“Đừng... Đừng... Mau lấy ra...” - Minh Linh hoảng sợ nhìn cự long kia, nàng cố hết sức giãy giụa.
“Đừng sợ, tiểu đệ của ta rất ngoan, nàng nhất định sẽ thích nó...”
“Không! Nếu ngươi dám làm thế, phu quân ta tỉnh lại nhất định sẽ giết chết ngươi! Đem ngươi băm vằm, ném xuống địa ngục Ta Bà, cho ruồi bâu quạ mổ!” - Minh Linh oán độc nguyền rủa, nàng có thể cảm thấy một phần nhỏ của dương v*t đã tiến vào trong người nàng.
“Ha... Nàng khiến ta sợ rồi đó, tên Lục Đạo kia tốt nhất không nên tỉnh lại, nếu không ta sẽ đem hắn nuốt chửng. Chết vì Thiên Kiếp còn có thể chuyển thế trùng sinh, chứ bị ta ăn rồi thì... Hắc hắc, nàng hiểu chứ?”
“Không muốn... Đừng làm như vậy... “ - Minh Linh khóc nấc lên, nàng hoàn toàn bất lực trước Ác Quỷ Máu, chỉ có thể đem hai vách thịt khép chặt, muốn ngăn cản Ác Quỷ Máu xâm phạm.
Nhưng nàng làm như vậy càng khiến Ác Quỷ Máu hưng phấn, nó đẩy nhẹ dương v*t vào sâu thêm một chút, sau đó liền dồn lực đâm mạnh vào bên trong.
“A... Đau... “ - Minh Linh hét thảm nước mắt giàn giụa, nàng đã rất lâu không quan hệ, bên trong cơ thể khít không khác gì trinh nữ, thậm chí từ cửa u cốc còn rỉ ra một chút máu.
“Phu quân... Thiếp có lỗi với chàng...”
âm đ*o của nàng co thắt liên tục vì đau đớn, đem dương v*t của Ác Quỷ Máu bóp nghẹt, khiến nó sung sướng vô cùng. Thậm chí tinh quan thất thủ, đem dương tinh phun bắn.
“Ha... Ha... Nàng thật tuyệt vời... Còn tuyệt hơn nàng trong huyễn cảnh...” - Ác Quỷ Máu nằm đè lên cơ thể nhu nhuyễn của Minh Linh mà thở dốc, thân thể co rút một trận.
“Xong rồi thì mau cút! Bổn cung xem như bị dưa leo đâm một hồi.” - Minh Linh vô cùng tức giận, nàng có thể cảm thấy được dòng nước ấm đang chảy trong cơ thể, ánh mắt khinh bỉ nhìn Ác Quỷ Máu.
“Hắc hắc, rất nhanh nàng sẽ biết quả dưa leo này lợi hại.” - Ác Quỷ Máu cũng không tức giận, nó bắt đầu di chuyển thân thể, đem dương v*t rút ra đâm vào, có dương tinh bôi trơn làm quá trình thông thuận hơn rất nhiều.
“Ngươi... Không phải ngươi xong rồi sao?” - Minh Linh hoảng sợ hỏi.
“Thì sao chứ? Ác Quỷ Máu ta có thể cùng nữ nhân giao hoan liên tục vài tháng, ra một hai lần đâu vấn đề gì.”
“Ta sẽ chơi nàng ba ngày ba đêm, chơi chết nàng.” - Ác Quỷ Máu vừa nói vừa điều khiển năng lượng trong dương tinh ngấm vào cơ thể của Minh Linh.
Khiến mỹ nhân toàn thân nóng bừng, vẻ tức giận trên mặt dần rút đi, chuyển sang ửng hồng.
“Minh Linh thân yêu, có phải nàng cảm thấy người có chút nóng, phía dưới có chút ngứa?” - Ác Quỷ Máu ngậm lấy vành tai mỹ nhân, nhẹ nhàng hỏi nhỏ.
Gương mặt mỹ nữ giống như hoa anh đào, hai mắt khép hờ, mặc dù trong thâm tâm hết sức kháng cự, nhưng cơ thể lại phản bội nàng. âm đ*o của nàng hé mở chào đón, mông lâu lâu khẽ lắc lư hưởng ứng theo tốc độ của Ác Quỷ Máu.
Cảm giác tê tê khoái lạc truyền đến, khiến Minh Linh muốn cất tiếng rên rỉ, nhưng bị ý chí của nàng chặn lại, khiến nàng cắn răng thật chặt để không phát ra những âm thanh dâm đãng.
“Minh Linh! Ngươi sao có thể cảm thấy sướng khi cùng nam nhân khác hoan ái! Mau tỉnh táo! Đó chỉ là dưa leo, là khúc gỗ.” - Vị Minh Đế xinh đẹp cố gắng trấn an bản thân, miệng lẩm nhẩm Thanh Tâm Quyết, muốn đem đầu óc thanh tỉnh.
