Ma Thần Thiên Quân

Chương 248: Chương 248: Thần Quân và Vũ Thiên Quân...




Vũ Thiên Tình là một trong số ít Kế thừa giả của Ngũ đại gia tộc Thờ phụ thế gia ở Thái cổ, nàng từ khi thức tỉnh Luân hồi chi lực đã như chúng tinh phủng nguyệt, luôn được mọi người xem như bảo bối đến trông nom. Nàng không những là một vị cái thế yêu nghiệt mà còn là một vị siêu cấp mỹ nữ, luôn là cái đích hướng đến của tất thảy nam nhân mà nàng biết, trong Ngũ tộc thiên tài vô số cũng không ngoại lệ, thế nhưng từ khi đi vào Hư thiên bí cảnh này chí ít đã có hai tên không như vậy, cả hai kẻ này đều rất đặc biệt, thậm chí còn khiến nàng cảm thấy có hứng thú hơn nhiều so với tất thảy những người trước đó nàng biết, mặc dù chỉ mới gặp một lần, dĩ nhiên, cũng chỉ mới dừng lại ở hứng thú mà thôi!

Thần Quân cũng chính là Vũ Thiên Quân cho nàng cảm giác nhẹ nhàng thanh thoát nhưng cũng cất dấu sóng ngầm mãnh liệt, một kẻ thâm sâu như biển không có giới hạn. Tên quái dị tên Cường lại như một cái hài tử đang ham vui, thế nhưng đồng dạng với Thần Quân, tên này giống như không có giới hạn, chỉ riêng việc công kích của nàng mang theo Chung cực cấp độ Luân hồi chi lực đánh lên người hắn không hiểu tiêu thất đã là vô cùng đáng sợ rồi, thủ đoạn quỷ dị đến khó tin, nếu nàng không tận mắt nhìn thấy có lẽ đánh chết nàng cũng không tin! Lại thêm việc hắn một chỉ đã có thể công phá đại chiêu hủy diệt của nàng thì nàng có cảm giác cho dù mình có bao nhiêu uy năng công kích cũng không có khả năng đánh bại hắn, chỉ là tên này nói Luân hồi chi lực của nàng có thiếu hụt là có ý gì?

“Ngươi có ý gì?”. Vũ Thiên Tình mày nhíu sâu nhìn Cường hỏi. Luân hồi chi lực của nàng là được kế thừa từ Dung, siêu cấp Hỗn độn cảnh Thái sơ sinh linh làm sao sẽ có thiếu hụt? Chỉ là tên này cho nàng cảm giác không xấu, hắn ngoài việc muốn “bắt cóc” nàng để nghiên cứu Luân hồi chi lực ra thì không làm việc gì có mưu đồ khác, trực tiếp vô cùng.

“Không có ý gì! Luân hồi chi lực này không trọn vẹn!”. Cường lắc đầu nghiêm túc nói. “Cho dù là Luân hồi chi lực của Vũ huynh cũng là như thế, đều không trọn vẹn, các ngươi đều thiếu thứ gì đó!”.

“Thiếu thứ gì đó...”. Vũ Thiên Tình không hiểu. Luân hồi chi lực là Luân hồi chi lực, làm sao còn có thể thiếu thứ gì đó? “Ngươi không lĩnh ngộ Luân hồi chi lực làm sao có thể hiểu được nó?”. Nàng con ngươi sắc lạnh liếc nhìn Cường nói.

“Huh, ta cũng không rõ lắm, chỉ là... “. Cường lắc đầu sau đó nhắm mắt lại, hắn quanh thân vốn không có chút nào lực lượng đột nhiên cuốn động lên, một loại kỳ dị lực lượng đột nhiên xuất hiện, cường hoành kinh thiên động địa, Hư không bắt đầu nhộn nhạo nứt ra như mạng nhện, đây mới chỉ là ảnh hưởng mà thôi, nếu thật sự đánh ra công kích sử dụng lực lượng này, Hư không chỉ sợ không thể chịu được đơn giản như vậy.

“Đây...”. Vũ Thiên Tình con ngươi co rụt kinh sợ không nói nên lời, Cường lực lượng thậm chí còn cường đại hơn Thần Quần! Đây một phần là do nàng không thấy Thần Quân trước đó công kích đánh xuyên không gian đả thương Thần tộc thiên kiêu ah. Không những thế lúc này hắn giống như đang lâm vào trạng thái ngộ đạo kỳ dị nào đó.

