Lão giả Hải tộc ở phía sau nhanh chóng đuổi theo, tuy rằng sau
lưng sinh ra đôi cánh huyết quang để cho độn tốc tăng nhiều, nhưng dù
sao dưới sự gia trì của bí thuật, cho nên còn không cách nào điều khiển tự nhiên. Vừa rồi không cẩn thận mà hắn đã để mất dấu
Liễu Minh.
Bất quá Lệ lão giả dù sao cũng là Cường giả Hoá
Tinh Kỳ, đối mặt tình hình này thân thể không ngừng đứng ở trên
đỉnh các ngọn núi cao, miệng mỉm cười, nét mặt không hề tức
giận.
- Tiểu tử, ngươi chẳng lẽ cho rằng ẩn giấu khí tức,
lão phu tìm không được ngươi sao. Một chưởng vừa rồi, mặc dù không
lấy được cái mạng nhỏ của ngươi, nhưng trên người của ngươi đã
dính một tia khí tức của lão phu. Với thần thức cường đại của lão phu, tìm được ngươi chỉ là chuyện một sớm một chiều mà
thôi!
Vừa dứt lời, Lệ lão giả ở trên không trung một tay bấm niệm pháp quyết, một tay bỗng nhiên điểm lên trán mình.
"Phốc" một tiếng, một cỗ Thần Niệm Lực phảng phất như thực chất vô
cùng khủng bố từ trên người lão giả phóng lên trời, cũng ở trên không chuyển động rồi bay ra bốn phương tám hướng. Rừng cây dưới mặt đất, hầu như tất cả đều bị từng sợi thần thức càn quét qua.
Bộ dáng lão giả Hải Tộc nguyên bản giống như buông cần chờ cá cắn câu, nhưng đợi Tinh Thần Lực quét sạch mọi ngóc ngách bảy tám lần
mà vẫn không có thu hoạch gì thì sắc mặt lộ ra vẻ kinh nghi.
Hắn thông qua khí tức của chính mình, mơ hồ cảm ứng được Liễu Minh
khẳng định đang ẩn trốn ở khu vực phụ cận không có đi xa. Nhưng đợi
khi hắn vận dụng thần thức tìm kiếm mọi ngóc ngách mà vẫn
không cách nào xác định được vị trí của Liễu Minh.
Tâm niệm lão giả chuyển động mấy lần, bỗng nhiên pháp quyết trong tay biến đổi, huyết văn trên người cùng huyết quang sau lưng bỗng nhiên hóa
thành từng điểm huyết quang vỡ vụn, biến thành rậm rạp chằng chịt những con bọ cánh cứng huyết sắc lớn nhỏ giống như hạt đậu.
Những
con bọ cánh cứng huyết sắc toàn thân óng ánh sáng long lanh, vừa nhìn
cũng biết không phải là thật thể. Những tiếng ông ông vừa vang lên,
liền hướng bốn phương tám hướng bay đi.
Chúng hoặc xuyên thủng
cây cối mà qua, hoặc trực tiếp bay vào trong không thấy, thậm chí trực
tiếp chui bên trong tiểu sơn phụ cận.
Mà lão giả lại lập tức ở không trung khoanh chân ngồi xuống, hai mắt khép lại, yên lặng không nói một lời.
Đây chính một loại độc môn bí thuật mà lão giả tu luyện!
Những con bọ cánh cứng mà lão giả Hải Tộc biến ảo ra không có chút lực công kích nào, cũng không cách nào chấp hành mệnh lệnh quá phức tạp,
nhưng thông qua liên hệ cảm ứng tâm thần, mỗi một con bọ cánh cứng
đều giống như một con mắt của lão giả.
Kể từ đó, lúc trước dù cho có nhiều chỗ có thể lừa gạt qua kia thần thức chi lực, nhưng ở
loại này dưới tình hình, cũng có thể nhìn một phát là thấy hết rồi.