Ác Quỷ Máu đương nhiên sẽ không để nàng toại nguyện, nó liền ngậm lấy môi của nàng, đem đầu lưỡi khẽ quấn.
Minh Linh ngay lập tức cắn chặt hàm răng ngọc, ánh mắt ấm ức nhìn Ác Quỷ Máu.
“Bị chơi đến mức này mà vẫn muốn kháng cự, xem ra nàng thực sự rất yêu tên Lục Đạo kia.” - Ác Quỷ Máu cảm thán, nhưng đương nhiên nó sẽ không bỏ cuộc.
Ánh mắt nó khẽ liếc liền đem mấy sợi dây trói tay chân Minh Linh biến mất, ở cổ tay cổ chân nàng in hằn những ngấn đỏ.
Nó đem mỹ nữ bế đứng lên, vắt một chân nàng lên cao.
“Ngươi muốn gì nữa... Chơi ta như vậy chưa đủ sao... Làm ơn tha cho ta đi...” - Minh Linh khổ sở van xin.
“Nàng vẫn nên ngoan ngoãn làm nữ nhân cho ta đi, nàng nhìn cơ thể của nàng xem, chính là đang vô cùng hưởng thụ.”
Ác Quỷ Máu vừa nói vừa nhấp hông, đem dương v*t đâm sâu vào bụng mỹ nữ.
“Ách... Sâu quá rồi...” - Tử cung của Minh Linh bị đâm mạnh, khiến nàng có chút co thắt.
Nhưng sau vài lần nhấp của Ác Quỷ Máu thì tâm trí của nàng thất thủ. Đôi môi hé mở, để cho đầu lưỡi của nó quấn vào bên trong.
“Ô... Ô... Ô... “ - Âm thanh rên rỉ vang lên từ miệng mỹ nhân, mỗi lần Ác Quỷ Máu thúc hông thì u cốc của nàng lại phún nước.
“Phạch... Phạch... Phạch... “ - Tiếng da thịt va chạm đầy nhục dục, ánh mắt Minh Linh dần có chút đờ đẫn.
Cơ thể nàng cuối cùng cũng không thèm nghe theo suy nghĩ của nàng, mặc sức cùng Ác Quỷ Máu đón hùa ân ái.
“Chơi thiếp... Chơi chết thiếp... Thiếp là kỹ nữ của chàng...” - Âm thanh phát ra từ miệng mỹ nhân vô cùng quen thuộc, giống hệt với Minh Linh kỹ nữ trong huyễn cảnh.
Ác Quỷ Máu nghe vậy liền ôm chặt lấy Minh Linh, cơ hông liên tục vận chuyển, đem nàng thúc đẩy. Bộ ngực căng tròn của nàng dán chặt vào ngực nó, liên tục lắc lư theo.
Lại thêm một lúc thì từ miệng người ngọc phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều, từ sâu trong cơ thể nàng phún ra một dòng nước ấm, đem dương v*t của Ác Quỷ Máu kích thích.
Nó liền đem nàng đặt xuống giường, lại nhẹ nhàng cùng nàng vui vẻ một hồi, đem dương tinh bắn ngập tràn tử cung nàng.
Sau đó nó mới đem môi nàng ngậm chặt, sử dụng chậm rãi thi triển thần thông Tình Chủng, muốn cưỡng ép Minh Linh yêu nó.
Nhưng chỉ một lúc sau thì mặt nó xám xịt.
“Thất bại rồi...” - Ác Quỷ Máu lắc đầu, nhưng cũng không quá thất vọng, dù sao thần thông này cũng không phải trăm phần trăm thành công. . Ngôn Tình Hay
Sử dụng lên người chưa yêu một ai thì rất dễ giống như đem hạt giống trồng vào một mảnh đất trống, nhưng muốn thi triển lên người đã có người trong lòng thì tương đối khó, chính là phải đem chậu hoa cũ đập bỏ, chế tạo ra một chậu hoa mới, sau đó mới có thể trồng hoa.
Ác Quỷ Máu lại lấy ra một đống đan dược linh thạch bỏ vào miệng, đem năng lượng máu khôi phục.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Minh Linh rốt cuộc tỉnh lại, Ác Quỷ Máu thấy vậy liền ôm lấy nàng, bắt đầu một cuộc giao hoan mới.
Thấm thoát ba ngày liền trôi qua, Ác Quỷ Máu đem Minh Linh chơi hơn hai mươi lần, khiến cơ thể của nàng hết sức thuận theo ý nó, bây giờ Ác Quỷ Máu kêu nàng làm cái gì nàng liền làm cái đó, vô cùng dễ dàng. Nhưng mỗi lần nó muốn đem tình chủng trồng vào linh hồn nàng thì đều thất bại.
