Ma Thần Máu

Chương 317: Chương 317: Ta sẽ sớm hồi sinh




Ác Quỷ Máu và Tiểu Bạch vừa về đến động phủ thì nó đột ngột ngã quỵ, khuôn mặt biến thành xám trắng.

“Chàng sao vậy?” – Tiểu Bạch lo lắng đỡ Ác Quỷ Máu đứng dậy.

“Khục… Ta không sao… Vừa nãy chơi hơi lớn… Nghỉ ngơi một lúc sẽ ổn…” – Ác Quỷ Máu uể oải trả lời.

Mặc dù ngoài miệng nó nói như vậy, nhưng bên trong cơ thể lại xuất hiện những biến hóa dị thường, viên Kết Tinh Máu trong trái tim của nó xuất hiện những vết nứt nhỏ, đang không ngừng lan ra với tốc độ chóng mặt, chẳng bao lâu thì sẽ vỡ vụn.

“Để thϊế͙p͙ đưa chàng đi nghỉ.” – Tiểu Bạch dịu dàng đỡ Ác Quỷ Máu đi vào nhà.

Khi cửa phòng khách mở ra thì nàng giật mình khi thấy nhà cửa tan hoang, đồ đạc đều đã vỡ nát, khi nàng đi vào phòng ngủ càng kinh ngạc hơn.

“Minh Vương! Sao ngài ấy lại bị trói như vậy?”

Minh Tuệ nằm trêи sàn nhà, bị trói chặt bởi vô số sợi tơ đỏ, chỉ chừa lại khuôn mặt lộ ra ngoài. Lúc này nàng đã tỉnh lại, nhưng toàn thân không thể cử động, pháp lực cũng bị phong ấn.

“Ha ha, cô ta không đánh lại ta, bị ta trói lại rồi, sẽ không gây nguy hiểm gì.” – Ác Quỷ Máu vừa nói vừa lảo đảo đi lại giường.

Đầu của nó kêu ong ong, hoa mắt chóng mặt, giống như có hàng vạn đốm đỏ đang nhấp nháy trước mắt.

“Bạch Hộ Pháp! Ngươi còn không thả bản vương ra! Có phải là muốn làm phản?” – Minh Tuệ thấy Tiểu Bạch liền dùng thần hồn câu thông, hung hăng đe dọa.

“Đừng thả cô ta! Cứ để cô ta như vậy, chờ ta khỏe lại sẽ xử lý sau.” – Ác Quỷ Máu liền ngăn cản, nhưng vừa nói dứt lời thì nó gục đầu xuống, hôn mê bất tỉnh.

“Phu quân! Phu quân!” – Tiểu Bạch hoảng sợ lay lay Ác Quỷ Máu, thấy hắn còn thở thì hơi yên lòng, nhưng thương thế của hắn vô cùng kỳ lạ, nàng không có cách nào cứu chữa.

“Ngươi còn không chịu cởi trói? Có phải là muốn bản vương đem hai ngươi diệt sát?” – Minh Tuệ tức giận quát to.

“Vâng, thưa Minh Vương.” – Tiểu Bạch vội vã chạy tới, dùng Bạch Liên kiếm cắt những sợi tơ máu, đem Minh Tuệ thả ra.

Mặc dù nàng vô cùng thắc mắc tại sao Minh Tuệ lại trần như nhộng, trêи người không mảnh vải che thân. Nhưng nàng lại không dám hỏi nhiều.

Nữ Minh Vương xinh đẹp liền lấy ra một bộ quần áo khác mặc vào. Ánh mắt nàng nhìn về phía Ác Quỷ Máu, thấy bộ dạng nằm thẳng đơ, vẻ mặt xám trắng của nó làm nàng nhíu mày.

“Xem ra thì mình chẳng cần ra tay thì hắn ta cũng sẽ chết sớm.” – Minh Tuệ nghĩ thầm trong lòng, bỏ qua suy nghĩ giết chết Ác Quỷ Máu.

“Hắn ta vì sao lại trọng thương như vậy?” – Minh Tuệ nhíu mày hỏi, nhìn dáng vẻ bi thương của Tiểu Bạch khiến nàng động lòng từ bi.

“Ca ca oán hận phu quân vì cho rằng chàng dùng tà thuật khống chế thần, nên đã đem thần giấu trong một động phủ bí ẩn dưới mặt đất.”

“Phu quân tìm không được thần, nên đã thi triển cấm thuật đem mặt đất ngàn trượng nhấc bổng lên trời để tìm kiếm, bây giờ bị thần thông phản phệ.” – Tiểu Bạch rơm rớm nước mắt trả lời.

