Ma Thiên Ký

Chương 216: Q.2 - Chương 216: Hồng tam




- Phù bảo vệ tính mạng?

Liễu Minh nghe lời này không khỏi nao nao, nhưng lập tức kịp phản ứng đưa lệnh bài của mình ra ngoài.

Đại hán họ Lôi điểm nhẹ lên đó một chút, liền đem đoản côn màu vàng thu trở về, lúc này biến thành một tấm phù lục màu vàng giao cho Liễu Minh.

- Đây là Kim Quang Phù, là phù lục phi độn kim thuộc tính cực kỳ hiếm thấy. Nếu như gặp phải cường địch thì tế nó ra ngoài, có thể tăng tốc độ bỏ chạy, cho dù là Linh Sư bình thường cũng không đuổi kịp.

Cùng lúc đó Liễu Minh nghe được truyền âm của đại hán họ Lôi.

- Đa tạ sư thúc!

Liễu Minh nghe xong chuyện đó thì tự nhiên vui mừng quá đỗi, cực kỳ cẩn thận thu hồi phù lục vào trong người, sau đó cung kính đứng ở một bên.

Thời điểm này Hồ Xuân Nương ở bên kia cũng trả lời vài câu hỏi của ba người Chu Thiên Hợp, cũng đem một cánh tay khô quắt lây ra.

Chu Thiên Hợp kiểm tra cánh tay một chút thì sắc mặt ngưng trọng gật đầu, bỗng nhiên nữ tử tuổi chừng ba mươi một ngón tay điểm qua cánh tay, một đoàn xích diễm hiện ra ngoài.

Cánh tay này bốc cháy trong không khí, qua một lát thì một màn kinh người hiện ra.

Lập tức cánh tay đứt này hóa thành than cốc, bỗng nhiên "Phốc" một tiếng, màu sắc của hỏa diễm hóa thành màu xanh nhạt.

- Lôi đạo hữu, xem ra người của hải tộc này thân phận không tầm thường. Trong cánh tay hải tộc này vậy mà đựng một tia huyết mạch vương tộc! Nếu ở đây thật sự có hải tộc vương tộc, xem ra kế hoạch lúc trước của hai tông chúng ta phải cải biến một chút rồi!

Chu Thiên Hợp mắt thấy cảnh này thì sắc mặt hơi đổi nhìn qua đại hán họ Lôi.

- Huyết mạch vương tộc! Chuyện này đúng là ngoài dự đoán của chúng ta, nhưng đã có thể được phái tới nơi nguy hiểm như Huyền Kinh này chấp hành nhiệm vụ. Cho dù là vương tộc của hải tộc chắc cũng không phải nhân vật trọng yếu gì đó.

Đại hán họ Lôi nghe vậy thì sắc mặt trầm xuống nói ra.

- Thật có khả năng này, nhưng việc này dù sao đang mang trọng đại. Chúng ta vẫn không nên dễ dàng mạo hiểm. Như vậy đi, vốn hai tông chúng ta không có ý định buông tha tên hải tộc nào cả, tất cả đều chém giết sạch sẽ tại đây. Không bằng đổi thành trực tiếp giải quyết những hải tộc bình thường, nhưng mà mấy tên cầm đầu tạm thời giữ mạng chúng lại, nhìn xem có thể tìm được trong miệng chúng tin tức hữu dụng nào không?

Nam tử áo trắng suy tính một phen, ngưng trọng nói ra.

- Được, vậy làm như thế đi.

Sắc mặt đại hán họ Lôi âm trầm bất định, chậm rãi gật gật đầu.

- Tốt, vậy thì Chu mỗ trước hết dùng Cửu Tinh Tử Mẫu Lôi phá hủy cấm chế rồi nói sau.

Thần sắc Chu Thiên Hợp buông lỏng. Tùy theo đó mở cái hộp ra và thổi một cái.

Phù lục màu vàng nằm trên nắp hộp hóa thành một chút kim quang tiêu tán đi, sau đó hộp mở ra, bên trong hiện ra một viên châu màu bạc.

Viên châu này óng ánh mượt mà, toàn thân bị một tầng hào quang kỳ dị bao phủ, nhưng lại cẩn thận ngưng mắt nhìn qua thì có thể mơ hồ nhìn thấy được đường vân màu bạc tren no, rậm rạp chằng chịt. Lúc này bao trùm cùng một tầng.

Chu Thiên Hợp thở khẽ một hơi và cầm viên châu trong hộp ra ngoài, năm ngón tay nắm chặt vào trong tay.

Trong chốc lát viên châu màu bạc chuyển động trong bàn tay của hắn. Một tầng hào quang mông lung hiện ra ngoài, đồng thời một cổ khí tức kinh người hiện ra trong không trung, hơn nữa một đường thăng mạnh không thôi.

