Ma Thần Thiên Quân

Chương 270: Chương 270: Nữ nhân!




“Tên kia đã bước ra một bước kia rồi?”. Thiên Quân đang nhắm mắt tu hành thì đột nhiên mở mắt ra kinh nghi bất định nói. Lần đầu tiên gặp Cường còn chưa có bao nhiêu kinh nghiệm tu hành, lần thứ hai hắn đã đi một bước dài?

“Huh! Ta cũng nhanh hoàn thành rồi...”. Thiên Quân bất chợt cười cười, thể nội thế giới phía trên Thế giới thủ tám khối cầu tám Loại lực lượng đã tiến lại gần nhau hơn, đã hiểu cách dung hợp Thiên Quân đương nhiên sẽ làm nhanh hơn nhiều, cho đến lúc này dung hợp đã đến năm thành, hắn dự đoán khi dung hợp đạt đến sáu thành hắn có thể chính thức sáng tạo chiến kinh rồi, từ thể nội thế giới không ngừng sinh ra những xúc tu nhỏ giống như rễ cây đang sinh ra, không sai biệt lắm chính là những điểm khởi đầu của những kinh mạch của hắn sau này, tuy rằng những xúc tu lúc này chỉ mới định hình, nhỏ bé đến không đáng kể nhưng Thiên Quân biết, cách nghĩ của hắn là không sai đồng thời hắn cũng sắp thành công rồi.

.......

Quay lại Đạo trần hồ.

Đạo trần hồ mặt hồ vẫn không ngừng vang lên tiếng nổ đì đùng như có như không, lúc thì ầm ầm vang dội lúc lại là âm trầm đục đục khiến cho những thí luyện giả đnag quan sát đại chiến có cảm giác như Đạo trần hồ nước đang không ngừng dậy sóng, chỉ có số ít người biết Đọa trần hồ e rằng đã bị tổn thương ngiêm trọng rồi!

Những thí luyện giả ở đăng xa quan sát khi thì hưng phấn bứng bừng, khi thì khiếp sợ nhưng tất cả ở đây đều có một đặc điểm chung khi nhìn về đại chiến phía trên bầu trời Đạo trần hồ, đó là ngưỡng mộ! Bọn hắn đều là ngưỡng mộ mấy vị Thiên kiêu đang kịch chiến kia, tuy rằng bọn họ không biết mấy vị Thiên kiêu bí ẩn đang kịch chiến kia chính xác có mấy vị, có những ai nhưng có thể ở đây nhìn thấy bóng lưng của bọn hắn thì ai ai cũng có một cảm giác ngưỡng vọng núi cao, cao đến không thể chạm. Dĩ nhiên bọn họ đều không biết tình huống quỷ dị đang diễn ra bên trong đại chiến, cho dù hơn mười vị tu vi Thánh cảnh bước thứ tám đang ở gần quan sát cũng chỉ có thể đoán được đại khái, đại chiến giống như đình trệ rồi, quỷ dị mà dừng lại, thế nhưng hư không vẫn đang không ngừng bị đánh phá, điều này cho thấy chỉ là tạm dừng mà thôi.

“Ngươi nếu là không muốn để ý chúng ta đánh giết tại sao còn muốn can thiệp chuyện ở đây?”. Kẻ nắm giữ Tử vong lực lượng cắn răng lạnh lùng nói. Đã qua hơn một khắc hắn thần kinh căng cứng nhìn thanh niên lam y trước mặt rồi, hắn luôn luôn bên trong trạng thái đề cao tinh thần, Tử vong lực lượng quấn chặt lấy quanh thân, phái sau lưng Địa ngục môn càng là như ẩn như hiện tùy thời công kích, thế nhưng tên kia lại như không có bao nhiêu ý định xuất thủ, chỉ đứng đó cười cười nhìn hắn... Lại nhìn Thần Anh Vô Địch, Thánh Hoàng mấy người hắn lại càng không thể che dấu được kinh hoàng, đã qua một khắc bọn hắn đều không phá được thần thông của kẻ trước mặt này, nếu lúc này kẻ sau có ý định chém giết, chỉ sợ năm tên kia không một có khả năng chạy trốn, dĩ nhiên nếu bọn hắn có thủ đoạn khác thì khó nói! Qua một khắc hắn cũng đã hiểu, lam y thanh niên bí ẩn giống như cũng không có ý định giết chóc.

