Ma Thần Thiên Quân

Chương 373: Chương 373: Chôn giết được sao? (1)




“Bồng...”. Phô thiên cái địa uy năng đập vào mặt, một tôn cự nhân đứng đối diện một cái lam y thanh niên, bọn hắn tuy rằng hình thể có chênh lệch rất lớn nhưng về khí tức đang tỏa kia lại gần như xấp xỉ, cự nhân là có chút nhỉnh hơn, bất quá chũng chỉ là một chút mà thôi!

Bọn hắn hai cái đứng giữa thiên địa như là trung tâm tất thảy, có một loại bễ nghễ thiên địa uy phong. Càng làm cho người ta cảm thấy kinh hãi đó là loại đó khí chất lại đang tỏa ra từ cái kia có khí tức yếu hơn một chút, chính là lam y thanh niên, Cường! Hắn nhuệ khí tỏa ra bức nhân, nếu xét về khí thế hắn còn muốn mạnh hơn cự nhân kia, nên biết cự nhân chính là một cái Hỗn độn cảnh ý chí, về khí thế lại muốn bại trong tay một cái Hư vô cảnh tiểu bối thì có thể thấy Cường khí thế có bao nhiêu khủng bố.

“Vô hạn thánh kinh... Thật là đạt đến vô hạn sao?”. Thiên Quân đứng bên trong kiếp vân đang không ngừng hấp thu trong đó lực lượng nhưng cũng không thể không phân ra ý thức nhìn chỗ đại chiến kia, hắn con ngươi thâm thúy nhìn Cường chằm chằm khẽ lẩm bẩm.

Thiên Quân lúc này cũng nhận đồng rồi, Cường sau khi vận dụng Vô hạn thánh kinh liền như một cái vô địch bá giả, càng đánh càng mạnh, mới đầu còn kém so với tôn cự nhân tương đương Hỗn độn cảnh kia nhưng theo thời gian đã gần như bắt kịp, tu vi tăng lên cùng với bản thân vốn là một cái nghịch thiên yêu nghiệt, vượt cấp đánh giết làm người ta nhìn thấy mà than thở, lúc này Cường liền có tư cách cùng cái kia cự nhân chân chính chém giết, lại không nữa rơi vào hạ phong.

“...”. Hư thiên bí cảnh bản dân một đám từ tuyệt vọng đến hi vọng, lúc này một đám đều không che dấu được kinh hỉ, Cường địa chiến cự nhân kia không rơi vào hạ phong, không những thế hắn giống như càng đánh càng mạnh, lực lượng vẫn đang không ngừng tăng lên, nếu cứ như thế này thì sớm muộn hắn cũng có thể thật sự đánh bại được tôn cự nhân ý chí này, lúc đó Nghĩ Hậu liền thoát một kiếp dễ dàng.

“Bản tọa muốn xem ngươi có thật là vô hạn!”. Tôn cự nhân kia băng lãnh nói. Một cái thiên kiêu còn chưa chính thức lớn lên mà thôi làm dám buông lời ngôn cuồng chôn giết ý chí của hắn, nên biết hắn là một cái chân chính Hỗn độn cảnh, cho dù là ở Thái cổ cũng không có tồn tại nào chính thức uy hiếp đến hắn như thế này. Đại năng Hỗn độn cảnh uy nghiêm tuyệt đối không cho phép bị khinh nhờn, hắn cần phải chém giết tên thiên kiêu đáng sợ cùng ngông cuồng này.

“Vạn vật quy nguyên! Vạn tượng diễn sinh!”. Cự nhân giọng nói như vang vọng cả thiên địa, đủ loại biến ảo chợt tại quanh thân hắn hiện ra, các loại dị tượng vậy mà cũng lần lượt sinh ra. Hư không quanh thân cự nhân vốn là tàn phá không chịu nổi thế nhưng theo biến hóa kia sinh ra liền lập tức biến đổi, khắp nơi sinh cơ tăng mạnh, thiên địa giống như cũng đang cấp tốc thay đổi bộ mặt, xung quanh cự nhân quang cảnh liền thay đổi chóng mặt.

Rất nhanh Nghĩ tộc tổ địa vốn là tàn phá lúc này như bị nhuốm một màu mới, khắp nơi tường hòa khí tức tràn lan, chân chính hình thành một phương tịnh thổ. Sau đó lại cấp tốc lan tràn càng lúc càng nhanh, trong đó đủ loại dị tượng luân phiên biến đổi, khi tức càng lúc càng trầm trọng, tỉnh thổ càng lúc càng thể hiện ra khủng bố.

Đây chính là thủ đoạn cường hoành của Hỗn độn cảnh đại năng, đem thể nội thế giới lực lượng đến vận dụng, tuy rằng cái này tịnh thổ chỉ là một cái hình chiếu bắt chước nhưng uy năng cũng như cũ không thể coi thường, thông thường Hư vô cảnh cường giả chỉ e cũng có thể bị sinh sinh đè chết!

“Bát hoang phá diệt!”. Cường thấy vậy thì nhíu mày gầm lên. Nhất thời một loại hủy thiên diệt địa uy năng từ hắn thể nội tràn ra đánh về phương tịnh thổ kia, ý đồ không muốn cho tịnh thổ kia phát triển lớn mạnh. Hắn đương nhiên cảm nhận được rồi tịnh thổ cường đại, tình thổ càng lớn mạnh thì cự nhân lực lượng lại muốn tăng lên một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.