Ads
- Vảy Giao!
Liễu Minh dùng Tinh Thần Lực quét qua, trong lòng rùng mình kêu lên một tiếng.
Ngày đó hắn từng tận mắt nhìn thấy đầu Xích Giao kia, đối với khí tức của nó có chút ấn tượng, cho nên mới có thể dễ dàng nhận ra vật này.
- Nhưng khí tức trên miếng vảy Giao này cùng với trong trí nhớ của ta hoàn toàn bất đồng. Hơn nữa khí tức trên miếng vảy Giao này còn nhỏ yếu hơn rất nhiều. Căn bản không cách nào đánh đồng với ngày đó.
Liễu Minh lại cẩn thận, thoáng cảm ứng một phát. Trong lòng lại có thêm vài phần nghi hoặc.
Khí tức yếu đi thì có thể dễ dàng giải thích. Dù sao Xích Giao có lẽ đã bị thương rất nặng, nhưng khí tức lưu lại ở trên miếng vảy Giao này lại có một cỗ hơi thở hoàn toàn bất đồng mà cũng rất quen thuộc. Là chuyện gì đang xảy ra?
Nhưng Liễu Minh cũng không có thời gian để tưởng tượng quá nhiều. Bỗng nhiên hắn biến sắc, cả thân hình bỗng nhiên dùng một tốc độ cùng góc độ không tưởng lăng không bay lên trời.
- Vèo!
Một Giao trảo đầy lân phiến từ phía sau tập kích Liễu Minh. Theo vệt sáng lưu lại đằng sau Giao trảo thì vị trí công kích chính là chỗ trái tim.
Tư thái Liễu Minh không đổi, nhưng cả thân hình dùng một tốc độ kinh người trượt xa hơn mười trượng. Sau đó Liễu Minh mới sửa người đứng thẳng dậy, kinh sợ nhìn về phía đối diện.
Chỉ thấy ở vị trí cũ mà Liễu Minh vừa đứng, thình lình xuất hiện một gã tóc đỏ, toàn thân là lân phiến màu tím, sau lưng có một cái đuôi Giao. Quái vật nửa người nửa Giao này đang dùng một đôi yêu mục lạnh lùng nhìn hắn.
Nhưng trong mắt Liễu Minh lại hiện lên một tia dị sắc, quái vật này không ngờ đối với lần công kích thất thủ vừa rồi cũng không có bất ngờ. Dường như nó đã tính trước được điều đó.
- Xích Giao! Không đúng...Ồ! Là Thạch sư huynh!
Ánh mắt Liễu Minh nhìn quái vật nửa người nửa Giao, tự nhiên trong lòng cả kinh không nhỏ. Nhưng sau khi cẩn thần dò xết khuôn mặt của quái vật này có đến ba bốn phần quen thuộc, Liễu Minh nghẹn ngào nói.
Nhưng quái vật nửa người nửa Giao trước mặt hiển nhiên không có ý tứ ôn chuyện cùng với Liễu Minh. Bỗng nhiên thân hình khẽ động, quái vật nửa người nửa Giao biến mất tại chỗ.
Liễu Minh là người có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, vừa thấy quái vật biến mất, trong lòng khẽ trùng xuống. Nhưng trong tay lại xuất hiện thêm một thanh đoản kiếm màu xanh, đồng thời thân hình cũng quay tít một vòng, mỗi một phương hướng đều chém ra một kiếm.
Lúc này mấy đạo kiếm khí phá không, mỗi đạo bay một nơi.
- Phốc!
Một hư ảnh màu hồng nghiêng ngả cách đó ba trượng, quái vật nửa người nửa Giao hiện thân. Một Giao trảo nhấc lên đánh bay đạo kiếm khí đang tấn công về phía nó. Sau đó mắt quái vật lóe lên hung quang, bỗng nhiên giẫm mạnh chân xuống đất, cả thân hình bổ nhào về phía Liễu Minh. Hai cánh tay giang rộng ra, nó muốn ôm chặt Liễu Minh không cho Liễu Minh thoát.
