Nhị Thánh Hậu thân là thiên kiêu của Thánh tộc, nàng thiên phú cao tuyệt không nói, càng là một cái mỹ nhân khuynh thành, nàng cuộc đời vốn là không tì vết thế nhưng khi vào Hư thiên bí cảnh này lại xảy ra một chuyện khiến nàng vừa hận bản thân mình lại vừa lo lắng không thôi, nàng lại cùng kẻ xem tộc mình là tử địch phát sinh quan hệ khó nói.
Lại nói Vũ Thiên Quân là một vị cái thế yêu nghiệt, Thánh tộc nàng năm đó cũng không phải có ý định tuyệt diệt Vũ gia dẫn đến đại địch ngày nay, nếu năm đó Thánh tộc là muốn diệt tột thì Vũ gia chỉ e đã không còn ai sống sót, Vũ Thiên Quân, Vũ Thiên Nguyên, thậm chí là khi đó Vũ Thế Thần cũng không có cái nào còn sống sót. Bất quá sự tình đã là quá khứ, cho dù là ai cũng không thay đổi được, thế sự trêu người, nàng cùng Vũ Thiên Quân định ra sẽ là tử địch.
Tuy rằng lần kia là do nàng cùng hắn vô tình trúng phải Thái cổ độc long độc dược dẫn đến cả hai như là trúng xuân dược một loại, lần đó điên long đảo phượng không những cứu nàng một lần mà còn khiến nàng thể chất, thiên phú lại có thay đổi, cường đại hơn rất nhiều.
Nàng cùng Vũ Thiên Quân quan hệ liền có chút thay đổi, có chút mập mờ vi diệu. Thế nhưng tất cả những điều này cũng không khiến nàng thời gian này thay đổi, mọi thứ đều từ mấy tháng trước mà bắt đầu, kể từ khi cái kia Thiên quân hoa xuất hiện, sau đó không hiểu xâm nhập vào thể nội của nàng biến mất. Bất kể nàng làm thế nào tìm hiểu cũng không chút nào tìm ra manh mối Thiên quân hoa kia làm sao tồn tại trong thể nội của nàng, mọi chuyện sẽ không gì nếu như vào lần trước khi nàng lâm vào nguy hiểm tính mệnh thời điểm thì xảy ra một hiện tượng kỳ lạ, quang hoa chợt lóe liền đương trường chém giết cái kia Hư vô cảnh bản dân Hư thiên bí cảnh, lần đó nàng còn không hiểu làm sao thì đã thành ra như vậy, một sát na thôi, khi tính mệnh của nàng gặp nguy kịch thì có vật nào đó xuất hiện bảo trụ nàng một mạng. Ban đầu nàng còn không biết nhưng về sau tinh tế cảm nhận thì nàng liền có suy đoán là có liên quan đến Thiên quân hoa từng nhập vào thể nội của nàng, tên kia lại giống như trong tối âm thầm bảo vệ nàng.
Tại trên cự đảo, dưới con mắt không chút tin tưởng của Đại điện chủ, Nhị Thánh Hậu đi về phía Bạch viên vương, nàng tin tưởng cảm giác của mình, tại trong minh minh có thứ gì đó đang âm thầm bảo hộ nàng, nàng muốn nhìn một chút vật đó là gì.
“Này...”. Đại điện chủ kinh ngạc sát na liền muốn lao lên ngăn cản thế nhưng Nhị Thánh Hậu lúc này nói một câu làm hắn không thể không dừng lại.
“Yên tâm đi, có đại năng âm thầm bảo hộ ta! Ngươi dù thế nào cũng không được chết, nhi tử của ngươi còn chưa chào đời, đừng để nó xuất sinh liền thành trẻ mồ côi...”. Nhị Thánh Hậu nhàn nhạt nói. “Nếu ta có chút nào đó không may liền chạy đi, cho dù hai chúng ta liên thủ còn không phải đối thủ của Bạch viên vương này, tìm Thánh Hoàng đến trả thù cho ta!”. Đến lúc này nàng không thể không thừa nhận, Bạch viên vương quá mạnh, nó thần thông khiến nàng không có bao nhiêu tự tin cản được, nàng chỉ có thể tin tưởng vật bí ẩn kia, nếu không được thì cho dù Đại điện chủ có ở lại cũng chỉ nộp mạng thêm mà thôi.
