Ma Thần Máu

Chương 254: Chương 254: Yến tiệc




Bên trong Hỏa Hồ cung là một đại sảnh, có rất nhiều hồ ly lớn nhỏ với bộ lông đỏ mềm mượt như nhung.

Chúng dùng cái đầu nhỏ xíu mềm mượt cọ cọ vào chân tôi lấy lòng.

“Dễ thương quá!” - Long Nữ liền bế một tiểu hồ ly lên, dùng tay vuốt ve nó.

“Bé con thật dễ thương, khi lớn lên chắc chắn sẽ thành một hồ ly tinh xinh đẹp.” - Long Nữ vừa nói vừa liếc mắt nhìn tôi.

Tiểu hồ ly được khen thì rất vui vẻ, cọ cọ đầu vào người Long Nữ.

“Da thịt sẽ rất non mềm, ăn chắc chắn rất ngon.” - Đột nhiên Long Nữ nói với giọng kỳ lạ, khiến tiểu hồ ly sợ hãi run rẩy.

“Ha ha, Long Nữ chỉ đùa thôi, mọi người đừng quan tâm.” - Tôi vội vàng cười lớn, hy vọng không ai để ý những gì Long Nữ nói.

Tôi ôm lấy tiểu hồ ly đặt nó xuống đất, rồi kéo Long Nữ lại gần mình, không để nàng bày trò nghịch ngợm nữa.

Mấy tiểu hồ ly đi lại gần Hỏa Túc và Thi Thi lấy lòng bọn họ.

Bên trong đại sảnh còn có một bức tượng một con hồ ly hơn mười mét, toàn thân bốc cháy đỏ rực, trông rất giống hình thái hồ ly của Hồ Mị.

“Cám ơn Tổ Mẫu đại nhân đã che chở cho bổn tộc.” - Bảy nữ hồ ly bắt đầu tế bái bức tượng, những con hồ ly nhỏ cũng bắt chước làm theo.

Sau một lúc họ bắt đầu hát bằng ngôn ngữ Hỏa Hồ tộc, nghe cũng rất lạ tai, lũ hồ ly nhỏ i a i a liên tục.

Nhìn mấy cái đầu nhỏ xíu của chúng đu đa đu đưa qua lại trông rất đáng yêu.

“Một lần nữa tiểu nữ xin đa tạ các vị ân nhân đã giúp đỡ bổn tộc vượt qua tai kiếp, xin hãy xem đây là nhà của các vị.” - Hồ Mị mỉm cười nói, mời chúng tôi đi sang một căn phòng khác nhỏ hơn.

Bên trong phòng này bày sáu bàn.

“Thật xin lỗi, phiền bốn vị đợi một lát.”

Hồ Mị vỗ vỗ tay, liền xuất hiện thêm bốn chiếc bàn nữa.

“Mời quý vị ngồi, thức ăn sẽ rất nhanh được mang lên.” - Hồ Mị tươi cười nói, sau đó nàng ngồi lên chiếc bàn ở vị trí cao nhất.

Những nữ hồ yêu khác cũng ngồi xuống.

Sau một lúc rất nhiều tiểu hồ ly có bộ lông rực rỡ đem mười một đĩa trái cây trên đầu xuất hiện. Chúng đặt xuống mỗi bàn một đĩa, rồi ngồi luôn xuống bên cạnh.

“Tại sao lũ Liệt Nham Hổ lại tấn công các cô vậy?” - Tôi vừa bóc trái cây cho Thi Thi và Long Nữ vừa hỏi Hồ Mị.

“Việc này là do lỗi của tiểu nữ, là hồng nhan họa thủy.” - Hồ Mị thở dài.

“Trong một lần cùng mấy vị tỷ muội ra ngoài dạo chơi thì bị Hổ Vương nhìn trúng, hắn muốn bắt tiểu nữ làm thiếp của hắn, tiểu nữ không đồng ý nên cùng hắn phát sinh tranh đấu.”

