Sau khi lòng bàn tay truyền ra cảm giác ngứa ngáy, lúc này miếng lân giáp thứ hai, thứ ba... Xuất hiện càng nhiều hơn nữa.
Trong nháy mắt, toàn bộ bàn tay của Liễu Minh có một tầng lân phiến đỏ thẫm
vây quanh, cũng xuất hiện ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, nhưng hết lần này
tới lần khác phía trên không có thêm khí tức nào khác, giống như lân
phiến này trời sinh hắn đã có rồi.
Thời điểm lân phiến này mọc ra trên thân thể, Liễu Minh tự nhiên sớm dùng tinh thần lực cẩn thận quan
sát da thịt của mình một hồi.
Kết quả phát hiện căn nguyên sinh
ra lân phiến này, không ngờ sau khi dùng pháp lực kích thích da thịt,
huyết nhục dưới da không ngờ sinh ra hồng quang lóng lánh, sau đó nhanh
chóng hiện ra trên da, biến ảo thành hình thái lân phiến đỏ thẫm trước
mặt.
Sau khi hắn ngừng dùng pháp lực thúc dục pháp lực dưới da
của mình, những lân phiến này nhanh chóng ẩn vào trong da thịt, cũng hóa thành hào quang lóng lánh và tiêu tán đi, hoàn toàn không nhìn ra chút
khác thường nào cả.
Liễu Minh nhìn thấy loại tình hình này thì trên mặt của hắn hiện ra nét hoảng sợ, nhưng trong lòng hơi buông lỏng một hơi.
Những giao lân này dùng hình thức ẩn tàng trong cơ thể, có thể tùy tâm xuất
hiện cùng biến mất, với hắn mà nói là chuyện tiếp nhận được.
Dù sao vô duyên vô cớ, ai cũng không muốn trong cơ thể lăng không nhiều ra một ít dị vật liên quan tới yêu thú.
Nhưng nói trở lại, những giao lân này là lân phiến của xích giao Hóa Tinh Kỳ, tuy bản thân có khí tức Giao Long nhưng không rõ nguyên nhân gì đã biến mất, nhưng mà năng lực phòn ngự mạnh hơn trước mấy lần, trong tranh đấu với người ta thể hiện rõ ràng không thể nghi ngờ, chỉ sợ hạ phẩm linh
khí cũng không ngăn cản được.
Trong lòng Liễu Minh không ngừng tự đánh giá, vì nghiệm chứng các phương pháp liên qun, thần sắc ngưng tụ
sau đó dùng pháp lực kích thích bàn tay của mình.
Lúc này dưới ánh mắt soi mói của hắn, cánh tay dưới tay áo cũng có lân phiến màu xanh hiện ra ngoài.
Nhưng mà Liễu Minh lại cảm nhận được da thịt có hồng quang đản sinh ra nhiều
hơn, nhưng mà đuôi lông mày nhảy lên. Lúc này không ngừng dùng pháp lực
kích thích bàn tay.
Một màn quỷ dị xuất hiện.
Chỉ thấy mặt ngoài lân phiến trước kia thình lình sinh ra lân phiến thứ hai, hơn nữa cả hai chúng nó chính xác dung hợp một chỗ, lân phiến trên cánh tay
thoạt nhìn dày đặc hơn trước, không hề nghi ngờ lực phòng ngự cũng tăng
lên gấp đôi.
Liễu Minh nhìn thấy suy nghĩ của mình đã thực hiện được, trên mặt hiện ra thần sắc vui mừng như điên.
Sau khi nhìn thấy hồng quang bên dưới da còn có thừa lực, lấy hai tầng lân phiến làm cơ sở sinh ra tầng lân phiến thứ ba.
Lúc này đây cả đầu cánh tay khó khăn lắm mới có ba tầng lân phiến điệp gia. Rốt cục huyết nhục cũng không còn hồng quang nữa.
Liễu Minh nhìn thấy cánh tay biến thành màu đỏ đáng sợ, trong mắt hàn quang
lóe lên, tay kia hơi bấm niệm pháp quyết, một lưỡi đao gió màu xanh to
bằng nắm tay đánh tới, cũng không khách khí vung tay lên.
"Phốc" một tiếng.
Lưỡi đao gió lóe lên và chém lên cánh tay, nhưng trong nháy mắt lại bắn
ngược ra ngoài, căn bản không cách nào lưu lại dấu vết nào cả.
Liễu Minh mặt không biểu tình, tay áo của hắn run lên, một thanh đoản kiếm
màu vàng hắn nắm trong tay. Cũng có hào quang lóe chém lên cánh tay của
hắn.
"XÌ... Lạp" một tiếng.
Trên lân phiến có một dấu bạc mờ, nhưng cũng không thật sự phá vỡ lân phiến này.
Trong mắt Liễu Minh hưng phấn lên, lúc này đem pháp lực rót vào trong Kim Nguyệt Kiếm.
"Xùy" một tiếng.
