Ma Thần Thiên Quân

Chương 231: Chương 231: Tranh đấu ác liệt (2).




“Thiên long...”.

“Ma Thiên quyền!”. Hai tiếng gần như đồng thời vang lên, theo đó một tiêng trầm đục vang lên tách ra hai bóng người.

“Ha ha! Long tộc lại biết sử dụng Võ ký của Ma tộc, ngươi càng làm Bản Hoàng có hứng thú hơn rồi!”. Đông Phương Giang Hạ cười lớn nói. Vừa giao thủ hắn đã biết kẻ này đáng sợ, muốn thu phục được kẻ này chỉ sợ không đơn giản.

“Trước mặt ta lại sử dụng Long tộc bí pháp, ngươi cũng gì hơn cái này!”. Bí ẩn chi nhân hừ lạnh nói.

“Vậy phải xem rồi! Cửu long phệ thiên!”. Đông Phương Giang Hạ cười cợt, quanh thân chín con long hình bóng mờ đủ mọi màu xuất hiện. “Xem ngươi làm sao đỡ!”. Nói rồi lại lao về phía bí ẩn chi nhân, cửu long đồng thời xoắn giết.

“Hừ! Cửu thiên yêu trảo!”. Bí ẩn chi nhân cũng không chút sợ hãi vươn tay ra một cái Long hình hắc trảo hiện ra sau đó biến mất, thình lình từ thiên không đột nhiên hạ xuống một cái cự trỏa chụp về phía Đông Phương Giang Hạ.

“Ha ha! Ngươi quá khinh thường rồi!”. Chỉ thấy Đông Phương Giang Hạ cười lớn, cửu long bóng mờ thế không thể đỡ đánh lên kinh thiên cự trảo, cự trảo cũng chỉ cản được một chút rồi tan vỡ, cửu long bóng mờ chỉ yếu một chút như cũ lao về phía bí ẩn chi nhân.

“Gầm!”. Bí ẩn chi nhân tức giận há miệng gầm lên một tiếng, Long uy đột nhiên tăng vọt một đạo mắt thường có thể thấy Long tức kinh khủng bắn ra đánh về phía cửu long bóng mờ, vừa tiếp lập tức hiện tượng kỳ quái xảy ra, cửu long bóng mờ vậy mà thần kỳ dung nhập vào Long tức tấn công ngược lại Đông Phương Giang Hạ.

“Ah! Từ tìm vạ rồi!”. Đông Phương Giang Hạ con ngươi có rút rồi lầm bầm một câu nưng cũng không dám chậm trễ, quanh thân cửu long bóng mờ một lần nữa hiện lên bao lấy tự thân cùng Long tức kia va chạm.

“Rầm!”. Một tiếng trầm đục vang lên đầy lùi Đông Phương Giang Hạ lại một đoạn chủ là hắn còn cưa kịp làm ra tiếp tục công kích thì bí ẩn chi nhân đã lao về phía hắn tốc độ như lôi điện, lập tức một cái long trảo đã chụp lên đầu hắn.

“Hừ!”. Đông Phương Giang Hạ hừ lạnh, lấy tay hóa kiếm. “Đế diệt thương khung!”. Một đọa kiếm hình bóng mờ đâm về phía cự trảo. CHỉ là đối phương một chiêu này giống như một đòn giả mà thôi, chân chính công kích lúc này mới đến, hắn lập tức đã thấy bên hông phải cự lực sắp đến.

“Diệt tuyệt ma quyền!”. Bí ẩn chi nhân đã đánh lên bên người Đông Phương Giang Hạ.

“Hộ thân long lực! Kim long khải! Cản lại cho ta!”. Không kịp xuất ra thủ đoạn Đông Phương Giang Hạ chỉ có thể toàn lực phòng thủ, đồng thời một đạo kiếm kình từ ngực hắn lao ra đâm về phía bí ẩn chi nhân, hắn làm sao có thể bị một cái thiệt thòi như vậy được.

“Hắc động! Ra đây!”. Bí ẩn chi nhân không chút sợ hãi lẩm bẩm, lập tức một cái vòng xoáy tỏa ra kinh thiên hấp lực hiện ra ngay phía trước mũi kiếm mà Đông Phương Giang Hạ đánh ra.

“Hả?”. Đông Phương Giang Hạ chỉ có thể một tiếng kinh hô thì va chạm đã đến. “Oành!”. Đông Phương Giang Hạ bị đánh bay có đến mấy dặm va đổ vô số cây lớn mới có thể ổn định thân hình, khuôn mặt âm trầm nhìn về phia vừa giao thủ, hắn ăn một cái thiệt thòi không thể nói là nhỏ!

