Hôm nay đã là ngày thứ tư, Ác Quỷ Máu cùng Minh Linh ân ái suốt ba ngày ba đêm không nghỉ.
Lúc này sắc mặt của nó có chút xám trắng, tinh quan không còn một giọt. Minh Linh thì hoàn toàn ngược lại, gương mặt vương vấn nét hồng, đôi môi đỏ thắm. Ánh mắt của nàng như làn thu thủy, mang theo vẻ nhu tình quyến rũ.
Nàng lúc này chủ động leo lên người sắc quỷ, bờ eo khẽ lắc lư đu đưa. Kiều đồn lúc cao lúc thấp, khe thịt non mềm phun ra nuốt vào dương v*t, tình cảnh dâm mỹ vô cùng.
Minh Linh cầm lấy tay Ác Quỷ Máu đặt lên hai bầu vú của mình, không ngừng xoa xoa nắn nắn, nét mặt của nàng dâm đãng đến cùng cực.
“Ư... Ư... Phu quân... Thiếp sướng quá... Thiếp lại sắp ra rồi...” - Minh Linh vui sướng kêu lên, gương mặt dâm đãng áp sát vào mặt sắc quỷ, chủ động dâng lên bờ môi căng mọng.
âm đ*o của nàng co thắt mãnh liệt, đem dương v*t của sắc quỷ bóp nghẹt. Một lực hút mạnh mẽ sinh ra từ sâu trong hoa tâm, đem hai giọt dương tinh cuối cùng hút đi.
Ác Quỷ Máu thân thể co quắp một trận, cảm giác đạt cực khoái vui sướng vô cùng, nhưng ngay sau đó chính là đau nhức. Tinh quan trống rỗng, tinh thần mệt mỏi khiến nó không còn tận hưởng được vui thú ái ân.
“Khục... Cứ nghĩ mình là con gà, ai ngờ chỉ là hạt thóc. Ta đã đánh giá quá thấp ả dâm phụ này.” - Ác Quỷ Máu đau nhức nghĩ thầm trong đầu.
“Minh Linh thân yêu, chúng ta ngừng lại được không, bữa khác ta lại ân ái với nàng.” - Ác Quỷ Máu xuống nuốt cầu xin, mặc dù có chút mất mặt, nhưng cơ thể của nó lúc này đã cạn kiệt năng lượng.
Minh Linh nhìn thấy bộ dạng khổ sở của Ác Quỷ Máu thì nở nụ cười đầy mị hoặc, nàng ghé môi sát vào tai sắc quỷ thì thầm.
“Không phải chàng muốn chơi thiếp sao? Không phải chàng muốn biến thiếp thành tình nô cho chàng phát tiết sao? Mới chỉ có ba ngày thôi, sao chàng lại không chơi thiếp nữa rồi. Thiếp nhớ lúc trước chàng cưỡng hiếp thiếp cả tuần cơ mà?”
“Thê tử... Ta biết sai rồi... Lần sau không cưỡng hiếp nàng nữa.” - Ác Quỷ Máu khó khăn nói.
“Hừ! Chàng cũng ác tâm thiệt đó, nỡ lòng nào lại đem thiếp cường bạo chà đạp, lại còn khống chế tâm trí của thiếp để thiếp không kháng cự.”
“Lần này tạm tha cho chàng, lần sau đừng thô bạo với thiếp nữa.” - Minh Linh khẽ cắn vào tai sắc quỷ, nàng đem thân thể thả lỏng, nằm luôn lên ngực Ác Quỷ Máu nghỉ ngơi.
Sắc quỷ ôm kiều thê trong lòng, chăm chú nhìn ngắm gương mặt của nàng. Hai gò má Minh Linh hồng nhuận tươi thắm, ánh mắt lim dim khép hờ. Cánh mũi của nàng khẽ nhúc nhích, tỏa ra hương thơm ngan ngát.
dương v*t của nó vẫn còn đang cắm trong mật huyệt, thỉnh thoảng hai vách thịt non mềm của Minh Linh lại động đậy, đem khúc côn th*t mút chặt.
Ác Quỷ Máu không cần làm gì cũng có thể hưởng thụ ôn nhu hương, vẻ mặt vui vẻ khoan khoái.
“Nàng quả là vưu vật trời sinh, dâm đãng từ trong xương tủy.” - Ác Quỷ Máu vỗ vỗ vào bờ mông căng tròn của Minh Linh.