Mũi kiếm có kim quang dài vài tấc lập tức đâm vào trên cánh tay lân phiến.
Hàn quang chợt lóe lên!
Trên cánh tay của Liễu Minh lưu lại lỗ nhỏ màu trắng. Nhưng không có chút máu tươi nào toát ra cả.
Ánh mắt Liễu Minh cẩn thận quét qua thì nhìn thấy lỗ hỏng này xuyên qua hai tầng lân phiến, cũng không xuyên thủng mặt sau cùng.
Nhưng cứ như vậy vẫn làm cho hắn mừng rỡ.
Phải biết rằng, Kim Nguyệt Kiếm trong tay của hắn là cực phẩm pháp khí. Cho
dù là loại thấp nhất ẩn chứa hai mươi tám loại cấm chế, nhưng mà so với
thượng phẩm pháp khí có hai mươi bảy tầng cấm chế chênh lệch như trời và đất.
Nhưng mà cánh tay của hắn có ba tầng lân phiến điệp gia
lên. Nếu như những lân phiến này kết hợp chặt chẽ hơn, điệp gia nhiều
hơn mấy tầng, chẳng phải có thể ngăn cản cực phẩm pháp khí công kích mà
không ngại.
Tâm niệm Liễu Minh tự đánh giá như vậy, lúc này sau
khi thúc dục pháp lực, lân phiến trên cánh tay lập tức có thêm một tầng
nữa, bắt đầu điệp gia lên nắm dấm của hắn.
Sau một lát, một tầng lân phiến dày đặc bao phủ nắm đấm của hắn, Liễu Minh không quan tâm hình dạng của nó.
Toàn bộ nắm đấm hiện ra màu đỏ thẫm, trọn vẹn điệp gia mười tầng.
Liễu Minh lúc này hơi không linh hoạt chuyển động năm ngón tay của mình,
bỗng nhiên cánh tay như đá cứng, lập tức ngưng tụ một trảo đánh lên
thạch bích, chỉ thấy cánh tay của hắn bỗng nhiên to hơn một vòng, năm
ngón tay đỏ thẫm đâm thẳng vào trên thạch bích giống như đâm vào đậu hủ.
Liễu Minh hít sâu một hơi co năm ngón tay lại và tràn ngập thỏa mãn.
Hắn có thể khẳng định dùng trình độ cứng rắn của năm ngón tay hiện giờ,
nếu như rót nhiều pháp lực vào, sợ rằng cứng đối cứng với Kim Nguyệt
Kiếm cũng không hư hao chút nào cả.
Đương nhiên cũng có phương
pháp thúc dục lân phiến tương quan, chuyện này còn phải luyện tập nhiều
hơn mới được, nếu không trong lúc tranh đấu với người ta, loại tốc độ
điệp gia này chỉ sợ đã bị người ta chém chết từ lâu rồi.
Sau khi hắn triệu hồi lân phiến trên người của mình, ánh mắt nhìn qua đoản kiếm màu vàng.
Kiếm này xem như cực phẩm linh khi đầu tiên trong tay cua Liễu Minh.
Theo hắn biết, cho dù là trong tông môn như Man Quỷ Tông thì số lượng cực phẩm linh khí cũng có thể đếm được trên bàn tay.
Trong tông môn trừ Ngạn sư thúc cùng chưởng môn Man Quỷ Tông có cực phẩm linh khí ra, những người khác có được cực phẩm linh khí rải rác không có
mấy, hơn nữa không vào thời điểm mấu chốt thì không vận dụng tới.
Tên kia đoạt xá thân thể, trong thời gian hơn một ngày ngắn ngủi liền đem
một thanh Thanh Nguyệt Kiếm trung phẩm linh khí tăng lên tới cực phẩm
linh khí, hơn nữa đồng thời còn làm ra rất nhiều chuyện không thể tưởng
tượng, có thể thấy được đối phương thần thông thâm bất khả trắc.
Tối thiểu hắn có thể khẳng định đổi lại là Ngạn sư thúc, tuyệt đối làm không được điểm này.
Kể từ đó hắn có thể khẳng định đối phương tối thiểu cũng là tồn tại khủng
bố ngoài Giả Đan, thậm chí chính là tồn tại Chân Đan Kỳ trong truyền
thuyết, đây là chuyện có khả năng nhất.
Vừa nghĩ tới, bản thân
mình bị gia hỏa khủng bố như vậy nhìn chằm chằm vào, cho dù là Liễu Minh cũng cảm thấy lạnh giá trong lòng.
Hắn vuốt ve đoản kiếm màu vàng này, bắt đầu tự định giá chuyện chính mình bị đoạt xá.
Mà hắn thông qua hồi tưởng tình cảnh đoạt xá lúc ấy, cùng những gì mình
nhìn thấy trong không gian thần bí, tự nhiên có thể khẳng định đối
phương cũng biến ảo thành bạo dáng "Liễu Minh" thứ hai.