- Lăn!
Liễu Minh sao dám trực tiếp cận chiến với con quái vật trước mắt này. Hắn gầm lên một tiếng, một sợi Hắc Tác từ trong tay áo bay ra tấn công về phía trước ngăn cản đợt công kích của con quái vật kia. Tiếp đó tay cầm chắc thanh đoản kiếm màu xanh, dùng một tốc độ không tưởng tượng nổi chém ra ba kiếm.
- Phanh! Phanh! Phanh!
Ba tiếng vang lên, dưới khoảng cách gần như vậy, cả ba đạo kiếm khí đều đánh lên người quái vật.
Nhưng kết quả lại khiến cho con mắt Liễu Minh thiếu chút nữa thì rơi ra.
Con quái vật này có chút gì đó rất giống Thạch Xuyên, tuy nhiên khi bị kiếm khí đánh lên người chỉ lùi lại ba bước, lân phiến trước ngực cũng chỉ lưu lại ba đạo bạch ngân dài và hẹp. Không hề có chút máu nào chảy ra.
Không riêng gì thế, ba kiếm này của Liễu Minh hoàn toàn chọc giận quái vật nửa người nửa Giao này. Quái Giao gầm nhẹ một tiếng, xích diễm trên người tỏa ra cuồn cuộn hóa thành một bức tường lửa đánh về phía trước.
Đồng thời thân hình quái Giao cũng một lần nữa biến mất ngay tại chỗ, không thấy bóng dáng đâu.
Đồng tử Liễu Minh co rụt lại, không thấy hắn làm ra bất cứ cử động gì. Thân hình Liễu Minh chỉ đơn giản trượt về sau, đồng thời thanh đoản kiếm trong tay Liễu Minh cũng không thấy đâu nữa. Liễu Minh giơ hai tay lên.
- Xuy! Xuy!
Những âm thanh lớn vang lên, hơn mười đạo Phong Nhận lóe lên, bắn đi bốn phương tám hướng.
- Phanh!
Một tiếng trầm đục vang lên.
Một đạo Phong Nhận đánh trúng thân ảnh của quái vật nửa người nửa Giao. Thân hình quái Giao lại một lần nữa xuất hiện. Nhưng chỉ cần có một chút trì hoãn này mà bức tường lửa cuồn cuộn bay đến gần, bao phủ Liễu Minh ở bên trong.
Đúng lúc này, một tay Liễu Minh vung lên, Hổ Giảo Hoàn ở trên tay phát ra những tiếng động lớn, một cái đầu hổ màu vàng xuất hiện, bắn ra một đạo sóng âm trắng xóa, lăng không đánh lên bức tường lửa.
Với Pháp lực của Liễu Minh bây giờ, một đòn công kích của Hổ Giảo Hoàn có thể phát ra uy lực vô cùng cường đại. Tiếp đó thân hình Liễu Minh uốn éo, biến thành một đạo hư ảnh lách qua phạm vi tấn công của bức tường lửa. Chớp động vài cái thân hình Liễu Minh quỷ mị xuất hiện ở một địa phương khác cách quái Giao vài chục trượng.
Lần này Liễu Minh cũng không chờ quái Giao kia công kích mà hắn giống như lâm phải đại địch, vỗ vào túi Dưỡng Hồn bên hông. Bạch Cốt Hạt từ bên trong chui ra, đứng chắn trước mặt Liễu Minh.
Một tay Liễu Minh bấm niệm pháp quyết, ngoài thân hiện lên vô số những sợi tơ hắc khí, khuôn mặt có chút run rẩy. Một chiếc áo giáp màu xanh biếc xuất hiện, bảo vệ hơn phân nửa cơ thể cũng như những chỗ yếu hại trên người Liễu Minh. Tiếp đó ở trong hư không trước mặt Liễu Minh, từng đạo Phong Nhận màu xanh hiện lên. Hắn vung tay về phía trước, Phong Nhận điên cuồng công kích quái Giao.
