Ma Thần Thiên Quân

Chương 273: Chương 273: Đạt thành hiệp định




“Huh...”. Thần Quân mày nhíu sâu nhìn Cường như thần ma đứng đối diện Vô Đạo. Kẻ sau đột nhiên đồng ý sẽ giúp Vô Đạo, tận lực giúp Hư thiên bí cảnh bản dân thoát ra ngoài, lại phối hợp với hắn bất an khí tức trước đó thì có thể nói sự tình đã như ván đã đóng thuyền rồi.

Đối với thế giới tu giả thì việc có dự cảm không lành đối với tương lai cũng không phải là không có, như Cường vừa rồi đột nhiên có cảm giác bất an mà lại thê hiện đột ngột như vậy thì có thể suy đoán được hắn là có chuyện, hoặc là người thân của hắn có chuyện. Tuy rằng không phải chắc chắn hoàn toàn nhưng thà rằng tin tưởng còn hơn là im lặng không để ý ah!

Về phần Cường lúc này đang như thị uy lực lượng nhưng Thần Quân có cảm giác như Cường vẫn đang còn thấy bất an, hắn làm như vậy chỉ là an ủi bản thân nhằm xua đi cảm giác kia mà thôi. Lại nhìn về phía kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực đang cầm trên tay tấm bùa Hỗn độn cảnh ấn ký thì Thần Quân mày nhíu lại càng sâu, có lẽ đối với tu giả ngày nay, cho dù là sinh ra trong gia cảnh hiển hách như Vũ Thiên e rằng cũng không biết vật kia có bao nhiêu kinh khủng, Thần Quân là nhờ biết đến ký ức của Lão Ma nên mới biết mà thôi, vật kia tốt nhất không nên tùy tiện vận dụng mới tốt.

Hỗn độn cảnh ấn ký thì ý nghĩa cũng như cái tên của nó, nó chính là ấn ký của Hỗn độn cảnh đại năng đánh xuống, nó có thể tồn tại bao nhiêu tuế nguyệt không biết nhưng nó có thể phát huy được một đòn năm thành lực lượng của Hỗn độn cảnh đại năng sáng tạo ra nó, uy lực tuyệt đối vượt xa thông thường Hư vô cảnh đỉnh phong. Lại nói đến Hỗn độn cảnh đại năng, bọn hắn cường đại là không thể diễn tả, không những cùng thiên địa đồng thọ mà khả năng khiến bọn hắn đi vào nhập diệt chết đi là hầu như không có khả năng, bọn hắn chính là những kẻ có thể tùy tiện vẽ nên quy tắc vô cùng đáng sợ, thư hỏi bọn hắn công kích có thể lưu giữ lại được? Mỗi một vị Hỗn độn cảnh thông thường sẽ không hạ xuống quá mười đạo ấn ký, thứ nhất là vì ấn ký lưu xuống khá là cầu kỳ và mất thời gian, thứ hai đó là uy lực của nó đối với Hỗn độn cảnh đại năng cũng không có bao nhiêu uy hiếp, bọn hắn hạ xuống nhưng cái này ấn ký là để cho hậu nhân đề phòng giữ mạng mà thôi, đối với bọn hắn không có bao nhiêu ý nghĩa nhưng đối với hậu nhân thì đó chính là bùa bảo mệnh, tuyệt đại sát chiêu ah!

“Không ngờ vật này các ngươi cũng muốn đem ra...”. Vô Đạo mày nhíu lại nhìn kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực lạnh băng nói. Kế tiếp kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực ra, ba kẻ khác bao gồm Thần Anh Vô Địch cũng lấy ra một tấm bùa tỏa ra tang thương khí tức, duy chỉ có Thánh Hoàng là không có, về phần tử y nữ tử lại không lấy ra, không biết là không có hay không định ra. Vậy mới biết mấy vị thiên kiêu này gốc gác có bao nhiêu kinh khủng ah, chi ít trong tộc đều có một vị Hỗn độn cảnh tọa trấn, e rằng ở Thái cổ cũng là đại tộc đứng đầu.

“Hừ...”. Cường hừ lạnh không nói, chỉ là hắn quanh thân lực lượng càng thêm biến hóa đáng sợ, hư không cũng là theo đó vặn vẹo.Hắn đây là cho thấy thái độ của mình, bất kể thế nào cũng sẽ trợ giúp Vô Đạo ah. Đại chiến đã ngưng lại hồi lâu, hư không đã gần như khôi phục rồi, có lẽ không lâu nữa những kẻ đang ở xa xa Đạo trần hồ quan chiến sẽ có thể thấy toàn cảnh đại chiến về sau rồi.

“Làm sao bây giờ...”. Vũ Thiên cũng là nhíu mày hướng Thần Quân truyền âm. Tuy rằng không biết cái bùa kia có bao nhiêu kinh khủng nhưng Thần Quân cùng Vô Đạo đều tỏ ra kiêng kị như vậy thì e rằng cũng không thể xem thường, lúc này hắn cùng Thần Quân lại còn phải đang chăm sóc cho Vũ Thế Nguyệt, tình cảnh không được sáng lạng cho lắm.