“Huh...”. Nhị Thần cùng Yêu tộc cường giả đang quan chiến đều kinh hãi, lấy mấy vị Thánh tổ ở đây không kém hai người đanh đánh nhau kia đương nhiên đã nhìn thấy quá trình đánh nhau, bí ẩn chi nhân thủ đoạn có chút quỷ dị nhưng không thể phủ nhận hắn cường đại, lần giao thủ vừa rồi Đông Phương Giang Hạ ở thế hạ phong!

Yêu tộc khu vực bị hai người đánh nhau ảnh hưởng đương nhiên cũng bị phá hủy không ít nhưng đó cũng không phải vấn đề, chỉ là lúc này đang có rất nhiều tu giả các tộc hướng về phía này chạy đến, cường gải đánh nhau đương nhiên có nhiều người muốn làm khán giả, lại có chỗ đang đánh nhau kia hình như là Yêu tộc địa bàn, cũng nên xem là quái vật nào đánh nhau, va chạm kia đương nhiên không phải người bình thường.

“Ầm!”. Đột nhiên từ hướng Đông Phương Giang Hạ vang lên một tiếng nổ lớn, một đạo kinh thiên kiếm hình kim sắc đâm lên trời, thoảng nhẹ trong đó lại có tiếng Long ngâm vô cùng quỷ dị.

“Huh! Đông Phương Giang Hạ xuất ra bản lĩnh thật rồi!”. Tà Thần Âu Dương Linh Anh nhìn thấy cảnh này thì con ngươi lập lòe hứng thú nói rồi lại nhìn về phía bí ẩn chi nhân đang được bao phủ bên trong hắc khí. ‘Tiếp theo ngươi làm thế nào?”.

“Tiếp cận Kiếm thế rồi! Khặc khặc! Lần trước cùng ta đánh ẩn tàng rất sâu nha!”. Băng Thần một bên cười lạnh mộ dạng xem trò vui nói. “Tên kia biết sử dụng Ma tộc bí kỹ chỉ sợ không đơn giản, còn chưa sử dụng đến bản thể xem ra cũng có ẩn tàng!”. Hắn lại nhìn bí ẩn chi nhân nghiêm nghị nói.

“Nếu không ta ngươi lao lên giúp Đông Phương Giang Hạ một tay?”. Tà Thần tà mị liếm liếm môi nói.

“Ngươi nghĩ Côn Lân Diễn cùng tên đang đứng cạnh hắn đứng yên nhìn sao? Đánh lên có lẽ sẽ loạn!”. Bằng Thần nhíu mày nhìn hai người kia nói. Đối thủ là cường đại không giả nhưng không năm chắc sẽ không vội động thủ, tin rằng bên phía Yêu tộc cũng là như thế.

“Ô huynh! Ngươi nghĩ thế nào?”. Côn Lân Diễn nhìn bên cạnh thanh niên nghiêm nghị nói.

“Hừm! Ai mà ngờ được bọn hắn cũng không đi sau chúng ta, tu vi ngang bằng nếu chém giết vậy phải xem ai thủ đoạn càng thêm cường đại rồi! Chỉ là nếu đánh lên lúc này chưa chắc đã tiện cho chúng ta!”. Gọi là Ô huynh cũng nhíu mày nói.

“Nhân tộc tu giả nếu mà đến đây nhiều một chút ta nghĩa không thể tránh khỏi một trận chiến...”. Côn Lân Diễn lại nói.

“Chậc! Như vậy thì không tránh được nữa, bọn hắn nhiều người nhưng muốn cùng Yêu tộc ta khai chiến còn không dễ như vậy!”. Ô huynh tự tin nói.

“Là Nhất Hoàng Nhị Tà ba người!”. Lượng tu giả càng đến nhiều thì đương nhiên sẽ có người ra thân phận người đến, là Nhân tộc!

“Ha ha! Cuối cùng Nhân tộc đỉnh tiêm cường giả đã có người đến, ta xem có kẻ nào dám nói gì!”. Lập tức có Nhân tộc tu giả vui mừng nói.

“...”. Khi thấy ba người thì chỉ có Nhân tộc nói chuyện mà thôi, những tộc khác đều im lặng đi nhiều, ba cái hung tinh này chính là giết người không chớp mắt, đặc biệt bọn hắn chính là điên cuồng đồ sát dị tộc!