Hai tay Liễu Minh lại hợp lại, một đạo Phong Nhận khổng lồ xuất hiện. Phong Nhận run nhè nhè, nhanh chóng ngưng tụ ở trên không trung.
Quái Giao thất thủ liên tiếp, đồng thời cũng liên tiếp bị trúng đòn của Liễu Minh, lúc này nó đã rất giận giữ. Vừa thấy đối phương tránh được công kích của mình, ngay sau đó đã phát động công kích, trong lòng nó càng thêm tức giận. Thân hình uốn éo, mấy đạo ảo ảnh xuất hiện, cùng với bản thân quái Giao lao về phía trước.
- Đinh! Đương!
Một loạt những tiếng loạn hưởng vang lên.
Những đạo Phong Nhận bắn đến trước mặt quái Giao đều bị nó dùng móng vuốt vồ một cái, đánh tan! Thân hình quái Giao cũng hơi khựng lại một tý, nó lại tiếp tục đánh về phía Liễu Minh.
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt Liễu Minh lóe lên tinh quang. Cánh tay vung lên một đạo Phong Nhận khổng lồ bắn về phía trước.
Quái Giao chỉ thấy một đạo ánh sáng màu xanh trước mặt lóe lên. Một lưỡi Phong Nhận cực lớn dùng tốc độ kinh người xuất hiện ngay trước mắt nó. Bây giờ cho dù nó dùng thân thông đi chăng nữa cũng không thể nào trốn tránh được. Quái Giao bất đắc dĩ giơ hai tay lên trước mặt ngăn cản.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên!
Thân hình quái Giao chấn động, hai chân đạp bảy tám bước lui về phía sau mới có thể ổn định thân hình. Trên tay hắn mấy giọt huyết dịch màu xanh lá cây rơi xuống.
Hai tay quái Giao ngăn trở đạo Phong Nhận không lồ bị Phong Nhận chém rách một đoạn dài. Nhưng một luồng ánh sáng đỏ lóe lên, miệng vết thương nhanh chóng khép lại, giống như chưa từng xuất hiện bao giờ.
Liễu Minh thấy vậy vô cùng hoảng hốt.
Quái vật kia tay không tấc sắt, ngăn cản đạo Phong Nhận khổng lồ ở gần ngay trước mắt mà cũng chỉ khiến nó trầy da chút xíu. Căn bản không thể khiến quái Giao bị trọng thương được.
Đúng lúc này, quái Giao hoàn toàn bị chọc giận, thân hình đột nhiên huyễn hóa ra ba đạo hư ảnh độc nhất vô nhị. Tiếp đó thân hình nó khẽ động, ba đạo quang mang đỏ thẫm bổ nhào về phía trước.
Liễu Minh không cần suy nghĩ, một tay giơ lên. Ba đạo Phong Nhận bắn ra.
- Phốc! Phốc! Phốc!
Ba tiếng trầm đục vang lên.
Ba đạo Phong Nhận bắn lên xích ảnh, hư ảnh không có tan biến mà Phong Nhận còn bắn ngược lại.
Lần này Liễu Minh không khỏi lo lắng.
Chỉ trì hoãn trong giây lát, ba đạo xích ảnh lại tiếp tục bay về phía Liễu Minh. Khi đến gần Liễu Minh, khoảng cách không còn bao xa thì bỗng nhiên xích ảnh dừng lại. Cả ba đạo xích ảnh đều mở lớn miệng bắn ra ba hỏa cầu màu đỏ tía.
Hỏa cầu chỉ lớn bằng nắm đấm, nhưng vừa mới bay ra được hơn một xích thì biến lớn bằng cái bánh xe chầu trực đánh lên người Liễu Minh. Một luồng nhiệt nóng từ trên hỏa cầu toát ra.
Sắc mặt Liễu Minh trầm xuống, thanh đoản kiếm trong tay bỗng nhiên xuất hiện. Hắn một hơi chém ra sáu đạo kiếm khí màu xanh.
- Oanh! Oanh! Oạn!
Vài tiếng nổ lớn vang lên, sáu đạo kiếm khí phân biệt đánh lên ba hỏa cầu khiến cho hỏa cầu có chút dừng lại. Nhưng vẫn không có cách nào đánh tan được ba hỏa cầu này.
