Ma Thiên Ký

Chương 258: Q.3 - Chương 258: Luận bàn




Liễu Minh thấy Cao Trùng lúc này cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn.

Dù sao Dương Kiền đã nấy sẽ có tụ hội của Linh Sư vừa tiến giai của các tông, Cao Trùng đương nhiên có tư cách tham gia.

Ngược lại thanh niên mặt đen mời Dương Kiền thì nhìn qua Liễu Minh có chút nhiệt tình nói ra:

- Bạch huynh đệ lần này xuất hiện ở chỗ này làm cho ta có chút ngoài ý muốn. Vốn tưởng rằng Man Quỷ Tông cũng chỉ có Dương huynh cùng Cao Trùng sư đệ có thể một bước, lại không nghĩ rằng quý tông lúc này lại sinh ra ba Linh Sư. Nhưng mà dùng biểu hiện của sư đệ trong bí cảnh mà nói thì chuyện này cũng không có gì kỳ quái, đúng rồi, thiếu chút nữa ta quên, Bạch sư đệ đã đổi tên, hiện tại cũng nên xưng là Liễu sư đệ mới đúng.

- Không dám, tại hạ có thể đi vào giai Linh Sư chỉ là may mắn mà thôi. Đúng rồi, làm sao Vân huynh lại biết chuyện tại hạ đổi tên.

Liễu Minh mỉm cười trả lời.

- Hắc hắc, có thể từ trong hàng đệ tử trổ hết tài năng tiến giai Linh Sư thì có ai không phải may mắn. Nhưng mà dùng loại biểu hiện này thì quá đột nhiên. Về phần chuyện đổi tên thì tự nhiên là Dương huynh sớm nói qua cho ta biết rồi. Ngươi cùng Dương huynh đều ngồi xuống đi, chúng ta đang thảo luận nên ứng phó hải tộc như thế nào.

Thanh niên họ Vân trợn mắt nói ra.

Dương Kiền nghe vậy, lúc này đã đi qua.

Liễu Minh gật gật đầu và thần sắc tự nhiên cũng theo sau.

Dương Kiền đi ngồi cách thanh niên họ Vân hai vị trí trống, Liễu Minh thì ngồi kế bên hắn.

Ở bên kia chính là nữ tử Thiên Nguyệt tông.

Nàng vừa nhìn thấy Liễu Minh ngồi ở gần nàng thì mặt đỏ lên, nhưng vẫn nhìn qua hắn gật đầu.

Liễu Minh thấy nữ tu Thiên Nguyệt tông này dường như mười phần ngượng ngùng thì ngược lại hơi có chút ngoài ý muốn, cũng vô ý thức cười với nàng một cái.

Kết quả nữ tử Thiên Nguyệt tông này trên mặt ngượng ngùng, vậy mà không dám ngẩng đầu nhìn qua Liễu Minh.

Ngược lại Trương Tú Nương ở bên cạnh nàng chỉ nhàn nhạt nhìn qua Liễu Minh và không có biểu lộ nào.

Bên kia thanh niên họ Vân vừa nhìn thấy Dương Kiền ngồi xuống, lúc này cười hì hì đứng dậy gom góp bộ dán như rất thân quen qua hắn, Dương Kiền lại nhàn nhạt đối mặt.

Lập tức thanh niên họ Vân ngượng ngùng sờ sờ cái mũi của mình và xấu hổ ngồi xuống.

- Tốt rồi, ta cùng Liễu sư đệ vừa rồi tới chậm, chư vị có thể đem nội dung vừa rồi nói cho chúng ta nghe hay không.

Dương Kiền lúc này không chút hoang mang nói với mấy người khác.

- Chúng ta vừa rồi bàn qua chuyện viện quân mới xuất hiện của hải tộc, bọn chúng thập phần khó giải quyết, không biết nên làm như thế nào?

Thanh niên Phong Hỏa môn chậm rãi nói ra..

- Ah, Điền sư đệ nói chính là con quái vật giống như cá voi phun nước vô tận, có thể đem phiến hư không hóa thành thủy vực hay sao?

Dương Kiền được nghe lời ấy, có chút giật mình.

- Dương huynh biết rõ tinh tường như vậy, chẳng lẽ trong lần giao chiến lúc trước đã có quái vật này xuất hiện?

Thanh niên này nghe vậy có chút kinh ngạc hỏi ngược lại.

- Đâu chỉ đụng phải, ta thiếu chút nữa mất mạng trong tay của con quái vật biển này và Linh Sư của hải tộc.

Âm thanh Dương Kiền lạnh lẽo vang lên.

- Ân, động vật biển này đúng là khó chơi. Bản thân nó không công kích, nhưng mà da dày thịt béo phòng ngự kinh người, còn am hiểu thao túng nước biển, mặt khác hải tộc cũng liên thủ với nó thì thực lực cơ hồ có thể lập tức tăng nhiều không ít. Vốn cho rằng chỉ có Điền sư đệ cùng Trương sư muội đụng phải quái vật biển này, xem ra Dương huynh cũng gặp.

