Thần Quân trước đó một kích tránh đi đệ đệ Vũ Thiên đánh về về phía Đạo trần hồ, mang theo uy lực kinh thiên động địa của bốn loại lực lượng dung hợp không những khiến cho tất thảy tu giả đang ở bên trong Đạo trần hồ không thể tiếp tục ngộ đạo mà còn vô tình đánh phá cấm chế bên dưới Đạo trần hồ khiến cho bên dưới hiện ra vài thứ thú vị! Lấy Thần Quân Thông thiên nhãn tầm bảo thiên phú đương nhiên đã nhìn ra có trọng bảo bên dưới hồ, không suy nghĩ quá nhiều hắn đã tự mình đi xuống Đạo trần hồ cấm chế, trọng bảo này hắn muốn đem làm quà gặp mặt cho đệ đệ mới gặp.
“Chín loại trận pháp cùng tám loại kết giới, thật không biết vị nào Trận sư có đáng sợ như vậy thủ đoạn, vậy mà cường hành dung hợp mười bảy loại không đồng nhất trận pháp...”. Thần Quân đi xuống theo cấm chế bị đánh vỡ kia, càng đi xuống hắn càng kinh hãi, cấm chế này cường đại không nói, chỉ riêng nó kết cấu đã đủ kinh sợ nhiều người, hắn cũng chỉ có thể nhận ra vài cái mà không thể hiểu hết tác dụng của từng cái nhưng khi những trận pháp, kết giới này kết hợp với nhau lại có công năng vô cùng đáng kinh ngạc, nó có thể tự mình vận chuyển càng thêm lớn mạnh cũng như tự mình hồi phục nếu có công kích gây tổn thương! Hắn không thể không thừa nhận vị Đại năng bày ra bố cục này là một vị đại tài trận sư.
Đạo trần hồ phía trên chính là mặt nước như một cái hồ bình thường, chỉ khác đó là càng đi vào sâu càng có áp lực đè nặng, chỉ có phong thích tự thân Đạo thì mới có khả năng tiến thêm một bước, Thần Quân dĩ nhiên không đi theo con đường đó, hắn thông qua nơi cấm chế bị vỡ mà đi thẳng xuống đáy hồ, cũng không làm bất cứ cái gì gọi là ngộ đạo, hắn đơn giản là đi xuống mà thôi! Đứng phía dưới mặt nước Đạo trần hồ Thần Quân lại càng thêm kinh ngạc, bên dưới cái gì cũng không có, đáy chỉ như một bãi cát rộng lớn trắng bạch, nếu từ đây nhìn lên thì thấy mặt nước giống như một cái ảo cảnh mà thôi, ngay khi Thần Quân lóe lên đi vào trong Đạo trần hồ thì cấm chế cũng đã khép lại hoàn toàn, Đạo trần hồ lại trở lại bình thường không chút thiếu hụt, bất quá nó nhiều thêm một người nơi dưới đáy!
“Xem ra muốn đi ra ngoài lại phải một lần nữa đánh phá cấm chế!”. Thần Quân nhìn lên phía trên mặt nước Đạo trần hồ bất đắc dĩ lẩm bẩm, ban nãy hắn có thể đánh vỡ cấm chế một phần là nhờ may mắn ah, muốn đi ra xem ra phải phí không ít công phu. Cảm thán một chút hắn mới một lần nữa đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Hoang sơ! Đây là cảm giác tiếp theo hắn cảm thấy, ban đầu từ Tử hải đi vào Hư thiên bí cảnh hắn cảm thấy chính là Hoang cổ khí tức, nhưng nó bất quá là do cường độ của tinh không ngày này quá yếu so với Hư thiên bí cảnh, cũng có thể nói một phần là do các loại lực lượng bên trong Hư thiên bí cảnh cũng nồng đậm hơn, việc tu luyện cũng dễ dàng hơn sơ với ngoại giới một đoạn dài. Nhưng khi đi vào Đạo trần hồ đáy, nơi này khắp nơi không chút lực lượng, nói đúng hơn thì các loại lực lượng ít đến thương cảm, nếu tu giả trường kỳ ở đây thời gian ngắn thì còn không thấy gì nhiều nhưng theo thời gian qua đi không sai biệt lắm thì tu vi sẽ không ngừng trôi đi, nói chung nơi này không khác vùng đất chết bao nhiêu chỉ có cát mà thôi!
“Ồ? Cát này... có cổ quái!”. Thần Quân đánh giá xung quanh thì cũng phát hiện ra dị động, tuy rằng rất nhạt nhưng hắn vừa mới bắt được một tia sóng sinh mệnh dao động, giống như bên dưới lớp cát này có sinh vật sống, chỉ là có một chút như vậy thôi nó lập tức đã biến mất.