Cách chỗ này hơn hai vạn dặm đám tu giả đang đứng xa quan sát cùng nghị luận, bọn hắn cũng không tiến lại gần thêm, ở khoảng cách tuy rằng không thể quan sát hết toàn bộ diễn biến cuộc chiến nhưng như vậy còn hơn là đến nơi đó để mất mạng, chỉ một tia lực lượng của Vũ Thiên Tình đã đủ chém giết không ít người rồi, lại thêm những Dị tộc thiên kiêu vừa mới thoát chết gang tấc trong tay Thần Quân đều đang vô cùng kiêng kị, không dám chút nào ngông cuồng như trước, gặp Thần Quân vừa là may mắn cũng chính là nổi ám ảnh của bọn hắn, tuy nhiên trong danh sách những kẻ cần phải kinh sợ hôm nay chắc chắn có thêm một người, một kẻ cũng chính là “ân nhân” của bọn hắn, một cái không kém Thần Quân quái vật!

“Luân hồi...”. Cường nhắm mắt hơn nửa canh giờ mới một lần nữa mở ra, con ngươi trong suốt không chút tạp niệm, hắn tay trái nâng lên nhẹ nói hai chữ. Bàn tay hắn xòe ra bất chợt một loại lực lượng x lạ lẫn quen thuộc hiện ra trước mặt Vũ Thiên Tình, là Luân hồi chi lực nhưng lại có chút khác lạ.

“Ngươi... Ngươi Lĩnh ngộ Luân hồi lực lượng?”. Vũ Thiên Tình con ngươi trợn tròn nhìn Cường tay run run nói, lúc trước tên này giống như không chút nào sử dụng pháp lực mà chỉ sử dụng nhục thân lực lượng mà thôi, nói cách khác hắn giống như không có chút pháp lực nào, thế nhưng trước mặt nàng đây là gì? Hắn đang vận dụng Luân hồi chi lực ah. Đạt đến Ý cảnh đệ tam đoạn Luân hồi lực lượng, thuần túy cùng cường đại vượt ra nàng có thể nhận đến!

“Một phần là nhờ có vi tỷ tỷ đây giúp sức!”. Cường cũng không phủ nhận nói. “Ta con đường không giống các ngươi những tu giả này, không rõ các ngươi con đường tu hành là như thế nào nhưng ta cùng Vũ huynh là ngược đường, có lẽ cùng các ngươi không sai biệt lắm...”. Hắn lạnh nhạt nói.

“...”. Vũ Thiên Tình một mặt không hiểu nhìn Cường, tên này nói là có ý gì? Không lẽ cả hắn cùng Thần Quân Vũ Thiên Quân kia đều thích nói những điều như vậy? Xem ra hai tên này là bằng hữu cũng không phải là ngẫu nhiên.

“Ầy... Nói chuyện với những kẻ ngộc thật là mất thời gian!”. Cường thấy như vậy thì lắc đầu bất đắc dĩ nói. “Thôi bỏ đi, ta chỉ khuyên ngươi một điều, Luân hồi chi lực mà ngươi lúc này có thể vận dụng tuy rằng rất cường đại nhưng nó cũng chính là rào cản bước tiến của ngươi sau này, đến lúc thích hợp ngươi nên bỏ nó đi!”. Hắn lạnh nhạt nói, hắn giống như không biết việc nắm giữ Chung cực lực lượng là cái vé nhanh nhất đến Hỗn độn cảnh ah.

“Hử? Ngươi biết gì về Chung cực lực lượng mà có thể nói như thế? Ngươi nói đâu có nghĩa là sự thật?”. Vũ Thiên Tình mày nhíu thật sâu nói. Tuy rằng Cường cho ra Luân hồi đệ tam đoạn ý cảnh cường đại hơn bình thường nhưng không có nghĩa hắn nói đúng, nàng đương nhiên không tin vào mấy chuyện đó.

“Ha ha, có những thứ không phải của mình thì vĩnh viễn không phải của mình...”. Cường cười nhạt nói. “Xem như ta nợ cô một việc, nếu sau này có cơ hội gặp lại cô có thể yêu cầu việc đó, dĩ nhiên đừng vượt quá giới hạn là được!”. Nói xong hắn lập tức quay đầu liền muốn rời đi, cuốn lấy Vũ Thiên Tình hai ngày hắn đã có được thứ mình muốn rồi.

“Khoan đã!”. Vũ Thiên Tình vội gọi lại, nàng quả thực không làm gì được tên này, chỉ là hắn nói có thể cho nàng một yêu cầu, nàng bất chợt nghĩ ra một chủ ý.

