Ma Thiên Ký

Chương 251: Q.3 - Chương 251: Nhân sâm màu vàng




Hoàng sư huynh mắt thấy cảnh nầy, đồng tử có chút co rụt lại, thân hình khẽ động và quỷ mị xuất hiện bên cạnh cái đỉnh, cũng bắt đầu cẩn thận đánh giá lại.

Liễu Minh thấy vậy, mỉm cười.

- Chỉ là Ngân Sa Chi Tinh rất bình thường, sao có thể nặng như thế này, chẳng lẽ trong đỉnh còn có vật nào khác.

Hoàng sư huynh vây quanh cự đỉnh một vòng sau đó nói ra.

- Sư huynh quả nhiên nhìn ra, trong đỉnh này đúng là mang theo tài liệu luyện khí.

Ánh mắt Liễu Minh lóe lên nói ra.

Hoàng sư huynh gật gật đầu, tay áo run lên, một cổ lực lượng vô hình cuốn qua.

"Phốc" một tiếng, cái nắp đỉnh nặng nề lập tức bảy lên cao cao, cũng vững vàng rơi xuống đất.

Hoàng sư huynh lúc này mới đem đầu nhìn vào trong cái đỉnh này, sau khi nhìn thấy bên trong là một đoàn chất lỏng màu đen thì trên mặt không khỏi hiện ra một tia kinh ngạc.

Hiển nhiên vị "Hoàng sư huynh" này cũng không ngờ vật trong đỉnh chỉ là như vậy.

Nhưng sau một khắc tâm niệm lão giả áo đen chuyển động, chợt nhớ tới cái gì, lúc này một tay phất lên quét qua trong đỉnh.

"Phanh" một tiếng trầm đục, cự đỉnh hơi chấn động một cái, nhưng đoàn chất lỏng màu đen bên trong vẫn không nhúc nhích.

Sắc mặt Hoàng sư huynh lập tức đại biến, cũng thoáng nghẹn ngào một cái.

- Nhất Nguyên Trọng Thủy, không ngờ là vật trong truyền thuyết.

- Như thế nào, sư huynh trước kia nhìn thấy vật này rồi sao?

Liễu Minh thấy lão giả nhanh chóng nhận ra Nhất Nguyên Trọng Thủy cũng có chút ngoài ý muốn.

- Lão phu lần đầu tiên nhìn thấy dị bảo này, nhưng trong tay của ta có kỳ thư ghi lại những dị bảo hiếm thấy, phía trên có hình ảnh miêu tả Nhất Nguyên Trọng Thủy, nhưng mà trước còn chưa dám xác định. Nhưng thử qua sức nặng của nó thì đã khẳng định được rồi.

Lúc này Hoàng sư huynh mắt không nháy nhìn chằm chằm vào vật trong đỉnh, trong miệng tuy thì thào nói ra nhưng ánh mắt lại si mê.

- Thì ra là thế. Hoàng sư huynh đã biết rõ đây là đồ vật này thì chắc cũng hiểu được đồ vật ta định luyện chế là gì rồi chứ?

Liễu Minh lúc này hơi giật mình, dứt khoát thản nhiên trực tiếp hỏi.

- Nhất Nguyên Trọng Thủy tuy cực kỳ hiếm thấy, nhưng có thể dùng nó để luyện chế không nhiều, hơn nữa còn cần tài liệu vô cùng trân quý phụ trợ. Hẳn là sư đệ định dùng một giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy này luyện chế Trọng Thủy Châu trong truyền thuyết đúng không?

Hoàng sư huynh nghe Liễu Minh nói như vậy thì từ trong si mê thanh tỉnh hơn nhiều, suy nghĩ một chút và trả lời.

- Hoàng sư huynh không hổ là đệ nhất luyện khí đại sư trong tông, vậy mà nhanh chóng nhìn ra dụng ý của sư đệ, không sai, ta thật đúng là muốn dùng Nhất Nguyên Trọng Thủy nguyên chế thành Trọng Thủy Châu. Nhưng mà sư huynh có bao nhiêu phần nắm chắc?

Liễu Minh gật gật đầu, nghiêm sắc mặt hỏi.

- Bảo vật trân quý như vậy dường như Liễu sư đệ lúc trước đã từng nói qua, nếu là luyện khí sư bình thường ở trong phòng thị thì sợ tỷ lệ thất bại sẽ không nhỏ. Nhưng nếu là Hoàng mỗ tự mình động thủ luyện chế thì không phải là vấn đề quá lớn, chỉ là cuối cùng phải xem luyện chế thành linh khí cấp bậc gì mà thôi.

Hoàng sư huynh suy nghĩ một chút vẫn tự tin nói ra.

- Hoàng sư huynh thậm chí có nắm chắc lớn như vậy. Xem ra lựa chọn của ta là chính xác rồi.

Liễu Minh sau khi nghe được vui mừng quá đỗi.