. . .
Hơn mười con bọ cánh cứng lóe lên chui vào trong lòng núi, lập tức tản ra tìm kiếm khắp mọi nơi.
Có con bay lên đỉnh núi, có con lại chui xuống dưới lòng đất.
Không nhanh không chậm, chỉ trong chốc lát chúng liền phát hiện vài động quật tự nhiên, cùng bảy tám mạch nước ngầm.
Những con bọ cánh cứng ở trong động quật và mạch nước ngầm tìm
kiếm một phen, nhưng không có tí thu hoạch nào. Chúng cũng không có chút chần chờ nào mà tiếp tục đi đến địa phương khác tìm
kiếm.
Ở bên trong một mạch nước ngầm nhìn như yên tĩnh có mấy con cá màu trắng ở trong nước chậm rãi du động.
Bỗng nhiên một con cá con khẽ động bơi về phía trước, lại dường như đụng
phải vật gì đó, hơn nữa phía trước nước sông lúc này tạo nên từng vòng
vằn nước, nhưng một lát sau liền hết thảy khôi phục như thường rồi.
Con cá con quẫy đuỗi bơi về phía trước, xác định thực không cách nào
trực tiếp bơi qua được thì mới cùng với mấy con cá nhỏ khác rẽ qua chỗ khác, vượt qua vật thể ngăn cản chúng.
Thời
điểm lúc này, nếu có người có được thần thông nhìn xuyên thấu
mọi vật, liền có thể liếc nhìn nước sống trước mặt sẽ thấy được Liễu Minh đang ẩn mình ở bên trong lòng sông, hơn nữa một tay nâng một cây tiểu kỳ màu lam dài một tấc, trước người lơ lửng một viên châu màu đen hơi nước nồng đậm.
Tiểu kỳ màu lam ở trong lòng nước liên tục rót hào quang ra làn nước xung quanh.
Viên châu màu đen kia càng phát ra hơi nước nồng đậm, tràn ngập toàn
bộ không gian nước xung quanh, khiến cho làn nước trở nên mông
lung.
Liễu Minh khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm nghiền, miệng mũi không có chút khí tức nào, dường như là một người chết.
Nếu cẩn thận nhìn lại, có thể phát hiện sau lưng Liễu Minh chẳng biết
lúc nào có dám hai trương Phù Lục đen xì, mơ hồ nổi lên một tầng
tinh quang trong suốt che đậy khí tức toát ra phía sau vết thương.
. . .
Lệ lão giả ở bên ngoài sử dụng những con bọ cánh cứng tìm kiếm hơn một
nửa canh giờ, lúc trên người đột nhiên vang lên một tiếng trầm đục,
huyết sắc Linh văn ngoài thân linh động một hồi bỗng nhiên tán loạn, sắc mặt hắn lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Hầu như cùng một
thời gian, trải rộng toàn bộ sơn mạch bọ cánh cứng huyết sắc nhao nhao
tự bạo mà diệt, một con cũng không còn.
- Vậy mà có thể đồng
thời tránh thoát thần thức cùng Linh Huyết Trùng tìm tòi! Xem ra tiểu tử Nhân tộc này hơn phân nửa có cái gì dị bảo hộ thân, lúc này mới có thể ẩn nấp như vậy sâu. Bất quá không sao, ta tất có thủ đoạn bức ngươi
ra!
Lệ lão giả thay đổi sắc mặt mấy lần, thở dài một hơi thì thào nói.
Tùy theo thân hình hắn lắc lư một cái phá không mà đi. Chỉ qua vài
lần hô hấp liền xuất hiện ở trên bầu trời cách mặt đất nghìn
trượng. Tay áo vung lên, một bàn tay ở chính giữa thò ra, từ từ bay xuống dưới.
"Phốc" một tiếng vang lên!
