“Ta nghĩ cái không gian này không phải là nằm trong chiếc nhẫn. Cái nhẫn của cô giống như một cánh cổng không gian hơn, còn nơi này có lẽ là một nơi nào đó ở Thiên Ma Giới.”
Ác Quỷ Máu dẫn Thiên Hương đi ra khỏi cung điện, nó bắt đầu có dự cảm không lành.
“Vậy chúng ta nên rời khỏi đây đúng không?” - Thiên Hương lo sợ hỏi.
“Chắc chắn sẽ có nguy hiểm, nhưng bao giờ nó xuất hiện thì chúng ta mới rời đi. Giờ tiếp tục khám phá nơi này là được.”
Ác Quỷ Máu vừa nói vừa dẫn Thiên Hương đi ra phía hậu viện, nơi này giống như là lăng tẩm của một vị nữ vương.
Bên trong lăng tẩm có một hồ nước đỏ rực, nhưng may mắn bên trong cũng không phải là dung nham mà là một loại hỏa thuộc tính linh thủy.
“Lưu Ly Ôn Tuyền!” - Thiên Hương reo lên.
Linh thủy dưới hồ sáng óng ánh, nhiệt lượng khiến hơi nước bốc lên nghi ngút.
“Hừm... Đem cái hồ này về bí cảnh mới được.” - Ác Quỷ Máu thọc tay xuống hồ nước.
Bên trong bí cảnh của nó đã có một cái băng linh tuyền, bây giờ lại thêm một hồ nước nóng sẽ rất tuyệt, có thể cùng mấy cái thê tử ngâm mình cũng là một loại phúc phần.
Trong lòng Ác Quỷ Máu liền mơ mơ màng màng, lơ đễnh mất một lúc.
“Tiền bối... Tiền bối... Ngài không sao chứ?” - Thiên Hương thấy Ác Quỷ Máu thất thần liền hỏi.
“Hắc! Không có! Cái hồ nước này hay thật đấy! Vậy mà có thể ảnh hưởng tâm tình của ta.” - Ác Quỷ Máu ho khan, thở ra một loại khói độc màu đỏ từ trong mũi, lúc này hai mắt của nó mới thanh tĩnh lại.
“Lưu Ly Thủy là một trong mười loại linh thủy kỳ lạ nhất trong trời đất, có thể mê hoặc lòng người, rơi vào trạng thái giống như say rượu, tiền bối cẩn thận một chút.” - Thiên Hương lên tiếng nhắc nhở.
Ác Quỷ Máu liền dẫn nàng đến khu vực khác, nơi này chủ yếu là phòng ốc nghỉ ngơi của cung nữ, đồ đạc bên trong nhiều thứ vẫn còn nguyên vẹn, nhiều thứ đã biến thành tro bụi.
Thiên Hương thử lục lọi tủ quần áo, phát hiện vài bộ nghê thường tiên y đỏ rực bên trong, nàng nhân lúc Ác Quỷ Máu không chú ý liền giấu chúng vào trong túi trữ vật. Trong mắt nàng mấy bộ váy áo này chính là cực phẩm phòng ngự pháp bảo.
“Hừm... Chỗ này rất lâu rồi không có người.” - Ác Quỷ Máu đưa ra nhận định.
“Có lẽ trong này không có truyền thừa gì đâu, chỉ là một cái tẩm cung bị bỏ hoang của Hỏa Thiên Ma.”
“Nhưng dù gì cũng đã đến đây, để ta đưa cô đi xem nốt mấy chỗ còn lại.”
Ác Quỷ Máu lại dẫn Thiên Hương rời khỏi khu vực tẩm cung, đi về phía hậu hoa viên.
Bên trong sân vườn trồng vô số hỏa thuộc tính linh thảo, cây nào cũng đã trồng vô số năm, chết đi mọc lại không biết bao nhiêu lần.
Ác Quỷ Máu tùy tiện giơ tay vào không gian, cách không chụp lấy một quả màu đỏ giống như trái lê.
“Cho cô!” - Ác Quỷ Máu ném quả đỏ cho Thiên Hương, còn mình thì hái thêm một trái nữa.
Trái lê vừa đưa lên miệng cắn một miếng thì nước hoa quả đã chảy ra, vừa ngọt vừa ấm. Nuốt xuống bụng liền cảm thấy tinh thần sảng khoái. Chỉ là một lúc sau Ác Quỷ Máu lại cảm thấy trong bụng xuất hiện một làn lửa nóng bỏng, khiến nó phải mở miệng phun ra ngoài.
Từ trong miệng nó phun ra một luồng lửa dài đến ba trượng, khiến không khí bị đốt đến mức uốn cong.
“Tiền bối... Đây là Chu Quả! Ngài phải phối hợp với thủy thuộc tính linh thảo luyện chế nó thành song thuộc tính hỏa thủy đan dược thì mới có thể sử dụng.” - Thiên Hương có chút sợ hãi nhìn Ác Quỷ Máu, Chu Quả vào bụng sẽ hóa thành ngọn lửa ba ngàn độ, vậy mà cái tên này không hề hấn gì.