“Kiếm Thế chưa hoàn chỉnh?”. Bí ẩn chi nhân nhìn cự kiếm đang như một cái cột chống trời kia thì lạnh lùng nói. “Muôn đánh ta sợ ngươi sao?”. Hắn lạnh lùng một tiếng rồi chỉ thấy hắn trước người xuất hiện một cái hắc động càng thêm to lớn, hấp lực sinh ra càng thêm đáng sợ làm cho đám người đang quan sát kia cũng phải kinh tâm động phách.

“Long tộc có bí kỹ này sao?”. Tà Thần lúc này cũng phải kinh hãi, lấn hắn hiểu biết vậy mà không biết đâu rút cục là thần thông gì. Hắc động kia giống như muốn thôn phệ lấy hết thảy, về phần bí ẩn chi nhân vốn là Ma Thanh Long tái ao cho đến lúc này chiến đấu vẫn chưa gọi ra chân thân? Hắn lá bái tẩy kinh khủng vậy sao?

“Hắc hắc! Thật muốn cùng hắn chém giết!”. Băng Thần ngược lại, hắn không chút sợ hãi mà liếm môi nói, con ngươi cuồng ngạo nhưng có thể thấy rõ ràng bên trong đó là Tự tin, tự tin có thể không bại dưới tay bí ẩn chi nhân kia, điều này khiến cho Tà Thần cũng phải kinh ngạc.

“Nhất tuyến thiên!”. Đột nhiên một giọng nói vang lên giữa thiên địa, từ cột kiếm sáng chống trời kia bắn ra một tia sáng mỏng manh nhìn như sợ to nhỏ nhưng nó uy lực kinh khủng không ai dám phủ nhận, áp súc kiếm thể đến mực này Đông Phương Giang Hạ chính xác là một cái kinh khủng kiếm đạo thiên tài rồi! Tia sáng mỏng kéo dài đâm về phía bí ẩn chi nhân nhưng trước đó phải vượt qua được bí ẩn hắc động kia đã.

“Trước mặt ta mọi thứ hóa hư vô! Cho ta phệ!”. Bí ẩn chi nhân không chút hoang mang lạnh nhạt nói, tia sáng quá nhiên bị hắc động nuốt vào nhưng tia sáng giống như dẻo dai cùng với dài vô tận từ cự kiếm kia đánh vào hắc động giống như muốn chém nát nó.

“Vậy để sem ngươi làm sao cản? Kiếm của ta!”. Đông Phương Giang Hạ từ từ bay lên giữa không trung, tay phải hóa chỉ kiếm hướng lên trời sau đó gầm lên một tiếng. “Vô hạn kiếm tông!”. Vô số hình kiếm to lớn từ trên trời lao xuống đánh về phía bí ẩn hắc động đang chắn trước bí ẩn chi nhân, uy lực kinh tâm động phách không phải trò đùa, cho dù là mấy cái đỉnh phong thiên kiêu đang lặng lẽ quan sát cũng phải âm thầm kinh hãi, một chiêu này muốn đỡ lấy cũng không dễ.

“Hừ! Vạn thế hoại thanh, vạn tổ quy khư!”. Bí ẩn chi nhân đột nhiên nói một câu rồi chỉ vào hắc động, hắc động hấp lực đột nhiên một lần nữa tăng mạnh, không gian xung quanh thậm chí bắt đầu rung lên, vô số kiếm hình không một cái thoát bị hắc động thôn phệ, một khắc như vĩnh hằng làm cho xung quanh đang quan chiến đám người cũng hít thở không thông, hai tên này giống như đã muốn liều mạng.

“Không ổn rồi! Mau tránh!”. Đột nhiên một người đang quan chiến xa xa hét lên sau đó lấy toàn sức bú sữa mẹ lùi về phía sau, kẻ này thình lình lại có Thánh tổ bước thứ năm, hắn không thể hiện ra còn không có ai biết.

“...”. Một vị đỉnh phong cường giả đột nhiên bỏ chạy đương nhiên cũng khiến cho nhiều người chạy theo, đứng lại ở chỗ này chỉ có hai loại người, một là ngu ngốc không biết nên phải chạy trốn vẫn chưa kịp phản ứng, hai là tự tin vào thực lực của bản thân trước ảnh hưởng đến từ cuộc chiến kia! Đương nhiên loại người thứ nhất cũng không nhiều, đi vào nơi này đâu có kẻ nào là hạng bình thường được... Mặt khác chạy trốn còn chưa chắc đã đạt được an toàn như mong muốn.

“Bạo!”. Đông Phương Giang Hạ gầm lên một tiếng, mưa kiếm đang hướng vào hắc động lao đến bắt đầu rung lên kịch liệt nhưng vẫn lao vào hắc động, khi nó vào trong lập tức kích động những thanh kiếm bên cạnh khiến cho hắc động bắt đầu bất ổn, chỉ tỏng một cái chớp mắt như có tia sáng cực quang lóe lên, sau đó là một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên ngay phía trên lãnh địa của Yêu tộc trong Luyện hồn cốc.