“Sắc quỷ!” - Minh Linh khóe môi vểnh lên, khẽ liếc một cái.
“Không phải là ta háo sắc, mà là do nàng quá giỏi câu dẫn nam nhân. Không ngủ với nàng thì thôi, ngủ với nàng rồi liền không muốn ngừng lại, chỉ muốn cùng nàng ân ái cả đời.” - Sắc quỷ khẽ vuốt ve cơ thể của mỹ nhân, thì thầm vào tai của nàng.
Minh Linh nghe vậy trong lòng cảm thấy vui vẻ, nàng dùng ngón tay che miệng sắc quỷ.
“Chàng không cần dỗ ngọt thiếp, lại muốn chơi thiếp đúng không? Thân thể thiếp tùy ý chàng chơi đùa, nhưng thêm một lần thôi đó.”
Ác Quỷ Máu liền đem mỹ nhân áp xuống giường, nó ngậm lấy đôi môi của nàng, cơ hông thúc đẩy, một lần nữa cùng Minh Linh giao hoan.
Một thời gian dài sau đó Ác Quỷ Máu không đi săn nữa, yêu thú hoang dã trên Linh Ma Giới không còn bao nhiêu, tiếp tục săn giết sẽ dẫn đến tuyệt chủng. Nhiều chủng tộc và môn phái hàng năm đều cống nạp máu tươi, đổi lấy sự che chở của Ác Quỷ Máu. Ngoài ra sắc quỷ còn thu mua máu yêu thú từ các thế lực khác, luyện chế thành ngọc máu bán ra ngoài. Hải Tộc và Linh Tộc xảy ra chiến tranh, ngọc máu vừa bán ra liền cháy hàng, thu về vô số linh thạch. Vậy nên chỉ cần nó không tiêu hao quá nhiều năng lượng thì không cần thiết phải ra ngoài đi săn.
Cả ngày Ác Quỷ Máu chỉ ở lại bên trong bí cảnh chăm sóc cho nữ nhân của mình, hôm nay đến thăm cô nàng này, mai lại đến thăm người khác. Nó phân chia thời gian một cách hợp lý tránh việc bỏ bê quá lâu khiến các nàng sinh ra oán niệm.
Vậy nên các nữ chung sống tương đối hòa thuận, dù giữa các nàng đôi khi xảy ra xích mích nhỏ, nhưng cũng có Minh Linh phân giải, không để cho Ác Quỷ Máu phải nhức đầu.
Lúc này sắc quỷ đang cùng Minh Linh và Diễm Tình chơi cờ, hai nàng có tu vi cao nhất, cũng xinh đẹp nhất nên thường xuyên được Ác Quỷ Máu yêu thương chăm sóc.
Loại cờ ba người chơi là cờ ma quỷ, mỗi bên có hai mươi quân có khả năng khác nhau, mỗi người đi một lượt, ai bị giết hết quân thì thua.
Sắc mặt Ác Quỷ Máu đăm chiêu suy nghĩ, thỉnh thoảng lại lấy tay vuốt mồ hôi. Trò cờ ma quỷ này là sản phẩm của quỷ tộc ở thế giới máu, Ác Quỷ Máu cố tình dùng trò này để lừa gạt Minh Linh và Diễm Tình, lợi dụng việc các nàng không hiểu rõ luật chơi mà thắng liền mấy ván.
Nhưng hai người thê tử này của nó lại thông minh vô cùng, sau vài lần thua cuộc liền hiểu rõ cách chơi. Bày ra một đống lớn thế cuộc kỳ trận, khiến cho Ác Quỷ Máu phải loay hoay chống đỡ.
Ván này Ác Quỷ Máu xem như may mắn, có thể bày ra một bố cục rất tốt. Trên sân nó còn bảy quân cờ, Diễm Tình chỉ còn bốn quân.
Chủ lực của nó là quân cờ Huyết Quỷ, là một con quỷ mặc áo giáp đỏ, hai tay mọc ra móng vuốt sắc nhọn.
“Ta hiến tế Mị Quỷ và Hoa Quỷ, tăng cấp độ của Huyết Quỷ lên 5.” - Ác Quỷ Máu trầm giọng ra lệnh.