“Thì ra là vậy... Ha ha...” - Ác Quỷ Máu vừa cười vừa nhả khói từ lỗ mũi, nó bị lủng kiến thức vô cùng nghiêm trọng về tài nguyên tu luyện.
“Dù sao cũng không có truyền thừa, mấy thứ này tùy cô muốn lấy bao nhiêu thì lấy. Ta cũng không phải kẻ keo kiệt, nhưng cô nên nhớ kẻ ăn xin thì không ai chú ý, nhưng kẻ ăn xin mà lượm được vàng thì mạng sống khó giữ. Cô nếu lòng tham quá lớn sẽ tự chuốc lấy họa.”
“Tiểu nữ hiểu rõ.” - Thiên Hương khẽ gật đầu.
Nàng chậm rãi lấy ra công cụ hái thuốc, đào luôn gốc rễ của mấy bụi hoa cỏ cho vào những hộp ngọc nàng mang theo.
Ác Quỷ Máu cũng không để tâm đến Thiên Hương, nó bắt đầu đi vòng vòng xung quanh hòn đảo, thỉnh thoảng lại cắt tay nhỏ máu xuống dưới nền đất. Nơi này năng lượng hỏa thuộc tính vô cùng dồi dào, dễ dàng cung cấp cho ma trận máu vận chuyển.
Sau vài giờ đồng hồ Ác Quỷ Máu đã lắp đặt hoàn tất ma trận máu, cái hòn đảo này cũng không quá rộng lớn, nếu tính luôn cả biển dung nham bao quanh hòn đảo thì mới bằng bí cảnh của nó.
“Hắc hắc, lại thêm một mảnh đất vô chủ, nếu tìm được mười cái bí cảnh như vậy thì ta sẽ sớm khôi phục cảnh giới Quỷ Thần.” - Ác Quỷ Máu vui vẻ cười lớn.
Sức mạnh của một vị Ma Thần liên quan chặt chẽ đến thế giới họ sở hữu, thế giới càng lớn, năng lượng bên trong càng nhiều thì quyền năng sẽ càng mạnh mẽ.
Ác Quỷ Máu dự định sẽ tích lũy năng lượng, một khi đủ mạnh sẽ đem vị nữ thần vô danh của Linh Ma Giới đánh gục, đem nàng thu vào hậu cung, đồng thời đoạt luôn quyền kiểm soát Linh Ma Giới.
Sau đó nó có thể nhảy lên thượng giới, lại đem vài cái thế giới nuốt chửng, như vậy sẽ rất nhanh sở hữu một vũ trụ, khôi phục được quyền năng của một vị Chúa Quỷ. Việc này sẽ chỉ cần vài ngàn năm là có thể hoàn thành, còn muốn tự mình xây dựng một vũ trụ hoàn toàn mới thì ít nhất cũng cần thời gian hàng tỷ năm.
Khi Ác Quỷ Máu trở về khu vực hoa viên kiêm dược điền thì Thiên Hương đã thu thập được hơn trăm gốc dược liệu, hộp to hộp nhỏ bày la liệt trên đất.
“Khục... Lá gan của cô cũng thật lớn, không sợ lấy nhiều như vậy sẽ no bể bụng sao?” - Ác Quỷ Máu lên tiếng châm chọc.
“Tiểu nữ chỉ cần lấy hết mấy bụi cây này trở về Ngũ Ma Tông sẽ bế quan vạn năm, không trở thành Độ Kiếp kỳ tu sĩ tuyệt đối sẽ không ra khỏi cửa. Như vậy cũng không sợ bị kẻ ác giết người cướp của. Ngược lại nếu lấy quá ít, chưa tu đến Độ Kiếp kỳ lại phải ra ngoài tầm bảo, như vậy tỉ lệ vẫn lạc sẽ cao hơn nhiều.” - Thiên Hương gương mặt đỏ lên, nàng vội vàng giải thích cho hành động tham lam của mình.
Ác Quỷ Máu nghe xong liền suy nghĩ một lúc, thấy nàng nói cũng có lý, thà liều mạng một lần mà đạt được mục đích to lớn, còn hơn vất vả cả đời mà chẳng được gì.
“Hắc hắc, ta cũng chỉ là muốn tốt cho cô. Nếu cô đã lựa chọn con đường của mình thì ta cũng không can thiệp. Hai món này cho cô bảo mệnh, bình thường đừng để lộ ra ngoài.” - Ác Quỷ Máu ném cho Thiên Hương một thanh tiểu kiếm và một viên linh châu màu hỏa hồng, cả hai đều là cực phẩm pháp bảo.
“Tiền bối... Cái này cho tiểu nữ thật sao?” - Thiên Hương sửng sốt hỏi, nàng chỉ có tu vi Pháp Tướng hậu kỳ, pháp bảo chỉ là một thanh trung phẩm phi kiếm, ngay cả thượng phẩm pháp bảo nàng cũng chỉ có thể thấy trong mơ, còn việc sở hữu cực phẩm pháp bảo nàng chưa bao giờ nghĩ đến.