“Oành....”. Lập tức khói bụi nổi lên bốn phía, vô số đạo kiếm quang bắt ra khắp nơi, đây chính là hậu quả của việc hắc động kia phá toái, những đọa kiếm hình mà trước đó hắc động hút vào lúc này bắn loạn khắp nơi, ngay sau đó một tiếng Long ngâm rõ rệt vang lên, một cái bóng đen to lớn hình thành bên trong khói bụi.

“Ah! Cứu mạng...”. Có những kẻ không kịp chạy trốn lúc này bị vô số kiếm quang bắn qua thân thể lập tức bị đánh thành tổ ong, chỉ có những cường giả chân chính cùng với thủ đoạn nhất định mới không bị kiếm quang ảnh hưởng nhưng cũng không có ai dám coi thường, cản được kiếm quang mà không bị thương chí ít cũng là Thánh tổ bước thứ hai, về phần bên dưới đó thì khó nói rồi, số lượng người chết đi không còn chút gì lưu lại chí ít cũng có bốn thành, không quá mười người đang đứng lù lù bất động quan sát đại chiến, chứng minh một điều bọn hắn không kém hai người đang đánh nhau sống chết kia.

“Ah...”. Tiếng la hét tuyệt vọng cùng tiếng đau đớn vang lên không ngừng, cho dù ở rất xa cũng bị ảnh hưởng không ít, đương nhiên điều này dẫn đến nhiều kẻ không thích, Đông Phương Giang Hạ vừa rồi một chiêu liên lụy quá nhiều người rồi.

“Ha ha! Xem ngươi làm sao cùng Bản hoàng đấu tiếp! Vũ lân long phá!”. Đông Phương Giang Hạ không chút nào để ý khói bụi mà mang theo kinh thiên trụ kiếm lao về phía bóng đen to lớn.

“Các ngươi định hủy Yêu tộc ta cứ địa sao?”. Côn Lân Diễn nhíu mày lạnh lùng nói, nếu không phải hắn vừa rồi sử dụng thực thực đi ra cản lại những đạo kiếm quang lao về phía này thì chỉ sợ không ít kiếm quang đã đánh vào bên trong Luyện hồn cốc rồi.

“Hắc hắc! Côn Lân Diễn! Ngươi tốt nhất không nên nhúng tay vào!”. Tà Thần Âu Dương Linh Anh cười hắc hắc đứng trước mặt Côn Lân Diễn. “Để bản tọa cùng ngươi chơi!”. Hắn chuyển giọng một cái thì khí thế toàn thân cũng lập tức thay đổi, lực lượng toàn thân như âm tào địa ngục xảy đến, cảm giác vô cùng ngụy dị.

“Tà ma ngoại đao!”. Côn Lân Diễn hừ lạnh một cái, tay trái là âm, tay phải là dương hai loại lực lượng quái dị hiện lên nhưng lại thần kỳ dung nhập. “Để bổn tọa xem Tà Thần của Nhân tộc có bao nhiêu kinh khủng!”. Nói xong hắn phi thân lên đánh về phía Tà Thần.

“Hê! Ta cũng muốn xem Côn bằng nhất tộc Âm dương chi đạo!”. Tà Thần không chút e ngại cũng lao lên, đại chiến nối tiếp đại chiến!

“Như vậy để Ô mỗ thử Băng Thần rồi!”. Còn lại Thanh niên Yêu tộc họ Ô cười nhạt, quanh thân kim quang đại thịnh, lấy tay như đao chém về phía Băng Thần. “Dực thiên trảm!”. Chỉ thấy vô số ánh đao như là từng chiếc lông vũ sắc bén hướng Tà Thần lao đến.

“Kim Ô nhất tộc? Hắc hắc!”. Băng Thần con ngươi quái dị lập lòe, quanh thân băng hàn chi khí hiện ra như muôn đóng băng cả bầu trời. “Băng thiên duy định! Trấn!”. Hắn hét lên một tiếng thì có quá nửa những ánh đao kia bị đóng băng lại rơi xuống, còn lại những ánh đao cũng chậm lại dần tan biến, Băng Thần cùng Kim Ô kia cũng đã chạm chán, Yêu tộc cùng Nhân tộc Thiên kiêu chính thức mở màn khai chiến. bên ngoài đứng hơn mười người quan sát không biết có ý định gì...

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn: Số từ: 2823

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.