“Xem ra hắn cũng có tình có nghĩa, có thể không màng nguy hiểm cứu người thân.” – Minh Tuệ thầm cho Ác Quỷ Máu một điểm cộng, trong lòng nàng bắt đầu suy nghĩ có nên cứu nó hay không.

“Giá mà sau này phu quân của mình cũng có thể vì mình mà liều mạng, giống như phụ thân vậy.”

Phụ thân của Minh Tuệ là Lục Đạo Minh Đế, một trong những cường giả mạnh nhất Minh Giới, khi ông còn tại vị thì Minh Quốc của ông vô cùng lớn mạnh. Ông vừa là vị vua tốt, vừa là người chồng người cha tốt.

Nhưng đến một ngày cha của Minh Tuệ đột nhiên biến mất. Lúc đó Minh Tuệ vẫn còn rất nhỏ, nàng chỉ thấy mẫu thân khóc lóc buồn bã, mỗi ngày dùng nước mắt rửa mặt.

Sau đó còn dẫn nàng đi cầu xin ông ngoại cứu sống phụ thân. Nhưng U Minh Thần chỉ nói “Hắn đã vào luân hồi, ta cũng không thể đem hắn trở về.” rồi để hai mẹ con nàng trở về.

Theo thời gian trôi qua, Minh Tuệ cũng trưởng thành, tính cách của mẫu thân cũng dần thay đổi, biến thành một người phụ nữ lẳng lơ, cùng nhiều vị Minh Đế Thiên Ma có quan hệ bất chính.

Minh Tuệ thường xuyên vì việc này mà bất hòa với mẫu thân, cuối cùng nàng quyết định rời khỏi Minh Giới, xuống một tiểu thế giới sinh sống.

“Bạch Hộ Pháp, cô có biết lai lịch của hắn ta không? Mục đích hắn tới U Minh Phủ để làm gì? Có liên quan đến lũ phạm nhân không?” – Bỗng Minh Tuệ lên tiếng hỏi.

Trong quá khứ đã từng có nhiều người xông vào U Minh Phủ, họ đều là người thân của tội nhân, kết quả đều bị Minh Tuệ diệt sát.

“Phu quân tự nhận mình là Ác Quỷ Máu đến từ thế giới khác, thần cũng không biết nhiều về thế giới đó, chỉ là thấy nó rất kỳ lạ, khác xa Linh Ma Giới. Còn lý do đến U Minh Phủ là do chàng đi lạc, lần đầu tiên gặp mặt chàng còn phát sinh xung đột với thần và ca ca.”

“Vậy là hắn thực sự đi lạc?” – Minh Tuệ kinh ngạc hỏi, khi Ác Quỷ Máu trả lời nàng cho rằng là hắn xem thường nàng nên mới bịa ra một lý do lố bịch như vậy.

Phải biết U Minh Phủ nằm ở nơi tận cùng Cửu U Minh Địa, phía bên ngoài là những vùng đất chết rộng hàng ngàn dặm, có vô số Minh Thú và các loại quái vật sinh sống. Trừ khi là cố tình tìm đến, còn việc đi lạc tới Địa Phủ là chuyện không thể.

“Phu quân chắc chắn không liên quan đến phạm nhân bị nhốt trong Địa Phủ. Thần vốn định đến gặp người xin từ quan, sau đó cùng phu quân rời đi, chuyển đến nơi khác sinh sống.” – Tiểu Bạch buồn bã nói tiếp.

“Xem ra là ta hiểu lầm, vậy ta sẽ không tính toán chuyện cũ nữa. Ngươi chăm sóc hắn ta cho tốt, đừng để hắn gây ra chuyện xấu gì, nếu không ta sẽ đem hắn giết chết. ” – Minh Tuệ điềm tĩnh trả lời, nhưng vẫn không quên đe dọa.

Bỗng cơ thể Ác Quỷ Máu giống như là bốc cháy, da thịt trở nên đỏ bừng thô ráp, có những điểm sáng màu đỏ lấp lánh thoát ra từ cơ thể của nó.

“Phu quân! Chàng sao vậy?” – Tiểu Bạch lo lắng hỏi.

“Ta không sao… Chỉ là rất nóng… Một lúc nữa sẽ ổn…” – Ác Quỷ Máu trả lời, âm thanh của nó trở nên vô cùng kỳ lạ, giống như không phải phát ra từ cổ họng mà là từ linh hồn.

“Chàng đợi thϊế͙p͙ một lát, thϊế͙p͙ sẽ trở lại ngay.” – Nói xong Tiểu Bạch đi ra phía sau động phủ, muốn lấy một chiếc khăn ướt đắp lên trán Ác Quỷ Máu, dù biết chẳng tác dụng gì, nhưng có lẽ sẽ khiến hắn dễ chịu hơn.

