Ma Thiên Ký

Chương 330: Q.3 - Chương 330: Trấn Hồn Tỏa




Đệ tử thủ vệ nhìn thấy thanh niên áo xanh mặc quần áo Man Quỷ Tông và có quen biết với Kiền Như Bình thì cũng không hỏi nhiều, mặc kệ cho cơ quan thuyền tiến vào trong tông.

Trên phi chu, mặt mũi Kiền Như Bình tràn ngập hưng phấn kéo tay áo của Liễu Minh, đôi mắt xinh đẹp nhìn qua hắn, cười tươi như hoa khiến cho nội tâm của Liễu Minh hiện ra một tia ấm áp.

Lập tức nàng đem chuyện sau khi tách ra khỏi Liễu Minh ở huyền kinh đi vào Thiên Nguyệt Tông mấy năm qua kể lại, kể cho Liễu Minh nghe.

Tiểu nha đầu này năm đó theo Hồ Xuân Nương quay trở lại trong tông, vốn được an bài trở thành đệ tử ngoại môn, cũng được Hồ Xuân Nương đề cử vào làm môn hạ của một Trận Pháp Sư mà nàng quen, nghiên cứu trận pháp chi đạo.

Sau khi tiến hành nghi thức khai linh trong Thiên Nguyệt Tông và mở linh mạch thành công, rốt cục trở thành đệ tử nội môn chính thức của Thiên Nguyệt Tông.

Tuy nàng chỉ có tư chất lục mạch, nhưng mà nàng có thiên phú trận pháp cực cao, sau đó cũng thập phần hướng tới trận pháp, tên Trận Pháp Sư kia vui vẻ thu nàng làm đệ tử thân truyền.

Trong mấy năm sau đó, Kiền Như Bình được tên Trận Pháp Sư chỉ điểm nên dốc lòng nghiên cứu trận pháp, lại như cá gặp nước biểu hiện thiên phú kinh người ở phương diện trận pháp, đối với các loại trận pháp vẫn học tập thật nhiều, nàng đưa ra nhiều giải thích và lĩnh ngộ ở phương diện trận pháp khiến cho tên Trận Pháp Sư kia trong lòng cảm thấy chấn động.

Nghe nha đầu kia tự thuật lại, giống như nàng đã được cao tầng Thiên Nguyệt Tông coi trọng.

Dù sao thời điểm giao chiến với địch nhân, thực lực song phương hơn kém không nhiều lắm, Trận Pháp Sư gia nhập vào sẽ ảnh hưởng quyết định tới cuộc chiến. Từ năm bộ trận pháp Tiểu Tứ Tượng Kim Cương Trận ở Huyền Kinh năm đó có kỳ hiệu là biết được một hai.

Huống hồ một gã Trận Pháp Sư chính thức có thể phát huy hiệu dụng không phải những trận kỳ có thể sánh bằng được.

Mà trận pháp chi đạo thay đổi thất thường. Nhập môn mặc dù dễ dàng, nhưng mà muốn tinh thông không phải chuyện một sớm một chiều. Không chỉ có yêu cầu cao đòi hỏi người ta phải nghiên cứu, mà còn phải có tâm tư kín đáo, có thể quán thông, thôi diễn, phương diện tính toán không được phép có sai lầm.

Lại nói tiếp, đối với hậu nhân Kiền thúc Liễu Minh vẫn có cảm tình, cùng hắn trải qua chuyện ở đô thành Đại Huyền sinh hoạt trong bốn năm, Liễu Minh đã sớm đối đãi nàng như thân nhân của mình.

Hôm nay nhìn thấy tình cảnh của nàng trong Thiên Nguyệt Tông không tệ thì nội tâm cũng trấn an.

- Như Bình. Sau khi quay về đem này khỏa ‘ Ngũ Hoa Đan ’ ăn vào, viên thuốc này có thể làm cho mắt sáng, ánh mắt có thể nhìn xuyên sương mù ba mươi trượng, đối với ngươi sau này tìm hiểu trận pháp chi đạo rất có trợ giúp.

Chỉ thấy Liễu Minh nói như thế thì trong tay cầm lấy một viên đan dược ra, một hương thơm thấm vào ruột gan hiện ra ngoài.

- Cảm ơn Minh ca ca, thật quá tốt!

Như Bình cẩn thận tiếp nhận viên đan dược này, nâng viên đan dược trong tay. Hiếu kỳ không ngừng đánh giá, trên mặt tràn ngập vui vẻ.

Liễu Minh thấy thế thì mỉm cười.

- Đúng rồi, Minh đại ca. Ngươi lần này tới tông môn là tới tìm Diệp sư thúc tổ a!

Kiền Như Bình đối với Liễu Minh nháy mắt mấy cái, cười hì hì nói ra.

Liễu Minh nghe vậy trong nội tâm kinh ngạc gật đầu.

- Hồ sư tỷ vài ngày trước đó nói cho ta biết đấy. Minh đại ca, ngươi chờ một chốc ta sẽ đưa tin cho nàng dẫn đường cho ngươi.