Một bàn tay hư ảnh to gần mẫu tối tăm mờ mịt ở trong hư không phía dưới lão giả
hiện ra, hơn nữa từ đó tuôn ra từng đạo hồ quang điện màu bạc, chụp
xuống một đỉnh núi gần đó.
Một tiếng nổ kinh Thiên động Địa vang lên!
Ngọn núi kia dưới một trảo tràn ngập hồ quang điện bị đánh cụt chóp hơn phân nửa.
Tiếp theo một trảo này, lại quét qua một đỉnh núi khác cũng quét đi hơn non nửa đỉnh núi này.
Thời gian kế tiếp, cự trảo khổng lồ tối tăm mù mịt này dưới sự
thao túng của lão giả, hầu như đánh đâu thắng đó. Trong chốc lát công
phu, liền đánh cho mấy đỉnh núi xung quanh thành một đống ngổn
ngang.
Trong quá trình này, Lệ lão giả dũng dùng Tinh
Thần Lực cẩn thận quan sát, chỉ cần có chút dấu hiệu dị
thường xuất hiện tuyệt đối không thể nào lọt qua con mắt của
hắn. Nhưng một mực không hề có thu hoạch!
- Tốt, rất tốt, vậy mà vẫn không thể tìm ra được ngươi. Xem ra ngươi ẩn nấp ở rất sâu!
Sắc mặt lão giả Hải Tộc càng lúc càng khó coi, hắn nhìn xuống
mặt đất phía dưới. Bỗng nhiên một tay cho vào trong áo lấy ra
một chồng trận kỳ màu lam nhạt. Nhìn qua đống trận kỳ này
giống hệt Thuỷ Tinh Kỳ trong tay Liễu Minh nhưng mặt ngoài Linh văn đơn giản hơn một ít.
Thân hình lão giả khẽ động, bay quanh
khu vực biên giới sơn mạch một vòng. Tay cầm trận kỳ không
ngừng từ trên cao ném xuống. Thời điểm trận kỳ cắm xuống đất
liền biến lớn cao hai trượng.
Trong khoảnh khắc, một tòa trận pháp cỡ lớn được hình thành bao vây toàn bộ sơn mạch ở bên trong.
Lệ lão giả lại khẽ động thân hình, ngay lập tức xuất hiện ở
phía trên không trung trung tâm trận pháp, một tay bấm niệm pháp
quyết, miệng lẩm bẩm niệm chú không ngừng.
- Oanh long long!!
Những thanh âm lớn vang lên!
Mặt ngoài những cây trận kỳ màu lam nhạt loé lên ánh sáng. Đại lượng nước biển từ bên trong chảy ra ngoài.
Nhưng quỷ dị là nước biển này dưới sự uốc thúc của trận pháp, tất cả
đều lơ lửng trên không, một gọt nước cũng không có rơi xuống.
Kể từ đó, chỉ trong chốc lát công phu sau liền hội tụ thành một "Hồ nước" hơn trăm mẫu.
Thời điểm này, sắc mặt lão giả ở trên không trung vô cùng dữ tợn,
"Phù phù" một tiếng, cả người liền nhảy vào trong "Hồ nước".
Sau một khắc, hư ảnh một cái đuôi cá màu bạc nhạt cực lớn ở trên mặt nước
hung hăng đập một cái khiến toàn bộ "Hồ nước" chấn động!
Tất cả nước hồ dùng đuôi cá làm trung tâm, bắt đầu chuyển động, hơn nữa
càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt liền hình thành một cái vòng xoáy
khổng lồ, cũng phát ra âm thanh bén nhọn chói tai ở bên trong. Nước
hồ nhanh chóng hoá thành một mũi nhọn cắm xuống dưới mặt
đất.
Toàn bộ đại địa bắt đầu run rẩy, từng khối đất đá đều bị dòng nước xoáy quấn lên.