“Không ngờ tên Hổ Vương sắc niệm không bỏ, liền kéo theo tộc đàn đến đây gây chiến, muốn diệt Hỏa Hồ tộc.” - Hồ Mị nhẹ nhàng kể lại, lúc kể sắc mặt nàng biến đổi liên tục, khiến người khác sinh lòng thương tiếc.

“Tên Hổ Vương thật đáng ghét, biết vậy ta đã không giết hắn nhanh như vậy.” - Long Nữ tức giận nói, nhưng nàng lại liếc nhìn tôi.

“Đúng đúng, Hổ Vương thật quá đáng.” - Tôi giả vờ giống như không thấy ánh mắt của Long Nữ, phụ họa nói.

“May mắn nhờ có bốn vị đạo hữu giúp nên bổn tộc tai qua nạn khỏi, tiểu nữ kính các vị một ly.” - Hồ Mị tự rót một ly rượu trái cây, nâng lên chén rượu màu đỏ, một hơi uống cạn. Nét mặt của nàng vốn vô cùng xinh đẹp, xuất hiện thêm vệt hồng khiến càng trở nên kiều diễm.

“Không có gì, ta cám ơn cô mới đúng, lâu rồi ta chưa được ăn...” - Long Nữ vui vẻ trả lời, nhưng tôi ngay lập tức dùng tay giữ chặt miệng của nàng.

Cô nàng ngốc nghếch này chuẩn bị khai ra mục đích chúng tôi tới đây, chính là tàn sát Yêu Thú. Hỏa Hồ tộc cũng là Yêu Thú, nếu để họ biết việc này, có khi họ trở mặt ngay lập tức cũng nên.

“Ha ha, ý của Long Nữ là nàng rất vui khi được giúp đỡ người khác, giúp được các cô khiến Long Nữ cảm thấy rất vui.” - Tôi liền đánh lạc hướng chủ đề.

“Ư...ư...” - Long Nữ dùng ánh mắt vô tội nhìn tôi.

“Nàng đó, suýt nữa thì chúng ta bại lộ rồi, nếu để cho họ biết chúng ta tới đây để tàn sát yêu tộc. Họ chắc chắn sẽ thông báo cho thượng tộc của họ, lúc đó chúng ta sẽ bị vài chục tên Yêu Vương Độ Kiếp Kỳ truy sát, thậm chí là mấy lão Yêu Đế Yêu Hoàng cấp bậc Bán Chân Linh cũng xuất hiện.” - Tôi dùng Thần Niệm Truyền Âm nói nhỏ vào tai Long Nữ, đây là kỹ năng tôi mới học được từ mấy tấm thẻ ngọc.

“Long Nữ biết sai rồi...” - Long Nữ nhìn tôi bằng ánh mắt to tròn tội nghiệp, ngoan ngoãn nhận sai.

Hồ Mị và các nữ hồ yêu khác không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy hành động và ngôn ngữ của bốn vị khách này rất lạ.

“Các vị quả thật tốt bụng, lại còn rất khiêm tốn, tiểu nữ kính các vị một ly nữa.” - Hồ Mị vui vẻ cười nói, liên tục rót rượu.

“Tôi cũng kính cô một ly.” - Tôi tự mình rót rượu đáp lễ lại nàng.

Chúng tôi vui vẻ nói chuyện, say sưa ăn uống.

Hơn một giờ sau thì bên ngoài truyền đến tiếng kêu của mấy tiểu hồ ly, hai vị trưởng lão Đại Thừa kỳ của Hỏa Hồ tộc trở về, trên người họ thấm đẫm máu tươi, nhưng không phải là máu của họ, mà là của Liệt Nham Hổ tộc.

“Hai cô không sao chứ?” - Hồ Mị thấy vậy thì lo lắng hỏi.

“Thiếp thân đã hoàn thành nhiệm vụ, Liệt Nham Hổ tộc từ nay xóa tên khỏi yêu tộc chúng ta.” - Lục Vĩ Hỏa Hồ nghiêm nghị trả lời.