Kiền Như Bình cười nói hì hì

Sau đó móc pháp bàn màu trắng ra, một tay bấm niệm pháp quyết vỗ một cái.

Mặt ngoài chớp động hào quang mơ hồ, một dòng chữ nhỏ chui vào trong đó.

Không bao lâu, chỉ thấy bóng trắng độn quang hiện ra ngoài.

Mấy lần chớp động thì thu độn quang lại, qua chùng mười phút thì đôi mắt kiều mỵ đã xuất hiện trước mặt tàu cao tốc.

Chính là Hồ Xuân Nương!

- Bạch sư đệ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ! Không nghĩ tới mấy năm không gặp Bạch sư đệ đã là một Ngưng Dịch trung kỳ Linh Sư, đây đúng là chuyện đáng mừng!

Hồ Xuân Nương trên mặt cười dịu dàng, sau đó như cười mà không phải cười nhìn qua Kiền Như Bình liếc, lại quay đầu nhìn qua Liễu Minh nói ra.

"Bạch Thông Thiên" chính là Liễu Minh năm đó dùng tên giả ẩn nấp trong đô thành Huyền kinh, sau khi quay về tông môn thì đổi tên họ, Hồ Xuân Nương trở lại tông môn sau đó nghe ngóng mới biết được, lúc này xưng hô với Liễu Minh có ý trêu chọc.

Thân là đệ tử nâng kiếm của Diệp Thiên Mi, Hồ Xuân Nương cho dù tư chất hay là thiên phú, trong Thiên Nguyệt Tông nhân tài đông đúc cũng không kém bao nhiêu ngươi.

Nàng tự hỏi năm đó tu vi tương đương với Liễu Minh, hiện nay Liễu Minh đã là Linh Sư trung kỳ, mà nàng vẫn là Linh Đồ hậu kỳ, qua mấy năm nay vẫn chưa tiến giai Linh Sư.

Lúc trước nghe bên ngoài nói Liễu Minh mấy năm qua nhanh chóng tấn giai Linh Sư, cảnh giới không lâu trước kia đạt tới trung kỳ đã làm cho nàng giật mình không nhỏ.

Hồ Xuân Nương giờ phút này tương kiến Liễu Minh trong nội tâm cảm khái thật nhiều.

Ánh mắt nhìn qua Liễu Minh không ngừng hâm mộ.

- Hồ sư tỷ, Như Bình nha đầu kia làm phiền ngươi hao tâm tổn trí nhiều.

Liễu Minh nghe Hồ Xuân Nương nói lời ấy thần sắc thu liễm, ôm quyền nhìn qua nàng.

- Khanh khách, Bạch sư đệ xin mời đi theo ta a, Diệp sư thúc tổ đang chờ ngươi đấy.

Hồ Xuân Nương sau khi nghe xong nao nao, lập tức cười khẽ, sau đó nhảy lên tàu cao tốc.

Kiền Như Bình thấy vậy nhưng có chút không cam lòng nói vài lời với Liễu Minh sau đó đi theo tàu cao tốc một thời gian ngắn, mới có hơi lưu luyến cáo từ Liễu Minh hai người.

...

Thiên Nguyệt Tông, trong động phủ yên lặng, một nữ tử cung trang màu bạc đôi mắt trong suốt, mặt không biểu tình khoanh chân ngồi.

Chính là Diệp Thiên Mi đang chờ đợi từ lâu!

- Vãn bối bái kiến Diệp sư thúc.

Liễu Minh ở trước cửa đá đã cúi người hành lễ với Diệp Thiên Mi cúi.

- Liễu sư điệt, không cần đa lễ, vào đi.

Thấy Liễu Minh tiến đến, Diệp Thiên Mi nhíu mày sau đó nói ra.

Liễu Minh sau khi nghe xong lúc này gật đầu đồng ý, lập tức đi vào trong động phủ, ngồi lên bồ đoàn trước mặt Diệp Thiên Mi.

- Không nghĩ tới mới vài năm không gặp Liễu sư điệt không ngờ là Linh Sư trung kỳ, tiến triển cực nhanh, thật sự làm cho người ta giật mình không nhỏ.

Đãi Liễu Minh sau khi ngồi xuống, Diệp Thiên Mi nhìn qua hắn như cười mà không phải cười nói ra.

Kỳ thật Diệp Thiên Mi từ mấy năm trước thông qua môn hạ đệ tử đã biết được tin tức Liễu Minh tiến giai Ngưng Dịch trung kỳ, đợi Liễu Minh tiến vào thạch thất, thần thức quét qua phát hiện hắn ẩn nấp khí tức, lại ẩn ẩn vượt qua bộ dáng Linh Sư trung kỳ, trong nội tâm tấm tắc kêu lạ.

- Vãn bối trước mấy năm trước rời khỏi tông môn, trên đường đi tới Nguyên Ma tông đã tìm được một ít cơ duyên.

Liễu Minh nháy mắt mấy cái, trong miệng bất động thần sắc trả lời.