Lệ lão giả có ý định muốn nhờ lực lượng trận pháp lật tung
toàn bộ sơn mạch này lên khiến cho Liễu Minh ở phía dưới không
còn có chỗ nào để ẩn núp.
Bất quá, ngay tại thời điểm Lệ lão giả thao túng nước hồ chui xuống mặt đất mấy trượng sâu, bỗng
nhiên trong miệng "Ồ" một tiếng. Dòng nước hồ nguyên bản vận
chuyển điêm cuồng, vậy mà trong khoảnh khắc liền dừng lại, một lần nữa biến thành hình thái "Hồ nước".
Tiếp theo từ bên trong hồ
nước, Lệ lão giả nửa thân là người nửa thân là cá bơi ra, nét mặt lộ ra vẻ kinh nghi bất định.
Mà bên hông hắn, một cái vỏ sò hình tròn giống như đồ trang sức, đang ông ông động tĩnh không thôi.
Lão giả nhướng mày, một tay vỗ vật ấy, vỏ sò bay lên cao toả ra một
đạo ánh sáng màu lam, cũng trên không trung vặn vẹo một hồi, liền
huyễn hóa ra một gương mặt nam tử rất mơ hồ.
- Lệ Côn, mặc kệ hiện tại thân ở chỗ nào, lập tức cút trở về cho ta. Nhớ kỹ, đây là tôn
chủ mệnh lệnh của đại nhân. Ngươi có biết hay không, bởi vì ngươi thất
trách, lại để cho tôn chủ đại nhân không thể không sớm ra tay, tâm hình của người rất khó chịu, cũng giao trách nhiệm ngươi đang ở đâu
thì nhất định trong hai canh giờ phải trở lại thành tiếp tục tọa
trấn. Nếu vượt qua thời gian chỉ hậu quả thế nào chắc ta không
phải nói thêm nữa.
Gương mặt vừa mới hiện ra mà ra, lập tức há miệng nói ra liên tiếp thoại ngữ , nghe có chút tức giận, rồi "Phốc"
một tiếng cứnhư vậy chớp động vài cái tán loạn tan biến.
- Cái
gì, tôn chủ đại nhân xuất thủ sớm hơn dự định. Chẳng lẽ tiểu tử này
là từ tôn chủ bên kia chạy trốn ra, ta nói làm sao lại trùng hợp đụng phải như vậy. Lần này phiền toái thật rồi!
Lão giả nghe
xong những lời này, sắc mặt đại biến, lại mơ hồ hiện lên một tia sợ hãi, nhưng trong khi ánh mắt lại quét qua mặt đất bừa bãi phía dưới,
trong mắt lại lộ vẻ không cam lòng.
- Cho dù không rảnh phân
thân, ta cũng nhất định phải chém chết tiểu tử nhân tộc ở đây
đoạt lại Thánh Thú chi noãn. Cho dù có trả giá đại giới cũng
đáng.
Lệ lão giả nhanh chóng suy nghĩ chốc lát, trong nội tâm quét ngang lẩm bẩm.
Tùy theo hắn một tay khẽ động, từ trong ngực lấy ra một cái hộp hình chữ
nhật màu bạc nhạt, phía trên còn dán một trương Phù Lục màu vàng nhìn
có chút cũ nát.
Lão giả nhìn cái hộp màu bạc trong tay,
vốn chần chờ vài phần, nhưng lập tức cắn răng xé trương Phù Lục, cũng
mở nắp hộp ra.
Lúc này một đạo kim quang từ trong hộp phóng
lên trời, ở trên không trung quay tròn ngưng tụ, lập tức biến ảo thành
một Kim Giáp Nhân uy vũ dị thường.
Kim Giáp Nhân hai mắt nhắm
nghiền, nhưng khuôn mặt cùng Lệ lão giả lại giống nhau như đúc, chẳng qua là trẻ tuổi hơn rất nhiều, thoạt nhìn chỉ có hơn ba mươi tuổi bộ
dáng tráng niên.