Ma Thần Máu

Chương 432: Chương 432: Yêu Hậu giá đáo




Vòng thi đấu thứ tư còn lại mười sáu thi sinh, trông ai cũng hết sức sung mãn.

Ác Quỷ Máu cùng mấy vị sư tỷ cũng đến rất sớm, sắc mặt của nó có chút uể oải. Tử Y dáng người nhỏ nhắn, giống như một thiếu nữ tinh nghịch, ai ngờ ở trên giường nàng lại dâm đãng vô cùng, Ác Quỷ Máu cùng nàng giao hoan đến bảy tám lần mới đem vị sư tỷ này đánh gục. Vậy mà sáng ra nàng lại tỉnh như sáo, hoàn toàn không có dấu hiệu mỏi mệt.

“Hì hì, không biết tiểu sư đệ hôm nay có thể tiếp tục gặp may hay không? Tỷ rất là háo hức đó.” - Tử Y ôm chặt tay Ác Quỷ Máu, trên mặt tươi cười vui vẻ.

“Ha ha, đệ tin chắc mình có thể chiến thắng.”

Bỗng từ phía xa xa vang lên tiếng huyên náo, hàng đệ tử đông nghịt dạt sang hai bên.

Hồng Vận thấy vậy liền biến sắc, lập tức kéo tay Ác Quỷ Máu lùi vào trong, tránh xa đường đến võ đài.

“Sư đệ, là Yêu Hậu, tuyệt đối không được nhìn bà ấy!!!” - Âm thanh của Hồng Vận vang lên trong đầu sắc quỷ.

Nàng cùng mấy người khác đều quỳ rạp xuống, đầu cúi gập xuống toàn thân run rẩy sợ hãi.

Ác Quỷ Máu không hiểu chuyện gì, nó tạm thời cũng quỳ xuống.

“Yêu Hậu nương nương giá lâm!” - Âm thanh hô to vang lên từ phía xa xa.

Một hàng dài các tu sĩ trần như nhộng chạy ở phía trước, tất cả đều nằm rạp xuống bất kể bề mặt là sân gạch hay đá sỏi.

Từ phía xa bóng dáng của Yêu Hậu xuất hiện, mỗi bước chân của nàng là dẫm lên người của một tu sĩ. Nàng vẫn như cũ, trên người không một mảnh vải che thân, toàn bộ cơ thể ngạo nghễ phô bày trước thiên địa, chỉ là không một ai dám chiêm ngưỡng nhan sắc kiều diễm của nàng.

Mỗi khi nàng bước ngang qua gần chỗ nào thì mấy đệ tử ở đó lại run lên cầm cập, đến thở cũng không dám thở, càng đừng nói đến việc nhìn trộm Yêu Hậu.

Khi nàng đi đến một bục cao, lập tức có mười hai cái tu sĩ chạy lại, kẻ khom lưng người quỵ gối, bện thành một cái vương tọa để cho nàng ngồi lên.

Vài gã tu sĩ lấy ra màn che màu trắng dựng bốn phía, đem vị mỹ nhân kiều diễm quây vào bên trong.

Lúc này các đệ tử và trưởng lão mới thở phào nhẹ nhõm, từng người một đứng dậy, cung kính hướng về phía Yêu Hậu.

“Thỉnh an nương nương.” - Âm thanh của mấy trăm đệ tử cùng hô to.

“Yêu Hậu nương nương, ngài hôm nay có nhã hứng đến xem thi đấu?” - Một vị trưởng lão vẫn cúi gầm mặt hỏi.

“Ừ, ngươi cho trận đấu bắt đầu đi.” - Âm thanh ma mị vang lên, tuy lạnh lùng nhưng lại rất có sức cuốn hút, giống như có khả năng câu dẫn hồn phách.

Gã trưởng lão hơi run run, đem tay phất phất với mấy vị chấp sự trưởng lão khác.

“Cuộc thi diễn ra trước giờ, mời các thí sinh lập tức lên đài.” - Một vị trưởng lão hô lớn.