“Lại chơi thiếp... Thiếp muốn chàng... “ - Minh Linh leo lên người Ác Quỷ Máu ngồi, nàng chủ động cùng nó giao hoan, còn Ác Quỷ Máu thì nằm hưởng thụ, trong đầu suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể ép nàng yêu nó.
“Chết tiệt! Mình lại bị nàng lừa rồi!” - Bỗng Ác Quỷ Máu tức giận kêu lên.
Nó nhìn Minh Linh trước mặt có chút chán ghét, bởi vì nàng không phải Minh Linh thật sự, mà là Minh Linh kỹ nữ. Một phần dục vọng, một cái tâm ma đã bị Minh Linh dùng thần thông trảm niệm, đem nàng chém lìa với chủ hồn. Sau đó Minh Linh thật sự lợi dụng cái tâm ma này, cùng vô số nam nhân giao hoan trong huyễn cảnh.
Minh Linh thật sự bởi vì muốn kháng cự lại Ác Quỷ Máu, đã đem tâm trí của mình phong ấn, để mặc cho tâm ma điều khiển cơ thể, cùng Ác Quỷ Máu hoan hảo. Cũng vì cái lý do này mà mỗi lần Ác Quỷ Máu thi triển tình chủng đều sẽ thất bại.
“Ha... Ai lừa chàng chứ... Thiếp thật lòng yêu chàng... “ - Minh Linh kỹ nữ nỉ non nói, tiếp tục lắc lư thân thể.
Ác Quỷ Máu có chút xoắn xuýt, nếu bây giờ nó dừng lại thì cũng có thể, Minh Linh kỹ nữ đã thành công chiếm được thân xác của Minh Linh, sau này có thể thay thế Minh Linh điều khiển thân thể, giống như nó thay thế Tà Huyết điều khiển thân thể.
Nhưng Ác Quỷ Máu lại có chút không hài lòng, bởi vì nó rất yêu thích cái kia chung thủy Minh Linh, một cái nữ nhân tốt, có thể vì phu quân thủ tiết vạn năm.
“Hừ! Xâm nhập vào tâm trí nàng, đem nàng bức ra vậy!” - Sau hồi lâu suy nghĩ Ác Quỷ Máu liền đưa ra quyết định.
Nó liền đem Minh Linh đè xuống giường, dùng sức chơi nàng.
“Ách... Ách... Chơi thiếp... Chơi chết thiếp... “ - Minh Linh kỹ nữ rên rỉ liên tục, chẳng bao lâu nàng lại bị Ác Quỷ Máu chơi thấu mà ngất đi.
Ác Quỷ Máu liền dùng Tâm Linh Tương Thông chui vào bên trong nguyên thần của Minh Linh, bắt đầu tìm kiếm.
Bên trong nguyên thần của nàng là một thế giới ngập trong màu tím, một rừng cây có những cái cây to lớn nhưng lại giống hệt nhau, trên thân cây cành lá xum xuê, nở đầy những đóa hoa li ti.
Đi được mấy bước Ác Quỷ Máu liền phát hiện một gốc cây xanh biếc, Minh Linh thân thụ trọng thương ngồi dưới gốc cây, lúc này nàng còn rất trẻ, chỉ khoảng mười sáu tuổi, trên người mặc một bộ áo choàng đen, đen khăn che mặt, là quần áo tiêu chuẩn của nữ tử Minh Tộc, phía trước mặt nàng là một con quái thú khổng lồ giống như sư tử đang nhe nanh múa vuốt, muốn đem nàng giết chết.
Trong đường tơ kẻ tóc, một thanh phi kiếm xanh lục xuyên toa không gian, một kiếm này uy lực kinh thiên, nhanh như chớp giật đem mãnh thú diệt sát.
Chủ nhân của thanh kiếm là một thanh niên tuấn tú, thân mặc thanh bào đầu đội lục mão. Kẻ này anh tuấn dị thường, khí thế phi phàm, từ trên người toát ra một cỗ hạo nhiên chính khí. Gã thiếu niên tiến tới bên cạnh Minh Linh, đem nàng đỡ lấy.
“Tên này chắc là Lục Đạo đi, trông hắn ta cũng rất ra gì đấy chứ, thảo nào Minh Linh yêu hắn như vậy.” - Ác Quỷ Máu gật gù, sau đó đi vào sâu hơn trong rừng cây.
Lại đi thêm mấy bước nữa lại gặp một cái cây khác, lúc này thân cây nở đầy những bông hoa tím. Minh Linh mặc áo tân nương, ngồi trên tảng đá cùng tân lang Lục Đạo kết nghĩa phu thê, hai người thề non hẹn biển, nguyện cùng sống cùng chết. Ác Quỷ Máu ngồi lắng nghe một lúc, trong lòng có chút cảm thán, sau đó lại rời đi.
