Ma Thần Thiên Quân

Chương 77: Chương 77: Lại là Thái Thương gia?




Lôi vực cuồng bạo lan tràn, không có bất kỳ một cái sinh vật đến gần, cho dù bên dưới Ma hải ma thú cũng rời xa chỗ này, nơi này quả thật không thích hợp cho bất cứ sinh vật nào tồn tại!

Kể từ khi người kia đến đây, Thiên kiếp lực lượng tràn lan, Thái Thương gia Thánh tổ bị hắn đặc biệt chiếu cố đã có chín cái Thánh tổ tử vong, tên kia hư thực là Vũ Thế Thần tuy rằng chỉ có Thánh thần tu vi thế nhưng hắn công kích lực lượng bá đạo cùng hắn ở Lôi vực bên trong không có bất kỳ ai có thể đả thương hắn ah!

Mọi chuyện đều không có tuyệt đối, hắn công kích bị Vũ Thiên Quân chặn lại, không những thế hắn còn không chút cố kị Lôi vực lực lượng cuồng bạo mà đi thẳng vào nó, bên trong cho dù Thánh tổ cũng không thể sinh tồn ah!

“Ngươi là ai?“. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói, tên kia mặc dù mang thân thể là Vũ Thế Thần thế nhưng hắn khí tức âm trầm lạnh băng không giống phụ thân hắn!

Thấy hắn đi vào Lôi vực ở đây mọi người đều giật mình hoảng sợ, cho dù là Tuyệt Thánh đang điên chồng công kích cũng dừng lại, ở đây vậy mát có hai người có thể vận dụng lực lượng vượt qua Thánh tổ cảnh? Thời đại này làm sao lại xuất hiện!?!

“Huh?!? Ngươi cũng là Thái Thương gia người?“. Vũ Thế Thần kinh ngạc một chút rồi lạnh lùng nói. Tên kia mang theo đạo vận bí ẩn vậy mà có thể hấp thu lực lượng của hắn, không thể coi thường ah.

“Không phải! Ta cùng bọn hắn không chút quan hệ!“. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói. “Ngươi rút cục là ai?“. Hắn lập lại câu hỏi.

“Ta là cùng ngươi có quan hệ gì? Không phải Thái Thương gia người lập tức của đi!“. Vũ Thế Thần lạnh lùng nói. Tuy rằng người trước mắt có thể cản được công kích của hắn cũng không có nghĩa hắn sợ người này.

“Huh! Ta không đi thì sao? Ngươi không giống Vũ Thế Thần mà ta biết!“. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói, phụ thân hắn làm sao thay đổi nhiều như vậy được? Hắn cần xác minh lại, có một khả năng mà hắn cũng không muốn nhìn thấy, đoạt xá! Hắn lo sợ có người đoạt xá lấy thân thể của Vũ Thế Thần ah!

“Hử?!?“. Vũ Thế Thần nhíu mày. “Ngươi quen biết ta?“. Hắn hỏi.

“Biết ngươi rất rõ! Là ngươi trước đây ở Thanh Vân tinh, Ma Thần sơn, không phải ngươi lúc này!“. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói. “Ngươi là ai? Cút ra khỏi thân thể hắn!“. Hắn cũng không dám vừa gặp đã nhận thân, nếu quả thật như hắn suy đoán, chỉ sợ hắn không thể cứu Vũ Thế Thần mà còn bị tên kia không biết linh hồn đoạt xá áp chế.

“Thanh Vân tinh? Hửm?“. Vũ Thế Thần nhíu mày suy tư, không nhớ lắm. “Ta biết Ma Thần sơn!“. Hắn khẳng định nói. “Mặt khác ta chính là Vũ Thế Thần!“.

“Không biết?!?“. Vũ Thiên Quân nhíu mày. “Vậy sao ngươi biết Thái Thương gia có thù với ngươi?“. Hắn hỏi.

“Từ khi ta tỉnh dậy chỉ nhớ một việc! Thái Thương gia đứng sau màn điều khiển người tấn công ta Vũ gia ở Ma Thần sơn, ta tộc nhân chết vô số, ta cần báo thù!“. Vũ Thế Thần lạnh lùng nói, hắn cũng mới tỉnh lại nửa năm trước, một mực ngủ say không biết thời gian.

“Chỉ nhớ...“. Vũ Thiên Quân mày nhíu càng lợi hại, nghe Vũ Thế Thần nói thì có lẽ hắn bị mất trí nhớ, làm sao có thể mất trí nhớ được? Thần cảnh cường giả đâu chỉ nói mất là mất trí nhớ dễ dàng vậy ah! “Vậy phu nhân của ngươi đâu? Vận nhi đó, ngươi có nhớ không?“. Hắn lập tức nhớ ra mẫu thân nói.

