Ma Thần Thiên Quân

Chương 213: Chương 213: Bản thể đã đến




“Độc này thật đáng sợ...”. Thần thể nằm dưới đáy hồ cắn răn thầm nghĩ. Hắn trúng hai cái độc châm của Thái cổ độc long vậy mà lại là hai hoại độc khác nhau, một loại chính là độc thần kinh không ngừng muốn ăn mòn linh hồn lực lượng của hắn, một loại khác lại là muốn phân hủy thân thể huyết nhục của hắn! Lại thêm Hư vô chi lực từ công kích của mấy vị Hư vô cảnh vẫn đang còn trong thể nội hắn tàn sát bừa bãi, vô cùng đáng sợ!

“Hừ!”. Thần thể năm fbeen trong hồ được một ngày không thấy động tĩnh gì thì mới gọi ra Luân hồi chi bàn, đồng thời lại vận dụng Thông thiên nhãn uy năng đến phá hủy độc tố.

“Xuy xuy!”. Luân hồi chi bàn vừa hiện thân phía dưới hắn thì trong thể nội không ngừng vang lên những tiếng xuy xuy nhỏ đến không thể nghe được, nó đang hút ra Hư vô chi lực, mặt khác Thông thiên nhãn những nới chiếu rọi qua không ngừng khiến cho độc loại linh lực của Thái cổ độc long biến mất, chỉ là chậm vô cùng, Luân hồi chi bàn đối phó Hư vô chi lực kia thậm chí còn nhanh hơn, sau đó lại thu được lực lượng cung cấp cho hắn, có thể xem như có chút tuần hoàn.

“Còn may Ma thể đã lĩnh ngộ Sinh mệnh lực lượng đến Thế chi cảnh cùng đã đến Hư thiên bí cảnh này, nếu không ta chỉ sợ lành ít dữ nhiều rồi!”. Thần thể hai con mắt nhắm nghiền thầm nghĩ, lúc này hắn là một mình suy nghĩ mà thôi, Bản thể hay Ma thể đều không cảm nhận thấy.

“Thái cổ độc long kinh khủng như vậy độc công, ngày sau nếu có cơ hội chắc chắn không để hắn sống yên ổn!”. Hắn cắn răng lạnh như băng nói.

“Huh! Bản thể sắp đến rồi!”. Thần thể đang tập trung đối phó Độc lực thì con ngươi lập lòe, Bản thể đãn xác định được vị trí cụ thể của hắn mà không phải đại khái như trước, chỉ cần khoảng chưa đến hai ngày nữa sẽ đến!

Cứ như vậy Thần thể ở bên trong hồ nước lặng lẽ trừ đi độc lực bên trong cơ thể, Luân hồi chi bàn giống như đối với độc lực kia bàng quan không ngó đến, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể dùng Thông thiên nhãn đến từ từ phân hóa độc lực mà thôi, nếu Thông thiên nhãn thức tỉnh đến giai đoạn thứ ba thì sẽ dễ dàng hơn nhiều, vì đến giai đoạn thứ ba công kích chinh là song trọng linh hồn cùng vật chất, đến lúc đó Thông thiên nhãn mới thực sự thể hiện ra kinh khủng uy năng của nói!

Rất nhanh đã gần hai ngày trôi qua, Phong Nghĩ hai tộc tộc nhân phạm vi tìm kiếm đã đến gần chỗ Thần thể ẩn thân rồi, hắn lúc này hành động bất tiện, không thích hợp ra ngoài cũng như giao thủ cùng với kẻ khác.

“Ầm!”. Hồ nước nơi Thần thể ẩn thân đột nhiên bị công kích từ bên ngoài làm rung lên kịch liệt. Phong tộc cùng Nghĩ tộc tiến hành trải thảm tìm tòi, những nơi chúng đi qua đều là phá hoại tan hoang, việc này nhằm chắc chắn Vũ Thiên Quân không ẩn thân trong đó, cách làm này của chúng đã mang đến hiệu quả rõ ràng. Vũ Thiên Quân nếu là trốn trong những chỗ đã qua tìm tòi thì chắc chắn sẽ phải lộ diện, hôm nay một kẻ dẫn đội của Nghĩ tộc dẫn đầu đã phát hiện ra dị thường.

“Cho ta xem rõ cái này hồ nước!”. Đi đầu là một cái Thánh tổ bước thứ tám Phong thần nghĩ tộc giọng nói ồm ồm vang lên, trên đầu bọn hắn Phong tộc cũng là đang vù vù bay qua lại, có thể nói rà xoát vô cùng kỹ càng.
“Xoạt!. “Ùm”. Đầu lĩnh mệnh lập tức có hơn mười cái Nghĩ tộc nhảy xuống hồ nước tìm kiếm, hồ nước lập tức liền muốn xáo trộn lên rồi.