“...”. Thần Quân một mặt cổ quái nhìn dưới đáy cát, hắn tin tưởng mình đúng. “Hừm...”. Bất chợt hắn trán tách ra, lúc này còn không vận dụng Thông thiên nhãn thì còn đợi khi nào. “Huh...”. Vừa mới vận dụng thông thiên nhãn thì đột nhiên hắn có cảm giác áp bách, có kẻ hướng hắn công kích ah.
“Sạt”. “Sạt!”. Nền cát dưới chân hắn đột nhiên xáo động, cát đột nhiên như là sóng biển cuồn cuộn đánh úp về phía Thần Quân.
“Ah... Không lẽ là Sa yêu!”. Đây là điều đầu tiên mà Thần Quân nghĩ đến, nhìn trước mắt màn cát chụp về phía mình hắn không chút kinh hãi mà để cho đáy cát “nuốt” lấy mình, kẻ tài cao dĩ nhiên gan cũng lớn, hắn muốn xem nơi này rút cục làm sao mà hình thành.
“Ngao....”. Đột nhiên một tiếng gầm thê lương mang theo hoang cổ truyền đến, ngay khi Thần Quân sắp bị cát vùi lấp thì một cái như là dây leo màu nâu sậm từ đằng xa đánh đến đánh thẳng vào sóng cát đang muốn cuốn lấy Thần Quân.
“Xùy xùy...”. Dây leo đánh lên cát vang lên những tiếng xuy xuy tối nghĩa nhưng nó cũng khiến cho sóng cát đó tan rã, cả một vùng lại trở lại như bình thường không có chút dấu hiệu sự sống hay chuyển động nào, dây leo kia cũng như tan theo cát biến mất, Thần Quân vậy mà không nhìn ra chút nào môn đạo, vô cùng kỳ quái.
“Đây là...”. Thần Quân một dạng ta đây muốn chết nhưng không được thành toàn nhìn xung quanh, vốn định xem nơi này có bao nhiêu đặc thù nên mới không chút phản kháng, chỉ là hắn giống như được cứu rồi, muốn chết không thành. “Làm sao lại không cảm nhận được chút nào sinh mệnh lực, không lẽ vừa rồi chỉ là ảo giác? Nhưng ta thân thể cảm giác là không có chút nào sai sót a...”. Thần Quân nghi hoặc không hiểu lâm vào trầm tư, từ lúc hắn vào bên trong Đạo trần hồ cũng chưa một lần cảm nhận được trọng bảo kia khí tức lại gặp mấy cái cổ quái đồ vật, suy nghĩ chốc lát hắn hướng một phương thẳng rồi đi đến, hắn không tin không tìm ra được nơi này cổ quái.
Đạo trần hồ bên dưới chắc chắn có trọng bảo, chỉ alf đã ở bên trong gần nửa canh giờ Thần Quân lại không chút nào nhìn thấy trọng bảo, thậm chí nó khí tức cũng là không chút nào hiện ra, đồng thời cát dưới chân hắn cũng không có lần nào có dị động, điều này dẫn đến cái kia dây leo cũng không một lần hiện thân.
“Kỳ lạ...”. Thần Quân một đầu đầy dấu chấm hỏi lẩm bẩm. “Không lẽ cần có tác động gì đó?”. Hắn trầm tư một lát thì con ngươi sáng lên nói. Ban nãy hắn đi xuống dưới là mới đầu nhìn thấy có dị thường nên tra xét, ngay khi muốn nhìn sâu xướng dưới cát tìm hiểm cổ quái thì mới bị cát tấn công, sau đó dây leo kia xuất hiện, xâu chuỗi lại thì có vẻ như hắn nếu không làm gì thì đống nghĩa sẽ không có chuyện gì xảy ra.
“Xuy...”. Hắn mi tâm một lần nữa mở ra lấp lóe, Thông thiên nhãn lại một nữa quét vào sâu bên trong cát. “Ra đây nào...”. Hắn nói nhỏ.
“Sạt”. “Sạt!”. Quả nhiên không ngoài Thần Quân suy đoán, cát dưới chân hắn lại một lần nữa dị động, lần này so với trước còn cường đại hơn nhiều, chí ít cũng có gấp đối, cát như những đợt sóng lớn từ bốn phương tám hướng đập về phía hắn, uy lực mỗi một lần sóng thậm chí không kém một vị Thần tôn cảnh công kích, lại thêm số lượng khủng bố e rằng Thánh tổ bước thứ nhất cường giả cũng phải khốn đốn.