“Vận nhi? Ai là Vận nhi? A! Có chút quen thuộc!“. Vũ Thế Thần như không tỉnh táo nói, hắn lúc này như một cái ngu ngốc lẩm bẩm.

“A... !!!“. Vũ Thế Thần đột nhiên ôm đầu hét lên, dường như cái tên Vận nhi làm cho hắn bị kích thích gì đó, mắt hắn đỏ lên, tóc bay cuồng loạn, như thay đổi một người khác, hắn khuôn mặt lạnh lùng, sát khí tỏa ra cuồn cuộn. “Ta phải báo thù!“. Hắn gằn từng chữ nói.

“Nói cho ta biết Vận nhi đâu?“. Vũ Thiên Quân cảm giác chuyện này có chút không ổn, Vũ Thế Thần mất trí, nhuận chí còn không nhớ rõ vợ hắn, nhắc đến thì lập tức nổi điên muốn đi giết người.

“Đã chết! Vĩnh bất siêu sinh!“. Vũ Thế Thần khuôn mặt lãnh túc mang theo bi thương nói, hai mắt bất ngờ chảy ra hai dòng huyết lệ. “Ta phải báo thù!“. Hắn lại gần giọng nói.

“Cái gì? Ai làm?!?“. Vũ Thiên Quân con ngươi co lại, mẫu thân hắn đang còn một tia linh hồn tại thế, làm sao lại vĩnh bất siêu sinh? Nghĩ vậy thế nhưng nhìn trước mắt Vũ Thế Thần không ổn, mãi như thế này hắn sẽ trở thành một cái giết chóc máy móc mà thôi, không phải phụ thân hắn!

“Thái Thương gia...“. Vũ Thế Thần lãnh túc nói.

“Vậy còn hài tử của ngươi?“. Vũ Thiên Quân trước muốn tỉnh lại Vũ Thế Thần đã, nếu mẫu thân hắn thật đã xảy ra chuyện, hắn chỉ có thể làm một việc! Báo thù! Thù mới nợ cũ với Thái Thương gia hắn phải tính thật đầy đủ! Thế nhưng hắn tuyệt đối không thể để cho Vũ Thế Thần điên loạn được.

“Hài tử...“. Vũ Thế Thần nghe vậy thì run lên một cái. “Ta phải tìm hài tử! Thiên Liên...“. Hắn run giọng nói, ánh mắt đã bớt đi chút sát khí, đã loé lên một chút tỉnh táo ah.

“Ah! Ngươi không nhớ trưởng tử sao?“. Vũ Thiên Quân như bắt được điểm mấu chốt vội nói, Vũ Thế Thần lúc này không giống như mất trí, hắn trí nhớ giống như bị phong ấn hơn.

“Trưởng tử... Quân nhi... Ta phải trả thù cho nó!“. Vũ Thế Thần mờ mịt một chút rồi nhớ ra, lập tức sát khí lại nổi lên, mười năm trước đại chiến thế nhân đều biết Vũ Thiên Quân chiến tử ah!

“Ah! Tỉnh lại! Quân nhi đây ah...“. Vũ Thiên Quân thấy thế vội tháo mặt nạ nói. Khuôn mặt non nớt mười ba mười bốn tuổi, vẫn chưa hết đi vẻ hài tử, thế nhưng cũng đã dần hiện ra né trưởng thành rồi ah.

“Hử?!? Ngươi...“. Vũ Thế Thần nhìn thấy khuôn mặt vẫn tính là quen thuộc thì giật mình, làm sao có thể. Thế nhưng rất nhanh hắn lại lạnh lùng. “Dám giả mạo Quân nhi! Cho dù ngươi không phải Thái Thương gia người ta cũng tất sát ngươi!“. Hắn lạnh giọng nói, con hắn đã qua đời cũng không bất kì kẻ nào được khinh nhờn!
“Ách! Phụ thân! Là ta ah! Là Quân nhi ah, người như thế nào lại quên ta?“. Vũ Thiên Quân mắt đã có chút hơi nước! Rút cục đã có chuyện gì xảy ra đến mức một kẻ đỉnh thiên lập địa cha hắn phải phong ấn ký ức của bản thân? Có bao nhiều đau khổ ah. “Ngươi làm sao lại thế này...“. Hắn run giọng nói, không lẽ mẫu thân hắn thật sự đã xảy ra chuyện, ban đầu nhìn thấy Vũ Thế Thần như vậy hắn cũng chưa chắc chắn tin tưởng ah!

