Sắc quỷ nghe mấy nữ nhân tranh cãi về mình thì chỉ phì cười. Nó đương nhiên không phải cái gì Thiên Mệnh Chi Tử, cũng chẳng đại năng chuyển thế. Nó chính là Ác Quỷ Diệt Vong, một sinh vật đi đến đâu thì tai họa ngập đầu đến đấy.
“Các con trở về phòng trước đi! Vi sư có chuyện cần nói riêng với Tà Huyết.” - Bạch Hạ phất tay đem mấy nữ đệ tử đuổi đi.
“Vâng, bọn con cáo lui.” - Năm vị sư tỷ đồng thanh nói, từng người một đi ra khỏi phòng, Bạch Yên trước khi đi còn cẩn thận đem cửa phòng đóng lại.
Bạch Hạ đem trận pháp trong phòng mở ra trận pháp trong phòng, tránh sự dòm ngó của người khác.
“Tà Huyết! Giờ ngươi nói thật cho vi sư biết ngươi dùng thủ đoạn gì để chiến thắng.” - Hồng Vận vẻ mặt nghiêm trang hỏi, toàn thân phát ra uy áp của Độ Kiếp hậu kỳ đại năng, hung hăng ép lên người Ác Quỷ Máu.
“Sư phụ, là bọn họ tự mình xảy ra vấn đề, ta làm sao biết được.” - Sắc quỷ vờ vịt trả lời, gương mặt tỏ ra ngây thơ vô số tội.
“Không! Ngươi nhất định biết!” - Bạch Hạ nghiêm mặt nói.
“Bạch Hạ thân yêu, mỗi người đều có bí mật riêng, nàng cần gì phải tra hỏi ta như vậy.” - Ác Quỷ Máu hạ giọng, nó tiến lại gần giường muốn đem mỹ nhân ôm lấy.
“Ngưng! Ta bây giờ là sư phụ của ngươi!” - Bạch Hạ đưa tay ngăn cản.
Nhưng sắc quỷ thân pháp nhanh hơn nàng nhiều, nó khẽ lách tay tránh khỏi tay của Bạch Hạ, sau đó liền ôm lấy nàng.
“Phải, nàng là sư phụ của ta, nhưng bây giờ đâu có ai ở đây.”
“Không có ai thì ta vẫn là sư phụ của ngươi!” - Bạch Hạ tức giận quát, cái tên này ngày càng không xem nàng ra gì.
Ác Quỷ Máu cảm thấy mỹ nhân là thực sự tức giận, nó cũng không trêu đùa nàng nữa, chỉ trầm lặng suy tư.
“Vậy nàng thực sự muốn biết bí mật của ta, nó rất là đáng sợ đó, thậm chí là phá hỏng mối quan hệ hiện tại giữa ta với nàng.” - Ác Quỷ Máu hai mắt biến thành màu đỏ, giọng nói cũng trở nên kỳ lạ.
Thân thể Bạch Hạ run lên, một sự bất an dâng lên trong lòng nàng. Tên đệ tử của nàng giống như đã biến thành một người khác, một thứ gì đó mạnh mẽ và đáng sợ vô cùng.
“Nàng thực sự muốn biết sao?” - Ác Quỷ Máu nở nụ cười quỷ dị.
Bạch Hạ vội vàng lắc đầu, sợ sệt lui vào góc giường.
“Hắc hắc, ta chỉ đùa với nàng một chút, dù sao sớm muộn gì cũng phải nói cho nàng biết thân phận của ta.”
Ác Quỷ Máu khẽ cười, sau lưng nó xuất hiện hư ảnh của một sinh vật cao ba mươi trượng, toàn thân đỏ rực như máu. Hư ảnh Ác Quỷ đang cùng rất nhiều loại quái vật khác vật lộn chém giết, toàn thân nó nhuốm đầy máu tươi. Khí tức trên người Ác Quỷ Máu càng ngày càng tăng, vọt thẳng đến Độ Kiếp kỳ đỉnh phong, sau đó vẫn tiếp tục điên cuồng tăng lên.
“Thiên... Thiên... Ma... Đại... Nhân...” - Bạch Hạ lắp bắp, Thập Đại Thiên Ma là thần linh mọi chủng tộc Cổ Ma tôn thờ.
Bản thân nàng họ Bạch, thần linh của nàng là Bạch Thiên Ma. Nhưng trong mười vị Thiên Ma thì Huyết Thiên Ma cũng vô cùng nổi tiếng, nên nàng vừa nhìn là có thể nhận ra ngay.
“Khục... Ta gọi là Ác Quỷ Máu, hình dạng của ta cùng Huyết Thiên Ma rất giống nhau nên nàng nhầm lẫn là bình thường, nhưng ta không phải là hắn.”
“Nàng xem, trên đầu ta có ba cái sừng, phía sau lưng có một cặp cánh. Còn tên Huyết Thiên Ma kia không có.”
Ác Quỷ Máu chỉ chỉ tay vào hư ảnh Ác Quỷ sau lưng.