Huyết Tứ nói ra.

- Ah, Trương sư muội cũng đụng phải quái vật biển này? Không biết sư muội ứng đối như thế nào, kết quả như thế nào? Ta lúc ấy vừa thấy đã cảm thấy không ổn, cho nên lập tức thi triển bí thuật chạy mất.

Dương Kiền nghe được như vậy thì ngoài ý muốn nhìn qua Trương Tú Nương.

- Ta trước phá vỡ phòng ngự đầu của con quái vật biển và chém chết, sau đó lưu lại một cánh tay tên hải tộc liên thủ với con quái vật biển đó.

Trương Tú Nương bình tĩnh nói ra.

Nghe xong lời này nội tâm hơn phân nửa người chấn kinh, ánh mắt nhìn qua Trương Tú Nương hiện ra thần thái khác thường.

- Trương sư muội không hổ là chủ nhân thông linh kiếm thể, sau khi tiến giai uy lực phi kiếm cực mạnh, chỉ sợ những Ngưng Dịch Cảnh trung kỳ cũng không gì hơn cái này a.

Huyết Tứ miệng đầy phát khổ nói ra.

Vị đại sư huynh Huyết Hà điện này lúc trước từng nếm qua không ít đau khổ trong tay của Trương Tú Nương, vốn là bởi vì hắn tiến giai cho nên Huyết Hà đại pháp tinh tiến không ít, nhưng mà nếu địch với tuyệt đại kiếm tu của Thiên Nguyệt tông này thì kém xa, nhìn thấy Trương Tú Nương động thủ với hải tộc mấy lần thì hắn không còn cơ hội thắng này.

Về phần Dương Kiền cùng thanh niên kia nhìn thấy động vật biển tự nhiên nhìn nhau và cười khổ.

- Trương sư tỷ bực là người tinh tu kiếm pháp, chỉ sợ cũng chỉ có nàng mới làm được. Cho nên biện pháp ứng phó của nàng đối với chúng ta chỉ sợ không cách nào dùng được. Nhưng con thú này tinh thông thao khống nước, nếu dùng hỏa diễm ứng phó thì thế nào nhỉ?

Cao Trùng hỏi một câu.

- Chỉ sợ không thể thực hiện được. Không dối gạt chư vị, bản thân tiểu đệ xem như am hiểu pháp thuật hỏa hệ, cộng thêm còn có linh khí thuộc tính hỗ trợ, nhưng mà thúc dục pháp thuật hỏa thuộc tính thì không có khả năng nhất thời nửa khắc đốt cháy nước chung quanh con quái vật. Nếu chỉ có một con quái vật biển thì khá tốt, chỉ cần tốn thời gian là được rồi, nhưng hết lần này tới lần khác ở gần nó luôn có Linh Sư của hải tộc phối hợp, tự nhiên không có khả năng động thủ với con quái vật này rồi.

Thanh nanh nhướng mày nói ra.

Dương Kiền nghe vậy cũng liên tục gật đầu.

Hiển nhiên hắn lúc trước cũng đã dùng qua thủ đoạn giống như vậy, nhưng đồng dạng không có có hiệu quả.

- Nếu hỏa diễm chi lực không phải là nhược điểm của nó, như vậy nên thử pháp thuật băng hệ. Một khi đem nước ngưng lại thành băng có lẽ có thể hạn chế hành động của con thú này!

Cao Trùng suy nghĩ một chút nói ra lời này.

- Cái này cũng không được.

- Ta mặc dù không có thử qua phương pháp này, con động vật biển này không có chủ động công kích nhưng mà lực lớn vô cùng, một chút đóng băng căn bản không làm gì được nó. Ta đã từng tới gần sát con quái vật này, nhưng mà bị đuôi của nó quất bay xa vài chục trượng.

Dương Kiền nghe vậy một ngụm bác bỏ.

- Động vật biển này khó giải quyết như vậy, chẳng lẽ thực không có nhược điểm gì?

Thanh niên họ Vân buồn bực nói ra.

- Nếu băng hỏa chi lực không được, chư vị đã từng dùng độc chưa?

Liễu Minh nghe đến đó rốt cục cười một tiếng mở miệng.

- Độc vật? Đúng là chưa từng thử qua, nói không chừng thật sự là biện pháp. Lúc động vật biển này thúc dục nước là phải không ngừng phun ra nuốt nước biển vào, chỉ cần đem độc vật trực tiếp quăng vào trong nước, có thể khiến nó dễ dàng trúng độc.

Dương Kiền nghe xong chuyện đó hai mắt sáng rõ.

- Dùng thể tích của động vật biển này chỉ sợ độc bình thường không có hiệu quả.

Huyết Tứ lại như có điều suy nghĩ nói ra.