- Hắc hắc, sư đệ đã có thể lấy ra được Nhất Nguyên Trọng Thủy thì ta thân là một luyện khí sư. Tự nhiên không cách nào cự tuyệt hấp dẫn luyện chế nó thành bảo vật. Nhưng mà Liễu sư đệ lần này tới sẽ không có ý định cho ta làm không công đấy chứ.

Hoàng sư huynh hắc hắc một tiếng nói ra.

- Ta sao làm lại cho Hoàng sư huynh bận rộn việc này. Linh thạch trên người của ta tuy còn một chút, nhưng nghĩ đến sư huynh cũng chướng mắt. Như vậy đi. Ta còn có một phần chân sát khí mà tông môn ban thưởng cho, không bằng dùng nó làm thù lao đi.

Liễu Minh tâm niệm nhanh chóng suy nghĩ và mỉm cười trả lời.

- Tông môn ban thưởng chân sát khí tuy bình thường. Nhưng mà dùng trả phí tổn thù lao thì đủ rồi. Nhưng mà muốn luyện Nhất Nguyên Trọng Thủy thành Trọng Thủy Châu thì cần không ít tài liệu phụ trợ, tuy ta có cả nhưng chúng cũng có giá trị xa xỉ.

Hoàng sư huynh trước gật gật đầu, sau lại lắc đầu.

- Trừ một phần chân sát khí, ta sẽ trả cho sư huynh hai vạn linh thạch!

Lúc này đây Liễu Minh phi thường sảng khoái nói ra.

- Không nghĩ tới sư đệ tuổi không lớn lắm nhưng thân gia còn không ít. Tốt, vậy định như thế. Một tháng sau đi tới chỗ của ta lấy linh khí. Mặt khác ngươi hy vọng dung nhập hiệu quả cấm chế trong Trọng Thủy Châu là loại nào, cũng nên nói rõ ràng cho ta biết. Tránh khỏi luyện chế xong lại không hợp với ngươi.

Hoàng sư huynh nghe vậy có chút ngoài ý muốn, cũng cao thấp dò xét Liễu Minh và có vài phần hiền lành.

- Luyện chế Trọng Thủ Châu không cần thêm cái gì khác, tất cả chỉ lấy chữ nặng mà làm, những hiệu quả còn lại tùy ý.

Liễu Minh dường như đã sớm suy nghĩ qua rồi, không chút do dự trả lời.

- Chỉ là truy cầu dùng man lực nghiền áp đối thủ sao? Dùng sức nặng bản thân của Trọng Thủy Châu và tăng phúc sức nặng này lên mấy lần, chỉ sợ sẽ là một tòa núi nhỏ áp lên người. Nhưng nếu sử dụng bảo vật nặng như vậy mà pháp lực bản thân không tinh thuần và thân thể không đủ cường đại thì không dùng được.

Hoàng sư huynh nghe xong Liễu Minh nói như vậy, dù trải qua luyện chế cho không biết bao nhiêu người vẫn phải hít sâu một hơi.

Hắn cơ hồ có thể tưởng tượng ra Trọng Thủy Châu sau khi xuất thế sẽ có tràng diện nghiền áp tứ phương.

- Chuyện này thỉnh sư huynh yên tâm, ta đã có yêu cầu này thì phải có chuẩn bị rồi.

Liễu Minh mỉm cười nói ra.

- Được, nếu sư đệ đã muốn trực tiếp theo đổi uy lực cường hoành nhất, lại tự nhận có thể sử dụng được, ta chỉ dựa theo yêu cầu này mà luyện chế thôi.

Hoàng sư huynh suy nghĩ một chút vẫn không sao cả nói ra.

Vì vậy thời gian kế tiếp Hoàng sư huynh dựa theo quy củ của luyện khí giới, theo thông lệ phát hạ lời thề.

Sau đó Liễu Minh cũng không có dừng lại nhiều, sau đó cáo từ rời đi.

Lão giả áo đen ở lại trong đại sảnh nhìn qua đoàn chất lỏng trong đỉnh và khó che được hưng phấn trên mặt.

Liễu Minh cũng không có quay về chỗ ở, mà quẹo đi tới tàng kinh các.

- Cái gì, sư đệ muốn xem tất cả đan phương cấp Linh Sư sao?

Trong Tàng Kinh Các, một lão giả mặc tròng bào màu hồng tên là Liêu Phong cảm thấy giật mình nhìn qua Liễu Minh hỏi.

- Vâng, ta gần đây có hứng thú với thuật luyện đan, cho nên muốn mượn xem một ít đan phương cao đẳng quan sát một hai.

Liễu Minh nháy mắt mấy cái và vô cùng bình tĩnh nói ra.

Lão giả nghe tới đó thì mặt mũi biến thành cổ quái, sau nửa ngày mới nghi hoặc nói ra.