Mị Quỷ và Hoa Quỷ có hình dáng hai thiếu nữ xinh đẹp, khi nghe Ác Quỷ Máu ra lệnh thì run lẩy bẩy, ánh mắt u oán liếc nhìn. Cơ thể của hai quân cờ nhanh chóng tan rã, hóa thành năng lượng dung nhập vào Huyết Quỷ.
Diễm Tình thấy vậy lông mày khẽ nhíu lại.
“Quỷ háo sắc, không ngờ ngươi lại hiến tế họ, cũng quá ác độc rồi đó.”
“Hắc hắc, chỉ là quân cờ thôi mà, chơi ván mới thì chúng sẽ sống lại thôi. Ván vừa nãy thua tan tác, lần này nhất định phải thắng nàng.” - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói, cười vô cùng đắc ý.
“Vậy ta đem Hỏa Quỷ lui lại ba bước, để cho Mộc Quỷ chắn trước mặt.” - Diễm Tình điềm nhiên nói.
“Kết thúc lượt!”
Ác Quỷ Máu nhíu mày, nhìn Hỏa Quỷ của Diễm Tình lùi ra xa. Mộc Quỷ có hình dáng thiếu nữ yểu điệu đi lên phía trước, đứng chắn trước mặt Huyết Quỷ hung ác, toàn thân run lẩy bẩy sợ hãi.
“Ván này ta thắng chắc, nàng câu giờ cũng vô ích thôi.”
“Ta đem Huyết Quỷ tiến công, giết chết Mộc Quỷ của nàng.” - Ác Quỷ Máu chần chừ hồi lâu, thấy Diễm Tình lộ ra sơ hở liền tấn công.
Quân cờ Huyết Quỷ trên bàn liền lộ ra nanh vuốt, hóa thành một đạo huyết quang lao về phía Mộc Quỷ. Âm thanh tan vỡ vang lên, nữ quỷ mặc áo lục bị móng vuốt xuyên thủng ngực, hóa thành những đốm sáng tan biến, trước khi chết còn kêu lên thảm thiết vô cùng.
Diễm Tình nhìn quân cờ của mình bị Ác Quỷ Máu tiêu diệt, nhưng nàng không lo lắng, ngược lại còn mỉm cười đầy vẻ đắc ý.
“Ngốc quỷ! Ngươi thua rồi!” - Diễm Tình cười lạnh tuyên bố.
“Sao ta lại thua chứ, bây giờ ta có năm quân, nàng chỉ còn ba quân, nhìn kiểu gì cũng là ta thắng.” - Ác Quỷ Máu nhìn xuống bàn cờ.
Huyết Quỷ của nó đã tiến hóa lên cấp 5, hoàn toàn đủ sức quét sạch những quân cờ khác của Diễm Tình, quân cờ cao nhất của Diễm Tình là Hỏa Quỷ cũng mới chỉ cấp 4. Chỉ cần thêm một lượt nữa, Huyết Quỷ sẽ có thể giết chết Hỏa Quỷ.
“Phu quân, chàng thực sự thua rồi. Lượt vừa nãy Diễm Tình tỷ tỷ nhìn như là phòng thủ, nhưng đã ra lệnh cho Mộc Quỷ dùng thiên phú số hai. Chàng giết Mộc Quỷ liền kích hoạt thiên phú của nó, bây giờ Huyết Quỷ của chàng bị thanh đằng nguyền rủa. Diễm Tình tỷ tỷ nếu ra lệnh cho Hỏa Quỷ tấn công, sẽ có thể giết chết Huyết Quỷ của chàng.” - Minh Linh nhẹ nhàng giải thích.
Ác Quỷ Máu nghe vậy thì sững sờ, nó nhìn kỹ thì thấy Huyết Quỷ của mình đã bị một tầng hào quang màu xanh lá bao bọc, đây đúng là trạng thái bị nguyền rủa.
“Cái này là ăn gian, nàng không thể âm thầm ra lệnh như vậy.” - Ác Quỷ Máu liền kháng nghị.
“Ăn gian gì chứ? Thiên phú cạm bẫy là không cần ra lệnh bằng lời, nếu không sao còn gọi là cạm bẫy.”
“Hỏa Quỷ! Thiêu chết tên ngốc đó cho ta.”
Quân cờ Hỏa Quỷ trên bàn sáng rực lên, từ trên bầu trời giáng xuống một hỏa cầu khổng lồ đem Huyết Quỷ thiêu thành tro tàn.