- Ha ha, nói đến dụng độc chi đạo, trong nhiều đạo hữu không ít người không biết, nhưng mà dùng lực lượng tông môn tìm một ít kỳ độc, hơn phân nửa không phải là chuyện rất khó khăn. Một loại không được, vậy mang theo vài loại là được, nghĩ tới có lẽ sẽ có hiệu quả. Cho dù không thể độc chết con quái vật này, nhưng mà làm cho nó suy yếu là chuyện không tệ.

Liễu Minh nói như thế.

- Ân, Liễu huynh lời này nói có đạo lý, xác thực đáng giá thử một lần.

Ngồi ở bên cạnh Huyết Tứ nhìn qua nam tử tướng mạo xấu xí, gật gật đầu nói chuyện.

- Thứ cho ta không rõ, vị đạo hữu này là...

Liễu Minh nhìn qua nam tử xấu xí này, có chút tò mò hỏi một câu.

- Ah, Liễu huynh tới chậm, không nhận ra vị sư đệ này là bình thường. Đây là sư đệ Huyết Nanh, một thân thực lực không dưới ta. Hắn ngày đó cũng tham gia bí cảnh, nhưng mà hơn phân nửa thời gian bị vây trong một khu vực, nếu không lúc trước biểu hiện cũng không phải thường thường như vậy.

Huyết Tứ nghe vậy, trên mặt dáng tươi cười nói ra.

- Thì ra là thế, ta nói làm sao Huyết Nanh huynh lại quen mật như vậy.

Liễu Minh giống như có vài phần giật mình.

Thời gian kế tiếp những người liên quan đưa ra các loại biện pháp ứng đối, tuy không nhất định là hữu dụng nhưng đến lúc đó gặp mặt động vật biển cũng không phải thúc thủ vô sách.

Trong lúc này Dương Kiền cũng hướng Liễu Minh giang thuật những Linh Sư cực kỳ lợi hại trong hải tộc, làm cho hắn sau này chú ý một hai.

Sau khi trò chuyện một lát, thanh niên họ Vân nhìn qua Liễu Minh nói ra.

- Tốt, chuyện liên quan tới hải tộc trước hết thảo luận đến nơi đây. Kế tiếp theo thông lệ chúng ta sẽ luận bàn với nhau, lúc này đây có Liễu sư đệ gia nhập thì sẽ có người co hứng thú động thủ a.

Vừa nói ra lời này thì không ít ánh mắt hấp dẫn nhìn qua Liễu Minh.

Thần sắc Liễu Minh tự nhiên, không có chút dị sắc nào cả.

- Liễu đạo hữu là gương mặt mới, nếu không ghét bỏ thì tại hạ...

Ánh mắt của thanh niên kia như có ý định khiêu chiến với Liễu Minh, nhưng vào lúc này hắn lại bị người khác đánh gãy.

- Liễu Minh, ngươi có dám chiến một trận với ta không?

Nhưng mà Cao Trùng lúc này nhìn thẳng Liễu Minh nói ra từng câu từng chữ.

Lời kia vừa thốt ra, trừ Liễu Minh ra những người khác khẽ giật mình.

Phải biết rằng loại luận bàn này, mặc dù không có nói rõ cái gì, nhưng giống như khiêu chiến giữa chư tông với nhau, đồng tông chưa bao giờ xảy ra luận bàn với nhau.

Dương Kiền nghe nói như thế, mặc dù không có chút kinh ngạc nhưng trong lòng cuốn quít, lúc này thấp giọng nói ra:

- Cao sư đệ, ngươi...

- Dương sư huynh, ta biết rõ ngươi muốn nói cái gì. Nhưng mà ta lần này phải luận bàn với Liễu sư đệ! Nếu như ta thua, gút mắt với Liễu sư đệ trước kia sẽ buông bỏ, sẽ không đi quấy rầy hắn mảy may, hơn nữa từ nay về sau nơi có hắn thì ta sẽ nhượng bộ lảng tránh, tuyệt không cùng hắn tranh đoạt cái gì. Nhưng nếu như ta thắng thì hắn phải ở trước mặt mọi người khấu đầu ba cái với ta, cho ta xả một ngụm ác khí.

Thần sắc Cao Trùng âm trầm nói ra.

Nghe được Cao Trùng chém đinh chặt sắt nói ra lời lẽ nặng như vậy, Dương Kiền lập tức ánh mắt biến hóa mấy lần, lại nhìn qua Liễu Minh vài lần sau đó thở dài không nói cái gì.

Gút mắc của hắn hai người này hắn tự nhiên cũng đã sớm nghe nói, nhưng mà không nghĩ tới lại tới mức này mà thôi.

Những người khác nghe vậy thì cảm thấy ngoài ý muốn.

- Tốt, nếu Cao sư đệ đã tự tin như vậy, Liễu cũng lĩnh giáo Cao sư đệ một chút.

Liễu Minh hai mắt nheo lại nhìn qua Cao Trùng một lát sau đó lạnh nhạt đáp ứng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.