- Tuy không biết ngươi muốn linh khí chống đoạt xá làm cái gì, nhưng mà chiếu theo tin tức ta nhận được thì chuyện này không dễ dàng.

Diệp Thiên Mi nghe vậy, nhẹ giọng cười cười, cũng không miệt mài theo đuổi, lập tức đổi chủ đề.

- Kính xin Diệp sư thúc chỉ rõ.

Liễu Minh nghe vậy tinh thần chấn động, vẻ mặt ngưng trọng nói ra.

- Kiện linh khí này cũng không ở Vân Xuyên đại lục, nó nằm trên đảo nhỏ trong biển cả.

Diệp Thiên Mi nói ra lời ấy làm cho Liễu Minh chấn động, nhưng lập tức nghĩ tới cái gì đó.

Tuy hắn từ chỗ theo chưởng môn Man Quỷ Tông tìm hiểu, cái gọi là Vân Xuyên đại lục xác thực chỉ là một trong hàng ngàn hàng vạn hòn đảo nhỏ trên biển mà thôi.

So sánh với Vân Xuyên đảo còn có hơn hai mươi đảo như vậy đấy. Những này hòn đảo phần lớn là bị hải tộc cùng mặt khác cường đại yêu thú chiếm cứ lấy.

Mà lúc trước tao ngộ ba đại hải tộc, càng có dùng Kim Lân tộc tự xưng là bộ lạc hải tộc cường đại nhất xâm chiếm, thậm chí trong truyền thuyết có Hải Yêu Hoàng cảnh giới Chân Đan.

Nói như vậy, nếu hắn muốn đạt được linh khí này còn không phải một kiện chuyện dễ!

Liễu Minh vừa nghĩ đến đây nhíu mày lại.

Diệp Thiên Mi thấy thế khóe miệng nhếch lên, trong lòng ngực lấy một cái ngọc giản ra ngoài, cổ tay run lên ném qua cho Liễu Minh.

- Về tình hình kỹ càng của linh khí này, cũng đã ghi khắc ở trong đó, Liễu sư điệt không ngại nhìn kỹ đã.

Liễu Minh cũng không khách khí cái gì đó, thò tay tiếp nhận ngọc giản, sau đó cám ơn, dán lên trán và dùng thần niệm đảo qua một cái.

Theo thời gian trôi qua, Liễu Minh biểu hiện trên mặt dần dần trở nên âm tình bất định, sau một lúc lâu, mới than nhẹ một tiếng đem ngọc giản lấy ra khỏi trán.

Thì ra linh khí đó không tồn tại trên Vân Xuyên đại lục, mà là nắm trên hải đảo tên là "Miết Nguyên Đảo" hải đảo.

Miết Nguyên Đảo nằm ở hạch tâm Thiên Nam vực, khoảng cách Vân Xuyên chừng mấy vạn dặm.

Hình dáng hòn đảo nhìn từ trên không trung xuống là hình con ba ba.

Diện tích của nó chỉ bằng một phần ba Vân Xuyên đại lục, nhưng mà linh khí trên đảo bức người, mà ở trong đó có không ít vũng hố chân sát cao cấp, trong đó không ít khó gặp được trên Vân Xuyên đại lục.

Miết Nguyên Đảo tài nguyên tu luyện cũng thập phần phong phú, các loại thiên tài địa bảo cũng vượt qua xa Vân Xuyên đại lục có thể so sánh.

Nhưng mà trên hải đảo này có hải tộc, yêu tộc, nhân tộc và một ít dị tộc cộng đồng chiếm cứ, thập phần rồng rắn lẫn lộn.

Mà trên đảo có một người tự xưng tam đại luyện khí tông sư, là dị nhân hỏa tinh tộc, tên là "Viêm Quyết" .

Hỏa tinh tộc am hiểu khống chế hỏa diễm, tộc nhân trời sinh am hiểu đoán tạo. Cứ nghe trên đảo mặc dù các thế lực chiến đấu không ngừng, nhưng đối với tộc nhân tinh hỏa tộc thì lễ ngộ có thừa.

Dù sao cho dù ai đắc tội luyện khí sư cũng không tốt.

Mà "Viêm Quyết" người này thân là luyện khí tông sư, linh khí do hắn rèn cho dù phẩm giai nào cũng có cấm chế bất phàm, một khi ra lò lập tức bị mua không còn.

Nghe nói vị luyện khí đại sư này gần đây mới luyện ra vài món linh khí không tệ, đang chuẩn bị chọn ngày đấu giá công khai.

Trong đó có một kiện tên là "Trấn Hồn Tỏa" trung phẩm linh khí, càng là linh khí phòng ngự tinh thần hiếm thấy. Nghe nói chẳng những sử dụng tài liệu đặc thù, bên trong còn ẩn chứa cấm chế đặc thù, chỉ cần thêm chút tế luyện mang theo bên người liền có thể ngăn cản tinh thần bí thuật ở mức độ nhất định, mấu chốt nhất còn có thể khắc chế đoạt xá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.