“Huh...”. Thần thể đang tập trung khử độc thì lạnh lùng mờ mắt ra, hồ nước cũng khá lớn và sâu, chỉ là bên trong chỉ có một ít tiểu thú mà thôi, không có cường đại sinh vật, Thần thể là đang nằm dưới đáy, sâu cỡ năm mươi trượng, nhưng đám Nghĩ tộc kia nếu tìm tòi thì rất nhanh sẽ thấy hắn, đầu óc cấp tốc xoay chuyển, nếu ở đây động thủ hắn có thể chém giết mười ba cái Nghĩ tộc kia dễ dàng, chỉ là như vậy cũng để lộ ra hắn vị trí.

“Hắc! Ta đã quên mình có thủ đoạn rồi ah...”. Suy nghĩ chóng vánh Thần thể cười quỷ dị, hắn không muốn tranh đấu giết chóc để lộ chỗ mình nhưng nếu khống chế mười ba cái Nghĩ tộc kia có lẽ cũng không sai. Đương nhiên hắn phải cố gắng làm cho bí mật không để phái trên Nghĩ tộc cường giả phát hiện, bên trên hắn cảm nhận thấy một cái Thánh tổ bước thứ tám cường giả, thông thường hắn đương nhiên không sợ, chỉ là lúc này thì không được!

“...”. Động một chút ý niệm Thần thể như chìm xuống một chút vào lớp bùn, có lực lượng nhè nhẹ tản ra che chắn lấy hắn để như không khác gì hoàn cảnh xung quanh, đây là trận pháp lực lượng. “Có tên Thần chủ cấp Nghĩ tộc kia là khó đối phó nhất...”. Lặng lẽ quan sat mười ba cái nghĩ tộc đang bơi nhẹ chầm chậm trong lòng nước Thần thể thầm nghĩ, hắn sẽ dùng Thần hồn công kích để trong thời gian ngắn nhất hạ xuống Hoàng giả Thần tộc đáng sợ khống linh thuật Thần nguyên ấn ký, những kẻ có linh hồn lực càng mạnh thì việc hạ xuống ấn ký sẽ càng khó, ở đây đồng nghĩa với tu vi rồi, dù sao như Nghĩ tộc đặc thù, bọn hắn là không tu linh hồn mà để linh hồn lực tự đề thăng qua mỗi lần thăng cấp tu vi.

“Tìm kiếm cho kỹ càng!”. Bên trên Phong thần nghĩ tộc thủ lĩnh hét lớn. Hồ nước này có thể là một nơi ẩn thân hoàn hảo ah.

“Xoạt!”. “Xoạt!”. Mười ba cái quái vật đi vào trong hồ nước tìm kiếm, rất nhanh liền có một kẻ đến gần chỗ Thần thể ẩn thân, nó tám chân như là những mũi khoan nhọn căm vào bùn đất đáy hồ tìm kiếm, ngay khi một chân của nó sắp đâm vào Thần thể vị trí bùn đất thì Thần thê mắt cũng sáng lên.

“Lúc này...”. Thần thể con ngươi tử ý lập lòe, một đạo công kích vô hình vô chất bắn phụt lên vào thẳng đầu của tên này Nghĩ tộc, thân hình nó to lớn như có vẻ run lên một cái bất động một chút rồi lại như thường di chuyển, trong một sát na đó Thần thể đã làm hai việc cùng lúc, một đòn công kích gần như hủy diệt khiến Nghĩ tộc tộc nhân kia linh hồn suýt nữa chết đi, đồng thời hắn cũng đánh ra một đạo Thần nguyên ấn ký vào linh hồn đó, có đaoạ này Thần nguyên ấn ký hắn có thể tùy thời điểu khiển Nghĩ tộc tộc nhân, cho dù bảo hắn tụ bạo cũng không có khả năng phản kháng! Một cái Thần cảnh ngũ trọng thiên cứ như vậy nhẹ nhàng bị Thần thể nô dịch, nó một chút bất động còn chưa có bất kỳ kẻ nào phát hiện, Thần thể cũng thở phào ra một hơi.

“Huh...”. Thu được một cái nô lệ hắn con ngươi lập lòe suy tính, hắn cần thêm kế hoạch nữa, về sau nếu bị tìm kiếm đến chỗ này chỉ sợ không ổn.