Ác Quỷ Máu lấy ra viên ngọc, lúc này bên trên đã hiện ra số ba.

“Sư tỷ số mấy?”

“Ta số bốn.” - Hồng Vận đưa viên ngọc lên cho Ác Quỷ Máu nhìn xem.

Ác Quỷ Máu khẽ nhíu mày, vậy là lần này nó sẽ phải đấu với Hồng Vận.

“Không sao, lát nữa tỷ sẽ nhận thua, tỷ có thể đến vòng này đã xem như may mắn, dù ta có đi tiếp cũng khó lòng chiến thắng các sư huynh sư tỷ khác, nhưng ta tin đệ sẽ có thể đi tiếp vào vòng trong.” - Đại sư tỷ mỉm cười, lúc này nàng còn hơi lo lắng cho Ác Quỷ Máu, nhưng sau khi xem số thứ tự trong ngọc giản, nàng liền biết tên này thực sự may mắn đến điên rồ.

Rất nhanh Ác Quỷ Máu cùng Hồng Vận tiến lên sân đấu, ngay khi bắt đầu nàng liền nhận thua rồi bước xuống võ đài, việc này khiến đệ tử xung quanh ngạc nhiên vô cùng.

“Này, tên đệ tử kia là ai vậy? Sao Hồng sư tỷ lại nhận thua?”

“Quả nhiên là hắc mã, tên này đã luân không ba trận, lần này hắn đụng trúng sư tỷ đồng môn, lại còn được nàng nhường vào vòng sau.”

“Không phải chứ? Luân không bốn lần? Đây là thi thực lực hay thi vận khí vậy?”

“Đây là gian lận! Ta nhất định phải báo cho chấp sự trưởng lão phán hắn thua cuộc!”

“May mắn cũng là một phần thực lực, các ngươi bất mãn thì cứ hỏi Thiên Đạo.”

Ở trong trướng bồng sắc mặt của Yêu Hậu không quá vui vẻ, nàng cất công đến để xem Ác Quỷ Máu là chiến thắng bằng cách nào.

Nhưng hắn chẳng động tay chân gì thì đã giành chiến thắng, nàng chẳng thể nhìn ra chút mánh khóe nào.

Yêu Hậu chỉ có thể buồn chán ngồi xem mấy đệ tử thi đấu, ngươi một chiêu ta một chiêu, sau hai canh giờ thì cả tám trận đấu đều hoàn thành.

“Bẩm nương nương, tất cả trận đấu đã kết thúc.” - Gã chấp sự trưởng lão cung kính hướng Yêu Hậu bẩm báo.

“Tốt! Kêu tám tên vừa thắng ở lại, khôi phục ma lực thì tiếp tục lên đài.” - Yêu Hậu lạnh lùng ra lệnh.

“Thưa nương nương, có mấy đệ tử lúc nãy chiến đấu kịch liệt, thân thụ trọng thương, cần được chữa trị trước.” - Gã trưởng lão chắp tay nói.

Yêu Hậu nghe vậy thì nhướng mày.

“Lệnh của nhân gia ngươi nghe không rõ sao?” - Nàng tức giận quát lớn.

Gã chấp sự trưởng lão lập tức quỳ sụp xuống đất, mồ hôi lạnh chảy dòng dòng.

“Nương nương tha tội, thần lập tức làm.”

“Các đệ tử nghỉ ngơi trong một canh giờ, sau đó tiếp tục dự thi vòng năm.” - Gã trưởng lão hô to.

Các đệ tử dự thi cảm thấy vô cùng bất mãn, nhưng lệnh của Yêu Hậu không ai dám làm trái. Mấy người thương thế nhẹ thì lấy đan dược ra uống để khôi phục ma lực. Mấy người thương nặng thì lấy ra đan dược chữa thương.

Trong đó có một nam đệ tử xui xẻo vô cùng, vừa nãy hắn đụng phải một tên tình địch, cả hai vừa nhìn thấy liền đỏ cả mắt, rút kiếm điên cuồng chém giết.

