Ma Thiên Ký

Chương 272: Q.3 - Chương 272: Quyết chiến hải tộc (3)




Thanh niên quát khẽ một tiếng, một tay điểm qua hư không vào con vượn vàng.

Thân hình con vượn khẽ động, vậy mà nhanh chóng đi lên.

Thanh niên họ Vân nhìn thấy con vượn vàng bổ nhào qua phía mình, thân hình của hắn vô thanh vô tức chui vào trong con vượn.

Con vượn nhìn có chút khô khan vô thần, lúc này hai mắt linh quang lóe lên, trở nên linh động khác thường.

- Ha ha, Liễu sư đệ, Trương sư tỷ, ta điều khiển huyết nhục linh viên đi trước một bước.

Vừa dứt lời con vượn đạp mạnh, lập tức hóa thành một đoàn kim quang bay thẳng tới phù thành bên kia.

- Huyết nhục linh viên! Ta đã sớm nghe nói Cửu Khiếu Tông đã từng nghe nói đạt được một con huyết nhục linh viên trong bí cảnh thượng cổ, không nghĩ tới là tam nhãn kim viên! Mà tam nhãn kim viên này chỉ là con sống ở thời thượng cổ, bây giờ chỉ là khôi lỗi thì nó có thể phát ra mười hai thành thực lực, chỉ sợ cũng không kém gì một tên cường giả Hóa Tinh.

Huyết Phong nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt kinh ngạc.

- Nhưng mà căn cứ ghi lại muốn khu động linh thú luyện chế thành huyết nhục linh viên, thủ đoạn điều khiển khôi lỗi bình thường không dùng được. Chỉ sợ bản thân Vân sư đệ cũng có huyết mạch giống huyết nhục linh viên mới có thể thuận lợi tiến vào cơ thể của nó.

Nữ tử áo xanh lại đôi mắt đẹp chớp động nói ra.

- Thân có huyết mạch yêu tộc cũng không phải chuyện quý hiếm gì. Thời thượng cổ thì nhân tộc chúng ta muốn hậu đại ra đời đã cường đại, cho nên thường xuyên có chuyện kết hợp với cường giả dị tộc. Truyền thừa tới ngày hôm nay thì trong huyết mạch đa số nhân tộc đều có một ít yêu huyết, nếu không cũng không dễ dàng sinh ra vô sô thể chất kỳ lạ. Nhưng mà trong cơ thể của Vân sư đệ có huyết mạch tam nhãn kim viên chắc là vô cùng nhạt, bình thường có thể không đáng kể. Nhưng mà dùng kết hợp với huyết nhục linh viên là phù hợp. Dùng huyết mạch hi hữu của tam nhãn kim viên, cũng không biết Cửu Khiếu Tông tốn hao bao nhiêu tâm huyết mới có thể tìm được Vân sư đệ.

Thanh niên tóc trắng chậm rãi nói ra.

Nữ tử áo xanh nghe vậy như có điều suy nghĩ gật đầu. Không có nói thêm cái gì.

Đúng lúc này Liễu Minh đã mở toàn bộ phù lục trong hộp ngọc xuống Hắn ném về phía trước, lại một tay bấm pháp quyết.

Lúc này hộp ngọc có âm thanh ông ông vang lên, cái nắp mở ra, từ đó có một con khô lâu nhỏ bay lên, toàn thân trải rộng linh vân màu bạc, hơn nữa tàn phá không được đầy đủ, còn thiếu một đầu cánh tay.

Liễu Minh tay áo run lên, trong tay hiện ra lệnh bài bằng xương, cũng nhoáng cái tới trước mặt của khô lâu và nói một chữ "Tật".

"Phốc" một tiếng.

Linh vân màu đen trên lệnh bài chớp động không thôi, bên ngoài thân thể của khô lâu có vô số hắc khí, nhưng mà không có bị nó hấp thu.

Liễu Minh thấy vậy ánh mắt lóe lên, thân hình nhoáng một cái đã nhảy vào trong hắc khí.

Trong chốc lát trong hắc khí có tiếng gầm nhẹ truyền tới, sương mù cuồn cuộn tán đi, hướng về bốn phương tám hướng.

Bạch quang lóe lên!

Hắc khí tiếp xúc biên giới trận pháp của Trương Tú Nương bố trí, lúc này bị một màn sáng màu trắng ngăn cản.

Nữ tử áo xanh cùng thanh niên tóc trắng thấy vậy. Không khỏi kinh ngạc lui ra sau một khoảng cách.

Liễu Minh đối với chuyện này không quan tâm tới, hắn không ngừng thúc dục hắn khí ra khỏi lệnh bài.

"Oanh" một tiếng.