Những tán tu phía dưới chỉ dám lặng lẽ nhìn lên mà thôi. Sau khi cảm nhận được khí tức kinh người này thì cả đám nhao nhao tránh ra xa xa.

Sau khi viên châu màu bạc này điên cuồng thăng lên và lớn như một chén ăn cơm thì cổ tay Chu Thiên Hợp run lên, viên châu này biến thành quang cầu màu bạc bay về phía hoàng cung.

Cho dù là Liễu Minh và đám Linh Sư như đại hán họ Lôi này cũng phải ngưng mắt nhìn qua.

Lập tức quang cầu màu bạc chớp động, thời điểm sắp đụng vào màng sáng màu xanh da trời thì bỗng nhiên trước màn sáng có chấn động, một đạo nhân ảnh hiện ra ngoài, cánh tay khẽ động, một cự chưởng đỏ thẫm cầm lấy viên châu màu bạc kia..

"Oanh" một tiếng!

Cánh tay đỏ thẫm này cầm lấy viên châu màu bạc, từng đạo khí lãng cuồn cuộn khuếch trương ra bốn phương tám hương, chẳng những đem cốt thuyền và xe bay chấn động mãnh liệt, ngay cả màn sáng màu xanh da trời gần đó cũng chấn động mạnh, tùy thời đều có thể tán loạn hủy diệt.

- Người nào!

Mắt thấy cảnh nầy thì đám đại hán họ Lôi của Quỷ Tông làm ra thần sắc đề phòng nhìn quanh, mà ba người Chu Thiên Hợp sắc mặt trầm xuống, hai gã nữ tu cầm lấy trường kiếm sau lưng của mình.

- Hừ, chỉ là vài tên tiểu bối nhân tộc cũng dám múa đao múa thương trước mặt ta, thật sự là không biết sống chết!

Sau khi cự chưởng đỏ thẫm này tiêu tán đi, một thân ảnh uốn éo hiện ra, từ mông lung hóa thành một dáng người trung niên khô gầy, hai hàng lông mày khô vàng hiện ra.

Nam tử này mặc giáp da màu xanh da trời, hai tay mang theo cái vồ màu đen, mặt mũi cười lạnh nhìn qua mọi người.

- Hóa Tinh Kỳ hải tộc!

Lâm Thải Vũ nhìn thấy hai hàng lông màu của nam tử này có tinh thạch đỏ thẫm thì lúc này quá sợ hãi kêu một tiếng, sau đó bấm niệm pháp quyết, hắc khí bên ngoài cốt thuyền lúc này cuồn cuộn bay vọt, một tầng sang màu đen lăng không hiện ra, đem toàn bộ cự thuyền bảo hộ vào trong.

Bọn người Chu Thiên Hợp nhìn thấy tình hình này thì hít sâu một hơi, đột nhiên há mồm phun ra một tiểu kiếm màu xanh óng ánh, mà thân hình tiến lên, sau đó một đạo cầu vồng đem Hồ Xuân Nương cùng hai nữ tu bảo hộ bên trong.

- Ngự Kiếm Thuật! Tiểu bối nhân tộc, ngươi cho rằng chút thần thông đó có thể chạy ra khỏi tay của Tam gia gia ta sao?

Nam tử khô gầy mới xuất hiện, lúc này trên mặt hiện ra thần sắc khinh thường, cánh tay khẽ động và năm ngón tay mở ra bao phủ hư không.

"Phốc" một tiếng!

Ánh sáng màu đỏ lóe lên, cự chưởng đỏ thẫm hiện ra lần nữa, năm ngón tay chụp lấy thanh kiếm.

Mặc dù đạo cầu vồng kia cực lực né tránh, nhưng mà bàn tay đỏ thẫm khổng lồ kia hấp lực quá mạnh, sau mấy chớp mắt thì chớp động mất linh, không cách nào nhúc nhích mảy may.

Đạo cầu vồng kia chấn động, thân ảnh bọn người Chu Thiên Hợp hiện ra, vẻ mặt mọi người biến thành hoảng sợ..

Nam tử khô gầy thấy tình hình này thì trên mặt càng dữ tợn vài phần, xòe bàn tay ra nắm lại, muốn đem cầu vồng và mấy người bên trong bóp nát.

Nhưng mà đúng lúc này trên không trung có âm thanh vang lên, một đạo ngân quang phá không bay tới, chỉ quấn quanh bàn tay đỏ thẫm này, chém xuống ba ngón tay.

Toàn bộ bàn tay khổng lồ lúc này tán loạn biến mất.

Nam tử khô gầy kêu lên một tiếng, hừ lạnh, xòe bàn tay thu hồi ba ngón tay bị chém đứt kia, chỗ đứt gãy không có máu tươi chảy ra ngoài, hơn nữa hào quang màu đỏ hiện ra và ba ngón tay mọc lại.