Bạch Hạ nghe vậy liền nhìn kỹ lại, đúng là rất giống nhưng so với mấy bức tượng Huyết Thiên Ma vẫn có chút khác biệt.
“Ác Quỷ Máu đại nhân, thần thiếp không biết thân biết phận của ngài, thường ngày hay nói điều bất kính, xin ngài lượng tình tha thứ.” - Bạch Hạ khẽ cúi người.
Trong đầu nàng nhớ đến việc cứ liên mồm gọi Ác Quỷ Máu là tiểu tử thối, thỉnh thoảng lại la mắng hắn. Việc này khiến nàng run lên, nàng vậy mà lại thu một vị đại năng làm đệ tử, việc này quá mức khó tin.
“Ta không để tâm đâu, ngược lại ta còn thấy như vậy rất thú vị, sáng làm sư phụ tối làm tình nhân, nàng không thấy rất vui sao?” - Ác Quỷ Máu đem hư ảnh sau lưng xóa bỏ, khí tức trên người suy giảm trở về Pháp Tướng kỳ.
“Ta hy vọng nàng có thể thay ta giữ bí mật chuyện này, ta không muốn mối quan hệ giữa chúng ta bị đổ vỡ, nàng hiểu chứ?” - Ác Quỷ nghiêm giọng hỏi.
Bạch Hạ khẽ gật đầu, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
“Bạch Hạ thân yêu, nàng cần gì phải sợ ta như vậy, ta cũng đâu có ăn nàng. Mau tới đây, hôm nay ta với nàng song tu kiểu mới.” - Ác Quỷ Máu dùng giọng nói ôn nhu dụ dỗ.
Bạch Hạ giống như bị thôi miên, chủ động tiến lại gần, kết quả liền bị Ác Quỷ Máu đè xuống giường, đem quần áo trên người nàng cởi sạch.
“Song tu gì chứ? Chàng lúc nào cũng chỉ muốn chơi thiếp.” - Mỹ nhân hờn dỗi nói.
Ác Quỷ Máu liền cùng mỹ nhân ân ái vui vẻ.
Sau khi xong xuôi nó để Bạch Hạ nằm trên người mình, chậm rãi cùng nàng nói chuyện.
“Bạch Hạ thân yêu, chẳng lẽ nàng không có song tu đạo lữ sao? Vì sao ta không bao giờ thấy hắn đến thăm nàng.” - Ác Quỷ Máu vờ như lơ đễnh hỏi.
Mỹ nhân nửa tỉnh nửa mơ, nghe vậy liền trả lời.
“Trước kia thì có, nhưng hắn vận khí không tốt, trong một lần ra ngoài tầm bảo đã không bao giờ trở về, đến nay đã hơn ba vạn năm.” - Giọng nói của nàng có mấy phần buồn bã, giống như đang nhớ lại quá khứ.
“Nàng xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ không có ai để ý đến nàng sao? Nếu là ta thì nhất định sẽ hỏi cưới nàng. Hơn nữa công pháp nàng tu luyện cần có người song tu đúng không? Nàng thường song tu với ai vậy?” - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói.
“Tam trưởng lão đối với thiếp rất tốt, thường xuyên tự mình đến bái phỏng tặng lễ vật. Vì vậy thiếp thỉnh thoảng cùng hắn tu luyện, nhưng cũng không có ý định cùng hắn kết làm đạo lữ. Ngoài ra còn có tông chủ, trước kia khi hắn còn là Thượng Tọa Đệ Tử thiếp từng ái mộ hắn, nhưng tông chủ là người không màng nữ sắc, cùng các nữ trưởng lão song tu cũng chỉ vì công pháp bắt buộc. Bây giờ cả tam trưởng lão và tông chủ đều đã bế quan chờ Thiên Kiếp phủ xuống. Ngay cả thiếp cũng vậy, vốn dĩ là đã bế quan một vạn năm, nếu không phải vì Bạch Yên thì cũng không ra khỏi viện.”
Ác Quỷ Máu nghe xong thì khẽ gật đầu, âm thầm ghi tên tông chủ và tam trưởng lão vào danh sách đen.
“Vậy đại trưởng lão thì sao? Vì sao nàng không cùng hắn song tu?”
“Đại trưởng lão? Cái tên đó danh tiếng rất xấu, nữ đệ tử cùng hắn có giao tình tu vi đều rơi vào trạng thái trì trệ không tiến, ai cũng biết hắn tu luyện Thải Bổ Thuật, nhưng bởi vì chưa bao giờ làm hại đến tính mạng đệ tử nên không thể kết tội hắn.”
“Mấy vạn năm gần đây hắn cũng bế quan không ra khỏi cửa, thỉnh thoảng chỉ phái đạo lữ và pháp thân ra ngoài làm việc. Thiếp cùng hắn không có giao tình, cũng không thích cách làm việc của hắn, đương nhiên sẽ không cùng hắn song tu.”
