có lẽ đã có hiểu lầm, ngài có thể thả tôi xuống được không?” - Peter dãy dụa van xin, cổ của hắn giống như sắp gãy ra.

Tà Huyết đành ném hắn ta xuống đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.