“Ha ha! Ta nghe thấy có kẻ ngông cuồng dám nói đánh bại được Vũ huynh khiến ta tay chân có chút ngứa, đàng kiếm các ngươi luận bàn một hai...”. Cường vẫn cười cười nhìn kẻ kế thừa Tử vong lực lượng nói. “Kỳ thực ta mục đích chủ yếu là đến tìm ngươi, không biết ngươi có tin hay không?”. Hắn mắt như sáng lên nói.

“...”. Ở đây chỉ có ba người có thời gian để ý xung quanh chính là kẻ kế thừa Tử vong lực lượng, Thần Quân và Vũ Thiên, cả ba đều có chút theo không kịp nhìn Cường quái lạ, về phần năm kẻ còn lại đều đang vận dụng lực lượng không ngừng trèo chống thần thông mà Cường đánh ra, tuy rằng không đến mức chật vật nhưng cũng không được thoái mải, đều bị cố định lại một chỗ.

“Ta ngươi không quen biết cũng không có liên hệ, ngươi vạn dặm xa xôi tìm đến ta làm gì?”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng con ngươi lập lòe nói. Hắn có thể chắc chắn bản thân không hề biết Cường ah.

“Không phải ta đã nói ta muốn chiếm lấy Tử vong lực lượng của ngươi sao? Nếu có thể thỏa hiệp đương nhiên có thể dễ dàng nói chuyện, bằng không đừng trách ta độc ác rồi!”. Cường cổ quái nói, chỉ là càng nói thì giọng càng lạnh xuống, kết câu thậm chí còn có là như có như không sát khí ẩn hiện.

“Chiếm lấy Tử vong lực lượng...”. Lúc này không những là kẻ kế thừa Tử vong lực lượng kinh dị mà Thần Quân cũng là không hiểu, chiếm lấy Tử vong lực lượng là có ý gì? Làm sao có thể chiếm được?

“Huh! Không biết ngươi có nguyện ý hợp tác?”. Cường nói xong thì nhe răng cười giương ra hàm răng trắng.

“Nếu ta nói không?”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng cắn răng lạnh lùng nói. Tuy rằng thanh niên lam y trước mặt bí ẩn cùng cường đại nhưng hắn dù sao cũng là một vị đỉnh cấp thiên kiêu, hắn uy vọng cùng kiêu ngạo tuyệt đối không chấp nhận chuyện khuất phục trước Cường như vậy, chắc chắn phải là một trận chiến! Dứt lời phía sau hắn Địa ngục môn cũng rung động kịch liệt, cánh của hé ra, Tử vong lực lượng liền như thủy triều từ đó truyền ra, hắn đã sẵn sàng cùng Cường tranh đấu, tuyệt đối để kẻ trước mặt biết coi thường hắn hậu quả!

“Huh! Như vậy không thể nói chuyện được!”. Cường trầm xuống lạnh nhạt nói, tay trái chợt buông lỏng, tay phải vẫn là để sau lưng, không lẽ hắn là coi thường kẻ địch?. “Nếu ngươi là nữ nhân ta có thể nhường lại một chút, chỉ là nếu đã là nam nhân ta đành xuất thủ rồi!”. Nói rồi hắn chân đạp hư không chầm chậm đi về phía kẻ kế thừa Tử vong lực lượng, một bước hắn đạp hư không như đạp lên sóng nước, hư không lại như từng đợt sóng nhộn nhạo!

“Rầm!’. “Rầm!”. Mỗi bước Cường bước ra cũng không có đạo vận gì thế nhưng nó lực lượng lại như vô biên vô hạn tùy thời dẫm toái hư không đi về phía kẻ địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.