“Bọn hắn sẽ không tiếp tục đánh nữa, có lẽ cũng sắp dừng lại rồi...”. Thần Quân lạnh nhạt nói. “Hôm nay có lẽ không thể báo thù cho tộc nhân cùng Cô cô được rồi...”. Dừng lại một chút hắn nhìn sang Thánh Hoàng cùng Thần Anh Vô Địch hai người nói. “Nhớ cho kỹ tên kia, hắn là Thánh Hoàng của Thánh tộc, Thánh tộc chính là ngọn nguồn khiến gia tộc ta bị hủy, nếu có cơ hội đừng chần chừ mà cho hắn một đao chí mạng...”. Hắn đương nhiên tin tưởng Vũ Thiên có khả năng cùng Thánh Hoàng đánh giết, cho dù không giết được kẻ địch nhưng chắc chắn có thể bảo toàn bản thân.

“Là hắn...”. Vũ Thiên mắt lóe lên sát khí lạnh lùng nói. Tuy rằng hắn sinh ra là sau khi gia tộc bị diệt, tình cảm cũng không có bao nhiêu nhưng không thể phủ nhận được hắn thân thế, nếu có thể hắn đương nhiên sẽ hướng Thánh tộc chém tận diệt tuyệt.

“Huh...”. Thánh Hoàng giường như cũng có cảm ứng thì nhìn sang Thần Quân ba người, con ngươi cũng không chút nào che dấu sát khí, bọn hắn chính là tử địch ah!

Cường tỏ rõ lập trường, bốn vị thiên kiêu đều là đem ra Hỗn độn cảnh ấn ký lập tức khiến không gian xung quanh trầm xuống, khí tức âm u lập tức lan tràn, Vô Đạo cùng Cường đều không động, bốn người Thần Anh Vô Địch cũng không động, bọn hắn chỉ nắm chặt lấy tấm bùa giống như tùy thời đánh ra nhất kích tất sát.

“Như vậy là các ngươi không những không đồng ý giúp ta mà còn muốn cùng ta là địch?”. Vô Đạo lại là kẻ phá vỡ trầm mặc nói. Hắn quanh thân sát khí đã hư không tiêu thất, cả ngươi buông lỏng ra lăng lập giữ không trung tiêu sái nói.

“Bọn ta vô ý cùng ngươi là địch, chỉ là hai đường không chung lối, e rằng khó mà chấp nhận!”. Lúc này nói là Thần Anh Vô Địch. Nếu thật đánh lên bọn hắn cả bốn người e rằng còn không đủ cho Vô Đạo một cái phất tay, thê nhưng có Hỗn độn cảnh ấn ký tại, Vô Đạo cho dù muốn động thủ cũng phải xem xét bản thân có thể hay không ngăn cản được Hỗn độn cảnh đại năng một đòn năm thành lực lượng.

“Vậy còn ngươi đâu?”. Nhìn một vòng Vô Đạo nhìn về phía Thần Quân cười nói.

“Hắc hắc! Có câu kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu, ngươi thấy có đúng không?”. Thần Quân mắt lập lòe nói. Hắn trước đây đã có ước định với Phong, Nghĩ hai tộc tộc chủ và Thái cổ độc long sẽ giúp bọn hắn đi ra Hư thiên bí cảnh không phải là đều có mục đích này sao? Lúc này có thể trực diện với Vô Đạo thì càng dễ nói chuyện ah. Tuy rằng Vô Đạo người này hắn không hoàn toàn tin tưởng nhưng lúc này tạm không để ý điều này, thêm một đồng minh cường đại tổng thể vẫn tốt hơn nhiều thêm một đáng sợ địch nhân, huống chi kẻ này cho dù thoát khốn thì kẻ địch đầu tiên hắn hướng đên sẽ không phải Thần Quân hay Nhân tộc.

“Ha! Nói cũng đúng! Các ngươi Nhân tộc ở Thái cổ chính là kẻ bị ức hiếp ah!”. Vô Đạo giống như cũng lập tức hiểu ra cười ngặt nghẽo nói. Kỳ thực trước khi đến đây hắn cũng đã “túm” lấy vài Thí luyện giả tra xét tình huống, qua đó hắn cũng đã biết đến tinh không hôm nay tình huống. Tuy rằng là do ở Thái cổ đại chiến khiến cho tinh không thiếu hụt, yếu kém dẫn đến tu giả tu vi đều bị khóa ở Thánh tổ cảnh nhưng vẫn tính là thịnh vượng, đồng thời hôm nay Nhân tộc đã không phải như xưa là tộc đàn bị bắt nạt, bọn hắn đã có chỗ đứng cho riêng mình chèn ép tất cả các tộc khác. Dĩ nhiên là do các tộc Thái cổ không lưu lại nhiều nhưng điều này cũng cho thấy Nhân tộc khả năng thích ứng cùng cường đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.