Hắn cuối cùng nhờ vào thủ đoạn cao hơn một bậc, đem nhục thể của đối phương chém giết, ma anh xuất khiếu. Tên tình địch đó chí ít phải bế quan ngàn năm, tu vi trì trệ không tiến, cũng không thể cùng hắn tranh đoạt sư muội. Nhưng hắn cũng bị đâm trúng một kiếm, dù nhục thân chưa hủy nhưng đã bị thương nặng, vô lực đấu tiếp.

Rất nhanh một canh giờ trôi qua, Ác Quỷ Máu vẫy tay với mấy sư tỷ, nhảy lên trên sân đấu.

Gã tu sĩ bị thương vừa vặn gặp phải Ác Quỷ Máu, hắn ta chỉ có thể nở nụ cười khổ.

“Sư đệ, ta gọi Trương Thiết, ta xem đệ quả thực là hắc mã, trận này không cần đánh nữa, ta nhận thua.”

Gã sư huynh chỉ lên sân đấu nói mấy câu, rồi trở về tiếp tục trị thương.

Phía bên dưới liền vang lên tiếng ồn ào.

“Nhìn! Tiểu tử đó lại luân không rồi!”

“Trọng tài! Hắn nhất định là ăn gian! Nhất định phải tước quyền dự thi của hắn!”

“Chỉ dựa vào may mắn liền lọt vào tứ cường, cái này thật không còn gì để nói, vì sao ta chưa bao giờ may mắn như vậy?”

“Không phải là tiểu tử này biết thuật nguyền rủa đấy chứ?”

Trong trướng bồng Yêu Hậu lông mày nhíu chặt, nàng cảm giác có thứ gì đó rất không đúng. Gã tiểu tử kia trông hết sức bình thường, nhưng ai đấu với hắn đều gặp xui xẻo mà bỏ cuộc. Cái này thực không còn gì để nói.

Lần này bởi vì thời gian khôi phục quá ngắn, mấy vị thí sinh ma lực mỗi người chỉ có chưa đến một phần mười, vừa lên sân liền xuất ra sát chiêu.

“Leng keng loảng xoảng.” - Âm thanh pháp bảo va chạm kịch liệt vang lên, chỉ chưa đến một phút đã có kết quả thi đấu.

Trừ Ác Quỷ Máu ra, ba người còn lại lần lượt là Dương Hạo, Lạc Tuấn và một nam đệ tử Tây Phong. Lúc này cả ba đều ngồi phịch xuống đất thở hồng hộc, trên người ai cũng có một hai vết thương, ma lực trong cơ thể không còn một giọt.

“Bẩm nương nương, cả bốn trận đấu đều đã kết thúc, người muốn tiếp tục hay dừng lại?” - Gã chấp sự trưởng lão cẩn thận hỏi.

Yêu Hậu nhìn mấy gã đệ tử thắng cuộc, ngoại trừ Ác Quỷ Máu ra thì ai cũng sức cùng lực kiệt, nếu đánh tiếp thì kiểu gì tên này cũng lại luân không, thậm chí là không cần ra tay mà vẫn có thể đoạt được ngôi vị quán quân.

“Tốt lắm, cho bọn chúng trở về nghỉ ngơi, ngày mai nhân gia lại đến.” - Yêu Hậu lạnh lùng ra lệnh.

Mấy gã tu sĩ nô lệ lập tức dọn dẹp trướng bồng, dùng thân thể của mình trải thảm cho Yêu Hậu dẫm lên.

Tất cả đệ tử một lần nữa quỳ rạp xuống đất, cung kính bái lạy.

“Cung tiễn nương nương!”

Nhưng lần này Ác Quỷ Máu không cúi đầu nữa, nó ngẩng mặt lên nhìn Yêu Hậu, ánh mắt tràn ngập soi mói đánh giá cơ thể của nàng.