“Cường đại hơn không ít, như vậy trước đó là cảnh cáo sao?”. Thần Quân mặt không biểu tình không mặn không nhạt nói. Lần đầu tiên sóng cát lực lượng còn chưa đến Thần cảnh, lần này uy lực đã tăng đến như vậy, không sai biệt lắm nên là cảnh cáo rồi.
“Tán!”. Thần Quân há miệng gầm lên một tiếng, hắn tuy rằng không tu luyện âm công nhưng lấy hắn tu vi thì một tiếng gầm tuyệt đối không kém một vị Thánh tổ bước thứ sáu sử dụng âm công.
“Xào xạc...”. “Rạt...”. Một tiếng gầm đó như là cuồng phong thổi quét ra xung quanh khiến cho cát xung quanh đang tiến về phía hắn lập tức tan giã, chỉ là một đợt không thành dĩ nhiên sẽ có lần thứ hai, lần này công kích hắn lại là những cái kia dây leo!
“Xùy...”. Như được mọc ra từ hư không như thế, những cái dây leo lăng không xuất hiện rồi dài ra không có dấu hiệu báo trước đâm về phía Thần Quân, uy lực tuyệt đối không dưới Thánh tổ bước thứ tư!
“Ồ?”. Thần Quân kinh ngạc, nhưng dây leo này nên là lúc trước lao ra cứu hắn khỏi nhưng đợt sóng cát lần đầu tiên kia, làm sao lại tấn công hắn? Xem ra quan hệ của cát cùng dây leo kia khá là vi diệu. “Bất quá... Cháy lên đi!”. Hắn cũng không quan tâm lắm quan hệ kia, lúc này hắn cần tìm trọng bảo hơn. Hắn quanh thân đột nhiên một loại màu xanh lam nhạt hỏa diễm cháy lên, ban đầu chỉ là quanh thân hắn nhưng lập tức đã lan ra phạm vi ba trượng quanh hắn, đương nhiên là Thái Thanh thần hỏa, đặc trưng của Hoàng gia Thần tộc ah!
“Xuy xuy...”. Những dây leo kia lao đến Thần Quân ba trượng phạm vi thì lập tức bị đốt cháy hóa thành những đám khói màu nâu sậm, sau đó chính là một tiếng gầm lên đau đớn giống như dã thú bị thương. “Ngao....”. Những sợi dây léo đó cũng như tan biến, hư không tiêu thất.
“Ta đã nói, những thí luyện giả cho dù là bị lạc vào nơi này cũng không có một cái tốt...”. Một tiếng nói mang theo cuồng bạo cùng điên dại ầm ầm vang lên như muốn chấn cho không gian cũng phải rung động, không những thế tiếng nói giống như là bốn phương tám hướng đều có, vô cùng vang vọng.
“Gầm...”. Đáp trả đó là một tiếng gầm lên, như tiếng nói lúc trước, tiếng gầm như khắp nơi đều có, nhưng như cũ không có một dấu vết nào.
“Không lẽ là Hư không thiết thụ?”. Thần Quân đương nhiên nghe được giong nói kia nhưng hắn cũng không biết làm sao lại có chuyện như thế, quay lại với những cái dây leo kia hắn chợt nhớ ra một loại thực vật phù hợp, một loại vô cùng hiếm gặp Thực vật, Hư không thiết thụ!
Hư không thiết thụ cũng như cái tên của nó, thân cây cứng rắn vô cùng, thời gian sống gần như vô tận, nếu không bị chết đi nó có thể sánh ngang Thế giới thụ đang tọa trấn bên trong Thể nội thế giới của Thiên Quân, mặt khác loại cây này có một “thiên phú” vô cùng đáng sợ, nó có thể mọc ra dây leo sỏ xuyên qua hư không đánh giết những kẻ đi vào “lãnh địa” của nó, về một mặt thì có thể xem nó làm một loại cây ăn thịt vô cùng khát máu, từ Thái cổ để lại hung danh không nhỏ, thậm chí có Đại năng gọi nó là Hư không huyết thụ! Loại thực vật này sinh trưởng hoàn cảnh vô cùng hà khắc dẫn đến số lượng không nhiều, bị bắt gặp cũng là vô cùng ít nhưng có một điều vô cùng kỳ quái đó là Hư không thiết thụ được nhìn thấy hầu như không có chút nào linh tính, nó chỉ có một loại bản năng mà thôi, điều này cũng làm cho Thần Quân có chút nghi hoặc, tại vì Hư không thiết thụ kia giống như có linh tính đồng lời còn là không thấp.