“Như vậy rất tốt, nàng là nữ nhân của ta, về sau không được cùng cái khác nam nhân qua lại. Nàng hiểu không?” - Ác Quỷ Máu vuốt ve gương mặt của Bạch Hạ, dùng ánh mắt nói cho nàng biết hàm ý của nó.
“Thiếp hiểu, sau này trong lòng thiếp chỉ có chàng.” - Bạch Hạ gật đầu.
“Như vậy rất tốt, ta biết ước nguyện của nàng chính là có thể phi thăng thượng giới. Bao giờ ta rời khỏi Linh Ma Giới sẽ mang nàng theo, hoàn thành giấc mơ của nàng. Còn khoảng thời gian này nàng tiếp tục chăm chỉ tu luyện, những việc ta làm đừng quá để tâm. Nàng hiểu chứ?” - Ác Quỷ Máu lại hỏi tiếp.
“Chàng sẽ không gây tổn hại cho Âm Dương Tông chứ?” - Bạch Hạ lo lắng hỏi.
“Thành thật mà nói, ý định ban đầu của ta chính là diệt Âm Dương Tông.” - Ác Quỷ Máu thẳng thắn trả lời.
Thân hình mỹ nhân run lên, ánh mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
“Ha ha, nàng yên tâm, ta đã thay đổi ý định của mình. Ta cảm thấy nơi này rất tốt, có một cái sư phụ và mấy người sư tỷ xinh đẹp. Các nàng đối với ta tốt như vậy, ta cũng không thể hủy diệt nhà của các nàng.”
“Nhưng có một vài tên cùng ta có thù oán, Ác Quỷ Máu ta sẽ không để cho chúng sống. Nàng hiểu chứ?” - Ác Quỷ Máu nở nụ cười độc ác.
“Thiếp hiểu...” - Bạch Hạ lại khẽ gật đầu, nàng không có cách nào chống lại Ác Quỷ Máu, không dám chống lại nó, cũng không muốn chống lại nó.
“Ngoan... Mấy thứ này cho nàng.” - Ác Quỷ Máu thấy Bạch Hạ trở nên nghe lời, liền lấy ra rất nhiều bình to lọ nhỏ đưa cho nàng.
“Bên trong đều là đan dược tăng tiến tu vi, nàng có thể tự mình sử dụng, cũng có thể ban cho mấy vị sư tỷ. Tư chất của bọn họ đều rất tốt, chỉ là tính cách lương thiện không dám cùng người tranh đấu, cho nên tài nguyên tu luyện thiếu thốn. Có lẽ với số đan dược này họ sẽ rất nhanh đột phá Độ Kiếp kỳ.”
Bạch Hạ đem mấy lọ đan dược mở ra, mùi thuốc thơm liền tràn ngập cả gian phòng. Bên trong đều là những loại đan dược nàng khao khát từ lâu, giá trị hàng chục vạn ma thạch.
“Cái này quá quý giá, thiếp không dám nhận. “ - Bạch Hạ vội vàng đưa trả lại cho Ác Quỷ Máu, nàng từ khi nhận nó làm đệ tử còn chưa tặng nó một lọ đan dược, việc này vẫn khiến nàng áy náy.
“Nàng lo gì chứ, mấy thứ này ta có rất nhiều. Thỉnh thoảng lại có vài tên không biết tốt xấu lởn vởn trước mặt ta, kết quả là ta lại có thêm rất nhiều thứ đồ linh tinh.”
“Bây giờ nàng nghỉ ngơi đi, ta cùng mấy vị sư tỷ đi thi đấu.” - Ác Quỷ Máu đặt Bạch Hạ nằm xuống giường, giúp nàng đắp chăn, còn nó thì đi ra khỏi cửa.
“Sư đệ! Sư phụ không làm gì đệ chứ?” - Hồng Vận lo lắng hỏi, nàng đã đứng ở bên ngoài suốt cả đêm.
“Không có gì cả, sư phụ chỉ nhắc nhở đệ vài thứ, nói sau này nên tiết chế lại, không đem tiền tài ra khoe.”
“Nhưng sư tỷ vì sao không trở về phòng mà lại ở đây?” - Ác Quỷ Máu lấy ra một chiếc chăn mỏng từ trong không gian, khoác lên người Hồng Vận.
“Ta lo lắng cho đệ, sư phụ đối với môn hạ đệ tử rất nghiêm khắc. Lần trước tỷ chểnh mảng việc tu luyện, liền bị sư phụ phạt quỳ ba tháng.”
Ác Quỷ Máu nghe vậy thì khẽ nhăn mặt.
“Sư phụ làm vậy cũng là vì lo cho nàng, nàng trở về phòng nghỉ ngơi đi, nếu không sẽ không đủ sức thi đấu.” - Ác Quỷ Máu an ủi Hồng Vận, lại lấy ra một lọ đan dược đưa cho nàng.
“Sư đệ không đi với tỷ sao?”
“Ta có chút việc cần chuẩn bị cho cuộc thi.” - Ác Quỷ Máu vừa nói vừa lấy áo choàng tàng hình khoác lên người, thân hình liền biến mất, bỏ mặc vị sư tỷ đứng ngẩn người.