“Đại năng...”. Đại điện chủ âm thầm kinh ngạc, trong miệng Nhị Thánh Hậu đại năng đương nhiên chính là Hư vô cảnh cường giả, nàng từ khi nào lại có cùng loại kia cường giả có giao lưu? Lại còn âm thầm bảo hộ nàng?
Lại nói ban nãy hai người liên hợp lại đánh ra công kích tối cường còn không làm gì được Bạch viên vương, lúc này cho dù cả hai liên thủ cũng không thể làm gì được, cũng chỉ có thể quay đầu liền chạy, chỉ là Bạch viên vương đang lâm vào điên cuồng kia có thể đơn giản để cho hai người chạy sao?
“Hống!”. “Lúc này muốn quay đầu đã trễ, ta sẽ đem ngươi xé ra thành tám khối!”. Bạch viên vương một kích phát động thần thông lại bị Nhị Thánh Hậu cùng Đại điện chủ cản lại đương nhiên vô cùng tức giận, dưới sự phụ thể của cái kia Đại viên hồn lại một lần nữa nắm lại cự quyền đấm về phía Nhị Thánh Hậu, lực lượng khủng bố lập tức đánh sụp ra một vùng hư không, đây chính là đặc quyền của Hư vô cảnh đại năng ah.
“Ồ? Lại có kẻ âm thầm bảo hộ nàng? Sao ta còn không cảm nhận được?”. Thiên Quân đứng xa xa quan sát nghe Nhị Thánh Hậu nói vậy liền có chút nghi hoặc nói. Hắn không chút nào cảm nhận được sinh mệnh nào khác đang tồn tài gần đây, nói cách khác, ngoài Nhị Thánh Hậu hai cái, Bạch viên vương cái này đại yêu ra thì chỉ còn Thiên Quân hắn. “Không phải ám chỉ ta đi? Bất quá như nàng nói giống như là đi theo nàng, kỳ lạ...”. Hắn tâm lý tò mò lại nổi lên, như cái bảo bảo nhìn khắp xung quanh, hắn muốn xem là cái nào đại năng đang âm thầm bảo hộ Nhị Thánh Hậu.
“Hi vọng ta phán đoán không sai...”. Nhị Thánh Hậu khẽ cắn răng thầm nói. Đương nhiên cũng không dám qua coi thường, dưới chân nàng Liên hoa đài chợt bắn ra vạn đạo tử ý đánh về phía Bạch viên vương, cho dù không ảnh hưởng đến đối phương nhiều nhưng nàng cũng tuyệt không đơn giản như vậy lao lên chịu chết.
“Cửu liên quang phán!”. Nhị Thánh Hậu nũng nịu hô lên.
“Chết!”. Bạch viên vương đáy mắt lóe lên khinh thường, cự quyền lập tức liền đánh tan những tử quang kia đánh lên Liên hoa đài, hư không theo đó sụp đổ hướng thẳng Nhị Thánh Hậu.
“Làm sao còn không có chuyện gì?”. Nhị Thánh Hậu đáy lòng thầm hô không ổn, lực lượng to lớn đè lên Liên hoa đài, nàng có cảm giác Liên hoa đài tùy thời đều sẽ muốn tan rã tách biệt, nàng tính mệnh đã bị đe dọa thế nhưng vật bí ẩn kia còn không có xuất hiện.
“...”. Đại điện chủ tại xa xa cổ họng cũng một nâng không nói nên lời, hắn lúc này cho dù muốn nhảy vào can thiệp giảm bớt áp lực cho Nhị Thánh Hậu cũng không có khả năng, thậm chí đi vào còn góp thêm cái mạng nhỏ.