Chẳng biết qua bao lâu Băng Ngưng lại hé mở mí mắt, nàng cảm nhận được có một người đang nằm trên người nàng.
“Linh Lung, sao lại là muội? Tên khốn kiếp kia đâu?” - Băng Ngưng khẽ hỏi, người nằm trên người nàng chính là Linh Lung, còn Ác Quỷ Máu thì không biết đã đi đâu mất.
“Chẳng lẽ hắn tha cho mình?” - Băng Ngưng nghi hoặc tự hỏi.
“Tỷ nói ai cơ? Tà Huyết ư? Huynh ấy sao lại ở đây được?” - Linh Lung ngơ ngác hỏi, đôi mắt của nàng trong suốt, không có một tia vẩn đục.
“Chẳng lẽ là mơ? Hôm qua muội trói ta lại thì tên khốn kiếp đó xuất hiện. Hắn muốn cưỡng hiếp ta, còn muội thì tiếp tay cho hắn.”
“Ta đã thử giết hắn nhưng không thể, hắn giống như một con quái vật, đáng sợ vô cùng. Hắn dùng mạng sống của các đệ tử đe dọa ta, ép ta khuất phục hắn.”
“Sau đó ta lại thấy hắn cưỡng hiếp muội, còn muội thì vui vẻ vô cùng.” - Băng Ngưng chậm rãi kể lại những thứ nàng nhớ, mọi thứ thật mơ hồ và quái dị.
“Tỷ tỷ, tỷ thực sự mơ ngủ rồi. Tối hôm qua muội ở bên cạnh tỷ mà, sao lại có những chuyện như vậy xảy ra được?” - Linh Lung cười nhẹ, dùng bàn tay nhỏ xíu vuốt ve gương mặt Băng Ngưng.
“Ừ! Có lẽ là tỷ mơ ngủ thật, một cơn ác mộng quá đáng sợ.” - Băng Ngưng mông lung trả lời, chỉ là nàng cảm thấy giấc mơ hôm qua quá chân thật, cũng quá kỳ lạ. Thậm chí nàng vẫn nhớ cảm giác bàn tay ghê tởm của Ác Quỷ Máu chạm vào người nàng, hắn khiến nàng sởn gai ốc, cứng đờ cả người.
Nhưng nàng lại cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, nàng thở phào một hơi. Nếu tất cả chỉ là mơ thì thật tốt, Linh Lung vẫn sẽ là muội muội tốt của nàng.
“Dậy thôi, hôm nay chúng ta lên đường trở về Tuyết Sơn.” - Băng Ngưng nói khẽ, nàng cố gắng đẩy Linh Lung đứng dậy.
“Không muốn, muội muốn ngủ thêm một lúc.” - Linh Lung giống như mèo nhỏ, nũng nịu áp mặt vào người Băng Ngưng, ép nàng nằm yên trên giường.
Muội muội rướn người về phía trước, đem bờ môi của nàng ngậm chặt. Đầu lưỡi của Linh Lung khẽ chạm vào môi nàng, nhẹ nhàng vuốt ve những múi môi.
“Tỷ tỷ, muội yêu tỷ...” - Âm thanh của Linh Lung yếu ớt vang lên.
“Tỷ cũng vậy.” - Băng Ngưng nhẹ nhàng đáp lời.
Hai vị mỹ nữ trở nên xao động như hai con linh xà quấn lấy nhau. Linh Lung vẫn là người chủ động, nàng đem váy áo trên người Băng Ngưng cởi bỏ từng món một.
Linh Lung dùng đôi tay nhỏ vuốt ve bộ ngực no tròn của Băng Ngưng, ngón tay nhỏ vân vê núm vú, trên gương mặt nàng xuất hiện vẻ vui thích kỳ lạ.
“Tỷ tỷ, ngực của tỷ thật lớn.” - Linh Lung vừa nắn bóp bầu vú của Băng Ngưng, vừa hâm mộ nói.
Nàng vẫn luôn mơ ước có được một bầu vú như vậy, khiến nàng vừa yêu thích lại vừa đố kỵ tỷ tỷ.
Linh Lung hé miệng ngậm bầu vú của Băng Ngưng vào miệng, dùng toàn bộ sức lực hút mạnh.
“Ha...” - Đại mỹ nhân bị tiểu muội trêu chọc liền thở dốc, sắc mặt của nàng trở nên hồng nhuận tươi thắm.
