“Xùy!”. “Vù!”. Phi Thiên một đạo dung hợp lực lượng cùng kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực đụng vào nhau nhưng kỳ lạ lại không có tiếng va chạm, Phi Thiên lực lượng liền như gió bẻ cành khô đánh xuyên qua một đạo lực lượng của kẻ sau bắn về phía đó, tốc độ không chút nào giảm.
“Làm sao có thể...”. Bất kể là kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực hay Tà Ngân Thanh Tinh cùng với rất nhiều kẻ khác đang âm thầm quan sát mắt đều như lồi ra, tuy rằng Phi Thiên một đạo lực lượng có chút huyền ảo nhưng nó khí tức cũng không phải rất mạnh, giống như chỉ mới giới hạn trong Thánh cảnh chi lực mà thôi, làm sao lại so với Chung cực lực lượng còn muốn đáng sợ? Thế giới này muốn điên rồi sao?
“Nếu là Hư vô cảnh đem vận dụng chung cực chi lực thì mới có khả năng cùng lực lượng dung hợp đối kháng, đây mới chỉ là Thế cấp lực lượng dung hợp, nếu là Vực cấp lực lượng dung hợp e rằng chân chính Hỗn độn cảnh đại năng cũng phải nuốt đắng...”. Ma Quân lại không mấy kinh ngạc mà chỉ thầm nghĩ. Nên biết cường đại như Nghĩ Hoàng, hàng thật giá thật Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai đỉnh phong còn không thể trực tiếp đối kháng lực lượng dung hợp này khiến cho bản thân trọng thương trăm năm vẫn chưa khỏi, mấy tên Thí luyện giả này trúng phải một đạo e rằng chỉ có tại chỗ diệt vong.
“Ah... ”. Kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực đương nhiên không ngờ đến kết cục như thế, hắn vừa xuất chiêu, khí thế còn chưa kịp tụ lại đầy đủ, nhìn đạo kia dung hợp lực lượng đã tiến sát gần mình hắn lập tức gầm lên há miệng phun ra một búng máu hình thành một đồ án kỳ quái đánh về phía công kích của Phi Thiên, đồng thời với đó tay phải liên tục kết ấn, hắn lúc này đương nhiên lựa chọn phòng ngự.
Biến cố bất ngờ xảy ra đương nhiên cũng khiến năm kẻ còn lại có chút động dung, thế nhưng bọn hắn đều là thiên kiêu, tốc độ phản ứng không chút nào chậm, lập tức lao về phía Phi Thiên, kẻ sau vừa đánh ra một đạo công kích quái dị như vậy đương nhiên sẽ không thể lập tức đánh ra dễ dàng như thế, nhân lúc này có thể khiến hắn một kích trí mạng.
“Y nha!” “Ngao!”. Tiểu Vân cùng Tiểu Thanh đang cùng kẻ địch đối kháng thì mấy tên kia đột nhiên tách ra lao về phía Phi Thiên, cả hai đương nhiên đều hiểu ý lập tức gầm lên giận dữ. Tiểu Vân quanh thân Thời không chi thế tràn ra, thân hình chớp mắt biến mất, Tiểu Thanh lại là vung lên cự vĩ quất về phía đang gấp rút công kích Phi Thiên hình thành một cái kỳ lạ đuổi bắt.
“Ồ...”. Ma Quân lúc này lại là ồ lên quái dị, khóe miệng khẽ nhếch, xem ra lại có thiên kiêu ngã xuống.
“...”. Ngân bào Tà Ngân Thanh Tinh đương nhiên nhìn thấy Ma Quân khuôn mặt biểu tình thì khóe miệng co giật, nơi tiềm thức có linh cảm không lành. Tên kia nói vậy e rằng...