Một bạch cốt lớn nhỏ như chậu rửa mặt lúc này hấp thu hắc khí, đồng thời khung xương cao mười trượng hiện ra, bên ngoài có ngân quang nhàn nhạt lóe lên ẩn hiện trong hắc khí.

Liễu Minh vừa vặn dẫm lên đầu vai của khô lâu to lớn này, cũng nói một chữ "Đi".

Lập tức hắc khí ở gần cuồn cuộn ngưng tụ, bao vây lấy khôi lâu và Liễu Minh bay lên trời. Bay tới phù thành xa xa.

Thời điểm này thanh niên họ Vân đã sớm đi vào trong một bước. Khó khăn lắm tới mặt hồ biên giới phù thành, hắn thao túng kim vượn linh viên hóa thành thân hình khổng lồ cao trăm trượng. Cũng đại triển thần uy không ngừng đánh bay đám động vật biển, trong nháy mắt đi tới chỗ phù thành.

Hải tộc thủ vệ trên tường thành thấy vậy tự nhiên kinh hãi, lúc này phát ra trận trận tiếng cảnh báo, đồng thời vô số cự nỏ như mưa bắn tới con vượn, nhưng mà vừa cách thân hình con vượn mấy trượng đã bị một tầng kim quang ngăn cản ra ngoài.

Đám hải tộc không ngừng phát động pháp khí và pháp thuật công kích, nhưng mà căn bản không làm gì được kim quang mảy may.

Con vượn vàng này sau khi dùng một quyền đánh nát đầu của hai con quái vật biển, cả thân hình bay lên không của phù thành, cũng tiến tới tường thành và dùng sức nện mạnh.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn.

Cấm chế đủ mọi màu sắc bên ngoài phù thành hiện ra, muốn ngăn cản công kích của con vượn.

Nhưng mà con vượn vàng này được thanh niên họ Vân thao túng không ngừng tấn công như mưa, làm cho cấm chế trên tường thành tán loạn nhanh chóng.

Liễu Minh thấy vậy nhíu mày một cái, xem ra không cần hắn đi lên hỗ trợ thì vị Vân sư huynh này có thể một mình quét sạch cấm chế bên ngoài dễ dàng.

Liễu Minh quay đầu nhìn chính là vị "Mặc sư tỷ" .

- Liễu sư đệ, đây chắc là Vạn Cốt Nhân Ma đại danh đỉnh đỉnh của quý tông a. Khanh khách, ngươi cùng Vân sư đệ khác nhau, ngươi thao túng nhân ma thì lực phòng ngự không thể tự chiếu cố, ta sẽ thủ hộ ngươi trong chốc lát.

Nữ tử áo xanh nhẹ cười nói.

- Vậy làm phiền Mặc sư tỷ.

Liễu Minh tâm niệm vừa động và bất động thanh sắc nói ra.

Mà Vạn Cốt Nhân Ma dùng độn quang kinh người hiện ra, một hồi gió tanh hiện ra, sau mấy lần chớp động đã tới trên không phù thành.

Liễu Minh mắt thấy phù văn trên tường thành bị cự viên công kích còn thừa lại hai ba tầng, hắc quang trên lệnh bài lóe lên.

Vạn Cốt Nhân Ma lúc này cánh tay khẽ động, một bàn tay lớn nhấn vào trong tường thành, ma diễm trong năm ngón tay cuồn cuộn chớp động, một cổ sức lực lớn hiện ra.

"Oanh" một tiếng.

Cấm chế còn sót lại ngăn cản công kích khó khăn nhưng dưới công kích của con vượn cùng Vạn Cốt Nhân Ma hợp lực một kích thì lập tức biến mất không còn.

Mấy trăm hải tộc thủ vệ trên tường thành, lúc này kinh hãi lui ra sau đã trễ rồi.

Sau đó trong miệng con vượn màu vàng cười rằn, hai tay đột nhiên nắm lại đấm liên hoàn, lúc này kim quang từ trong đó bắn ra ngoài, tất cả hải tộc ngăn cản bị đánh thành huyết vụ.

Mà hắc khí của Vạn Cốt Nhân Ma đột nhiên cuồn cuộn, những nơi đi qua người hải tộc da thịt cương cứng tại chỗ.

Mà nữ tử áo xanh đứng bên cạnh Vạn Cốt Nhân Ma thấy vậy đại hỉ, đang muốn thúc giục Liễu Minh hai người trực tiếp vượt qua tường thành, bỗng nhiên trong phù thành có tiếng xé gió vang lên, lại có năm sáu tên Linh Sư hải tộc kinh sợ bay xuống, đằng sau còn có bảy tám đầu yêu thú Ngưng Dịch Cảnh.

Liễu Minh thấy vậy, hơi có chút ngoài ý muốn.