Bầu ngực của nàng dần trở nên cương cứng, núm vú vểnh lên cao. Linh Lung khẽ cắn nhẹ vào núm vú tỷ tỷ, dùng đầu lưỡi đá nhẹ.
“Linh Lung, Băng Bảo Bối đâu rồi, tỷ muốn nó.” - Băng Ngưng thở hổn hển nói, phía bên dưới nàng lúc này ướt đẫm, thân thể của nàng nhạy cảm vô cùng, muội muội vừa khiêu khích liền đã hứng tình.
“Tỷ tỷ, thả lỏng thân thể nha.” - Linh Lung nở nụ cười giảo hoạt, nàng ngồi dậy, hai tay tiếp tục vuốt ve cơ thể của Băng Ngưng, đồng thời dùng người của mình che khuất tầm mắt tỷ tỷ.
Băng Ngưng phối hợp với Linh Lung đem hai chân mình tách ra, tiểu huyệt của nàng khẽ run lên. Một khối băng đang chậm rãi tiến vào bên trong cơ thể nàng, chỉ là Băng Bảo Bối hôm nay rất lạ, nó giống như lớn hơn bình thường một chút, cũng dài hơn bình thường một chút. Nhưng nó cũng rất quen thuộc, trơn bóng và lạnh lẽo.
“Ách...” - Băng Ngưng khẽ rên siết khi khối băng chạm vào hoa tâm của nàng, sau đó nó lại trượt ra bên ngoài, rồi lại đâm sâu vào bên trong.
“Ha... Lâu rồi... Thật nhớ Băng Bảo Bối...” - Băng Ngưng đem hai mắt nhắm lại, cảm thụ khối băng trơn tuột kia di chuyển ra vào trong cơ thể nàng.
Linh Lung nhìn tỷ tỷ tận hưởng khoái lạc thì cũng nở nụ cười vui vẻ.
“Nàng làm rất tốt.” - Âm thanh của Ác Quỷ Máu vang lên bên tai Linh Lung, nó vòng tay ôm lấy eo của nàng.
Bây giờ nó đã cởi bỏ áo choàng tàng hình, thân thể chậm rãi di động cùng Băng Ngưng ân ái, chỉ là vị mỹ nhân kia vẫn không hay biết gì.
Sau một lúc Băng Ngưng cũng dần cảm thấy sự khác lạ. Băng Bảo Bối giống như đang tan ra từng chút một, mỗi lần đâm vào rút ra thì nó lại bị bào mòn một lớp mỏng. Sau một hồi thì lớp băng mỏng bên ngoài cũng hoàn toàn tan chảy, để lộ lớp da thịt huyết nhục bên trong.
Từ chiếc dương v*t bằng máu thịt đó rỉ ra một loại chất lỏng đỏ nhạt phún xạ vào trong người Băng Ngưng. Thân thể của nàng cũng trở nên nóng bỏng, hạ thể ngứa ngáy khó chịu.
“Linh Lung, tỷ khó chịu quá...” - Băng Ngưng khẽ rên rỉ, nàng hé mở mi mắt.
Lúc này Linh Lung đang ngồi kế bên nàng, bàn tay vẫn vuốt ve da thịt của nàng.
“Sao lại là ngươi?” - Đại mỹ nhân sửng sốt hét lên khi thấy Ác Quỷ Máu.
Hai chân nàng vậy mà lại đang quấn lấy hông nó, còn tên sắc quỷ thì thúc hông liên tục, đem dương v*t đâm vào người nàng.
“Nàng xem, Băng Ngưng tỉnh lại rồi.” - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói.
“Tỷ tỷ, thả lỏng thân thể, Tà Huyết nhất định sẽ làm tỷ sướng muốn chết.” - Linh Lung vừa nói vừa cúi xuống hôn Băng Ngưng, đầu lưỡi quấn lấy lưỡi tỷ tỷ.
“Ô... Muội lừa ta sao?” - Băng Ngưng khẽ nấc lên.
“Muội lại lừa tỷ rồi, muội xin lỗi.” - Linh Lung cười khẽ, trong lời nói của nàng chẳng hề có chút hối lỗi.
“Hai người thật quá đáng! Thả ta ra!”
Băng Ngưng vặn vẹo thân thể, cố gắng thoát khỏi Linh Lung và Ác Quỷ Máu. Nhưng tay và đầu nàng bị Linh Lung giữ chặt, hông và eo lại bị Ác Quỷ Máu ôm chắc. Nàng chẳng có cách nào thoát được.
