Ma Thần Thiên Quân

Chương 316: Chương 316: Cự nghiệt tư thái.




Thiên Quân cùng Hồ Tú Anh đi về phía Thần lực khu vực, vừa đi vừa nói Thiên Quân cũng hiểu thêm hoàn cảnh nơi này, khoảng nửa canh giờ Thiên Quân cũng đã đặt chân khu vực Thần lực, đương nhiên xung quanh hắn một đám người cũng không ngoại lệ.

“Như vậy nói ở đây hấp thu lực lượng cũng có thể đề thăng tu vi của bản thể khi trở ra Hư thiên bí cảnh?”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc nhìn sang Hồ Tú Anh nói. Hư thiên bí cảnh là nơi đánh giá tiềm lực mà đưa ra tu vi ban đầu, Thiên Quân tu vi chân thực khi đi vào Hư thiên bí cảnh này chỉ có Thần chủ đỉnh phong mà thôi, thể nội thế giới còn chưa chính thức thành hình còn chưa đột phá Thần tôn cảnh, nay Chiến kinh đã sơ thành hắn tùy thời liền có thể đột phá tu vi chân thực, ở đây không phải rất tiện đường sao?

“Không sai biệt lắm chính là như thế!”. Hồ Tú Anh gật đầu nói. “Nếu có thể liên tục lưu lại đây thì có thể hấp thu lực lượng đến chân chính cảnh giới thực trước khi đi vào Hư thiên bí cảnh mà không có chút nào bình cảnh, sau đó lại hấp thu thêm thì sẽ một phần lớn chuyển thành tu vi chân thực khi ra khỏi Hư thiên bí cảnh!”.

“Hắc hắc!”. Đứng bên trong Thái sơ chân hỏa Thiên Quân cười cười quái dị. Như vậy không phải nói hắn sẽ có cơ hội tại đây điên cuồng đề thăng chân thực tu vi sao? Thái sinh sinh linh tu luyện không như tu giả thông thường, cũng không cần sáng tạo chín cái tiểu thế giới như Thánh tổ cảnh làm sau đó dung hợp lại tạo thành một cái đại thế giới mà sẽ trực tiếp diễn sinh từ một cái tiểu thế giới mà thôi, tu vi liền sẽ là Thánh tổ bước thứ nhất không ngừng diễn sinh mà đạt đến Hư vô cảnh!

“...”. Hồ Tú Anh hơi chút quái lạ nhìn sang Thiên Quân, tên này có cái gì cười quái dị? “Ah! Vũ huynh ngươi làm sao không tản đi chân hỏa? Ở đây có gì đó ngươi càn đề phòng sao?”. Điều này không những là nàng, cho dù là rất nhiều kẻ đang “âm thầm” đi quanh Thiên Quân cũng vô cùng thắc mắc, một đám đều đang lên tinh thần tùy thời đối phó với nguy hiểm không biết, không thấy Thiên Quân cường đại biến thái như thế mà còn luôn tế ra chân hỏa khủng bố kia sao? Không công tiêu hao lực lượng cũng không phải bọn hắn nguyện ý.

“Ồ? Ta nói hiện tại không có mặc y phục cô tin sao?”. Thiên Quân hơi ngẩn ra sau đó quay sang nói. Một lời vừa ra một đám đều như nhìn thấy quái vật trợn mắt nhìn Thiên Quân, như vậy không phải nói hắn tế ra chân hỏa chỉ là che lại thân thể?

“Ha ha, bất cẩn! Bất cẩn!”. Thiên Quân cười cười nói. “Bất quá như cô nói thì ta càng thêm hiếu kỳ các ngươi chân thực tu vi ah!”. Bọn người này đều là một đám thiên phú cao tuyệt nếu không cũng có tiềm lực cao như vậy, tu vi đang thể hiện ra lúc này cũng chính là biểu hiện một phần tiềm năng của bọn hắn đây.

“Những bản dân kia ta không biết nhưng ta đoán chín thành ở đây đều có Thánh tổ bước thứ chín, còn lại cũng là Thánh tổ hậu kỳ...”. Hồ Tú Anh gạt gạt tóc mai cười duyên nói. “Ta chân thực tu vi cũng là Thánh tổ bước thứ chín hậu kỳ, rất nhanh bên trong Hư thiên bí cảnh ta cũng sẽ có tu vi này...”. Nàng bổ sung.

“Huh...”. Thiên Quân khóe miệng co giật, bọn này thuần một màu Thánh tổ cảnh không phải nói tu vi chân thực đều cao hơn hắn nhiều. Bất giác hắn con ngươi lóe lên quang hoa nhìn Hồ Tú Anh sinh mệnh lực cùng huyết khí. “Lão yêu bà!”. Hắn cắn răng phun ra ba chữ, chí ít cũng có vạn năm tuổi, đem so với Thiên Quân đương nhiên chính là lão yêu bà rồi!

“Hả? Vũ huynh ngươi nói cài gì?”. Hồ Tú Anh trợn trừng mắt như không tin vào tai mình một lần nữa nhìn Thiên Quân nghi vấn. Nàng đang hoài nghi mình nghe được...

“Lão yêu bà! Lão yêu bà! Lão yêu bà! Đừng có xưng huynh gọi đệ với ta!”. Thiên Quân cũng ầm ấm quái khiếu. Một đống tuổi rồi không trách tu vi đều cao như thế, nghĩ lại cũng giật mình không thôi, nếu ở tinh không vô tận, một vạn tuổi khoảng chừng mà có tu vi Thánh tổ bước thứ chín đương nhiên đều là yêu quái thiên kiêu rồi. Nếu đem so sánh tu vi cùng tuổi thì đúng là Hồ Tú Anh vẫn còn rất trẻ, bất quá Thiên Quân chỉ nhìn đến tuổi mà thôi, hơn hắn quá nhiều... Lão yêu bà một dạng!

“Lão yêu bà...”. Hồ Tú Anh nghẹn họng trân trối nhìn Thiên Quân, nội tâm một mảnh hỏa hải, hai con ngươi trợn trừng nhìn Thiên Quân như muốn đâm xuyên thân thể hắn, bất quá nàng cũng không có hành động nào quá khích, quái vật trước mắt nàng trêu không nổi. Kìm hãm một chút trong lòng không tên lửa giận nàng cắn răng nhìn Thiên Quân. “Vũ huynh có thể giải thích cho tiểu muội một hai?”. Hai con ngươi lại nhìn chằm chằm hắn, rằng ngọc nghiến nghiến như đang trực chờ cắn chết hắn ngay tại chỗ.

“Có gì giải thích? Đã nói đừng xưng huynh gọi ...muội với ta, bản thiếu gia năm nay bất quá mới hai mươi ba tuổi thôi, không gọi cô là lão yêu bà thì gọi là gì?”. Thiên Quân nghiến răng nói. “Sống cả vạn năm mới tu luyện đến Thánh tổ bước thứ chín còn không biết xấu hổ...”.

“Ngươi...”. Hồ Tú Anh con ngươi trợn trừng càng thêm lợi hại. Không những nàng mà tất cả những kẻ nghe thấy đều không tin vào tai mình, tên này mới có hai mươi ba tuổi... Còn có sống vạn năm tu luyện đến Thánh tổ bước thứ chín trong mắt hắn giống như... không có gì hơn ngươi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.