“Thê tử, nàng đừng đi…” – Ác Quỷ Máu với tay muốn kéo Tiểu Bạch lại, nhưng nàng đã đi mất.

Bỗng cơ thể Ác Quỷ Máu co giật, nó ngồi bật dậy phun ra một ngụm máu, bên trong có lẫn những mảnh đá vỡ vụn màu đỏ.

Viên kết tinh trong cơ thể nó đã vỡ vụn hoàn toàn. Sau khi phun những mảnh vụn ra ngoài, Ác Quỷ Máu lại nằm ngay đơ trêи giường, lúc này da thịt nó chuyển thành màu xám trắng, trông hệt như một xác chết.

“Này! Ngươi còn sống chứ?” – Minh Tuệ bị Ác Quỷ Máu làm cho kinh hãi.

“Qua xem thử một chút vậy.” – Nàng tiến tới gần Ác Quỷ Máu, đặt tay lên trán của nó, sử dụng thần thức thẩm thấu vào bên trong cơ thể để quan sát tình trạng sức khỏe, nhưng càng quan sát thì lông mày nàng càng nhíu chặt.

“Tệ đến mức này sao? Loại thần thông gì lại phản phệ ghê gớm như vậy?” – Thương thế của Ác Quỷ Máu khiến Minh Tuệ thảng thốt.

Nếu bình thường cơ thể Ác Quỷ Máu giống như một đồng bằng màu mỡ, viên kết tinh là nguồn nước đem phù sa màu mỡ đi khắp cơ thể. Thì bây giờ cơ thể hắn một mảnh khô cằn, kết tinh vỡ nát khiến nguồn nước biến mất. Máu của hắn liên tục hóa thành năng lượng thoát ly khỏi cơ thể. Những đồng bằng màu mỡ dần trở nên khô cằn, đất đai phì nhiêu biến thành đất chết, rồi lại biến thành sa mạc.

Máu thịt của Ác Quỷ Máu dần trở nên nứt nẻ, hóa thành những hạt cát nhỏ rơi lả tả.

Nhưng trong tình trạng này Ác Quỷ Máu đột ngột vươn hai tay về phía trước, đem Minh Tuệ ôm chặt.

Đôi môi thô ráp của nó liền áp lên môi nàng, tham lam ngấu nghiến.

“Ngươi!” – Minh Tuệ sững sờ, nàng hoàn toàn không kịp trở tay, phải vài giây sau nàng mới lấy lại tinh thần.

“Ghê tởm! Chết đến nơi còn háo sắc!” – Vị Minh Vương xinh đẹp đùng đùng nổi giận, khuôn mặt nàng đỏ bừng, thậm chí có thể thấy một tia khói bay lên từ đầu tóc nàng.

“Chát!” – Nàng thẳng tay giáng một chưởng vào người Ác Quỷ Máu, đem nó đánh gục. . Truyện Mỹ Thực

Cú chưởng khiến thân thể chằng chịt vết nứt của Ác Quỷ Máu vỡ toác ra một cái rãnh lớn, nhưng bởi vì máu trong cơ thể nó đều đã hóa thành năng lượng, nên chẳng có chút máu nào chảy ra.

“Phu quân!” – Tiểu Bạch vừa quay lại thì thấy Ác Quỷ Máu trông như xác khô, thê thảm gấp mấy lần khi nãy, chiếc khăn ướt cũng ngay lập tức rơi xuống đất.

“Chàng đừng chết!” – Nàng thét lên đầy đau đớn, chạy lại ôm Ác Quỷ Máu.

“Minh Vương đại nhân, sao ngài lại hại phu quân của thần, chàng đâu gây ra tội ác gì?” – Tiểu Bạch oán hận nhìn Minh Tuệ hỏi.

Bỗng một cánh tay thô ráp chạm vào khuôn mặt đẫm lệ của Tiểu Bạch, giúp nàng lau nước mắt, sau đó ôm chặt lấy nàng.

“Nàng đừng lo, một lát nữa ta sẽ hồi sinh thôi.” – Ác Quỷ Máu thều thào nói, vừa dứt lời nó gục đầu vào người Tiểu Bạch ngất đi.

“Chẳng lẽ vừa nãy là do hắn lầm mình với Bạch Hộ Pháp nên mới ôm mình? Nếu là vậy thật thì mình hơi quá tay rồi.”

Tình trạng của Ác Quỷ Máu đã rất tồi tệ, một chưởng kia của Minh Tuệ giống như cọng rơm cuối cùng, đem nó đè chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.