Về phần
đối phương xuất hiện như thế nào, tại sao lại biến ảo thành chính mình,
chỉ sợ có chút quan hệ tới con thiên ma mà mình nhìn thấy trong bí cảnh.
Dù sao trước đó "Liễu Minh" thứ hai chưa bao giờ xuất hiện trong không gian thần bí.
Cũng may đối phương không dễ dàng đi ra khỏi không gian thần bí, tiến hành
đoạt xá hắn, nếu không lấy lấy trình độ yêu nghiệt của đối phương thì
chỉ sợ ban đầu ở bí cảnh hắn đã không còn tồn tại rồi.
Liễu Minh
tinh tế nghĩ lại thì có cảm giác điều kiện tiên quyết khi đoạt xá tám
chín phần mười cũng có quan hệ tới trạng thái thân thể.
Hắn sở dĩ đột nhiên chạy ra khỏi không gian thần bí cũng là do bản thân Liễu Minh bị thương nặng, lập tức dưới tình huống nguy hiểm tính mạng mới mất đi
khống chế thân thể của mình.
Sau khi chờ hắn ra khỏi không gian thần bi, một lần nữa trở lại trong thân
thể của mình, trong ngoài thân thể của hắn hoàn hảo không tổn thương gì, thậm chí so với trước kia còn cường đại hơn.
Nếu là như vậy, hắn chỉ cần bảo trì không bị trọng thương, đối phương có lẽ không có cơ
hội tiến hành đoạt xá hắn, hơn nữa đối phương cho dù có thể tạm thời
khống chế thân thể của hắn, dường như thời gian chiếm cứ không dài. Nếu
không thì không cách nào giải thích được nữa, chính mình vì sao lại có
thể không hiểu từ trong không gian thần bí chiếm cứ thân thể.
Đương nhiên những chuyện này chỉ là hắn suy đoán mà thôi, hiện tại tư liệu
biết rõ quá ít, không cách nào đưa ra phán đoán chuẩn xác, tình huống
thực tế như thế nào không rõ ràng được.
Những chuyện này làm nội tâm của hắn buông lỏng vài phần.
Đề phòng bản thân mình bị đoạt xá lần nữa, tuy hắn không cách nào khống
chế bọt khí thần bí kia, nhưng có thể chọn dùng một ít thủ đoạn phòng
ngừa.
Cái khác không
nói, tối thiểu hắn thông qua đông đảo điển tịch đã biết rõ có chút phù
lục chuyên dự phòng bản thân bị đoạt xá. Nhưng mà những phù lục này giá
trị xa xỉ, hơn nữa là đồ tiêu hao, không cách nào trường kỳ dựa và nó
được.
Mà có một ít pháp khí đặc thù, chỉ cần tùy thân mang theo
là có hiệu quả như vậy. Đương nhiên những pháp khí này hiệu quả khác
nhau thì giá tiền cũng khác nhau.
Trừ chuyện đó ra, Liễu Minh còn thông qua cơ thể biết được một ít minh văn bí ẩn, cũng có thể ở trình
độ nhất định khắc chế đoạt xá. Nhưng mà loại cách làm này có di chứng
không nhỏ, hắn không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không dùng phương
pháp này.
Trong ba phương pháp, dễ dàng nhất chính là loại thứ ba.
Trong Man Quỷ Tông cũng có những minh văn bí ẩn này, chỉ cần hắn tốn hao một
chút điểm cống hiến là có thể dễ dàng làm được chuyện này.
Về
phần linh phù tuy giá trị xa xỉ cũng rất ít khi xuất hiện trong phường
thị, nhưng hắn chỉ cần chạy ra vài phường thị và kiên nhẫn chờ một hai,
có lẽ cũng không khó thu mua một lượng phòng thân.
Khó khăn nhất chính là tự mình luyện chế ra nhũng pháp khí chuyên đối phó đoạt xá.
Theo hắn biết, loại pháp khí này chẳng những sử dụng tài liệu quý hiếm,
luyện chế cũng phiền toái, cộng thêm công dụng chỉ có một cho nên cực
nhỏ có luyện khí đại sư đi luyện chế, truyền lưu bên ngoài càng thêm
thưa thớt.
Ngẫu nhiên có vài món xuất hiện cũng bị bán đấu giá trên trời.
Nếu vận khí của hắn quá kém, nói không chừng tốn hao vài chục năm thời gian cũng chưa chắn xuất hiện một pháp khí như vậy trên phường thị.
Hơn nữa dùng hắn phỏng đoán thần thông của người đoạt xá chỉ sợ pháp khí
đẳng cấp bình thường không có hiệu quả gì, tối thiểu cũng phải đẳng cấp
linh khí mới có hiệu quả.
Kể từ đó đương nhiên càng khó tìm kiếm.
Liễu Minh vuốt vuốt đoản kiếm màu vàng trong tay, sắc mặt âm tình bất định tự định giá những chuyện này.