“Ngươi...“. Vũ Thế Thần cũng không dám chắc chắn ah. Dù sao năm đó cũng có rất nhiều người xác nhận Vũ Thiên Quân đã chết ah.

“Ah! Ta là Vũ gia đời thứ năm! Trước ta có Vũ Thiên Nguyên thân mang Ngũ hành Thánh thể, sau đó là Vũ Thiên Nhật thân mang Thiên hồn thể, thứ ba là Thiên Phượng tỷ, mang Thiên Phượng thể, ta thứ tư, năm là Thiên Dương đệ mang Thiên Dương ma thể, sáu là Thiên Mị mang Tiên thiên mị cốt, bảy là Thiên Ngọc, tám là Thiên Liên, chín...“. Vũ Thiên Quân lần lượt nói ra các cái tên cùng cổ thể mát Vũ gia đời thứ năm có, những cái này chỉ có Vũ gia dòng chính mấy người biết mà thôi, cho dù muốn sưu hồn cũng không tìm được, chỉ có thể tự nguyện nói ra ah.

“Ngươi làm sao có thể biết? Ngươi thật là Quân nhi!“. Vũ Thế Thần con ngươi co rụt nói, việc này chỉ có Vũ gia biết, đời thứ năm cũng chỉ có Vũ Thiên Nguyên, Vũ Thiên Nhật cùng Vũ Thiên Quân biết, chỉ dù Vũ Thiên Phượng cũng không biết.

“Ah! Còn có bên trong Ma Thần sơn Lão Ma, là hắn giúp chúng ta Vũ gia...“. Vũ Thiên Quân lại nói thêm, nhắc đến Lão Ma tin tưởng Vũ Thế Thần sẽ tin tưởng ah, biết đến Lão ma không quá đáng là Vũ Tinh Trần, Vũ Chu Vân, Vũ Thế Thần cùng Vũ Thiên Nguyên và hắn mà thôi.

“Ngươi thật là Quân nhi? Ngươi không chết?!?“. Vũ Thế Thần kích động nắm lấy hai bả vai Vũ Thiên Quân run rẩy nói, xem như trong những ngày tâm tối hắn thấy một chút ánh sáng ah!

“Không sai! Là ta!“. Vũ Thiên Quân có chút run giọng nói, hắn lúc này đâu có cái gì phong độ cái thế, hắn cũng chỉ là một cái mười lăm tuổi hài tử mà thôi, một cái đã lâu chưa được nếm trải hạnh phúc gia đình! “Phụ thân ngài...“. Hắn nhìn thấy Vũ Thế Thần lúc này chuyển biến khác hẳn so với lúc nãy, hắn lúc này giống như trước kia, một cái khuôn mặt hoà ái nhưng kiên nghị vô cùng, một khuôn mặt khiến người ta có thể tin tưởng mà giao cho hắn tất cả!
“Ha ha! Xem như ta khoá lại bản thân đi!“. Vũ Thế Thần nhìn Vũ Thiên Quân một lượt từ trên xuống dưới vui vẻ nói, mười năm qua hôm nay là hắn vui vẻ nhất một ngày, hắn nhi tử vậy mà vẫn còn sống, chỉ tiếc... Mặt hắn lại trầm xuống.

“Trí nhớ của ngài...“. Vũ Thiên Quân mắt đỏ lên nói.

“Huh! Là ta sai lầm! Ta nghĩ phóng ấn lại trí nhớ của bản thân sẽ không cảm thấy đau khổ nữa, thế nhưng gặp con ta đã hiểu, có những chuyện ta phải đi đối mặt! Trước khi báo thù hoàn tất ta không thể xảy ra chuyện!“. Hắn nhìn ra bên ngoài lạnh lùng nói, ngoài kia có thù gia của hắn!

“Rút cục có chuyện gì xảy ra? Mẫu thân nàng...“. Vũ Thiên Quân nhíu mày nói.

“Nàng...“. Vũ Thế Thần ngừng lại một chút. “Có lẽ không có khả năng... Ta phải diệt sạch Thái Thương gia!“. Hắn chuyển giọng sát khí nói.

“Huh?!?“. Vũ Thiên Quân đã hiểu, e rằng lúc kia phụ thân hắn nói không sai, mẫu thân hắn đã xảy ra chuyện, đã có thể bết bát hơn nhiều so với trước kia, một tia linh hồn kia có lẽ...

“Là Thái Thương gia sao?“. Hắn lẩm bẩm, sát khi từ thân thể hắn tỏa ra, hắn chậm rãi đi ra Lôi vực lạnh lùng nói. “Thái Thương gia ngươi đáng chết!“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.