- Sư đệ muốn mượn xem đan phương cao đẳng không thành vấn đề, nhưng mà một đan phương cấp Linh Sư cần tới một ngàn điểm cống hiến, hơn nữa phải lập nhiều lời thề, không được tiết lộ cho người thứ hai biết.

- Vậy sao? Chuyện này không có vấn đề.

Liễu Minh đáp ứng phi thường dứt khoát.

Lão giả nghe vậy cũng không có hỏi nhiều nữa, tay áo run lên, hai người đi vào trong hào quang không thấy bóng dáng, tiến vào trong Tàng kinh.

Một phút đồng hồ sau thì Liễu Minh từ trong Tàng Kinh Các bay ra ngoài, đi thẳng tới Cửu Anh Sơn.

Trong mật thất của động phủ, Liễu Minh ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, chau mày nhìn qua tấm da thú màu vàng, phía trên tràn ngập phù văn màu bạc.

Sau khi xem hết toàn bộ tấm da thú, thở dài một hơi sau đó sắc mặt âm trầm bất định lẩm bẩm.

- Không nghĩ tới đan phương cấp Linh Sư luyện chế lại phức tạp như vậy, còn cần nhiều linh dược khác nhau phụ trợ. Xem ra muốn trong thời gian ngắn luyện chế ra đan dược cấp Linh Sư là không có khả năng. Tính toán nên ăn trực tiếp mấy món thiên tài địa bảo vào vậy. Tuy hiệu quả kém hơn nhưng mà cũng tăng phúc không ít pháp lực. Hiện tại cũng không có xảy ra chuyện gì, nên tăng pháp lực của mình lên trước đã, thời điểm chiến đấu với hải tộc cũng có thể bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.

Liễu Minh thì thào nói ra những lời này thì cánh tay trảo một cái, lúc này mấy cái hộp không đồng nhất lăng không hiện ra, tay áo của hắn run lên và cuốn lấy.

Hắn giơ tay lên, một hộp ngọc hình chữ nhật lăng không bay tới, lại quay tít một vòng sau đó nắp hộp mở ra, lộ ra nhân sâm màu vàng óng ánh.

Nhân sâm to cừng cánh tay, dài hai thước, tứ chi và đầu đã trông thấy được, cũng tản mát ra hương khí mê người.

Đây chính là một cây thiên tài địa bảo trân quý nhất mà hắn lấy được trong bí cảnh, từ màu sắc và hương khí thì có lẽ hỏa hầu chừng mấy ngàn năm, cho dù hiện tại có ăn sống cũng có thể tăng vọt không ít pháp lực.

Chỉ có điều Liễu Minh lúc ấy cảm thấy Linh Đồ lúc phục dụng linh dược này quá mức lãng phí cho nên lưu lại tới bây giờ.

Trừ nhân sâm màu vàng này ra, hắn vẫn còn giữ lại vài cọng linh dược tăng pháp lực của Linh Sư, nhưng mà hiệu quả yếu nhược hơn mà thôi.

Dùng Liễu Minh đoán chừng, nếu ăn toàn bộ những linh dược này vào tuy không có khả năng trực tiếp giúp hắn đột phá lênNgưng Dịch Cảnh trung kỳ, những cũng đủ giúp hắn rút ngắn thời gian khổ tu mười năm.

Liễu Minh nghĩ tới đây thì ánh sáng màu xanh lóe lên trong tay, dùng đoản kiếm cắt một lát mỏng, trực tiếp đưa vào trong miệng và ăn một cái.

Một đoàn chất lỏng chảy vào trong miệng, cũng lập tức trở nên mát lạnh, yết hầu khẽ động và chui vào trong bụng.

Hắn lúc này chỉ cảm thấy trong bụng nóng bỏng, lúc này hóa thành một cổ nhiệt lưu chạy ra khắp toàn thân, trên mặt cũng đồng thời đõ thẫm một mảnh.

Liễu Minh không dám lãnh đạm, lúc này thu tất cả đồ vật vào trong tay, hai tay bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân lập tức hắc khí quay cuồng, một lát sau thì triệt để bao phủ thân thể của hắn.

Theo thời gian trôi qua, hắc khí trong mật thất càng ngày càng nhiều, đồng thời ở trung tâm Liễu Minh, khí tức cũng một chút càng mạnh hơn nữa bắt đầu.

Không qua bao lâu sau, cả mật thất tràn ngập hắc khí nồng đậm, hơn nữa bên trong thỉnh thoảng truyền ra âm thanh loạn hưởng.

Nửa ngày sau tất cả hắc khí cuồn cuộn cuốn vào trung tâm, trong chốc lát hóa thành một bàn tay màu đen, vây quanh thân hình của Liễu Minh vô cùng linh hoạt.

Đúng lúc này Liễu Minh hai mắt nhắm nghiền, con mắt trợn mắt mở ra và tràng ngập thần sắc kinh hỉ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.