“Ám ma cốc vốn dĩ là một cái thể nội thế giới?”. Hồ Tú Anh năm cái đều có chút không tin tưởng nhìn Thiên Quân nghi hoặc nhưng cũng đều chờ đợi hắn giải thích, Thiên Quân thủ đoạn quỷ dị hai chiêu diệt sát ám điểu là điều cả năm người không thể hiểu được, hắn nói nhưu vậy đương nhiên cũng là có chỗ dựa vào.
“Huh! Kỳ thực vừa rồi diệt sát đầu này ám điểu ta vận dụng lực lượng là không cùng các vị sai biệt, chỉ khác một điều đó là ta đã ngăn cách ám điểu này với thiên địa xung quanh, diệt sát liền dễ dàng!”. Thiên Quân gật đầu nói.
“Là như vậy sao...”. Năm người đều có chút không tưởng tượng được Thiên Quân vì sao lại làm như thế, việc này có lẽ sẽ giúp bọn hắn rất nhiều trong việc chém giết ám thú sau đó nhưng vì sao Thiên Quân lại nói đến Ám ma cốc này nguyên bản là một cái thể nội thế giới? Hai chuyện này giống như còn không có bao nhiêu liên quan.
“Nơi này hoàn cảnh đặc thù khác biệt hoàn toàn so với Hư thiên bí cảnh bất kỳ nơi nào khác, đặc biệt là cái này ám lực lượng tồn tại bên trong Ám ma cốc, các ngươi có thể chém giết được những ám thú cấp thấp mà không có bao nhiêu trở ngại, đến ám thú cấp cao lại chỉ có thể làm suy yếu chúng mà chung quy không thể diệt sát chúng, lý do chỉ có thể ở trên người chúng, nếu ta đoán không sai chính là do nó!”. Thiên Quân lại giải thích, cuối cùng tay đâm vào sâu trong não của ám điểu đầu đàn lấy ra một điểm màu xám đang nhấp nháy nhè nhẹ tùy thời tan rã, hắn có suy đoán như trên một phần lớn liền do vật này.
“Ám lực?”. Cả năm người con ngươi co rụt nhìn chằm chằm điểm xám nhấp nháy trên tay Thiên Quân, đây chính là ám lực được lưu truyền bao lâu nay khi nói về Ám ma cốc ah.
“Có thể nói như vậy!’. Thiên Quân cũng gật đầu nói. “Một tia lực lượng này kết nối ám thú với môi trường xung quanh, liện hệ vô cùng chặt chẽ, đến mức nếu các ngươi không thể hủy diệt nó thì ám thú gần như bất tử, sinh mệnh lực là được xung quanh cung cấp có thể nói là vô cùng vô tận...”. Dừng lại một chút hắn lại nói. “Nói cách khác những ám thú nhận được một tia ám lực như thế này đều có sinh mệnh lực vô tận khi ở bên trong Ám ma cốc, hoàn cảnh ở đây thích hợp cho bọn chúng sinh trưởng, nếu là tự nhiên thì ta nghĩ hầu như không có khả năng tạo nên hoàn cảnh như thế này, do đó liền đoán nơi này là một cái thể nội thế giới”.
“...”. Năm người còn lại đều là thiên kiêu hiếm thấy, cộng thêm tri thức cũng không phải hạn hẹp, rất nhanh liền tiêu hóa hết những gì Thiên Quân nói, dĩ nhiên cũng từ sâu bên trong khiếp sợ tỉnh lại, cả năm đều khá đồng ý với suy đoán của Thiên Quân.
“Nếu như vậy...”. Hồ Tú Anh giống như nghĩ đến điều gì che miệng kinh sợ. “Thể nội thế giới hoàn thiện đến mức này, ở đây là có Hỗn độn cảnh đại năng ngã xuống?”.
“Hỗn độn cảnh?”. Bốn người còn lại nghe đến cái này thì đều kinh dị không thôi, đầu óc khẽ chuyển thì đều nhận ra Hồ Tú Anh nói rất có lý thế nhưng bị Thiên Quân cắt ngang.
“Ta nghĩ không phải!”. Thiên Quân lạnh nhạt nói. Nơi này còn chưa sánh bằng tiểu không giới của Vân Thanh để lại thì làm sao có thể là thể nội thế giới của Hỗn độn cảnh đại năng được? nên nhớ Vân Thanh còn chưa chính thức đặt chân Hỗn độn cảnh thì đã vẫn lạc rồi ah.
“Vì sao?”. Hồ Tú Anh hơi chút không hiểu nói. Nơi này thiên địa đã vô cùng hoàn thiện, thậm chí còn là cho phép sinh vật sống ở bên trong sinh trưởng, có lẽ cũng chỉ có Hỗn độn cảnh đại năng thế giới mới đạt cấp độ này.
“Có hai lý do!”. Thiên Quân giơ hai ngón tay lên nói. “Thứ nhất, những ám thú này không phải vốn có bên trong Ám ma cốc, đều là từ bên ngoài chuyển đến! Thứ hai, những sinh vật có ám lực trong người nếu đem ra khỏi Ám ma cốc khả năng sinh tồn sẽ kém đi nhiều, ta có thể diệt sát chúng dễ dàng chính là nhờ điểm này!”. Hắn chậm rãi nói.
“...”. Cả năm tên đều như học trò ngồi nghe giảng sau đó lâm vào trầm tư ngắn ngủi rồi con ngươi đều lóe lên quang minh, dĩ nhiên đều hiểu.
“Ha ha, Thiên Tứ huynh khả năng quan sát cùng học thức quả là uyên thâm, bọn ta sau này ở Ám ma cốc liền nhờ Thiên Tứ huynh rồi!”. Ngạo Phong lúc này mới cởi mở cười nói, bốn kẻ khác cũng là cười cười phụ họa. Cho dù là Hổ Gia hay Ngạo Tuyết cũng là thu lại cao ngạo cười cười lúng túng.
“Đừng vui mừng vội, nơi này chỉ e càng thêm nguy hiểm!”. Thiên Quân lại là lắc đầu nghiêm túc nói.
“Vậy...”. Ngạo Phong năm người đang cười đột nhiên im lặng, Thiên Quân nói như vậy dĩ nhiên là nguy hiểm thật ah, dù sao hắn phân tích vẫn còn rất mới mẻ, cả năm đều khá tin tưởng.