- Là ai, cút ra đây cho ta!

Nam tử khô gầy cực kỳ giận dữ, tay kia chụp vào hư không.

"Oanh" một tiếng, một cổ lực lượng mạnh mẽ đánh tới, giống như một chiêu này có thể đánh nát hư không.

Nhưng mà đột nhiên trên hư không có âm thanh vang lên, một thanh phi kiếm màu bạc hiện ra, chỉ quay tít một vòng, từ đó bắn ra mấy trăm kiếm quang màu bạc, giông như mưa chém xuống.

Lúc nhìn thấy khí tức kinh người này chém xuống thì lập tức biến thành hư ảo.

Mà cùng lúc đó kiếm quang thu lại, hóa thành một thanh kiếm màu bạc.

Đằng sau thanh kiếm màu bạc này chấn động một cái, một nữ tử đôi mắt trong suốt và cung trang màu bạc đi ra, mặt không biểu tình nhìn qua trước mặt.

- Diệp sư thúc!

Chu Thiên Hợp vừa thấy chân dung của nữ tử đi tới, lúc này kinh hô lên, hai thiếu nữ Thiên Nguyệt tông lúc này đi lên thi lễ..

Nàng này chính là cường giả Thiên Nguyệt Tông ở bên ngoài sơn môn Man Quỷ Tông chém giết yêu thử, Hóa Tinh Kỳ Diệp Thiên Mi!

- Hóa Tinh Kỳ kiếm tu!

Nam tử khô gầy cảm ứng được khí tức kinh người không chút che dấu của Diệp Thiên Mi thì bỗng nhiên đồng tử co rút lại.

Muốn nói dùng thân phận của hắn có thể đủ khinh thường tu luyện giả Hóa Tinh Kỳ nhân tộc bình thường, như vậy Hóa Tinh Kỳ kiếm tu cùng giai chính là tồn tại số ít khiến hắn phải kiêng kỵ.

- Tại hạ Thiên Nguyệt tông Diệp Thiên Mi! Xem tu vi của các hạ cũng là người bối phận cao trong hải tộc, có thể báo danh tính hay không?

Thần sắc Diệp Thiên Mi không thay đổi, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào nam tử khô gầy, lạnh lùng hỏi.

- Diệp Thiên Mi! Ngươi chính là trưởng lão gần đây của Thiên Nguyệt tông, chỉ dùng thời gian gần trăm năm tiến vào Hóa Tinh Kỳ! Lão phu tại Hồng Lân Tộc đứng hàng thứ ba, ngươi có thể gọi ta là Hồng Tam!

Nam tử khô gầy trầm mặc một lát, lúc này hơi ngưng trọng nói ra.

- Thì ra là đạo hữu Hồng Lân Tộc, không biết đạo hữu đến Đại Huyền Quốc ta muốn làm gì, còn lấy lớn hiếp nhỏ ra tay với tiểu bối tông môn của ta?

Diệp Thiên Mi nhíu mày một cái và nhàn nhạt noi ra.

- Cái này...

Khô gầy nam tử nghe vậy thì lời nói dừng lại, cũng không tùy ý tiếp lời.

Dù sao người hải tộc của bọn họ lẻn vào hoàng thất Huyền Kinh mưu đồ Đại Huyền Quốc, đương nhiên không có khả năng nói lộ ra ngoài sáng.

Nhưng vào lúc này một tiếng cười khẽ từ xa truyền tới.

- Vị tiền bối này, vãn bối cùng Tam thúc sở dĩ đến đây chính là muốn tìm mấy đồng tộc quay về mà thồi. Vừa rồi Tam thúc sở dĩ ra tay cũng chỉ là nổi tâm vui đùa với tiếu bối tông môn của ngài, tuyệt đối không có ý động thủ đả thương.

Âm thanh này vừa dứt thì nơi chân trời xa có bạch quang lóe lên, một ngọc thuyền toàn thân trắng noãn phá không bay tới, chỉ mơ hồ mấy lần thì đã cách không trung hoàng cung không xa.

Trước ngọc thuyền có một nữ tử mặc cung trang màu trắng đang đứng, sau lưng còn có một tên thanh niên tao nhã chừng hai mươi tuổi và một lão giả lưng hùm vai gấu đang đứng.

- Ngươi là người nào, nơi này có chỗ cho vãn bối tùy ý tiếp lời hay sao?

Diệp Thiên Mi nghe được lời này, trong mắt tàn khốc hiện ra và quát một tiếng, tùy theo đó khí tức trên người mạnh mẽ hơn, một đạo hào quang bay về hướng ngọc thuyền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.