Ác Quỷ Máu chán nản thu dọn bàn cờ, Huyết Quỷ bị tiêu diệt thì nó không còn quân cờ nào để chống lại Hỏa Quỷ.
“Minh Linh! Muội tới chơi cờ với tỷ.” - Diễm Tình khẽ kêu Minh Linh.
Luật ba người ai thua sẽ bị loại, Ác Quỷ Máu chỉ đành ngồi sang một bên, nhìn hai vị mỹ nữ đấu đá với nhau.
“Cả hai nàng đều xinh đẹp, tối nay ngủ với người nào đây nhỉ?”
“Hừm, thôi không nghĩ nữa, cứ kéo cả hai nàng lên giường ngủ chung là xong. Trẻ con mới lựa chọn, người lớn thì lấy cả hai.” - Ác Quỷ Máu ảo tưởng trong đầu, vui vẻ nhìn hai nàng chơi cờ.
Dạ Quỷ trong tay Minh Linh xuất quỷ nhập thần, liên tục bay nhảy trên bàn cờ, mỗi lần đến lượt đều hạ sát một quân cờ của Diễm Tình.
Sắc mặt Hỏa Thiên Ma lúc trắng lúc đỏ, Hỏa Quỷ loay hoay tấn công nhưng lần nào cũng đánh hụt. Cuối cùng Hỏa Quỷ của nàng bị lưỡi đao bóng tối cắt làm hai, ngã gục xuống bàn cờ.
“Minh Linh muội tử! Đây nhất định là muội ăn gian đúng không? Làm sao Dạ Quỷ lại có thể mạnh như thế được.” - Diễm Tình tức giận hỏi, ánh mắt như phun hỏa.
“Đây là thiên phú đặc biệt của Dạ Quỷ, gọi là Hư Ảo Thân Ảnh. Tỷ muốn đánh trúng thì phải đoán trước được vị trí dịch chuyển của nó, còn tấn công vào chỗ cũ thì chỉ trúng hư ảnh.” - Minh Linh mỉm giải thích.
Diễm Tình nghe vậy liền cảm thấy cũng hợp lý, nhưng vẫn ủy khuất trong lòng.
“Tiểu quỷ háo sắc! Ngươi vào chơi với Minh Linh đi. Ván tiếp theo ta nhất định sẽ thắng.” - Diễm Tình bĩu môi, nhường lại ghế người chơi cho sắc quỷ.
Đúng lúc này từ phía bên ngoài vang lên tiếng bước chân. Minh Ánh hối hả chạy vào phòng, bộ dáng có chút gấp gáp.
“Minh Ánh nàng đến thật đúng lúc, bọn ta đang chơi cờ, nàng có muốn chơi thử không?” - Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi, Diễm Tình còn bị Minh Linh đánh bại, nó cũng không muốn lại thua cuộc.
Nữ tông chủ của Vạn Quỷ Tông thở hổn hển, tóc tai của nàng vẫn xác xơ như cũ, gương mặt hơi xám trắng. Bộ dáng tiều tụy giống như là đang bị bệnh nặng, nhìn qua liền cảm thấy xót xa.
“Minh Ánh tham kiến Minh Linh tỷ tỷ, gặp qua Diễm Tình tỷ tỷ.” - Minh Ánh thấy nhị nữ liền cúi người thi lễ.
“Muội đứng lên đi, chúng ta đều là tỷ muội tốt, muội không cần đa lễ như vậy.” - Minh Linh phất tay tạo ra một luồng gió, nhẹ nhàng nâng Minh Ánh đứng lên.
“Minh Ánh muội muội hình như có việc gấp, là trong môn phái xảy ra chuyện gì sao?” - Diễm Tình nhíu mày hỏi.
Minh Ánh nghe vậy thì ngẩn ngơ, sau đó liền lắc đầu.
“Chỗ muội vẫn ổn, người có vấn đề là phu quân.”
“Ta? Ta thì có thể có vấn đề gì cơ chứ? Hai năm này ta chỉ ở trong nhà thôi mà?” - Ác Quỷ Máu khó hiểu hỏi.
“Phu quân! Chàng bị người ta treo thưởng.” - Minh Ánh liền trả lời, bàn tay mở ra đưa một tấm thẻ bài màu đen dâng lên.