“Ha ha, Tiểu thụ nhi, không ngờ cũng có kẻ nhận ra ngươi lai lịch?”. Thần Quân tuy rằng chỉ nói lẩm bẩm một mình nghe thế nhưng giống như bị cái kia chủ nhân của giọng nói cuồng bạo nghe được.
“Ngao...”. tiếp theo đó cũng là một tiếng gầm lên thê lương cổ lão không biết có ý gì, giống như có kinh ngạc, lại giống như có đau khổ, lại như có chán nản, vô cùng kỳ quái.
“Tại hạ Thần Quân! Không biết có chỗ nào mạo phạm hai vị tiền bối khiến các ngươi tức giận công kích ta?”. Thần Quân nghe chút đó đương nhiên cũng đoán được là có hai cái bí ẩn rồi, hắn chắp tay đối với hư không nói.
“Thí luyện giả đời này vậy mà có một cái có tiềm lực kinh thế như ngươi, xem ra những năm này tinh không lại có biến động lớn rồi!”. Giọng nói cuồng bạo lại một lần nữa vang lên. “Bất quá ngươi đã đi vào nơi này thì cho dù ngươi có là Thần tộc hậu nhân cũng chịu chết đi!”. Hắn bất chợt lạnh lùng nói. Lại có vô số sóng cát mang theo uy lực phô thiên cái địa đánh về phía Thần Quân, xem ra chủ nhân của giọng nói cuồng bạo kia có thể điều khiển cát của nơi này, tên kia có lẽ chính là một dạng Tinh linh hiếm thấy Sa yêu rồi.
“Gầm!”. Tiếng gầm của Hư không thiết thụ lại vang lên, lại có vô số dây leo từ khắp nơi đâm ra từ hư không đánh về phía Thần Quân, cả hai loại công kích thần kỳ như muốn cuốn lấy nhau đánh về phía Thần Quân. Một loại công kích đều không kém Thánh tổ bước thứ tám đỉnh phong cường giả công kích, hai tên bí ẩn kia chỉ sợ muốn dốc toàn lực rồi.
“Huh? Muốn nhờ cát che đi hỏa sao...”. Thần Quân lời nói được đáp lại là càng thêm cường đại công kích khiến hắn cũng khá bất đắc dĩ, lại thêm hai loại công kích này khiến hắn cảm thấy thú vị! Hắn dùng âm công thổi đi cát, lại dùng hỏa đốt cháy cây, lúc này cả hai loại công kích lại như kết hợp với nhau đối phó hắn, dùng gió thì cây cản, dùng hỏa thì cát ngăn, giống như hắn bị khắc chế ah. “Không phải các ngươi nghĩ ta chỉ có bấy nhiêu công kích kỹ năng chứ?”. Bất chợt Thần Quân có chút dở khóc dở cười, không biết hai tên kia là thê nào nhưng cách nghĩ này cũng quá trẻ con rồi! Nên nhớ hắn tu vi lúc này là Thánh tổ bước thứ chín ah!
“Ma thần chấn thiên !”. Hắn quanh thân bùng lên Thanh lam hỏa nhưng lại vận dụng là Thái cổ thần tộc bí kỹ. Hắn hai tay bùng lên Thái thanh thần hỏa sau đó hợp lại nơi trước ngực, lập tức một loại kỳ gì dao động mang theo Thái cổ thanh hỏa bắn ra xung quanh như một vòng trong lửa vô cùng đẹp mắt.
“Ầm”. “Ầm”. Vòng lửa lan ra lập tức cùng cát và dây leo đang lao đến va chạm vào nhau vang lên tiếng nổ không ngừng, them vào đó còn có không ít tiếng cháy xem xuy xuy không ngừng vang lên. Hư không thiết thụ trình độ cứng rắn xưng danh khi gặp Thái thanh thần hỏa vẫn như cũ vô lực ah!
“Ngao....”. “Ma tộc bí kỹ...”. Trong cát bụi mù mịt cùng dây leo cháy xém lả tả một tiếng gầm lên tức giận cùng một giọng nói cuồng ngạo nhưng lại có chút kinh dị vang lên cùng lúc.
“Thần tộc làm sao có thể sử dụng Ma tộc bí kỹ...”. Giọng nói phía sau lại tiếp tục vang lên.
“Ta khi nào nói mình là Thần tộc hậu nhân?”. Bên trong cái bụi đó lại vang lên giọng nói thứ ba, dĩ nhiên là của Thần Quân rồi!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn:
Số từ: 2955