“Ừ... Lại vặn hông như vậy, rất tốt...” - Ác Quỷ Máu rên rỉ, hành động chống cự của Băng Ngưng khiến hạ thể nàng siết chặt lấy dương v*t của nó, khiến khoái cảm gia tăng một bậc.
“Phạch... Phạch... Phạch...” - Âm thanh dâm dục vang lên đều đều, Băng Ngưng không thể kháng cự, đành để mặc thân thể cho Ác Quỷ Máu chà đạp.
Những tia khoái cảm liên tục truyền từ hạ thể lên đầu nàng, cảm giác ngứa ngáy biến mất khi sắc quỷ đâm sâu vào cơ thể nàng, rồi nó lại xuất hiện khi hắn rút ra, rồi lại biến mất.
“Ư... Sướng quá...” - Băng Ngưng rên nhẹ.
Bây giờ không chỉ Linh Lung phản bội nàng, mà ngay chính cơ thể cũng phản bội lại nàng. Đầu óc nàng ghê tởm Ác Quỷ Máu, muốn tránh thoát khỏi nanh vuốt của nó. Nhưng thân thể lại đã bị nó lừa gạt, bị nó chinh phục. Nàng muốn nó tiếp tục chơi nàng, chơi chết nàng càng tốt.
Ánh mắt đại mỹ nhân trở nên đờ đẫn, tình cảnh của nàng bây giờ giống hệt Linh Lung hôm qua, khuôn mặt vặn vẹo vì sướng khoái, lưỡi vươn ra khỏi môi. Bộ ngực nàng phập phồng lên xuống, muốn hít thở càng nhiều không khí càng tốt.
“Chơi ta mạnh hơn nữa...” - Băng Ngưng rên rỉ yêu kiều, nhưng sau đó nàng lại hoảng hốt khi nghe những lời mình nói.
“Không... Không... Mau buông ta ra! Ta không muốn...” - Băng Ngưng hoảng hốt hét lên kháng nghị.
Tâm trí và thân thể nàng biến thành hai nửa đối địch nhau, liên tục giằng xé. Lí trí của nàng nói rằng tên sắc quỷ khốn kiếp kia đang cưỡng hiếp nàng, hắn đang làm nhục nàng trước mặt muội muội. Nàng phải căm phẫn hắn, phải hận hắn, muốn giết chết hắn.
Nhưng thân thể của nàng lại không nghe lời nàng, hai tay nàng lại vươn về phía trước, ôm chặt lấy tên khốn kiếp kia, đôi môi chủ động dâng lên cho hắn nhấm nháp. Bờ eo nàng khẽ lắc lư, tận hứng cùng Ác Quỷ Máu ân ái.
“Tại sao ta lại như vậy?” - Chút lí trí cuối cùng của Băng Ngưng thầm nghĩ.
“Hì hì, tỷ tỷ có phải là đang sướng muốn chết đúng không?” - Linh Lung cười hỏi.
“Ừ...” - Băng Ngưng trả lời một cách yếu ớt.
“Thực ra lúc ban đầu muội định cùng Tà Huyết cắt đứt quan hệ, theo tỷ trở về Tuyết Sơn. Thậm chí muội cũng làm giống như tỷ, muội dùng Thủy Linh Kiếm đâm xuyên qua tim chàng.”
“Nhưng rồi muội lại hối hận, chàng giống như lốc xoáy, đem muội cuốn vào bên trong. Những khoái cảm chàng đem lại khiến muội gần như phát điên, chính là cảm giác trôi nổi, muốn siêu thoát, muốn chết.”
“Thân thể và linh hồn muội bị chàng chinh phục hoàn toàn, chẳng có cách nào kháng cự.” - Linh Lung thủ thỉ bên tai Băng Ngưng.
“Ô... Ô... Ô...” - Đại mỹ nhân vừa nghe muội muội nói, thân thể lại bị Ác Quỷ Máu chơi bạo.
Nàng có cảm giác toàn bộ thân thể đang rạo rã, bị xé toạc ra. Một thứ gì đó đang chui ra khỏi cơ thể bị xé rách của nàng.
“Ô...ta ra...” - Băng Ngưng rên rỉ.
Hạ thân nàng co thắt một cách điên cuồng, từng luồng nước phun ra khỏi tiểu huyệt, chúng nhầy nhụa nhớp nháp, xối ướt đẫm cả chiếc giường băng.
Đầu óc đại mỹ nhân trở nên mờ nhạt, nàng chưa bao giờ sướng tới mực này, cũng chưa bao giờ ra nhiều như thế này. Nàng cảm thấy mình trở thành một người phụ nữ dâm đãng, phủ phục dưới thân thể của nam nhân.