“Hắc hắc! Các ngươi đã muốn chết bản vương liền thành toàn!’. Phi Thiên đanng ở dạng cự điểu nhìn thấy năm cái dị tộc thiên kiêu lao về phía mình thì cười ầm ầm quái dị nói. Nói đoạn nó há miệng phun ra ba đạo lực lượng giống như vừa rồi đánh ra công kích kẻ kế thừa hủy diệt chi lực. Dung hợp chi lực là hắn cất giữ trong thể nói như những trái bom chứ không phải là hắn tự mình tạo nên, điều này đồng nghĩa là nếu vẫn còn dung hợp lực lượng trong thể nội thì nó có thể tùy thời đánh ra những đạo dung hợp lực lượng này, cơ bản chính là ném đi mà thôi! Đương nhiên áp lực cũng không nhỏ, hắn khuôn mặt cấp tốc trắng, lúc đỏ lúc trắng có chút quái dị.
“Không tốt!”. Đi đầu trong năm người đánh về phía Phi Thiên là bạch y thanh niên Thánh tổ bước thứ tám tu vi, kẻ này tuy rằng không phải kế thừa giả nhưng hắn lại có tu vi này đương nhiên thiên phú tư chất không phải bình thường có thể so sánh, thấy Phi Thiên lại có thể đánh ra đạo lực lượng kia mà còn là mấy đạo liên tiếp thì lập tức thấy không ổn, thân hình đột nhiên trầm xuống, hai tay như vẽ lên không trung. “Bách túc tu la! Chuyển!”. Hắn gầm lên thì tay cũng như một cái xúc tu bạch tuộc uốn lượn, càng kỳ quái hơn đó là hắn tay như mọc ra nhiều lắm rồi điên cuồng khuấy động đánh về phía trước, dĩ nhiên là muốn cản lại một đạo lực lượng của Phi Thiên. Kẻ này không sai biệt lắm chính là Thái cổ Tu la tộc thiên kiêu, bất kể là thiên phú hay tâm tính đều thuộc dạng đỉnh cấp rồi.
Còn lại bốn kẻ kia lại không được may mắn cho lắm, bọn hắn cho dù cũng là thiên kiêu đỉnh phong hàng ngũ nhưng lực lượng dung hợp chính là bá đạo không sao tả hết, thế như bẻ cành khô cuốn về phía bọn hắn. Trong lúc cấp bách một kẻ trong đó có tu vi Thánh tổ bước thứ bảy thân hình nhẹ lắc, tay phải vươn ra túm lấy đồng bạn có tu vi Thánh tổ bước thứ sáu ngay bên cạnh đưa ra chắn trước mặt mình, hành động vô cùng mau lẹ.
“Ầm!”. Bên kia kẻ kế thừa hủy diệt chi lực vận dụng tất thảy thủ đoạn phòng vệ tập trung lại một lần đánh lên công kích của Phi Thiên thì lập tức vang lên một tiếng trầm đục, kẻ này tay trái văn vẹo, há miêng phun ra một ngụm máu đen, thân hình thì như diều đứt dây bay về phía xa, còn may là chưa mất mạng tại chỗ.
“Vù!”. Tu la tộc thiên kiêu lúc này lại làm ra một chuyện khó tin hơn, hắn vận dụng chiêu thức đem công kích của Phi Thiên chuyển rời đẩy sang phía bên trái đánh về phía xa, tuy rằng việc này có thể khiến cho những Thí luyện giả ở rất xa đang quan chiến gặp phải đả kích vô cùng nghiêm trọng nhưng lúc này hắn không thời gian nghĩ nhiều như vậy, nếu trách chỉ có thể trách đám thí luyện giả kém may mắn cùng ngu ngốc khi không có đủ lực lượng mà vẫn muốn quan chiến ah.
“Xùy!”. “Rầm!”. Vị kia Thánh tổ bước thứ sáu kém may mắn bị đồng bạn đem ra làm bia đỡ không kịp phản ứng thì lực lượng dung hợp đãnh đánh lên người hắn, lập tức liền vang lên một tiếng nổ mạnh, bất kể là hắn hay kẻ “ám hại” hắn cũng bị đánh bay lại một khoảng, còn lại hai kẻ khác tuy rằng không bị lực lượng dung hợp đe dọa nhưng gấp rút dừng lại cũng khiến bọn hắn không dễ chịu, chỉ là bọn hắn còn chưa kịp định thần thì công kích hủy diệt khác liền đến.