Chưa đến ba hơi thở sau lại có một cái Nghĩ tộc tộc nhân đi ngang qua chỗ Thần thể, chỉ là tộc nhân bình thường Thần cảnh tứ trọng thiên, nối bước theo kẻ trước cũng không có bất kỳ kẻ nào để ý đến hắn dị động. Sau đó chưa đến mười hơi thở Thần thể đã thu được năm cái nô lệ, tu vi cao nhất là một cái Nghĩ tộc Thần cảnh lục trọng thiên mà không kinh động bất kỳ ai, năm tên kia vẫn như bình thường tìm kiếm mà vẫn không có chút nào dị động, chỉ là Thần chủ cấp Nghĩ tộc tộc nhân đã hướng về phía hắn đi đến rồi.

“Hừm...”. Một cái ý niệm lóe lên, hắn lập tức lệnh cho năm cái Nghĩ tộc kia lao về phía mặt nước bên ngoài gây nên sóng lớn, đồng thời vận dụng Thông thiên nhãn tung ra một đòn công kích linh hồn gần như ngay lập tức chém giết Nghĩ tộc Thần chủ khiến hắn rên lên một tiếng đau đớn nhỏ...

“Bẩm báo! Thuộc hạ không thấy có bất kỳ dị động nào bên dưới...”. Như được tính toán kỹ lưỡng, phía trên này năm cái Nghĩ tộc đi lên hướng tên Thánh tổ bước thứ tám kia nói to rõ ràng, cọng thêm tiếng sóng nước vẫn động, bên dưới hồ không có bất kỳ động tĩnh nào khác có thể vang lên tiếng động.

“Uhm!”. Thánh tổ bước thứ tám Nghĩ tộc đang tập trung quan sát thì năm cái Nghĩ tộc lao lên nói làm hắn có chút thu lại tầm thần nếu không có khả năng đã phát hiện ra, Thần thể xem ra tính toán không sai.

“Rào!”. Sau đó tám cái nghĩ tộc còn lại cũng gần như đồng thời đều đi lên mặt hồ lắc đầu nói kết quả, bọn hắn không nhìn thấy có gì bên dưới.

“...”. Có chút cẩn thận vị này Thánh tổ lại quét linh thức xuống một lần nữa tìm tòi, chỉ thấy bên dưới đáy hồ lôn xộn một đoàn, bị đám tộc nhân cày xéo lên có chút mất trật tự. “Đi thôi! Tiếp tục tìm kiếm!”. Hắn vung tay lên lập tức cả đám Nghĩ tộc cùng Phong tộc lại tản ra tìm kiếm, chưa nói đây là lệnh của Hoàng tộc hai tộc mà còn có thưởng lớn, mặt khác Thần thể trước đó chém giết không ít tộc nhân hai tộc, đương trường còn đánh trọng thương hại nhân vật mấu chốt của hai tộc, thù này đương nhiên đã kết rồi.

“Chậc...”. Thần thể thở nhẹ ra một cái, nếu không may gặp tên kia Thánh tổ xuất thủ đánh loạn xuống hồ nước hắn chỉ sợ sẽ phải hiện thân chém giết tên kia, tuy rằng có thể chém giết tên kia nhưng hắn vị trí sẽ bị lộ, Hư vô cảnh đại năng có lẽ sẽ đến ngay tức thì. “Hử?”.

“Ầm!”. Như Thần thể e ngại, vị kia Thánh tổ bước thứ tám như để chắc chắn thì đang di chuyển đột nhiên quay đầu, chân một dậm xuống, lực lượng phô thiên cái địa đánh xuống hồ nước, bên trong hồ sinh vật nhỏ yếu lập tức bị đánh bạo tan thành huyết vụ, uy chấn đánh xuống đay hồ rất nhanh đã lan đến gần Thần thể chỗ ẩn thân.

“Con mẹ nó...”. Thần thể thầm mắng một tiếng mỏ quạ đen thế nhưng cũng không dám dị động, Luân hồi chi bàn bị động bảo vệ lấy thân thể những nơi yếu hại, hàm răng cắn chặt cố không phát ra tiếng. “Hự!”. Một tiếng nhỏ đến khó nhỏ hơn cùng tiếng sóng nước ầm ầm vang lên.

“Ầm!”. Thế nhưng tên kia Thánh tỏ bước thứ tám không kịp để tâm đến việc này vì đột nhiên xuất hiện một đạo công kích từ phía xa đến, uy lực không thể khinh thường!

“Phương nào chuột nhắt!”. Hắn gầm lên giận giữ, huy động sau lưng bốn cánh tốc độ tăng vọt lao về phía công kích hiện ra. Tên kia lại dám xen vào việc của tộc hắn, xem từ cường độ công kích thì cũng cỡ Thánh tổ bước thứ tám đỉnh phong rồi, cũng rất cường đại.