“Băng Ngưng thân yêu, đem thần hồn của nàng mở ra.” - Giọng nói của Ác Quỷ Máu vang lên trong tâm trí nàng.
“Không!” - Băng Ngưng kháng cự, nàng biết Ác Quỷ Máu đang tính làm gì, hắn nhất định sẽ sử dụng cấm chế lên nàng, biến nàng thành nô lệ của hắn.
“Mỹ nhân... Vừa nãy nàng rất sướng đúng không? Chỉ cần đem thần hồn mở ra, để cho ta xâm nhập vào tâm trí của nàng. Sau này mỗi ngày ta đều sẽ yêu thương nàng, khiến nàng cảm thấy sướng khoái vô tận.” - Ác Quỷ Máu dụ dỗ, âm thanh của nó mang theo mê hoặc vô tận, không ngừng cám dỗ.
“Không muốn... Ta ghét ngươi...” - Băng Ngưng lắc đầu, tìm cách trốn tránh.
“Vì sao nàng phải cố chấp như vậy? Chỉ cần làm nữ nhân của ta chẳng phải mọi chuyện sẽ tốt đẹp sao?”
“Mở thần hồn của nàng ra đi, sau này nàng cùng Linh Lung đều sẽ là nữ nhân của ta. Hai người vẫn có thể làm tỷ muội tốt, ta sẽ yêu thương cả hai nàng.” - Ác Quỷ Máu tiếp tục dụ dỗ.
Lúc này hai mắt của nó phát ra ánh sáng đỏ thẫm, nó đã xâm nhập được vào tâm trí Băng Ngưng. Nhưng thần hồn của nàng lại bị một lớp băng cứng bao bọc, khiến nó không thể chạm vào nơi sâu nhất trong linh hồn của nàng.
“Tỷ tỷ, làm theo lời chàng nói đi. Muội không muốn xa tỷ, muội muốn cùng tỷ chia sẻ niềm vui. Chúng ta cùng làm thê tử của Tà Huyết, như vậy không tốt sao?” - Linh Lung phụ họa.
Băng Ngưng liên tục nghe những lời dụ dỗ và khuyên nhủ, rốt cuộc nàng cũng siêu lòng. Lớp băng cứng bao bọc thần hồn của nàng tan chảy. Ác Quỷ Máu chớp lấy thời cơ, nó vươn tay ôm lấy thần hồn của nàng, đem từng tia ký ức khắc sâu vào linh hồn.
Hoàn tất mọi chuyện thì nó thở phào một hơi, trên mặt ý cười nồng đậm. Nó đặt Băng Ngưng nằm xuống giường, để cho nàng nghỉ ngơi.
“Xong rồi sao?” - Linh Lung nhào đến ôm Ác Quỷ Máu, rúc thân thể của nàng vào người nó.
“Đã xong!” - Ác Quỷ Máu gật đầu trả lời.
“Khi tỉnh dậy tỷ tỷ sẽ không giận muội chứ?” - Linh Lung lo lắng hỏi, ánh mắt nàng nhìn Băng Ngưng đang say ngủ xen lẫn chút sợ hãi.
“Ha ha, không đâu, nàng ấy còn cảm ơn muội ấy chứ.” - Ác Quỷ Máu cười cợt trả lời.
“Nhưng nàng không thắc mắc ta đã làm gì Băng Ngưng sao?”
“Hứ, cần gì hỏi. Trong đầu thiếp toàn là hình ảnh của chàng, những ký ức ân ái với chàng cứ lởn vởn xung quanh. Khiến thiếp ở gần chàng liền hứng tình, muốn chàng chơi thiếp.”
“Nhất định chàng cũng làm như vậy với tỷ tỷ.” - Linh Lung nói ra toàn bộ suy đoán của nàng.
“Nàng sẽ không giận ta chứ?” - Ác Quỷ Máu chột dạ hỏi, Linh Lung giống như biết rõ việc nàng bị nó khống chế.
“Có đấy! Nếu chàng không chơi thiếp ngay bây giờ, thiếp nhất định sẽ giận xem. Xem chàng cùng tỷ tỷ ân ái làm thiếp hứng muốn chết.” - Linh Lung bẽn lẽn trả lời, gương mặt nàng ửng đỏ.
Chẳng mấy chốc âm thanh rên rỉ tràn ngập dục vọng lại vang lên trong phòng.