Trách không được tên cường giả Hóa Tinh lưu thủ dám yên tâm rời thành, vậy mà còn lưu nhiều nhân thủ ở nơi đây.

Nhưng mà dùng thực lực bức thẳng Hóa Tinh Kỳ của Vạn Cốt Nhân Ma cùng tam nhãn kim viên, tự nhiên không có khả năng sợ dám đối thủ Ngưng Dịch Cảnh.

Hàn quang trong mắt của hắn lóe lên, muốn thúc dục Vạn Cốt Nhân Ma và phát động công kích.

Đúng lúc này, bỗng nhiên sau lưng có tiếng thanh minh vang lên.

Vạn Cốt Nhân Ma cùng tam mục kim viên đang vượt qua, mấy lần chớp động thì nhảy vào giữa đám hải tộc và động vật biển, sau đó trong tiếng gầm tức giận đột nhiên hóa thành một quầng sáng chói mắt.

Thời điểm hàn quang lóe lên, tất cả hải tộc Linh Sư cùng động vật biển đều hóa thành hai đoạn, một cổ huyết tinh tràn ngập chung quanh.

Quần sáng này co rút vào trung tâm, sau đó bạch quang thu vào, thi thể rơi trên hư không, Trương Tú Nương lúc này cầm kiếm hiện ra.

Nhưng mà nàng này tuy thoạt nhìn khuôn mặt quần áo và trang sức cũng là độc nhất vô nhị, nhưng khí tức trên người lại thâm bất khả trắc, thình lình đã có tu vi Ngưng Dịch Cảnh hậu kỳ khủng bố.

- Trương sư tỷ, ngươi đây là...

Thanh niên họ Vân trong tam nhãn kim viên không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

- Ta đây mượn nhờ một kiện trọng bảo của tổ sư lưu lại mới khiến cho tu vị thoáng bạo tăng, nhưng thời gian duy trì không quá dài, chúng ta động tác nên nhanh hơn một chút.

Trương Tú Nương nhàn nhạt nói ra.

- Cái này là tự nhiên. Nhưng mà dạng trọng bảo gì lại thoáng cái khiến tu vi người ta tăng lên hai cảnh giới? Đây thật sự là chuyện không tưởng tượng nổi! Thiên Nguyệt tông đúng là đệ nhất các tông ở Đại Huyền, thực lực quả nhiên thâm bất khả trắc!

Thanh niên họ Vân trong cơ thể kim viên không ngừng cảm thán.

- Vân sư đệ lời này có thể nói quá mức. Luận cường đại chính thức thì ngươi có đầu tam nhãn kim vượn linh viên và Liễu sư đệ có Vạn Cốt Nhân Ma, có ai thua kém ta chứ.

Trương Tú Nương cười nhạt một tiếng trả lời, hiển nhiên không định trả lời yêu cầu của đối phương.

Lúc này, thanh niên tóc trắng cuối cùng chạy tới phía sau.

Kể từ đó năm người chỉ nói vài lời, cũng không dám trì hoãn xông vào trong thành.

Trên đường đi, tự nhiên còn có đám động vật biển và hải tộc xông thẳng tới, nhưng ba người ra tay thì trong khoảnh khắc đã bị xoắn giết không còn, không có chút hiệu quả ngăn cản nào cả.

Trong nháy mắt, mấy người đi vào trong phù thành, cũng nhìn thấy lam quang nhàn nhạt và quảng trường to lớn.

Bốn phía quảng trường có những pho tượng động vật biển không đồng nhất, mỗi một bức tượng lớn nhỏ hơn mười trượng, tất cả toàn thân trắng noãn, theo thứ tự là rùa khổng lồ, bạch tuộc, cá voi, Giao Long.

Trong sân rộng có một tế đàn rộng vài chục trượng, phía trên có mâm tròn đen nhánh.

- Động thủ, đây chính là kiện cực phẩm linh khí của hải tộc!

Nữ tử áo xanh vừa nhìn thấy bát tròn màu đen trên tế đàn, lúc này hai mắt sáng ngời nói ra.

Thanh niên họ Vân nghe vậy đại hỉ, thao túng tam nhãn kim viên vỗ tay, "Phốc" một tiếng, thân hình khổng lồ bổ nhào tới tế đàn.

"Oanh" một tiếng trầm đục.

Tam nhãn kim viên không ngừng tiến vào trong quảng trưởng, lập tức bị một tầng lăng không hiển hiện màn sáng màu xanh da trời, hung hăng va chạm lại có lực lượng lớn bắn ngược trở lại.

Sau đó con vượn nhanh chóng lui ra phía sau, mới lắc đầu một lần nữa đứng vững thân hình.

Liễu Minh và mấy người khác thấy vậy cũng cảm thấy nội tâm rùng mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.