“Ha ha! Các ngươi tìm ta cũng đủ cực khổ!”. Nơi phương xa vang lên tiếng cười lớn, bất kể là Phong tộc hay nghĩ tộc tộc nhân đều nhận ra tiếng cười kia ah.

“Hiện...”. Thiên không trên cao đột nhiên xuất hiện một cái cự nhãn màu tím to lớn, cự nhãn nhấp nháy một cái một đạo ánh sáng tím bắn về phía Thánh tổ bước thứ tám nghĩ tộc cùng tộc nhân phía bên dưới.

“Hèn hạ!”. Nghĩ tộc Thánh tổ thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng nói nhưng không dám chậm trễ lập tức thủ vững tinh thần há miệng phun ra một cột gió to lớn, chỉ là hắn đâu phải mấy vị Hư vô cảnh kia, muốn cản một chiêu này là không có khả năng!

“Xuy...”. “Ah..”. “Ah...”. một tiếng xuy nhẹ vang lên, cột sáng tím chỉ bị công kích của Nghĩ tộc Thánh tổ bước thứ tám ngăn cản lại một chút mà thôi sau đó lại hướng bên dưới công kích, sau đó vang lên vô số tiếng hét thảm, bất kể là Phong tộc hay Nghĩ tộc đều không thể cản một chiêu này, đều ôm đầu kêu lên đau đớn, linh hồn cảm giác đau đớn như xé tan con người ra mấy trăm lần đương nhiên khó tả vô cùng.

“Trước thu một điểm lợi tức!”. Một bóng đen nhanh như thiểm điện xuất hiện trên bầu trời, nắm đấm mang theo xu hướng hủy thiên diệt địa đánh về phía tộc nhân hai tộc, cự quyền hình thành như là một cái bứa to lớn đập về phía hai tộc tộc nhân. “Chết!’”.

“Ngươi...”. Nghĩ tộc Thánh tổ làm sao có thể ngờ được Vũ Thiên Quân còn cường đại như vậy, không phải nói hắn trọng thương, thân còn mang kịch độc sao? Làm sao còn cường đại như vậy? Không lẽ mầy vị kia lừa bọn hắn? Mặt khác không phải nói Thái cổ Thần tộc khi dùng đến vô thượng thần thông kia thì thân thể không thích hợp di chuyển sao? Vậy cự nhãn trên kia cùng hắc ảnh kia là có chuyện gì? Hắn tin tưởng là cùng một người không thể sai được! Đây là tất cả những gì hắn nghĩ trước khi ngất đi, Vũ Thiên Quân không giết được hắn một phần là do hắn cường đại, một phần là do có Hư vôc ảnh đại năng sắp chạy đến đây rồi, còn có chuyện khác quan trong hơn cần làm.

“Ầm!”. “Uỳnh!”. “Uỳnh!”. Một tiếng va chạm mạnh vang lên, cự quyền đánh cho Phong Nghĩ hai tộc nhiều kẻ thân thể lập tức phá toái chết đến không thể chết lại, thế nhưng nhiều hơn là bọn hắn giống như những cự thạch bị đánh bay thẳng xuống đại địa va ngã vô số đại thụ, cày đất lên đáng sợ, khói bụi mù mịt, bóng đen cung quay ngườu rời đi biến mất, như là rất vội chạy trốn.

“Còn may ngươi đến kịp thời!”. Thần thể dưới đáy hồ cười nhạt lẩm bẩm, kẻ đến đương nhiên alf Bản thể rồi.

“Huh! Trước tránh đi để ngươi trị thương, đợi một thời gian lại cùng bọn hắn tính sổ!”. Bản thể nhíu mày lạnh lùng nói. Thần thể bị thương sau khi trúng một kích của Nghĩ tộc Thánh tổ kia càng thêm năng hơn rồi, hắn vung tay lên thu lại Thần thể đem vào bên trong Thời không thê giới, thân hình cũng lóe lên đi vào trong đó, Thời không thế giới lóe lên bay ra mặt hồ bắn thẳng về phía tên kia Thần chủ Nghĩ tộc mà trước đó Thần thể nô dịch, toàn bộ quá trình chư đến một hơi thở!

“Ngươi đừng hòng chạy thoát!”. Bản thể vừa bố trí xong thì một tiếng gầm giận dữ cuồng nộ vang lên, Phong Hoàng nhìn phía dưới tộc Nhân hai tộc thì khóe mắt đã như muốn rách ra, vặp cánh sau lưng đôi với hư không chém loạn xạ, nếu Vũ Thiên Quân còn chưa chạy chắc chắn bị chém thành muôn mảnh rồi!

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.