“Quá... Quá quý giá rồi... Tiểu nữ không dám nhận.” - Thiên Hương lắp bắp nói, đem hai món pháp bảo trả lại cho sắc quỷ.
“Được rồi! Đừng giả vờ nữa! Hai thứ này cô cầm đi. Cô ôm nhiều linh dược lại đào thêm một đống khoáng thạch, nếu không có vũ khí sắc bén thì sao bảo vệ được tài vật.”
“Sau này nếu thực sự bị người truy sát thì trốn đến Thiên Ma Cung, Vạn Quỷ Tông, Âm Dương Tông, Diệu Âm Lâu hoặc Thủy Linh Kiếm Môn, nói là cô quen biết với Ác Quỷ Máu. Lúc đó mấy nữ nhân của ta sẽ che chở cho cô.”
“Nếu cô đã thu thập xong xuôi thì ta đưa cô rời khỏi đây, còn ta vẫn có việc cần phải làm.” - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói.
Thiên Hương mặc dù vẫn muốn lấy thêm một ít thảo dược, nhưng nàng cảm thấy Ác Quỷ Máu đã không kiên nhẫn, lại thêm việc nó vừa cho nàng hai món pháp bảo, bây giờ nấn ná ở lại sẽ không hợp lý.
“Cảm tạ tiền bối, tiểu nữ đã thu thập xong xuôi.” - Thiên Hương thu toàn bộ hộp ngọc và mấy khối khoáng thạch hỏa thuộc tính vào túi trữ vật, sau đó hướng về phía Ác Quỷ Máu hành lễ.
Sắc quỷ vung tay lên xé rách không gian, đem Thiên Hương ném vào trong thế giới của nó.
“Cô ở đây một thời gian, xong việc ta thả cô ra.”
Thiên Hương ngơ ngác nhìn không gian xa lạ xung quanh, nơi này đẹp như tiên cảnh, năng lượng dồi dào. Nhưng đối với nàng lại hoàn toàn xa lạ.
“Tiền bối... Ta...” - Thiên Hương vội vàng la lớn, nhưng cổng không gian chỉ mở ra chưa đến ba giây đã đóng lại.
Ác Quỷ Máu mặc kệ nàng la hét, nó cũng không có cách nào câu thông với Linh Ma Giới khi đang ở một thế giới khác, muốn trở về bắt buộc phải dùng bí cảnh làm cầu nối.
“Hỗn Nguyên Ác Quỷ - Ác Quỷ Máu biến hình!” - Nó rít lên bằng quỷ ngữ, thân thể biến thành một con quái vật cao hơn ba mươi trượng.
Miệng nó há hốc ra, đem năng lượng hỏa thuộc tính bỏng cháy xung quanh hút vào bên trong, trong phút chốc nó biến cơ thể mình thành một cái máy lọc và chuyển hóa năng lượng.
Năng lượng sau khi hấp thụ bị nó chuyển hóa thành năng lượng máu phiêu tán ra bên ngoài. Việc này diễn ra rất chậm, sau nửa ngày trời thì khu vực trăm trượng xung quanh nó đều biến thành màu đỏ.
Lúc này Ác Quỷ Máu mới dừng lại, bắt đầu điều khiển ma trận máu thay thế nó thực hiện quá trình thôn phệ và chuyển hóa năng lượng.
Gạch đá dưới chân nó sau khi bị năng lượng máu ăn mòn liền hóa thành màu đỏ đậm, trở thành một loại khoáng thạch mang hai thuộc tính lửa và máu.
Đám mây máu mặc dù được ma trận máu khuếch đại, nhưng tốc độ ăn mòn vẫn rất chậm, một phút chỉ lan ra được thêm chưa đến một trượng, theo tính toán của Ác Quỷ Máu thì cần hai tuần đến hai tháng để hoàn toàn nuốt chửng cái bí cảnh này.
Thời gian chậm rãi trôi qua, khung cảnh vắng lặng nhưng tươi đẹp. Ác Quỷ Máu cũng không cần phải tiếp tục điều khiển mà để cho ma trận máu tự vận hành, còn nó thì bắt đầu đi khám phá bí cảnh.
Có rất nhiều thứ trước mặt Thiên Hương nó không tiện làm, chẳng hạn như đi lục lọi đồ đạc trong phòng Hỏa Thiên Ma.
Ác Quỷ Máu đi đến một nơi trống không bên trong lăng tẩm, nơi này nhìn từ bên ngoài chỉ là một bức tường được trang trí đẹp mắt.
Ác Quỷ Máu đi sát lại bức tường, dùng tay gõ gõ tìm kiếm. Cuối cùng nó dừng lại ở một nơi chẳng có gì đặc biệt, dùng tay đâm mạnh vào trong tường. Bàn tay của nó vậy mà xuyên qua một cách dễ dàng, phía trước chỉ là ảo ảnh, nơi nó đâm tay vào là chốt mở khóa cửa phòng.
Nó chậm rãi kéo cánh cửa sang một bên, ảo ảnh hình bức tường lóa lên rồi vỡ vụn, hiển thị khung cảnh thực sự bên trong.