“Huh...”. Cường hơi chút quay lại nhìn nàng. Vị mỹ nữ này không phải nhất kiến chung tình không nỡ rời xa hắn chứ? Hắn hai ngày này giống như chỉ chọc giận nàng ah! Nghĩ đến đây hắn con ngươi lập lòe quỷ dị hào quang nhìn Vũ Thiên Tình như cười không phải cười. “Mỹ nhân tỷ tỷ còn có chuyện?”. Phối hợp thêm hắn lúc này ăn mặc, không khí giũa hai người đặc biệt ám muội.

“Hừ! Không cần đánh chủ ý tiếp tục chọc giận ta, sẽ không có kết quả!”. Vũ Thiên Tình thấy vậy cũng không có tâm tư bỗn cợn hừ lạnh nói. “Ngươi nói có thể làm cho ta một việc?”. Nàng như cười không phải cười nhìn Cường nói.

“Huh! Không sai, ta xem như nợ tỷ tỷ ngươi một chút, hai ngày này xem như ta là lợi dụng ngươi!”. Hắn không phủ định nói.

“...”. Vũ Thiên Tình không biết nói gì, thế giới tu giả này người lợi dụng người là điều bình thường, thế nhưng trong mắt tên kia lại là nợ? Thật không biết hắn làm sao có thể tại trong thế giới tu giả này lớn lên, lại làm sao có thể bên trong Hư thiên bí cảnh khắp nơi hung hiểm này sinh tồn? Không lẽ hắn đã cường đại đến mức không có gì có thể uy hiếp được hắn rồi? Nhẹ lắc đầu nàng không tiếp tục suy nghĩ nữa mà nhàn nhạt nói. “Yêu cầu của ta rất đơn giản, ngươi đi khiêu chiến Thần Quân ah!”. Nàng con lóe lên giảo hoạt, có thể tính toán tên này khiến nàng không hiểu vui vẻ, hai ngày này nàng chịu không ít tức giận đây.

“Huh? Thần Quân? Hắn không phải đối thủ của ta!”. Cường kinh ngạc ngẩn người sau đó tự tin nói. “Mặt khác, tỷ tỷ nàng không phải là người cùng tộc với hắn sao? Khiêu chiến hắn làm gì?”. Hắn nghi hoặc.

“Hắn không phải đối thủ của ngươi? Vũ Thiên Quân bại trong tay ngươi?”. Vũ Thiên Tình con ngươi không che dấu được kinh hãi thất thanh nói, một chút thất thố qua đi nàng ổn định lại tâm tình nhìn Cường thật sâu. “Ta và hắn là chung nguồn gốc gia tộc nhưng hắn hiện tại còn chưa tính là tộc nhân của ta!”.

“Ồ? Thật là phức tạp!”. Cường kinh ngạc nhìn Vũ Thiên Tình, cái gì là cùng chung gốc mà lại không phải đồng tộc? “Mà không đúng, ta nói Thần Quân không phải đối thủ của ta chứ không nói Vũ Thiên Quân “.

“Ta không hiểu ngươi nói gì?”. Vũ Thiên Tình con ngươi lập lòe không hiểu nói. Thần Quân được nhiều người chứng thực chính là Vũ Thiên Quân, tên này nói không phải là có ý gì? Không lẽ tất thảy tu giả đều bị một cái “giả mạo” Vũ Thiên Quân đánh lừa.

“Ể? Vậy mà không biết!”. Cường nghe vậy thì có chút kinh nghi sau đó vuốt cằm có vẻ khó nghĩ. “Nói như thế nào mới hợp lý ah!”. Hắn lẩm bẩm. “A! Có thể nói như vầy, Thần Quân là Vũ Thiên Quân nhưng Vũ Thiên Quân không phải Thần Quân, ta có thể đánh bại Thần Quân nhưng Vũ Thiên Quân thì chỉ sợ cần đánh mới biết!”. Hắn đột nhiên vỗ chán, mắt lóe như nhận ra sự việc kinh thiên động địa nào đó nói. “Huh, là như vậy đó...”.

“...”. Vũ Thiên Tình nghe vậy thì càng thêm mờ mịt nhìn Cường. “Ngươi rút cục muốn nói cái gì?”. Nàng như gắt lên nói.

............