Nghe thấy vậy thì các nàng hồ ly vui vẻ reo hò, ôm chầm lấy nhau nhảy múa. Lũ hồ ly nhỏ cũng rất vui vẻ, lúc lắc cái đầu nhỏ xíu của chúng.

Nhưng nét mặt của Hồ Mị trở nên âm trầm như nước, nàng đang lo lắng việc Hoàng Hổ Yêu Đế có thể tức giận trả thù khi một nhánh Hổ Tộc bị diệt tộc.

“Mình phải báo lại việc này cho Nguyệt Quang Hồ Đế biết mới được, dù sao cũng là bên mình chiếm lý lẽ.” - Hồ Mị suy nghĩ trong đầu.

Bữa tiệc lại tiếp tục diễn ra.

Những cô nàng hồ yêu mặc những bộ váy màu hồng, cam, đỏ, vàng vô cùng thiếu vải gợi cảm.

Họ nhảy một điệu múa kỳ lạ, thân hình các nàng mềm dẻo như không có xương, vũ điệu nhịp nhàng đẹp mắt. Đặc biệt là Hồ Mị có thân hình vô cùng nóng bỏng, khi nàng nhảy múa giống như đang mời gọi dụ hoặc, khiến tôi suýt nữa là tâm tình thất thủ định tiến tới cùng nàng nhảy múa.

Nhưng may mắn tôi kiềm chế lại được, nếu không sẽ rất mất mặt.

Sau khi yến tiệc kết thúc, Hồ Mị dẫn chúng tôi đến một dãy nhà yên tĩnh phía sau cung điện, nơi này trồng rất nhiều linh dược hỏa hệ, chúng thi nhau khoe sắc, những bông Thái Dương hoa, Liệt Diễm hoa tỏa ra ánh sáng rực rỡ giữa ban đêm, chiếu sáng khung cảnh xung quanh vô cùng thơ mộng.

“Thật xin lỗi quý vị, hiện tại chỉ còn hai căn phòng này mà thôi.” - Hồ Mị áy náy nói.

“Không sao, chúng tôi chỉ cần chỗ ngủ là được.”

“Các nàng ai muốn chung phòng với ta nào?” - Tôi xoay sang hỏi ba người Long Nữ.

Thi Thi liền ôm chặt lấy tay tôi mỉm cười.

“Ta cũng muốn chung phòng với ngươi...” - Long Nữ đỏ mặt nói.

Hỏa Túc cũng nhìn tôi lưỡng lự, như muốn nói nhưng không dám nói.

“Vậy chúng ta như mọi lần, giường lớn cùng ngủ.”

Sau đó tôi đi vào một căn phòng, bỏ một chiếc giường vào không gian, sau đó đi sang căn phòng còn lại, kê hai chiếc giường gần nhau.

“Tốt rồi, ba nàng vào đây nào.”

Mấy cô gái liền vui vẻ đi vào phòng, để lại Hồ Mị ở bên ngoài một mình.

“Tên này không sợ chết hả, cùng lúc ngủ chung với ba cô gái.” - Nàng lầm bầm trong đầu.

Sau một lúc từ trong phòng phát ra tiếng rên rỉ của Long Nữ, Tà Huyết đang giúp Long Nữ xoa bóp thân thể, nhưng âm thanh rên rỉ của Long Nữ luôn dễ dàng khiến người khác hiểu lầm.

Hồ Mị ở bên ngoài nghe thấy thì khuôn mặt ửng đỏ.

“Sắc lang...”

Nàng nói thầm một câu rồi quay trở về Hỏa Hồ điện.

Bên trong điện mấy vị trưởng lão Hỏa Hồ Hóa Hình Kỳ, Đại Thừa kỳ đang có mặt đông đủ.

“Tham kiến tộc trưởng, bốn vị khách đã ngủ rồi sao?” - Trưởng lão Lục Vĩ Hồ lên tiếng hỏi.