Đi được vài bước thì lại gặp một cái khác Minh Linh, lúc này nàng đang mang thai Minh Tuệ, bụng có chút nhô lên. Lục Đạo ở bên cạnh quan tâm chăm sóc cho nàng. Cái cây quen thuộc lúc này đã đơm hoa kết quả, những chùm Thanh Linh Quả nhỏ xíu đu đưa liên tục.
Ở một gốc cây khác cũng có một Minh Linh, kế bên nàng chính là Lục Đạo, ngoài ra còn có một bé gái mặc áo đen, vô cùng dễ thương. Minh Linh ôm lấy Minh Tuệ dựa đầu vào vai Lục Đạo, nghe phu quân kể chuyện khiến Minh Linh và Minh Tuệ cười lên liên tục. Quả trên cây cũng đã chín, bị Minh Linh hái xuống làm mứt Thanh Linh.
Nhưng đi qua đoạn này thì cảnh vật trở nên xơ xác tiêu điều. Chính là đứng dưới một gốc cây đã héo úa có một cái Minh Linh đang khóc nức nở dung nhan tiều tụy khiến người ta thương xót, trên tay nàng ẵm lấy thi thể của một gã nam nhân. Lục Đạo giống như đang ngủ, trên thân thể cũng không có lấy một vết thương, nhưng sinh cơ của hắn thì hoàn toàn biến mất. Cách đó mấy bước là Minh Tuệ nhỏ đang ngơ ngác nhìn mẹ của mình, cô bé còn quá nhỏ để có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ác Quỷ Máu lại đi thêm một lúc nữa, bây giờ cái cây chỉ còn lại cành khô, những cơn gió thổi qua khiến nó lung lay liên tục, sau đó liền ngã xuống.
Ngay dưới gốc cây là hai chiếc quan tài bằng ngọc, một cái là của Lục Đạo, cái con lại là của Minh Linh.
“Hắc hắc, cuối cùng cũng tìm thấy nàng, hóa ra là trốn trong này.”
Ác Quỷ Máu cười vui vẻ, sau đó ánh mắt nó nhìn sang quan tài của Lục Đạo.
“Lục Đạo lão ca, ngươi quả thực có phước khi lấy được Minh Linh làm vợ, nhưng có lẽ ngươi cũng không muốn nàng chết theo ngươi đi.”
“Sau này Minh Linh để ta chăm sóc, còn ngươi tan biến được rồi.”
Nói xong nó liền hóa thành Ác Quỷ Máu, đem cả chiếc quan tài ném vào trong miệng, hơi nhai một chút liền nuốt xuống.
“Ợ! Vị tệ quá!” - Ác Quỷ Máu chép miệng.
Nó cũng đem quan tài của Minh Linh mở ra, nhưng không vội đánh thức nàng. Thân hình của nó dần trở nên mờ ảo, biến mất trong không gian.
Khi Ác Quỷ Máu mở mắt liền phát hiện Minh Linh đang nhìn nó chằm chằm, ánh mắt của nàng vô cùng u oán buồn bã.
“Chàng thực sự chán ghét thiếp như vậy ư? Lẽ nào thiếp hầu hạ chàng không tốt? Vì sao lại muốn ả ta tỉnh lại, để thiếp phải biến mất?” - Âm thanh u oán phát hiện từ miệng Minh Linh.
“Ta... “ - Ác Quỷ Máu chẳng biết trả lời thế nào.
“Ta cũng yêu thích nàng, nhưng cái kia Minh Linh mới là chủ hồn, còn nàng là tâm ma, vẫn là để chủ hồn khống chế cơ thể sẽ tốt hơn.”
“Chẳng phải chàng cũng là tâm ma đó sao? Chàng có thể khống chế cơ thể, vì sao thiếp lại không thể?” - Minh Linh hỏi tiếp.
“Việc này thực ra không liên quan, Minh Linh thân yêu, ta rất yêu thích nàng, nhưng là toàn bộ con người nàng.”
“Đợi cái kia Minh Linh tỉnh lại, ta sẽ đem nàng cùng nàng ấy hợp lại làm một, sẽ không để nàng biến mất.”
Ác Quỷ Máu uốn ba tấc lưỡi, đem Minh Linh kỹ nữ dỗ dành. Dù sao nó cũng chơi nàng lâu như vậy, quả thực không thể bỏ mặc nàng.
“Được... Chàng nhớ đừng nuốt lời... “ - Minh Linh kỹ nữ nhu thuận gật đầu, nàng ngoại trừ quá mức lẳng lơ dâm đãng, những thứ khác đều tốt.
“Ha ha, đương nhiên!” - Ác Quỷ Máu cười giảo hoạt, đem Minh Linh lật úp, tiếp tục cùng nàng ân ân ái ái.