Hỗn mãng lãnh địa trung tâm, Thiên Quân trợn mắt há mồm nhìn bên trong màn sáng khối cầu cứ khoảng ba canh giờ lại nhảy lên một cái kia, hắn trong con ngươi phủ kín lấy kinh ngạc cùng không tin tưởng, hắn tuy rằng chỉ là mới đang suy đoán nhưng hắn tin tưởng suy đoán của mình hầu như không có chỗ sai sót thiếu hụt cái gì.

“Hư thiên bí cảnh này lại là đang tự mình dựng dục ra chân thân? Vực yêu?”. Thiên Quân không biết nghĩ ra cái tên nào cho thích hợp nói. Dị tộc có Mộc yêu, Băng yêu, Vân yêu... Bọn hắn đều là đặc thù một loại môi trường nào đó mà hình thành nên cơ thể sau đó sinh linh trí thành tựu yêu loại, đều được gọi cái tên gắn liền với nguồn gốc cùng một chữ Yêu phía sau, chỉ là theo như tất thảy tri thức mà Thiên Quân được biết, cho dù là Lão Ma trí nhớ Ma Long thành chủ nhân trí nhớ cũng không hề nhắc đến một cái Tinh vực có thể đản sinh linh trí mà sinh ra chân thân, bất đắc dĩ hắn phun ra cái tên Vực yêu, Hư thiên bí cảnh Vực yêu! Dù sao Hư thiên bí cảnh này tiền thân chính là một cái tinh vực ah.

“Thịch...”. Bên trong màn sáng một cái khối cầu sáng lại một lần nữa nhảy lên, Sáu loại lực lượng lại như thủy triều truyền về phía khối cầu sáng, sau đó sáu loại lực lượng dung hợp, phun ra nuốt vào..., cảnh tượng không hề khác so với trước đó có kẻ đã đến đây, vô cùng kỳ quái!

“Nơi này thật là thú vị ah!”. Thiên Quân qua một chút kinh ngạc thì nhếch mép cười nói, chỗ này quỷ dị nhưng chung quy cũng không ảnh hưởng đến hắn, hắn mục đích đến đây là thông qua Thế giới thụ bản lĩnh mà hấp thu chỗ này sáu loại lực lượng lớn mạnh tự thân mà thôi, đồng thời với đó hắn cũng muốn tiếp tục dung hợp tám loại lực lượng, tiếp tục sáng tạo chiến kinh của riêng hắn, tương lai nếu muốn nắm giữ hắn cần có lực lượng càng thêm cường đại, tu hành không có giới hạn.

........ Quay lại bên kia Cường cùng Vũ Thiên Tình đối thoại, Vũ Thiên Tình một mặt như muốn tại chỗ đồ sát Cường nhưng không có biện pháp, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đã muốn đỏ lên vì tức giận, nàng đang nghi ngờ tên này là cố ý nói những điều nàng không hiểu để tiêu khiển nàng đây.

“Haiiii... Ta thật không biết nói làm sao cho Tỷ tỷ hiểu ah!”. Cường hai tay để ngang bất đắc dĩ nói. “Như vậy đi, nếu tỷ tỷ có thể chỉ cho ta kẻ có thể vận dụng Tử vong lực lượng đạt đến Chung cực cấp độ như Tỷ tỷ ta đây sẽ đi khiêu chiến Vũ Thiên Quân, dù sao lúc này hắn cũng không rảnh cùng ta đánh giết ah!”. Hắn như nghĩ ra chủ ý khác nói.

“Tử vong lực lượng?”. Vũ Thiên Tình con ngươi co lại nhìn Cường. “Nếu ta có thể chỉ cho ngươi thì ngươi sẽ đi khiêu chiến Vũ Thiên Quân?”. Về phần cái gì mà Vũ Thiên Quân không rảnh nàng cũng không quan tâm nữa, có thể khiến hai tên quái vật này đánh nhau nàng đã thấy vui vẻ rồi.

“Huh! Ta sẽ để tỷ tỷ tự thân quan sát!”. Cường gật đầu nói.

“Tốt! Nhất ngôn vi định!”. Vũ Thiên Tình khẳng định nói sau đó giơ lên bàn tay phải.

“Làm gì?”. Cường thấy vậy hơi chút kinh ngạc, chẳng lẽ vị tỷ tỷ mỹ nhân này còn muốn đánh nhau?

“Đập tay!”. Vũ Thiên Tình hé môi cười như thực hiện được âm mưu ma quỷ nói. Nàng cũng không quan tâm lời tên kia nói, lúc này nàng xem như đó chỉ là hắn đang chọc giận nàng mà thôi.

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: Số từ: 2762

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.