Yêu Hậu rất nhanh phát giác ra ánh mắt của nó, nàng hung hăng quay mặt lại nhìn.

Bốn mắt đối diện nhìn nhau, nàng dễ dàng nhận thấy vẻ thèm thuồng của Ác Quỷ Máu khi nhìn ngắm cơ thể nàng.

“Tiểu tử không biết sống chết!” - Yêu Hậu cười nhạt, hai mắt nàng sáng rực lên ánh sáng tím, thi triển một loại đồng thuật.

Trên môi nàng nở nụ cười rạng rỡ, hai tay e ấp nâng lấy bầu vú no tròn khẽ lắc lư. Trông nàng hệt như một người phụ nữ đang mỉm cười với tình lang sau nhiều ngày xa cách.

Thủ đoạn nàng thi triển gọi là Yêu Mị Huyễn Thần Thuật, là một loại thần thông phối hợp giữa ánh mắt, nụ cười, tư thế thân thể, biểu cảm gương mặt để thi triển. Tổng cộng có đến một trăm ngàn loại tư thế và biểu cảm khác nhau, mỗi một loại đều có sức hấp dẫn vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng Ác Quỷ Máu chỉ nhìn nàng một hồi, vẫn mỉm cười như cũ. Việc này khiến Yêu Hậu hết sức bất ngờ, rõ ràng tên này yêu thích nhan sắc của nàng, nhưng mị thuật vì sao lại không có tác dụng.

Nàng liền đổi một cái tư thế khác, gương mặt tươi cười biến thành u oán, hai mắt tràn ngập vẻ sầu khổ khiến người thương tiếc. Nhưng Ác Quỷ Máu vẫn như cũ không bị mê hoặc, ánh mắt soi mói đánh giá thân thể của Yêu Hậu.

Thấy vậy Yêu Hậu lại đổi một cái tư thế, biến thành một nữ tử đang tức giận vô cùng, gò má đỏ bừng lên, giống như đang hờn dỗi người yêu.

“Yêu Hậu nương nương, ngài đang câu dẫn ta sao?” - Ác Quỷ Máu truyền âm hỏi.

Yêu Hậu liền sững sờ, nàng không ngờ tên đệ tử này dám cùng nàng nói chuyện.

“Nhà ngươi không sợ chết sao?” - Yêu Hậu truyền âm trả lời, giọng nói của nàng lạnh như băng.

“Nếu có thể cùng nàng lên giường, chết cũng không phải điều đáng sợ.” - Sắc quỷ liền lên tiếng trêu chọc.

Yêu Hậu nghe vậy liền ngẩn người mất một lúc, các đệ tử trong phái đều sợ hãi nàng, ngay cả các trưởng lão cũng thế.

Trong mắt họ nàng chính là Yêu Hậu nương nương, một thán một mình dùng mị hoặc thuật đánh tan mười vạn liên quân của chính đạo liên minh, khiến chúng tự tàn sát lẫn nhau.

Nàng là kẻ biết câu hồn rút phách, thích hành hạ người khác đến khi chúng phát điên, trở thành một cỗ nhân thi vô tri vô giác tùy nàng thao túng.

Nàng là một cái dâm đãng ma nữ thích cởi sạch quần áo đi khắp nơi, nhưng không một kẻ nào dám nhìn lén nàng. Bởi vì kẻ dám nhìn trộm nàng dù chỉ một giây đều sẽ bị mị mụ đầu óc, không tự chủ được chạy về phía nàng. Kết quả là biến thành một thành viên của đạo quân nô lệ.

Vậy mà hôm nay có một cái tiểu tu sĩ lại tránh thoát được thuật mị hoặc của nàng, lại còn muốn ngủ với nàng, chuyện này thật không thể tin được.

“Tiểu tử! Nếu ngươi có thể đoạt được quán quân, ta sẽ suy nghĩ đến việc này.” - Yêu Hậu cười mị mị, sau đó quay mặt đi, đôi chân ngà ngọc dẫm lên những cái xác thịt vô hồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.