Ba hỏa cầu màu đỏ tía vẫn hùng hổ bay đến.
Liễu Minh thấy tình thế không ổn, thân hình khẽ động, nhanh chóng nghiêng ngược bay sang một bên tránh né. Đã không có cách nào ngăn cản, Liễu Minh tự nhiên không ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ ngạnh kháng.
Mà Bạch Cốt Hạt trước mặt Liễu Minh cũng đã chui vào lòng đất trốn tránh.
NHưng một chuyện bất ngờ xảy ra khiến Liễu Minh chân động.
Ba hỏa cầu khổng lồ cũng biến đổi phương hướng, tiếp tục đuổi theo hắn.
Lần này, Liễu Minh hoàn toàn kinh sợ.
Lúc này Liễu Minh mới phát hiện ra ba đạo xích ảnh kia tuy đứng nguyên tại chỗ không động nhưng mỗi một đạo xích ảnh đều giơ tay lên không ngừng điểm điểm trong hư không, điều khiển ba hỏa cầu khổng lồ.
Liễu Minh hừ nhẹ một tiếng, vòng éo khẽ uốn éo, một tay hung hăng nện xuống dưới mặt đất, phương hướng di chuyển lập tức biến đổi. Liễu Minh nhanh chóng chạy về phía ba đạo xích ảnh kia.
Ba hỏa cầu đương nhiên cũng theo sát đằng sau Liễu Minh.
- Tìm...chết!
Ba đạo xích ảnh vừa thấy cảnh này, chẳng những không có tránh né, ngược lại còn há miệng phát ra những từ ngữ vô cùng tối nghĩa. Cánh tay của ba đạo xích ảnh buông xuống, há miệng bắn ra ba đạo tử ảnh dài nhỏ. Ba đạo tử ảnh từ những phương hướng khác nhau công kích Liễu Minh. Quái Giao muốn xuyên thủng cổ họng của Liễu Minh.
Tốc độ cực nhanh, ngay cả Liễu Minh cũng không tưởng tượng được.
Liễu Minh kinh hãi, điên cuồng uốn éo nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng tránh đạo hai đạo tử ảnh. Đạo tử ảnh thứ ba đánh lên một tầng dây leo xanh biếc bảo vệ phần cổ của Liễu Minh. Mà đạo tử ảnh này không nhờ là cái lưỡi của quái Giao.
- Phốc!
Dây leo tuy triệt tiêu đi phân nửa lực lượng của đầu lưỡi, nhưng cuối cùng vẫn bị xuyên thủng. Đầu lưỡi quái Giao đang chuẩn bị xuyên qua cổ Liễu Minh thì bỗng nhiên một tầng phù văn màu vàng nhạt lóe lên.
Đúng lúc này Liễu Minh đã kích phát phù giáp trên người, cũng nhân cơ hội này nắm lấy cái lưỡi dài màu đỏ tím của quái Giao. Chỉ là khi tay nắm lấy lưỡi của quái Giao, Liễu Minh cảm thấy cả bàn tay tê rân, máu tươi chảy ra ròng ròng.
Cái lưỡi dài màu đỏ tím của quái Giao vậy mà lại rất sắc bén, Liễu Minh không kịp đề phòng cho nên mới bị thương. Mà nhìn máu đen từ trong lòng bàn tay chảy xuống, Liễu Minh càng bất ngờ hơn. Không ngờ cái lưỡi cỉa quái Giao lại là một vật kịch độc.
Mặc dù như thế nhưng Liễu Minh cũng không có chớp mắt, càng không có ý định buông tay. Tay kia cầm thanh đoản kiếm màu xanh khẽ động, một đạo ánh sáng màu xanh lóe lên rồi biến mất. Cái lưỡi dài bị chém đứt.
Một trong ba đạo xích ảnh phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Mặt khác hai đạo xích ảnh còn lại cũng hóa thành một vầng sáng đỏ tán loạn tan biến.