“Họ đã nghỉ ngơi, bây giờ chúng ta sẽ bàn luận các vấn đề của tộc.” - Hồ Mị nhàn nhạt nói, thần sắc quyến rũ của nàng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vẻ nghiêm nghị của tộc trưởng một tộc.

“Muội có thể kể lại lai lịch của bốn người này không Tiên Nhi?” - Hồ Mị nhìn về nữ hồ yêu nhỏ nhất hỏi.

“Muội cũng không biết lai lịch của bọn họ.” - Tiên Nhi lắc đầu trả lời.

“Vậy tại sao muội lại quen họ, rồi đem họ tới đây trợ giúp chúng ta?” - Hồ Mị hỏi tiếp.

“Khi nhận được tin báo của nhị tỷ, muội liền tức tốc trở về. Nhưng trên đường gặp phải một con Liệt Nham Hổ Hóa Hình hậu kỳ, bị nó truy sát, muội đánh không lại nó, suýt chút nữa thì mất mạng.”

“Như vậy sao? Thật khổ cho muội, làm sao muội thoát được?” - Hồ Mị nghe kể thì cảm thán, rồi hỏi tiếp.

“May mắn Tà Huyết đột nhiên xuất hiện, dùng một kiếm chém chết hổ yêu, nên muội mới thoát chết.”

“Sau đó muội cầu cứu huynh ấy tới trợ giúp Hỏa Hồ tộc chúng ta. Khi vừa nghe muội nói, huynh ấy chỉ hỏi một câu liền đồng ý.” - Hồ Tiên Nhi tiếp tục kể.

“Vậy còn ba cô gái kia thì sao?” - Hồ Mị hỏi tiếp.

“Muội cũng không biết, lúc đầu chỉ có Tà Huyết cùng muội tới Hỏa Hồ cung, sau đó huynh ấy quan sát thế trận một lát, rồi đem ba cô gái ra ngoài.”

“Thi Thi là Phi Thiên Ma Thi, Long Nữ là Bạch Giao Long, còn Hỏa Túc là Liệt Diễm Ngô Công. Cả ba dường như đều là linh sủng của Tà Huyết.”

“Hả? Không thể nào, tên Tà Huyết đó dựa trên khí tức mới chỉ là Cổ Ma Phân Thần sơ kỳ, mặc dù chiến lực rất mạnh, nhưng không thể nào lại có ba linh sủng mạnh ngang Đại Thừa kỳ như vậy được.” - Lục Vĩ Hỏa Hồ tỏ ra không tin.

“Chuyện này quả thật rất lạ, nhưng dựa trên biểu hiện của ba cô gái đó thì đúng là Tà Huyết là chủ của bọn họ, hoặc ít nhất thì họ đều nghe theo lời hắn nói. Chúng ta tạm xem như đã tìm hiểu lai lịch của bọn họ.”

“Dù sao họ cũng là ân nhân của chúng ta, chỉ cần họ không làm hại Hỏa Hồ tộc, chúng ta sẽ dùng chân thành đối đãi họ.” - Hồ Mị đưa ra nhận xét.

“Bây giờ ta sẽ thông báo chuyện hôm nay cho Nguyệt Quang Hồ Đế, mọi người có ý kiến nào không?” - Hồ Mị đưa mắt nhìn những người khác.

“Bọn muội không có ý kiến.” - Mấy nàng hồ yêu đồng thanh đáp lời.

Hồ Mị gật gật đầu, tay bắt pháp quyết, thi triển một môn thuật pháp nào đó.

Chỉ thấy không gian trước mặt sáng rực, hình ảnh một thiếu nữ vô cùng mỹ lệ, có mái tóc bạch kim óng ả, đầu đội ngân quan. Trên người mặc một bộ trường bào lộng lẫy màu bạc, có thêu hình một con Cửu Vĩ Thần Hồ, chín chiếc đuôi của nàng phe phẩy liên tục, dáng vẻ lười biếng nhưng lại toát ra một vẻ quyến rũ động lòng người. Nếu có Tà Huyết ở đây, chắc chắn hắn sẽ vừa nhìn nàng vừa chảy nước miếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.